Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư vô, thân thể là con thuyền, linh hồn ngồi trên thuyền, ngược dòng mà đi.

Con đường này, dài dằng dặc.

Hồi tưởng lại quá khứ, quan viên, thương nhân, mãng phu, lang trung, bố y, thiếu niên…

Nhìn có vẻ bình thường, nhưng đó là kinh lịch, là luân hồi, là nhân sinh.

Bởi vì bản thân đang ở bên trong, nên không nhìn thấu màn sương.

Giờ đây tỉnh giấc, ngoảnh đầu nhìn lại.

Rõ ràng là Ngũ Hành.

Tể tướng Hứa Kim Hồng, tuy là văn quan, nhưng cả đời dùng thủ đoạn lôi đình để chống đỡ vương triều, trong tâm có hàng vạn quân binh, kim qua thiết mã, cả nhân sinh của hắn, đại biểu cho "Kim".

Phú quý là Kim, quyền thế là Kim, binh đao là Kim, mệnh cách cũng là Kim.

Hứa Hồng, mơ ước trở thành thương nhân giàu có, cả đời làm việc thiện, từng có gia tài vạn quán, từng lang thang phiêu bạt, nhưng vận mệnh trắc trở, cuối cùng cạn kiệt, nhân sinh hắn đại biểu cho "Thủy".

Tài là Thủy, chủ sự lưu động, có hai cực hạn là hạn hán cùng lũ lụt, lại có câu "Thượng thiện như thủy" nên mệnh cách của hắn, cũng là Thủy.

Mãng phu Hứa Sơn, ngọn núi này không phải thổ, mà hàm ý có rừng, mệnh như phù du, thời thơ ấu như cây gỗ mục, khi trưởng thành lại rơi vào bọn thảo khấu, lẫn lộn trong rừng núi, mệnh là gỗ mục.

Thiếu trí, hay nóng giận, dễ bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh, vì thế cả đời thà chết đứng, không muốn sống quỳ trong nhục nhã.

Lang trung Hứa Dực, hành y cứu thế, một viên y giả nhân tâm, nguyện vì thiên địa làm lô, luyện hóa một cuốn Bản Thảo, thân như lửa, mệnh như hỏa.

Chính là "Chu Tước tâm hỏa" giữ vững ngọn lửa của sinh mệnh.

Nhưng cả đời này phong hỏa nổi lên, tâm hỏa diệt, đến chết tâm mới hồi phục, phong hỏa trở về.

Bố y Hứa Khôn, cả đời bình thường, chất phác và ít lời, "chân đạp đất nóng, lưng đón ánh mặt trời rực rỡ" tận lực mà không cảm nhận cái nóng, chỉ tiếc rằng ngày hè quá dài.

Đầu đội trời, chân đạp đất, tục chưa đến thời điểm, tích thổ mệnh chi cách.

Còn về thiếu niên cùng tàn hồn của tu sĩ, thì là cùng một người.

Nhận truyền ngôn chi trách nhiệm, như một sợi dây dài.

Khởi đầu từ lang trung chi hỏa, trải qua thổ của bố y, rồi gặp được chân ngã.

Vượt qua quang âm.

Đây là Thời Mệnh.

"Chỉ thiếu không gian . . ."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

"Sở dĩ như vậy, là vì con đường này, vẫn chưa viên mãn."

Luân hồi ở phía trước, mà nguồn gốc ở sau luân hồi, vì vậy vừa đi, vừa nhìn.

Không còn trầm luân.

Như một khách qua đường, nhìn thấy muôn màu nhân sinh.

Nhìn thấy đạo vô tướng, cho nên có nam có nữ, có già có trẻ, có miếu đường, có giang hồ.

Từng cảnh từng cảnh, hiện ra trước mắt.

Không biết bao lâu, không nhớ rõ thời gian.

Con đường này, đi mãi, nhìn mãi, bước chân của Hứa Thanh cuối cùng cũng dừng lại.

Ánh mắt ngưng lại, tinh thần ngưng tụ, là chính mình trong luân hồi, đã hóa thành . . . diễn viên.

Cả đời diễn viên, diễn xuất vô số vai.

Hôm trước chiêng trống rền vang, phấn son trang điểm, ống tay áo vung múa.

Hôm nay tinh kỳ bay phấp phới, trung gian đã định, đen trắng, đúng sai.

Cùng một gương mặt, nhưng được tô vẽ khác nhau, lúc thì nam, lúc thì nữ, hóa thành từng đoạn thời quang bên trong nhân sinh.

