"Đây là Bát Cực Tướng!"
Trong hư vô, Hứa Thanh mở mắt.
Thân thể hắn vẫn ở trên, linh hồn từ thủy tinh bức họa vỡ tan bên trong dâng lên.
Khi trở về một khắc, sự minh ngộ tại tâm của hắn bên trong tràn ngập.
Hắn nhớ lại khoảnh khắc năm đó khi lĩnh ngộ Bát Cực Đạo, từng nhìn thấy một tu sĩ tóc bạc bên trong thời không.
Bát Cực Đạo của đối phương, khác với chính mình, nhưng Ngũ Hành thì giống nhau, lại tạo nên pháp tướng chi thân.
Hiện tại, trước có luân hồi nhân sinh làm gốc Ngũ Hành, sau có Ngũ Hành hóa thành quy tắc chi tướng.
Như vậy, Ngũ Cực Ngũ Hành, đã đại thành.
Khi những suy nghĩ này hiện lên trong tâm trí Hứa Thanh, bên ngoài cơ thể hắn, hư vô gợn sóng, năm cái thân thể pháp tướng bỗng nhiên bước ra.
Thân đầu tiên, là một lão giả, mặc quan phục, tay cầm một thanh kiếm sắt, vẻ mặt uy nghiêm, khí thế hùng hồn.
Phú quý, quyền thế, kim qua, tụ hội trên người hắn, thành mệnh Kim, hóa thành Kim chi pháp tướng.
Chính là tể tướng Hứa Kim Hồng!
Kế đến là thân thứ hai, thương nhân Hứa Hồng, mặc áo viên ngoại, vẻ mặt ôn hòa, xung quanh là một dòng sông đen cuộn trào, tạo thế kinh thiên động địa.
Mệnh Thủy tụ thân, hóa thành Thủy chi pháp tướng!
Sau đó là thân thứ ba, thảo khấu Hứa Sơn, toàn thân mang theo giang hồ chi ý, miệng cười toe toét, người nhuốm màu sơn lâm, đứng trên một cây đại thụ, một tay che đầu, ánh mắt hung ác, biểu cảm điên cuồng.
Mệnh Mộc nồng đậm, cuồn cuộn trong hư vô, hóa thành Mộc chi pháp tướng!
Cuối cùng, thân thứ tư và thứ năm lần lượt xuất hiện.
Thân thứ tư, là lang trung Hứa Dực, tay nắm hỏa sơn, diệt thế chi hỏa không ngừng phun trào, khiến cả cơ thể ngập tràn trong biển lửa, mệnh Hỏa tụ hội, hóa thành Hỏa chi pháp tướng.
Thân thứ năm, là bố y Hứa Khôn, cơ thể như những hạt cát tụ lại, sa mạc và bụi bặm kết hợp thành, sức mạnh trầm ổn mãnh liệt, xuất hiện một cái, hư vô liền rung chuyển.
Mệnh Thổ trầm lắng, hóa thành Thổ chi pháp tướng.
Lúc này, năm tôn Bát Cực Đạo Tướng đã xuất hiện, khí thế của chúng hùng mạnh thao thiên, uy áp tỏa ra không kém gì bản thể của Hứa Thanh.
Hứa Thanh quay đầu nhìn, năm tôn pháp tướng cũng nhìn lại hắn.
Minh ngộ tại lẫn nhau trong lòng, đồng thời dâng lên.
"Ngũ Hành tương sinh tương khắc, từ đó hình thành một vòng luân hồi."
"Mà luân hồi, có thể trở thành Đệ Bát Cực..."
Nhưng Hứa Thanh suy ngẫm một lúc, rồi lắc đầu.
"Luân hồi tuy huyền diệu, nhưng còn có một đạo, bao hàm luân hồi lại vượt qua luân hồi, đó mới là ta ban đầu quyết định Đệ Bát Cực!"
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên sự quyết đoán, từ bỏ việc dùng Luân Hồi làm đạo, ánh mắt rơi vào... mảnh thủy tinh thứ sáu và thứ bảy trong số mười mảnh vỡ.
