Ngay khoảnh khắc gỡ bỏ ấn ký Truyền Thừa Chi Hoa trên mi tâm, một cảm giác nhẹ nhõm từ ý thức lan tỏa như những gợn sóng vô hình, khuếch tán trong tâm hồn Hứa Thanh.
Cảm giác ấy bao phủ toàn thân, tràn xuống dưới chân, rồi tan biến vào hư vô.
Đây chính là đạo không xa, tồn tại bên trong bản thân, vật chất đều không có tính, nhưng bản chất của sự trống rỗng lại không phải là không có.
Đồng thời, việc cắt đứt nhân quả với Truyền Thừa Chi Hoa cũng khiến cho đạo của Hứa Thanh không còn tản mác ra ngoài.
Hắn dùng hành động của mình, để truyền đạt tới những kẻ muốn mượn đạo của hắn . . .
Ta không cho mượn!
Sau đó, hắn bước lên thương khung, đi trên thiên không, mái tóc đen dài tung bay, áo xanh phấp phới, càng đi càng xa.
"Số lượng Hiến, mặc dù có thể ảnh hưởng đến chiến lực, nhưng chắc chắn sẽ có giới hạn, nếu không, cũng sẽ chẳng có việc chém đứt phần Hiến dư thừa của mình, để đưa ra như một dạng truyền thừa."
"Những Hạ Tiên đã đưa ra uẩn hàm Hiến chi truyền thừa, bọn hắn cũng hiểu rõ rằng, thứ quyết định cảnh giới của bọn hắn thực sự là sự hoàn chỉnh của Hiến, chứ không phải số lượng."
"Vì vậy, đối với ta mà nói, những phần Hiến dư thừa đó, ta không cần."
"Ta cần... là làm cho đạo này 'Thời Không Chi Hiến' của ta đi xa hơn, để nó càng trở nên hoàn chỉnh!"
Hứa Thanh ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa, ánh mắt hướng tới vô tận cực quang đỏ rực.
"Thời Không Chi Hiến, lấy Ngũ Hành làm cơ sở, thời gian và không gian làm bệ đỡ, từ cơ sở này, dùng cái bệ đỡ này nhảy vọt mà thành, cơ sở có thể thể nói là rất sâu dày."
"Mà từ xưa tới nay, không thể chỉ có mình ta cảm ngộ ra Thời Không Hiến, trên thực tế, ngay khi hình thành Hiến này một khắc... ta đã có sự minh ngộ."
"Trên con đường phía trước của ta, vẫn còn tồn tại những cái khác đồng đạo, nhưng số lượng rất ít, mà lại ... không một vị nào, đã đi đến tận cùng."
"Có người dừng bước, có người thay đổi hướng."
"Con đường này, đến nay vẫn chưa có ngọn nguồn."
Hứa Thanh một bên tiến lên, một bên suy tư.
Hắn có một dự cảm rằng khi hắn cảm ngộ sâu hơn về Thời Không Hiến, dù có thể không hình thành được Đệ Cửu Cực, nhưng chắc chắn sẽ khiến tu vi của hắn, dưới ảnh hưởng của Hiến này, đột phá tầng thứ hiện tại.
Hình thành Đệ Cửu Giới của ta, tiến tới Chúa Tể!
"Cái kia cấp độ càng sâu, là cái gì. . ."
Hứa Thanh trầm ngâm.
Đi trong thiên địa, đi trong thời không, đôi khi hắn đi về quá khứ để tìm kiếm manh mối, đôi khi linh hồn kéo dài tới tương lai để truy tìm đáp án.
Bảy ngày sau, bước chân hắn dừng lại, thời không cũng hóa thành gợn sóng.
Ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Phía trước có núi, trong núi có mười bảy đỉnh, mỗi đỉnh đều có hồ.
ao trì trong suốt, tròn như trăng rằm, bên cạnh là một thạch đài và lương đình.
Lương đình có tám góc, trên mặt đài dường như khắc địa lý đồ đằng.
Đây chính là... nơi chứa "Địa Quy" tên gọi là "Địa Quy Thập Thất Trì".
Bên cạnh hồ có nhiều kỳ hoa dị thảo, hấp thu và tỏa ra tiên linh chi khí, qua năm tháng đã trở nên linh tính nồng đậm.
Thỉnh thoảng hiện ra chúng sinh, ở chỗ này diễn dịch nhân sinh muôn màu.
Hình thành một hiện tượng kỳ lạ.