Có niềm vui sướng của diễn sinh, có sự dứt khoát của diễn tử.

Chính là nhân sinh như kịch, biết bao nhiêu chuyện hồng trần cổ kim, đều là tại hát xướng trên sân khấu.

Cũng chẳng biết dưới lớp mặt nạ phấn son, ẩn giấu trái tim chân thật thế nào. . .

Lại càng không biết, sau thời gian dài, liệu có thể phân biệt được giữa chân thực cùng hư ảo.

Chỉ đến khoảnh khắc vở kịch kết thúc, người đi một khắc, lớp phấn son bị xóa sạch, người bước ra mang theo cảm xúc buồn bã, cảm thán về niềm vui, nỗi buồn trong kiếp trước kiếp này, nhân sinh như giấc mộng, tháng năm trôi qua như dòng nước, lặng lẽ ra đi không để lại dấu vết . . .

Cuối cùng, thở dài một tiếng.

"Thế gian bi hoan vai diễn nhân vật, nhưng đừng nói người ấy sa vào cảnh bi ai . . ."

"Không phân biệt rõ . . ."

Chính là thường say sưa nhìn ngắm tiếng ca, thời gian trôi đi, mắt dần mờ.

Những hồi ức như gợn sóng lăn tăn, đại mộng tỉnh lại, hóa ra là một tràng ngàn năm vạn năm gặp gỡ bất ngờ mai hoa mộng.

Vở kịch này, từ đầu đến cuối.

Nhân sinh này, từ sinh đến tử.

Giấc mộng này, từ mê đến tỉnh.

Hứa Thanh, tỉnh lại.

Trong hư vô, khẽ lẩm bẩm.

"Đây đâu phải trò vui, đây là nhân sinh trong dòng thời gian."

"Mà con người có sinh tử, vở kịch cũng có đầu có cuối, cái này sinh tử khác biệt, liền là giống như mộng cùng tỉnh khác biệt, xôn xao biến hóa, không thể cật vấn."

"Vậy cái kia, vượt qua luân hồi, bước ra khỏi nhân sinh, sau khi tỉnh giấc khỏi mộng, ở tận cùng của bức tranh này, chờ đợi ta là cái gì?"

Đáp án, đã có.

Bởi vì trên con đường này, hắn đã bước lên đến tận cùng của bức tranh luân hồi, cuối cùng cũng nhìn thấy điểm khởi nguồn của bức tranh.

Cũng là gánh chịu họa trục Luân Hồi đạo cơ.

Nó, vốn dĩ là một bức họa.

Lý Mộng Thổ đả khai, chỉ mở ra một đường, nhưng vào khoảnh khắc này, Hứa Thanh đã nhìn thấy toàn cảnh của bức họa.

Kia là một viên thủy tinh.

Rơi vào Hỗn Độn, xuất hiện trong hư vô vô tận, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, rồi vỡ thành mười phần không đều nhau.

Rải rác.

Sau đó, xuất hiện Hậu Thổ.

Cái này chính là Hậu Thổ hình thành hình ảnh, cũng là khung cảnh Hứa Thanh nhìn thấy năm đó khi lĩnh ngộ Bát Cực Đạo, thông qua ánh mắt của Tiên Tổ, một màn được miêu tả trên thiên thạch kia.

Khai thiên tích địa.

Mà lần này, rõ ràng hơn!

"Không nghĩ tới, bức tranh này vẽ ra, lại chính cảnh tượng ấy."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

"Kia là một viên, tử sắc thủy tinh."

Cùng với viên kia của hắn, như đúc đồng dạng.

Vậy nên, Hứa Thanh trầm ngâm.

Giờ phút này, hắn có thể cảm nhận được phương pháp rời đi.

Hắn đã vượt qua luân hồi họa trục, đi đến tận cùng.

Giờ chỉ cần bước thêm một bước, hắn có thể rời khỏi bức tranh này.

Nhưng ánh mắt hắn, lướt qua những mảnh thủy tinh đã vỡ thành mười phần.

Sau một hồi lâu, đôi mắt hắn lóe lên tinh quang mãnh liệt.

"Bị phong ấn vào bức tranh này, là sinh tử, cũng là tạo hóa!"

"Đạo của Tiên thân ta, bắt nguồn từ mười mảnh thủy tinh vỡ kia, bây giờ đây thấy lại, còn rõ ràng hơn trước, ta có thể... chứng đạo thêm một lần nữa!"

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh không do dự, ngồi xếp bằng, thần niệm lẫn linh hồn đột nhiên tản ra, như một ngôi sao băng, lao thẳng về phía mười mảnh thủy tinh vỡ kia.