Kia là Thời Gian và Không Gian!
Linh hồn hắn khẽ động, lao thẳng về phía hai mảnh thủy tinh đại diện cho thời gian và không gian.
Trong chớp mắt, hắn dung nhập vào.
Chính là...
Luân hồi thành, vạn vật sinh, nhân quả giáng, quang âm chuyển.
. . . .
Ta đang tìm kiếm.
Nhưng không biết tìm kiếm điều gì.
Dường như đó là sứ mệnh của ta, bởi vì ta chưa hoàn chỉnh.
Có thể tồn tại, cũng có thể không tồn tại.
Tồn tại, bởi vì giữa tinh không, giữa thế giới này, trong vạn vật, trong chúng sinh, ta ở khắp mọi nơi.
Sự vận động vĩnh hằng của vạn vật, tính liên tục của biến đổi, tính trật tự, tất cả đều là minh chứng cho sự tồn tại của ta, cũng là cách ta cho phép chúng sinh nhận thức về mình.
Vì vậy, ta như một dòng sông, chảy qua mọi thứ đã biết và chưa biết.
Chảy giữa vô số sự vật và sự kiện.
Chảy qua quá khứ, hiện tại và tương lai của vạn vật chúng sinh, ngay cả tinh tú và vũ trụ cũng cần ta thúc đẩy.
Dù là đêm đen hay ban ngày, dù là luân hồi hay nhân quả, dù là quy tắc hay pháp tắc, tất cả đều là ta.
Nếu ta ngủ yên, thì tất cả sẽ tĩnh lặng.
Nếu ta đứng dậy, thì kỷ nguyên sẽ biến đổi.
Nhưng đồng thời, ta cũng không tồn tại.
Bởi vì ta có thể được cảm nhận, nhưng không thể thật sự thấy được, thậm chí trong nhiều trạng thái, ta chỉ khởi nguồn từ duy tâm.
Ta được coi là một khởi đầu, xuất phát từ một khoảnh khắc vô danh, trước khoảnh khắc đó, không có gì tồn tại.
Vì vậy, người ta cho rằng trước đó ta không hề tồn tại, cũng không có ý nghĩa.
Sự hiện hữu của vạn vật đã mang lại sự tồn tại cho ta, cũng khiến ta có ý nghĩa.
Có người còn cho rằng, ta không thực sự là một quy tắc tồn tại trong vũ trụ, ta chỉ là một khái niệm được tạo ra từ sự vận động của vạn vật, chỉ là một cách để mô tả nhanh hay chậm.
Cũng có người cho rằng ta chỉ là ảo giác của chúng sinh.
Vậy nên, luôn có những người cố gắng phán đoán xem ta có thực sự tồn tại hay không, cố gắng cảm nhận, khám phá và tiếp cận ta.
Dù bọn hắn nghĩ thế nào, dù ta tồn tại hay không, ta đều không quan tâm.
Vì mục đích cuối cùng của bọn hắn, không có ngoại lệ, đều là vì chưởng khống.
Vì vậy, ta có rất nhiều danh tự.
Có người gọi ta là "thời" có người gọi là "canh" có người gọi là "thời điểm"...
Rất rất nhiều.
Đều là do bọn hắn đặt ra.
Chứ không phải ta.
Ta không quan tâm.
Mà ta từ đầu vẫn luôn tìm kiếm, tìm kiếm một sự tồn tại mà ta cũng không biết là gì.
Ta từng nghĩ rằng, sự tìm kiếm nhàm chán và vô cùng vô tận này sẽ không có điều gì khác khiến ta thật sự để ý.
Cho đến khi ta gặp vài người, những người rất đặc biệt.
Bọn hắn rất mạnh, mạnh đến mức có thể thực sự nhìn thấy ta, mạnh đến mức bọn hắn trở thành bằng hữu của ta.
Có người trong số họ, đôi khi đến trò chuyện với ta, tay cầm một bông hoa, hỏi ta rằng nó có đẹp hay không.