Vô số năm qua, nếu có phàm nhân lạc vào nơi này, thường sẽ trải qua giấc mộng Nam Kha, khi tỉnh lại đều mơ màng.
Bởi nơi này, không có hành động tổn hại đến con người.
Vì vậy nó vẫn tồn tại đến ngày nay, lại thường có tu sĩ đến đây tìm kiếm đạo.
Nhìn ngắm cảnh vật, Hứa Thanh nhớ lại những ghi chép trong cổ quyển của Vân Môn Thiên Phàm về Địa Quy Trì.
Ngoài những điều đó, còn có một truyền thuyết về đồ đằng trên thạch đài.
Truyền thuyết kể rằng đây là do một vị đại năng cổ xưa, từng đi khắp Đệ Ngũ Tinh Hoàn, lưu lại . . . đạo của người ấy là đo đạc, vẽ nên địa lý của Đệ Ngũ Tinh Hoàn.
Vì vậy nơi này mới có tên là "Địa Quy".
Chỉ là qua năm tháng, người ta dần không còn nhìn rõ đồ đằng, chỉ thấy những vết vẽ mờ nhạt, khó có thể hiểu ra ý nghĩa thực sự.
Bởi vì chân ý, bị ao trì hàng năm hấp thu, đã dung trong ao trì.
Do đó, mỗi khi hai cực quang xoay vòng thay đổi, nếu có người ngắm nhìn vào ao trì, bọn hắn có thể thấy được dục vọng và chấp niệm trong lòng mình, giúp bọn hắn hiểu rõ thế giới nội tâm.
Điều này cũng là một trong những lý do thu hút nhiều người tu hành tại đây, mong muốn thanh lọc tâm hồn, đi đạt tới sự thăng hoa tinh thần.
Suy nghĩ dần tràn ngập, Hứa Thanh bước đi.
Hắn đi lên một đỉnh núi, cũng đi đến bên hồ, nơi giờ đây đang hiện ra cảnh chúng sinh phồn hoa.
Nơi đó giống như một thế giới, với sinh lão bệnh tử, với bi hoan ly hợp.
Vừa đến gần, những chúng sinh hóa thành từ cỏ cây lập tức đứng yên, sau đó đồng loạt cúi đầu, quỳ lạy trước Hứa Thanh.
"Quả nhiên linh tính nồng đậm."
Hứa Thanh gật đầu, bước đến thạch đài, nhìn lên đồ đằng địa lý trên đó.
Một lúc sau, hắn khẽ lắc đầu.
"Không phải đạo của ta."
Sau đó, hắn tiếp tục đến bên hồ, nhìn vào đạo ảnh trong nước.
Lần đầu tiên nhìn vào, chỉ thấy một mảnh mờ ảo.
Lần thứ hai, hình bóng của hắn hiện rõ.
Rõ ràng vô cùng.
Hứa Thanh im lặng, rất lâu sau... vẫn lắc đầu, lại không nhìn lần thứ ba nữa.
Nơi này quả thực ẩn chứa đạo, nhưng đáng tiếc... không phải thứ hắn tìm.
Vì vậy Hứa Thanh tiếp tục bước đi, đến đỉnh thứ hai, lần lượt nhìn qua mười bảy đỉnh, nhưng đều không thu được kết quả, rồi rời đi, tiếp tục tiến về phía nam.
Một tháng sau, Hứa Thanh đến được Vân Nê Bồn Địa.
Bồn địa này nằm ở phía nam của Địa Quy Trì, bốn bề là núi non bao quanh, nằm giữa những dãy núi hùng vĩ.
Bên trong đầy mây mù, sương khói như dệt thành tấm lụa.
Lòng bồn địa chứa đầy bùn đất, mềm mịn như son, rất thích hợp cho việc trồng trọt.
Tại đây, mọc lên một loại kỳ hoa có tên gọi là Vân Nê Liên.
Cánh hoa tựa như mây, hương thơm vô tận.
Theo ghi chép trong cuốn của Vân Môn Thiên Phàm, truyền thuyết kể rằng loài hoa sen này có thể thanh lọc linh hồn con người, giúp tâm hồn trở nên thuần khiết, thông hiểu đạo lý của thiên địa.
Vì vậy, thỉnh thoảng có những tiên hạc đến đây hộ đạo, lại khi rảnh rỗi, chúng thường múa lượn, thu hút bách điểu đua nhau cất tiếng hót.