. . . .

Trong nháy mắt, luân hồi lại bắt đầu.

Nhưng lần này, ta không còn là người.

Ta là một khối thiên thạch rơi từ trên trời xuống.

Rơi xuống một ngôi sao có tên là Thiên Mệnh.

Ta không biết mình đến từ đâu.

Ở đó, thời gian trôi qua, ta dần dần sản sinh ra một tia linh trí, mơ hồ nhớ lại một vài chuyện cũ.

Nhưng không rõ ràng, rất mơ hồ.

Chỉ nhớ rõ, một mảnh sa mạc.

Vì thế, hầu hết thời gian, ta đều nhìn ngắm ngôi sao này, chứng kiến vận mệnh của chúng sinh trên đó, cũng như cố gắng hồi tưởng lại ta đã đến từ đâu, hồi ức về câu chuyện của sa mạc ấy.

Nhưng thật đáng tiếc, ta không thể nhớ rõ hơn. Dù cố gắng đến đâu, ta cũng chỉ nhớ thêm được một chút bụi cát cùng một một con sông.

Bọn chúng là ai?

Ta có chút mông lung.

Trong khoảng thời gian suy ngẫm ấy, ở ngôi sao Thiên Mệnh này, ta thường được người dân phát hiện.

Có lúc, bọn hắn cho rằng ta chẳng có gì đặc biệt, nhưng có lúc, ta lại bị coi là điềm xấu.

Cũng có một khoảng thời gian, ta được người dân nơi đây coi là thánh vật, bọn hắn đến và thờ phụng ta.

Thời gian trôi qua, năm tháng biến đổi.

Những cảnh tượng đó, ta không để tâm.

Ta cứ nghĩ, phần đời còn lại cũng sẽ như vậy.

Cho đến một ngày, một tu sĩ từ bên ngoài Thiên Mệnh tinh đến, nhìn thấy ta.

Hắn tựa hồ mừng rỡ như điên, đem ta rời khỏi ngôi sao Thiên Mệnh, mang đến một đại lục tên là Thiên Hỏa.

Nơi đó dường như vô biên vô hạn, rộng lớn vô cùng.

Mà ta mãi mãi cũng nhớ rõ đại lục này, vì ở đó có một ngọn núi lửa khổng lồ, ngọn núi này chiếm đến chín phần của toàn bộ Thiên Hỏa đại lục.

Ta bị mang đến đó, bị ném vào miệng núi lửa đang cháy, bị bao phủ bởi dung nham vô tận cùng sức nóng hừng hực, thiêu đốt cùng luyện hóa.

Cho đến khi, ta trở thành một khối sắt.

Vị tu sĩ đã đưa ta đến đây, mượn sức mạnh của ngọn núi lửa, cuối cùng rèn ta thành một thanh kiếm sắc bén.

Hắn mang thanh kiếm ấy đến một nơi gọi là Thủy Lâm, chặt đổ cây cổ thụ lâu đời nhất tại đó.

Dường như là để báo thù.

Vị tu sĩ ấy cũng bị thương nặng, mang ta rời đi, rồi chẳng bao lâu sau ngã xuống, để lại ta qua vô số năm tháng, gặp gỡ những người cầm kiếm khác.

Bọn hắn không ngoài dự tính, cuối cùng đều ngoài ý muốn vẫn lạc.

Lời đồn không may mắn lại lần nữa gắn liền với ta.

Vì vậy, người cầm kiếm cuối cùng đã mang ta đến một dòng sông đen, nơi tràn ngập tử khí, xóa đi linh hồn của ta và ném ta xuống.

Ta chìm vào dòng sông, linh hồn tan rã.

Bị chôn vùi dưới lớp bùn của đáy sông.

Nhưng khí tức trên người ta, dường như lại trở thành nguồn dưỡng sinh vô cùng mạnh mẽ cho dòng sông này, khiến nó trở nên hùng mạnh, càng thêm cuồn cuộn.

Trước khi chết, ta nghe thấy có người nói với ta.

"Đây chính là, Hỏa khắc Kim, nhưng Kim sinh Thủy."

. . .

Ta vốn không gọi là Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt.

Tên này là bởi ta đã nhìn thấy trong dòng thời gian, rằng vào tháng Ba của năm Cổ Ất Đinh trong tương lai, sẽ có một giọt mưa rơi xuống.

Giọt mưa ấy mờ mịt vô tri, cho đến một ngày, có người gọi nó là Cổ Ất Đinh Tam Vũ, thế rồi nó sinh ra linh trí, trở thành một cái hồ, và nhiều năm sau đó, trở thành Bắc Hải.