Có người, ngồi trên một con thuyền trước mặt ta, nhẹ giọng thở dài.
Có người, hỏi ta cái gì, là số mệnh.
Cũng có người, muốn ta viết cho hắn một tờ nợ.
Nhưng người ở bên ta nhiều nhất, là một kẻ thích mặc đồ đen, trong cảm giác dài đằng đẵng của ta, hắn thường ngồi trước mặt ta, lặng lẽ trầm ngâm.
Cùng với ta, nhìn ngắm chúng sinh vạn vật, nhìn thấy tất cả sự vô tận.
Lại tại một thời điểm nào đó, hắn giơ tay lên, làm rung động tất cả, đưa mọi thứ quay lại quá khứ, để bắt đầu lại từ đầu.
Một lần, lại một lần... Vô số lần.
Ta không thể lý giải.
Nhưng hắn nói với ta rằng, hắn đang hồi sinh thê tử của mình.
Ta chúc phúc.
Sau đó, tất cả bọn bọn hắn đều biến mất.
Chỉ còn lại ta, vẫn tiếp tục chảy trôi.
Không có khởi đầu, không có kết thúc.
Vẫn luôn tìm kiếm.
Cho đến khi, ta nhìn thấy một con bướm hồ điệp.
Hồ điệp tự xưng là Tang Tương.
Thực ra con bướm đã từng xuất hiện trước đây, nhưng ta không chú ý.
Nhưng lần này, nó bay đến trước mặt ta.
Nó nói rằng có một kẻ tên là Hoàn Vũ, một mực luôn tìm kiếm quang âm.
Vị ấy cùng ta, đã gặp vô số lần, đối diện với ta vô số lần, rồi bỏ lỡ vô số lần, cuối cùng . . . hắn hiểu ra rằng, ta và hắn, vốn là một thể.
Ta tồn tại, hắn tồn tại . . . Ta diệt, hắn diệt.
Nhưng chúng ta, như nước và mực, mãi mãi không thể gặp nhau.
Không ai có thể tìm thấy đối phương.
Chỉ có con bướm này, nó có thể nhìn thấy cả hắn và ta, mới có thể trở thành sợi dây kết nối chúng ta.
Vậy nên, con bướm muốn ta đáp xuống trên người nó, bởi vì Hoàn Vũ cũng ở trong nó.
Ta đã chọn rơi xuống.
Trong khoảnh khắc đó... cuối cùng ta đã nhìn thấy Hoàn Vũ.
Hoàn Vũ cũng nhìn thấy ta.
Chính là . . .
Quang âm cuộn trào, chúng sinh diễn, Tang Tương đến, Hoàn Vũ hiện.
Thời gian cùng không gian, tại khoảnh khắc đó, giao hòa, hoàn chỉnh.
Vì vậy, Thời Không được hình thành!
Đây chính là...
Hoàn Vũ hiện, quang âm khởi, chân ngã xuất hiện, tạo thành thời không.
Hứa Thanh, ý thức thức tỉnh.
Đệ Bát Cực trong cơ thể hắn, đột ngột xuất hiện!
Hình thành tiếng gầm vang trời, chấn động bên bên trong hắn, luân chuyển mãnh liệt.
. . . .
Một lúc sau, Hứa Thanh mở mắt.
Khoảnh khắc đôi mắt hắn mở ra, mọi thứ hắn nhìn đều trở nên méo mó.
Ban đầu không rõ ràng.
Nhưng khi hắn nhắm mắt lại, dùng tâm trí để nhìn, mọi thứ trở nên rõ ràng.
Vạn vật, trong suy nghĩ của hắn, đều có thể thấy rõ quá khứ, hiện tại và tương lai, thậm chí cả bản chất bên trong.
Tất cả đều trở nên trong suốt, tất cả đều hiện rõ, từ sinh đến tử, từ khởi đầu đến kết thúc.
Chúng sinh trong luân hồi, mỗi người đều hiện ra vô số bóng dáng, đó là sự chồng chéo của thời gian và không gian.