Một cảnh tượng tiên cảnh tuyệt đẹp.
Hứa Thanh bước vào Vân Nê, nhẹ nhàng vuốt ve tiên hạc, giữa sự vây quanh của bầy hạc, hắn hái một cánh hoa Vân Nê Liên.
Khi rơi vào tay, cánh hoa này thật hư ảo, tựa như làn mây.
Quả thật, nó cũng có chút khả năng thanh lọc tâm hồn, nhưng đối với Hứa Thanh, tâm đạo của hắn đã vững chắc, không cần phải thanh lọc.
Dù rằng vẫn còn chấp niệm, nhưng nó không phải thứ mà cánh hoa này có thể hóa giải.
Vì vậy, sau khi dừng lại ba ngày, hắn rời khỏi nơi này và bay lên trời.
Tiếp tục tiến về phía nam, một khoảng cách mà phàm nhân dù sống cả trăm kiếp cũng không thể đến, ngay cả Chúa Tể cũng cần hơn một tháng.
Nơi ấy gọi là Tiên Vẫn Chi Bình Nguyên.
Bình nguyên mênh mông, trải rộng, cỏ xanh rì như tấm thảm.
Chân trời xuất hiện cầu vồng vắt ngang, mây ngũ sắc lững lờ, như một giấc mộng, như một huyễn cảnh.
Cảnh tượng này thu hút ánh nhìn chăm chú của Hứa Thanh.
Ở các nơi khác trong Đệ Ngũ Tinh Hoàn, hầu như không thể thấy cảnh tượng này, bởi nơi đó cực quang chỉ toàn màu đỏ.
Chỉ có ở nơi này, thất sắc lượn lờ.
Theo ghi chép trong Vân Môn Thiên Phàm, nơi đây được mệnh danh là nguồn gốc của cực quang.
Hứa Thanh đứng nhìn bình nguyên, ánh mắt hướng về bảy sắc cầu vồng, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Hắn nhớ lại lời của Lý Mộng Thổ về Cực Quang Tiên Chủ.
Vị Tiên Chủ này từng là đứng đầu trong các Tiên Chủ, nhưng vì phản đạo mà bị Tiên Tôn trấn áp, lấy Hiến của hắn hóa thành cực quang, mà linh hồn hắn bị lưu lại tại nơi này.
Do đó, bình nguyên này được gọi là Tiên Vẫn.
Không chỉ có thảo mộc sinh trưởng tại bình nguyên, mà còn có vô số tảng đá rơi rớt khắp nơi.
Có những tảng lớn như ngọn núi, nhỏ thì như hạt đậu, tất cả đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ, điềm lành rực rỡ.
Những tảng đá này tỏa ra một hơi thở cổ xưa.
Bọn chúng cũng không phải là đến từ thiên ngoại, lại cũng uẩn hàm truyền thuyết.
Truyền thuyết kể rằng, những tảng đá này là phần sót lại khi người ta lấp đầy không gian của Đệ Ngũ Tinh Hoàn.
Ẩn chứa thần bí lực lượng.
Nhìn thấy những tảng đá này, ánh mắt của Hứa Thanh dần toát ra một ánh sáng kỳ lạ.
Cơ thể của hắn không cảm nhận được nhiều từ nơi này, nhưng tâm trí hắn, khi mở rộng suy nghĩ, đã cảm nhận được sự khác biệt.
"Nơi này... có tồn tại oán niệm..."
"Oán niệm này khiến linh khí khuấy động, hóa thành một vô hình chi hải."
Hứa Thanh thì thào.
Hắn tiếp tục tiến bước, đi qua những tảng đá nằm rải rác trên bình nguyên.
Hắn đã từng đưa tay chạm vào, đã từng dùng thần niệm bao phủ, thậm chí đã từng quan sát qua thời không.
Nhưng những gì hắn chạm vào, tất cả đều là hư không!
Những gì thần niệm cảm nhận, cũng là hư không!
Khi quan sát qua thời không, kết quả cũng chỉ là hư không!
Cảnh tượng này khiến bước chân của Hứa Thanh bỗng khựng lại.
"Quả nhiên đây là nơi Tiên Chủ đã ngã xuống..."
"Nơi này... có lẽ chứa đựng đạo mà ta cần."
Hứa Thanh nheo mắt, tiếp tục tiến bước.
Hắn cảm nhận mọi thứ xung quanh, lắng nghe tiếng gió thổi qua, cảm nhận sự bình yên tại nơi này.