Ta nhìn thấy tất cả điều này, cảm thấy không tồi, nên trước khi nó ra đời, ta đã sử dụng tên đó.

"Ngươi ra đời, ta sẽ trả lại tên cho ngươi."

Còn nhân sinh ta, cũng xem như đầy sóng gió, ta đã từng nuốt chửng một thanh sát kiếm, sát khí ngút trời.

Thanh kiếm ấy, với sát khí mạnh mẽ, đã nuôi dưỡng ta, khiến ta khi chảy qua, bao phủ cả bầu trời, dập tắt một ngọn núi lửa kinh thiên động địa, chôn vùi nó.

Nhưng nhiều khi, số mệnh là vậy, có nhân có quả, một ngày nọ, có một nhóm đại năng đến, bọn hắn ngồi trên một con thuyền đặc biệt, bước vào nhân sinh ta.

Con thuyền ấy, có duyên với ta.

Nên khi đó ta không đành lòng phá hủy nó, nhìn thấy linh hồn còn lại của nó sắp tan biến, ta đã nuôi dưỡng nó, giúp nó có cơ hội phục sinh.

Chỉ là, ta không ngờ rằng mục đích của nhóm đại năng này, là đưa nó vào ngọn núi lửa mà ta đã dập tắt, dùng nó làm vật hiến tế để ngọn núi lửa bừng cháy trở lại.

Hỏa sơn bộc phát, vốn không thể chôn vùi ta, nhưng tro bụi phun ra từ núi lửa, lại chính là kiếp nạn của ta, khiến ta hóa thành khí, trở thành mưa, nuôi dưỡng vạn vật.

Trong mơ hồ, ta dường như nghe thấy một giọng nói.

"Đây là Thổ khắc Thủy, nhưng Thủy sinh Mộc."

. . .

Ta sinh ra trong một vùng sa mạc.

Một cơn mưa lớn bất chợt đến đã ban cho ta sinh khí, cũng ban cho ta linh trí.

Nhưng chính sự xuất hiện của linh trí này đã khiến ta hiểu thế nào là cô độc.

Vì vậy, ta đã thay đổi một số nhân quả, chấp nhận việc suy yếu bản thân làm đại giới, chia tách chính mình để xung quanh xuất hiện thêm nhiều đồng loại.

Dần dần, những dòng sông biến mất, rừng cây bạt ngàn dần chiếm cứ tất cả.

Nơi này, cũng dần có một cái danh tự, tên là Thủy Lâm.

Tộc quần của ta ngày càng phát triển, bọn hắn bắt đầu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cảm ngộ thiên địa, vì vậy có tu hành.

Nhưng ta lại ngày càng suy yếu, phần lớn thời gian ta lựa chọn ngủ say, chỉ thi thoảng tỉnh giấc quan sát thời gian, chứng kiến những ân oán, tình cừu của tộc quần, chứng kiến sự hưng suy của tộc quần, chứng kiến hết một chủng tộc sinh linh này đến chủng tộc khác bị tộc quần của ta tiêu diệt.

Cho đến một ngày, một tu sĩ thuộc một chủng tộc từng bị diệt vong, đã cầm theo một thanh kiếm đặc thù, đến báo thù.

Hắn đã tàn sát tộc quần của ta, và đứng trước mặt ta.

Ta nhìn vào thanh kiếm, hiểu rằng kia chính là kiếp nạn trong số mệnh của ta.

Vậy nên, ta lựa chọn thuận theo, ngã xuống dưới lưỡi kiếm đó.

Trong quá trình linh hồn tan biến suốt vạn năm, thi hài của ta đã bị người ta sử dụng, luyện chế thành một chiếc thuyền.

Ban đầu, ta từ chối.

Nhưng bọn hắn nói rằng chỉ có chiếc thuyền được làm từ cơ thể của ta mới có thể di chuyển trên một dòng sông mang tên Cổ Ất Đinh Tam Nguyệt, mà trong quá trình di chuyển trên đó, có thể hấp thụ sức mạnh của dòng sông để ta có khả năng khôi phục.

Ta đã tin, nhưng kết quả là bọn hắn đã dùng phần còn lại của ta để thắp sáng lại một ngọn núi lửa đã tắt.

Vào khoảnh khắc đó, ta nghe thấy một câu nói.

"Đây chính là, Kim khắc Mộc, nhưng Mộc sinh Hỏa."

. . .

Ta được sinh ra giữa tinh không, thiêu đốt một lỗ đen để tạo thành thân thể, hóa thành một ngọn núi lửa.