Tất cả đều trở nên trong suốt, không có gì có thể che giấu.
Hắn có thể nhìn thấy bản chất, nhìn thấy xương cốt, nhìn thấy linh hồn, nhìn thấy luân hồi.
Ngay cả những thứ trong không gian trữ vật cũng đều rõ ràng.
Như thể hắn đã trở thành toàn tri.
Thậm chí hắn còn có thể kiểm soát suy nghĩ của chúng sinh, khiến bọn hắn đưa ra những lựa chọn phù hợp với mong muốn của Hứa Thanh.
Hắn còn có thể nhìn thấy vô số lựa chọn của đối phương tạo thành các dòng thời gian.
Giống như vận mệnh.
Cảm giác này, giống như ở một tầng cao hơn, nhìn vào một cuốn sách mà hắn có thể sửa đổi bất cứ lúc nào.
Đi kèm với cảm giác đó là khả năng xuất hiện ở bất kỳ đâu chỉ với một ý niệm.
Bất kể quá khứ hay tương lai, tất cả thời gian, tất cả không gian, đều có thể xuyên qua trong chớp mắt.
Không gì là không thể.
Cảm giác này nổi lên trong lòng Hứa Thanh, hắn ngẩng đầu, ý nghĩ lan tỏa.
Mọi thứ trở nên trong suốt.
Hắn nhìn thấy lửa bên ngoài bức họa, nhìn thấy lò luyện đan, nhìn thấy tiểu thế giới mà mình đang ở, nhìn thấy thành trì bên ngoài tiểu thế giới, thậm chí thấy được tiểu thế giới chỗ mình ở của Đệ Ngũ Tinh Hoàn.
Sau đó, hắn nhìn thấy chúng sinh, nhìn thấy vạn vật.
Dường như hắn có thể điều khiển tất cả.
Mà đúng lúc đó, trên bầu trời, ánh sáng đỏ rực của cực quang xuất hiện, trong cảm giác của Hứa Thanh, hắn nhìn thấy mười hai bóng người.
Bọn hắn đồng thời xuất hiện trong cực quang, nhìn về phía Hứa Thanh.
Phía trên bọn hắn, Hứa Thanh còn nhìn thấy mười một tòa tiên cung hùng vĩ, bên trong mỗi cung điện đều có thân ảnh, tỏa sáng rực rỡ.
Lại hướng trên hơn nữa... hắn nhìn thấy một tồn tại vô thượng đang ngồi xếp bằng, bao phủ cả Đệ Ngũ Tinh Hoàn.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên từ hư vô.
"Hiến là cội nguồn của Tiên, là căn nguyên của sự diệt thần . . . Muốn nắm giữ Hiến, trước tiên phải bảo vệ Hiến!"
Trong khoảnh khắc tiếp theo, toàn thân Hứa Thanh chấn động.
Hắn cảm nhận được một sức mạnh kinh khủng không thể diễn tả đang đến từ bốn phương tám hướng, từ hư vô, từ Thượng Hành ba mươi sáu Tinh Hoàn mà tới.
Rơi vào trên người mình.
Khoảnh khắc đó, Hứa Thanh chân chính ý nghĩa bên trên minh bạch, vì cái gì kia rõ ràng hẳn là không gì làm không được Tiên, tại cái này Thượng Hành Tinh Hoàn, không còn "không gì làm không được".
Bởi vì, người nắm giữ Hiến, trước tiên phải tuân thủ Hiến!
Mà rõ ràng, điều này vốn không nên xảy ra với hắn nhanh như vậy.
Sở dĩ như vậy, là bởi vì Đệ Bát Cực của hắn . . . Tại sinh ra một khắc, cũng theo đó ra đời Hiến!
Hiến của riêng hắn!
Thời không chi hiến.
Hứa Thanh hiểu ra, ngay sau đó, hắn thu hồi ánh mắt, mà sự hình thành của Đệ Bát Cực trong cơ thể hắn đã tạo ra một sức mạnh như bài sơn đảo hải, không ngừng vang vọng trong cơ thể hắn, hình thành nên giới thứ tám.