Tâm hồn hắn cũng hòa vào sự bình lặng ấy, trở nên trống rỗng và thanh thản.
Sau một quãng thời gian dài, khi hắn sắp tiến tới trung tâm của Tiên Vẫn Bình Nguyên, bỗng nhiên xuất hiện một lực cản mạnh mẽ. . . Lực cản này rơi xuống cơ thể Hứa Thanh, tạo thành một trở ngại, khiến hắn không thể tiến bước.
Lực cản ấy cũng tác động lên linh hồn hắn, vang lên như tiếng chuông, vang vọng khắp thời không.
Tiếng chuông đó khiến tâm hồn hắn tan vỡ, kéo hắn trở về thực tại.
Hứa Thanh ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa.
Xa xa, hắn thấy một tấm bia đá khổng lồ.
Trên tấm bia đó, có khắc những phù văn cổ xưa.
Không biết lai lịch.
Nhưng hắn có thể cảm nhận được sự hạo hãn từ tấm bia đó.
Hứa Thanh nhìn tấm bia hồi lâu, rồi thu lại ánh mắt.
"Nơi này... không thuộc về bên trong thời không."
Hứa Thanh tập trung tinh thần, ngồi xếp bằng bên ngoài vùng bị ngăn cách, nhắm mắt lại.
Nếm thử thăm dò.
Thời gian trôi qua, gió vẫn thổi khắp thiên địa, cực quang vẫn trôi chảy.
Vài tháng sau, có một nhóm người đã đến Tiên Vẫn Bình Nguyên.
Bọn hắn đến từ các phương hướng khác nhau, mà đều có chung mục tiêu là tấm bia đá ở trung tâm bình nguyên.
Tuy nhiên, khác với Hứa Thanh, bọn hắn đã gặp phải lực cản từ rất xa.
Vì vậy, bọn hắn dừng lại xung quanh tấm bia đá, ngồi xếp bằng ở các khoảng cách khác nhau.
Trong lúc đó, cũng lưu ý đến Hứa Thanh.
Khi nhìn thấy Hứa Thanh, sắc mặt của bọn hắn đều biến đổi, tim đập mạnh một cách dữ dội.
Một mặt là thấy được Hứa Thanh vị trí, khác một phương diện thì là đến từ trong cõi u minh cảm giác.
Trong số những người này, có một người cảm thấy lòng mình trào dâng mãnh liệt, sắc mặt thậm chí tái nhợt, muốn lùi lại...
Nhưng trước khi người đó kịp thể hiện suy nghĩ này bằng hành động, Hứa Thanh đã mở mắt, bình thản nhìn về phía bọn hắn.
"Lại đây."
Cái nhìn này, để vị kia tâm thần oanh minh, hô hấp cấp xúc, như thể thiên địa đang sụp đổ.
Cùng lúc đó, một con đường dường như đã được mở ra, phá vỡ rào cản giữa Hứa Thanh cùng chỗ nhìn chi nhân.
Vì vậy trong miệng truyền ra chữ, liền thành thiên ý, thành thúc lệnh.
Người kia không dám lùi bước.
Chỉ có thể từ từ tiến về phía Hứa Thanh, bước từng bước khó khăn, rồi cúi đầu cung kính hành lễ khi đến gần.
"Lâu rồi không gặp, Địa Linh Lão Tổ."
Hứa Thanh chậm rãi nói.
Người kia chính là Địa Linh Lão Tổ, kẻ trước đây đã gặp Hứa Thanh tại Thời Quang Sa Mạc, ước định cùng chia sẻ chìa khóa bí mật.
Địa Linh Lão Tổ cười khổ.
Thật sự đã lâu không gặp, nhưng hắn không ngờ rằng khi gặp lại, đối phương đã nắm trong tay Hiến.
Chỉ một ánh nhìn đó đã khiến hắn như bước trên băng mỏng, không thể nắm giữ được sinh tử của mình.
Giờ đây khi nhớ lại, dường như lúc trước khi gặp đối phương trong Thời Quang Sa Mạc, đã có những dấu hiệu như vậy.
Có thể điều khiển thời quang phong bạo, lại há không phải người thường.
Chính mình trong gia tộc vị kia thiên kiêu biến thành điêu tượng, đến nay còn sừng sững tại Sa Mạc bên ngoài.
Không oan chút nào.
"Nếu đạo hữu không hài lòng, ta có thể từ bỏ mật chìa."
Địa Linh hít một hơi thật sâu, bình thản nói, rồi đưa tay lấy ra một chiếc bình ngọc.
Bên trong bình chứa một giọt máu tươi.
Kia chính là máu của Vân Môn Lão Tổ, chứa đựng mật chìa.
Đặt chiếc bình ngọc trước mặt Hứa Thanh, Địa Linh cúi đầu, chờ đợi câu trả lời.
Một lúc lâu sau, Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
"Tấm bia đá kia, có lai lịch gì?"
Nghe vậy, Địa Linh ngẩng đầu nhìn tấm bia đá hạo hãn ở phía xa, không dám giấu diếm điều gì trước Hứa Thanh, rồi trầm giọng mở miệng.
"Đây là nơi mà Cực Quang Tiên Chủ đã ngã xuống, cũng là hắn năm đó chỗ Tiên Cung đổ sụp."
"Tấm bia đá kia... chính là Cực Quang Tiên Cung Trấn Môn Thạch!"..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
03 Tháng chín, 2024 21:24
Tự nhiên đọc tới đoạn mới, trong đầu lại nghĩ tới Lý Nguyên nhỉ, có khi nào là tổ tiên của Lý gia không ta.
03 Tháng chín, 2024 21:19
chương quá ngắn, cái này giống mộng cảnh nhỉ, trầm luân vào thì sinh mệnh dần trôi đi, chỉ có thức tỉnh mới thoát ra được.
03 Tháng chín, 2024 19:36
Hứa Thanh phát triển quá nhanh so với sinh linh hậu thổ. Hiện tại ít nhất cũng so đc bước 4 rồi.
03 Tháng chín, 2024 19:24
Tính cách như vậy thì Thổ và Thanh kết bạn được.
03 Tháng chín, 2024 19:21
đừng nói lấy ngũ hành làm màu, thời không làm khung, ngộ ra Họa Đạo thì lại oãi cã chưỡng luôn đó :)
03 Tháng chín, 2024 18:05
Lý gia này liệu có phải lý gia đầy truyền kỳ trong ngã dục phong thiên ko nhỉ? Để cửu sơn hải chủ, tông chủ yêu tiên cổ tông, phong yêu sư đời thứ …, hình như còn mang huyết mạch la thiên, đã bước 4 từ lâu thoát ra ngoài đệ cửu sơn hải. Nhưng thoát ra ngoài tứ đại chân giới chưa thì ko biết vì ngã dục mới chỉ vẽ ra map tinh ko tứ đại giới
03 Tháng chín, 2024 15:12
Hậu thổ "Phong" thuật à. Có mùi giấy nợ
03 Tháng chín, 2024 15:05
pk mà toàn dùng trang bị so đấu thế này so hậu thuẫn chứ pk kiểu gì đây :)
03 Tháng chín, 2024 12:47
Sắp lên uẩn thần 9
03 Tháng chín, 2024 11:46
Mặc dù không thể nhìn thấy bên trong, nhưng theo lời di ngôn của tổ tiên gia tộc nhiều năm trước, bức họa này có nguồn gốc từ khởi nguyên chỉ địa của dòng đõi bọn hắn.
"Nơi đó, gọi là Hậu Thổ."
Lý Mộng Thổ lẩm bẩm, sau đó trầm ngâm suy nghĩ.
"Cái c·hết của hắn đã là điều tất yếu, có lẽ không mất quá lâu, nhưng để phòng ngừa bất
trắc, cần phong ấn hắn trong cấm địa của gia tộc, sử dụng huyết mạch gia trì, giúp hắn sớm tiêu vong!"
Lý Mộng Thổ hít sâu một hoi, thân hình lóe lên, bay về phía chân trời.
=>> Lại có trò hay để xem rồi =)) =)) =))
03 Tháng chín, 2024 11:24
cái vụ bức tranh này ht bị dính 1 lần ở ht rồi thằng này mang ht về gia tộc sẽ hại cả gia tộc nó :))
03 Tháng chín, 2024 11:17
Hứa thanh thoát ra kiểu gì nhỉ, hay dùng thời gian quay ngược
03 Tháng chín, 2024 10:17
Ồ đến hậu thổ. có khi nào đến đây lại gặp dc Lý Tự Hóa ko nhỉ hoặc là gặp dc trọng miệng LTH gọi là đại ca ấy.