Thời Không giới!
Đồng thời, tại Tây Vực, Đạo Tiên Tông.
Trên cánh đồng cỏ và rừng cây, trước mặt Độc Quân, hai gốc độc thảo, trong đó có một cây đã héo tàn, đột nhiên nở rộ, từ chết mà sống lại, mà chỉ trong chớp mắt đã sinh trưởng đến cực hạn.
Sau đó, nó tách ra độc lập, rồi biến mất không dấu vết trước mặt Độc Quân.
Còn gốc cây bên cạnh, lúc này lại khô héo.
Trong mắt Độc Quân hiện lên ánh sáng kỳ lạ, hô hấp cũng dần trở nên gấp gáp hơn một chút.
"Ngươi, chính là nhân quả mà ta đã chờ đợi!"
[CVT]
Riêng chương này mình sẽ làm một event nhỏ, mong mọi người một chút tham gia nha. Cảm ơn mọi người ạ...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng bảy, 2024 01:19
Ván cờ này hơi lớn :
* 1 bên là Thánh địa Thiên cấp nửa bước tiên chủ đứng sau có thể là đám gì đó ở đệ cửu tinh hoàng(chưa rõ sức mạnh nhưng có lẽ sẽ xen vào bàn cờ này)
Bên còn lại là vọng cổ :
* Tam thần đang vô hạ có thể sẽ lên được thần đài hoặc ít nhất khi hợp lại có thể đánh được thần đài
* Nữ Đế tỷ lệ cao là nửa bước Chân Thần ( thời gian lên Thần Đài quá ngắn) cùng 5 vị nhân hoàng
* Thất Gia được suy đoán có thể là Cổ Hoàng đầu tiên nên tỉ lệ cao là sẽ lên được Hạ Tiên với Chân Thần 1 lượt và sẽ có thể trao đổi dăm 3 chiêu thức với ông bên thánh địa.( đường mới nên chắc sẽ mạnh hơn thông thường chút)
* Nhị Ngưu chắc sẽ kiếm được thế thứ 2 nhưng chiến lực chắc chỉ tầm chúa tể và sẽ có 1 cái gì đó ở kiếp thứ 2 mà Nhị Ngưu kiếm được sẽ ảnh hưởng đến cái thứ mà Thánh địa đang tìm kiếm.
* Hứa Thanh thì cũng như Nhị Ngưu chiến lực ngang chúa tể và có 1 thứ gì đó ảnh hưởng đến ván cờ ( có thể là tử sắc thủy tinh, mặt nạ, nguồn gốc của cái bóng hoặc 1 thứ hoàn toàn mới)
Còn những người này thì có tỉ lệ cao sẽ xen vào bàn cờ:
* Ngọc Lưu Trần có thể sẽ tấn thăng Chân Thần
* Lý Tự Tại không biết có lên được Chân Thần không
* Tử Thanh Thái tử tu vi chắc ngang Nữ Đế
* Ông cổ hoàng gì mà đợi Hứa Thanh dâng cơm mà quên tên rồi chắc cũng sẽ ra ăn hôi
Bàn cờ lớn vc dưới Thần Đài, Đại Đế thì không có tư cách xen vào trừ Hứa Thanh ,Nhị Ngưu.
Tại hạ suy nghĩ tới đây xin mời các đạo hữu vào đoán , suy luận chung với tại hạ
23 Tháng bảy, 2024 23:53
Đi ra ngoại hải kiểu gì cũng gặp đc động phủ hoặc giới diện không gian gì đó chênh lệch gia tốc thờ gian so vs vọng cổ rồi vào đó training up lvl sau lúc vọng cổ gay cấn tuyệt vọng nhất thì comeback gánh team cho xem
23 Tháng bảy, 2024 23:27
Map sau chắc ngọc lưu trần lên chân thần. + Vài sự giúp đỡ j đó nx. Hứa thanh hết map sau lên chúa têt là đẹp. Chiến lực đại đế đẹp kkk
23 Tháng bảy, 2024 23:25
Đi ngoại hải thooii
23 Tháng bảy, 2024 22:54
Tầm này chỉ đi cầu trợ giúp thôi chứ đẩy tu vi kiểu gì được nữa
23 Tháng bảy, 2024 22:44
tử huyền đâu,mãi chưa tỉnh lại thế, định nhảy 1 phát lên đại đế à
23 Tháng bảy, 2024 22:38
mấy bố cứ cãi nhau cho lắm vào đợi đến lúc HT gặp VL đi là biết bước mấy, trong TTNG cũng nói rõ cảnh giới lúc 2 người gặp nhau rồi còn gì
bây giờ HT tu vi như thế nào thì tự suy ra đi thôi
mấy chap trc tác cũng nói đến chuyện này rồi đoạn đối thoại của HT với cung chủ HTC
sau nay sẽ gặp người đó nhưng ở trong ..... dòng thời gian nào đó
còn vụ thằng Đức La Tử tu vi nó bây giờ cũng ko phải thấp đâu mà dám nhảy ra húp 1 phần của đại đế
23 Tháng bảy, 2024 22:19
Nay giới hạn 48 hoa đề cử thôi à
23 Tháng bảy, 2024 21:15
Ngoại hải là đi chỗ lão giả thứ 5 tinh hoàn à
23 Tháng bảy, 2024 20:20
bế quan thôi , hóng từng ngày 1 thế này chắc chớt
23 Tháng bảy, 2024 20:17
sao lại nửa giáp nhỉ. dịch sai hay bên đó vậy.
1 giáp 12 năm
1 hoa giáp 60 năm
phải nửa hoa giáp chứ.
mình nhớ giáp bên Trung cũng giống bên mk mà
23 Tháng bảy, 2024 18:50
Hạ Tiên địa vị ở Hậu Thổ chi đỉnh chứ không phải tu vi đỉnh Hậu Thổ nhe quý vị, truyện cvt nên dịch ra ko rõ nghĩa
23 Tháng bảy, 2024 12:21
Thấy chưa, luôn luôn có mấy thằng thượng đẳng tỏ ra nguy hiểm thể hiện như thằng blackbox nên t mới khinh, lười nói với bọn HẠ TIÊN BƯỚC 10 này :))). Bọn nó cũng chỉ nói ra suy đoán của bọn nó chứ tác giả nó nói đâu nhhưng cái mức độ thể hiện sự nguy hiểm thì chắc chắn bước 10, r quay qua cười ải chỉa ???? não chứa shit à mà cười ải chỉa thế trẻ trâu ??? :)))).
Ngày xưa khi tam thốn nhân gian ra cũng có vài thằng nguy hiểm ntn, cái lúc t bảo giới Vương Bảo Nhạc (VBN) ở ko phải vị ương thật, so sánh chiến lực thấy ko bằng giới của bọn Vương Lâm sống thì bọn nó rống lên trong truyện "Liệt diễm lão tổ, bọn thần hoàng" nói đã nói là vị ương đạo vực thì chính là vị ương đạo vực r bước 3,4 của VBN ngang với Vương Lâm. r sau đó thì sao, giới VBN sống là thạch bia giới, pháp tắc thiếu hụt chiến lực phải tụt đi 1 bước mới bằng được giới bọn Vương Lâm sống.