03 Tháng chín, 2024 10:13
mình không hiểu lắm 3 đạo kiếm khí của cựu gia dùng hết rồi mà
03 Tháng chín, 2024 09:55
Lên đủ chương rồi nha mọi người, hóng tối nay tiếp, đọc combat 1 mạch đã ghê
03 Tháng chín, 2024 09:50
Hứa thanh sẽ thắng nhờ quyền bính hồi phục của ngũ nãi thôi.
03 Tháng chín, 2024 09:39
Cuối cùng cx có chương mới :3
03 Tháng chín, 2024 09:09
Mấy chương mới mình đều thử cách dịch mới, nên mọi người có gì góp ý nha!!!
Bắt đầu hôm nay ra chương đều lại, cảm ơn mọi người ạ.
02 Tháng chín, 2024 21:27
@ALL: Góc Spoil 1 chút tóm tắt
Vừa rồi tác có ra 3 Chap
1. Cực quang khắp trời.....:
Sau khi HT đi thì biết mình đã chậm, Thổ đã đến nơi và k nói nhiều. Ra tay là hàng nóng luôn.
Đầu tiên: Dùng Lôi quyền hành nhưng bị Thanh dùng mạt khứ + Ngũ hành hoá giải. Thổ akay sau đó Dùng tiếp 1 quyền hành nguyền rủa nữa nhưng bị Thanh dùng Tỉnh trung kết hợp kiếm khí lão 9 + Đế kiếm chém ra kiếm Địa tạng. => Thổ b·ị c·hém xong c·hết hụt, dùng Tái sinh quyền hành sống lại đỉnh phong (Giữ đc 1 khoảng thời gian)
2. Ai cũng có tư tâm:
Sau khi tái sinh, Thổ vs Thanh nổ combat liên tục nhưng Thổ vẫn k làm gì g·iết đc Thanh. Tiếp tục Akay vì bị Thanh dùng Lục Tặc Vọng Sinh + Ngũ Chó chống lại. Thổ thấy sắp hết hạn thời gian của Tái sinh quyền hành thì chơi chiêu tiếp là lấy ra 1 bức tượng.
3. Quyển trục mở ra 1 tia:
Sau khi Thổ lấy ra bức tượng (bên trong chưa 1 thần thông liên quan đến nhân quả) hắn móc tim ra ấn vào tượng sau đó dùng đặc thù của tượng đồng hoá thương thế của Thanh vs Thổ giống nhau sau đó Thổ ngắt tay, chân, đầu đi, Thanh bị dính phốt suy yếu vãi kẹc rồi. Thổ lao lên định finish Thanh nhưng Thanh húp nốt viên đan của Ngũ nãi, Bát gia rồi phản kích lại đấm Thổ như con, Thổ lôi ra cánh tay Thần Đài đỉnh để bóp c·hết Thanh nhưng bị lời chúc của Ngọc Lưu Trần hoá giải. Hết đồ akay nên mở quyển trục. Chấp nhận đánh đổi vĩnh viễn 3 phần thọ nguyên để phong ấn Thanh, sau đó đem về gia tộc để muốn Thanh die nhanh hơn.
Đoạn này có lộ ra infor
chữ Thổ trong gia tộc họ Lý này đại biểu Hậu Thổ => Lão tổ bọn này là 1 trong 9 Hạ tiên của Vọng cổ đi lên đây.
02 Tháng chín, 2024 20:34
Cố gắng ra trước trưa mai cho anh em nhé :D chúc ae nghỉ lễ vui vẻ nha
02 Tháng chín, 2024 20:16
đói thuốc ghê trời ?
01 Tháng chín, 2024 19:10
Lễ của các đậu hũ thế nào rồi? Có ai vào hóng chương như một thói quen không :))
Tiện thể cho tại hạ xin ít cảm ngộ của các đậu hũ về bộ Khấu Vấn Tiên Đạo với. Càng đọc về sau càng thấy oải, nhất là đoạn ở Phù Lục Giới ( cấp cấp như luật lệnh @@ ) . Hay là do tại hạ gặp bình cảnh ?
01 Tháng chín, 2024 17:33
Qua vào BNS tạo acc check chương mới để đọc mà cũng bị khóa acc cho mở khóa chương bất thường :v
01 Tháng chín, 2024 10:34
Chúc cvt nghỉ lễ cubgf gia đình vui vẻ, giúp các con nghiện tích chương =))
31 Tháng tám, 2024 20:53
mn 2/9 vui vẻ nhớ
BÌNH LUẬN FACEBOOK