Giờ qua truyện này thấy có khác gì ko, toàn nhân vật trong truyện nói xong bọn thượng đẳng thể hiện như là tác giả trả lời phỏng vấn HẠ TIÊN BƯỚC 10 vậy r đi sỉ nhục suy đoán của người khác, tính ra t mới chỉ nói suy đoán của mình chứ cũng chưa sỉ nhục gì bọn nó cơ. Nên là t nói lần cuối, sau khi truyện end tác trả lời phỏng vấn nói hạ tiên bước 10 hoặc BẢN THỂ THẬT cảu bọn main các truyện trước nói trong truyện hạ tiên bước 10 thì t chịu thua. Còn các trường hợp còn lại mấy thằng thượng đẳng cứ hiện lên ẳng "Giờ còn ai ý kiến nữa đỉnh Hậu Thổ kh phải Hạ Tiên nữa kh" thì t mặc kệ coi như t đọc cứ đọc còn dog ẳng cứ ẳng nhé. Thân
23 Tháng bảy, 2024 09:12
Lội lại cmt trăm chap trước, kiếm cái cmt nói b4-b5 gì đấy của 1 thanh niên hay ra vẻ mà ko thấy, buồn thiệt sự.
23 Tháng bảy, 2024 08:46
Giờ mà còn ai kêu đỉnh Hậu Thổ không phải Hạ Tiên thì hết cứu nhé.
23 Tháng bảy, 2024 08:34
Chư hùng mà đem Hoàng Thiên thần tộc ở Vọng Cổ trấn áp là 9 Hạ Tiên ở Hạ Tiên cung chứ ai. Kêu Tàn Diện bước 6, 7 hài cốt
23 Tháng bảy, 2024 08:32
Từ chương 11xx, tác giả viết rõ ràng cái giới bích, hint đủ thử. Động não suy nghĩ liên kết xíu là hiểu r
23 Tháng bảy, 2024 08:31
Giờ còn ai ý kiến nữa đỉnh Hậu Thổ kh phải Hạ Tiên nữa kh :))) Bơi vào
23 Tháng bảy, 2024 07:50
cho main thời gian 30 năm thì xong film rồi.
23 Tháng bảy, 2024 07:23
hết đề cử dc rồi :))
23 Tháng bảy, 2024 00:03
Như vậy, đỉnh hậu thổ chính là Hạ Tiên. Trên Hạ Tiên là Tiên Chủ, ngang Thần Chủ. Và vì lý do nào đó mà Cổ lão Hạ Tiên đã không còn là chính họ sau khi rời Vọng cổ, phù hợp với việc Thất gia lựa chọn ở lại Vọng cổ. Cuối cùng thì khả năng cao Huyền U cổ hoàng khi rời vọng cổ thì vẫn chỉ là Hạ Tiên đỉnh.
22 Tháng bảy, 2024 23:13
Đến giai đoạn hiện tại thì chuyện cũng khá là dài rồi. Dự đoán mục đích Tàn Diện muốn ăn Vọng Cổ và mục đích của ông đột phá hạ tiên này là một. Nhưng chỉ k ngờ là ngày cả Vọng Cổ được thống nhất đánh ngoại lai nó lại trước cả trận PK của Hứa Thanh và Tử Thanh. Hay là trận pk này là chận để phân định ai lắm cả Vọng Cổ rồi ms pk vs thiên ngoại nhể.
22 Tháng bảy, 2024 22:11
chương mới nhất theo lời của đại đế thì có khả năng các nhân vật cổ lão đã bị khống chế hoặc thay thế , có thể là thần linh hoặc tàn diện , mục đích chính là tiên chủ vị cách ( do tàn diện ko thể trực tiếp xuất thủ nên phải lấy những người tu tiên thân phận làm thay ) , có thể tàn diện cũng muốn hướng theo tiên thần đồng tu để đột phá , nhưng cuối cùng lại chỉ là chất dinh dưỡng cho anh Hứa mà thôi
22 Tháng bảy, 2024 21:51
Xin hỏi các vị đạo hữu Cấp Tôn đã xuất hiện trong các tác phẩm khác của lão Nhĩ chưa?
22 Tháng bảy, 2024 21:48
tích được, 12 c nhưng đọc được 6c ta phải dừng lại, bài tẩy chôn quá sâu, công pháp quá trừu tượng, khái niệm quá hạo hãn, đoạt xá quá huyền diệu, để ta bình tâm 1 chút hảo hảo ngấm mấy đoạn này cái a.
BÌNH LUẬN FACEBOOK