Người ta gọi ta là Thiên Hỏa.

Ngọn lửa chính là sinh mệnh của ta, cũng là tính cách của ta, nên ta luôn gào thét suốt năm dài tháng rộng, chấn động khắp nơi.

Một ngày kia, có người đến trước mặt ta, ném xuống một khối thiên thạch.

Ta đã luyện hóa nó thành sắt, rồi rèn thành một thanh kiếm.

Ta từng nghĩ rằng, cuộc đời huy hoàng của mình, giống như ánh sáng của lửa trên thân ta, sẽ mãi mãi trường tồn.

Nhưng một dòng sông đen kịt tràn ngập tử khí cùng sát khí đã từ tinh không đến, bao phủ lấy ta, dập tắt ngọn lửa của ta.

Kia là kiếp nạn của ta, dù ta có gào thét, có phản kháng thế nào đi nữa, cũng đều vô ích.

Cho đến sau vô tận năm tháng, một con thuyền xuất hiện, nó tự thân bốc cháy, cùng đánh thức đem ta tỉnh lại, sự bộc phát của ta sau hàng vạn năm tĩnh lặng, đã tạo ra tro bụi khắp trời.

Đó là cơn giận của ta, bao trùm tất cả.

Cùng với cơn giận đó, tựa hồ còn có một câu nói từ không biết ở đâu vọng đến.

"Đây là Thủy khắc Hỏa, nhưng Hỏa sinh Thổ."

. . .

Ta là tro bụi từ núi lửa phun trào, sau khi lắng đọng đã biến thành thổ địa.

Khoảnh khắc ta được sinh ra, ta đã lấp đầy một dòng sông rộng lớn.

Đó là điều ta tự hào nhất.

Mà dưới lớp bùn trong dòng sông ấy có một thanh kiếm sắt.

Ta chăm chú nhìn thanh kiếm đó, mà không nhận ra thời gian đã trôi qua.

Vậy nên cuộc đời của ta, là một sự nhàm chán.

Thời gian dần trôi, ta chìm vào giấc ngủ, không biết bao lâu, khi ta tỉnh dậy, cơ thể mình đã trở thành một vùng sa mạc.

Cơn mưa đã đến, nuôi dưỡng cây cỏ, hút cạn từng chút sinh mệnh của ta.

Còn thanh kiếm kia, trong vô tận năm tháng, đã được ta dưỡng dục, nó dần lắng đọng, cuối cùng trở thành thiên thạch.

Cuối cùng, khi sinh mệnh của ta bị hút cạn, vào khoảnh khắc cận kề cái chết, ta đã dùng chút sức lực cuối cùng để đưa thiên thạch này ra ngoài tinh không.

Nó trở thành một ngôi sao băng, không biết sẽ đi đến đâu.

Nhưng ta cảm thấy an lòng.

Bởi vì nó mang theo luân hồi của ta, mang theo sự hồi sinh của ta.

Kiếp sau, ta không muốn có một cuộc đời nhàm chán như vậy nữa.

Trong tiếng thì thầm, ta khép mắt lại.

Chỉ là, trong ý thức mơ hồ, dường như có một câu nói đang vang vọng.

"Đây là Mộc khắc Thổ, nhưng Thổ sinh Kim."..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
qGwyO60089
29 Tháng năm, 2024 17:47
Bộ này sắp hết chưa các đạo hữu để tại hạ nhảy vực ạ
kaiwm33462
29 Tháng năm, 2024 09:24
Vì có nhiều thắc mắc, mà viết ra lại hơi dài, nên mình chia nhỏ ra. 3TNG mình chỉ đọc 10 chương cuối bác Hưng làm + thêm 1 cơ số review/tóm tắt/tổng hợp trên mạng. Suy đoán đầu tiên của mình: Nguồn gốc Đế Quân: xuất hiện đầu tiên là 1 t·hi t·hể trong 1 chiếc quan tài, trôi mơ hồ trong tinh không Hậu Thổ. Sau này thức tỉnh 1 chút kí ức biết đc mình đến từ Hoàng Thiên. Tuy nhiên đến từ HT nhưng chưa chắc là sinh ra ở HT. Đầu tiên phải nói là từ Hoàng Thiên đưa quan tài về Hậu Thổ để làm gì? Có thể loại trừ trường hợp phong ấn/trục xuất vì nếu vậy sẽ làm triệt để hơn nhiều, ko chỉ bỏ quan tài rồi thả trôi như vậy, trên đó còn chẳng có phong ấn, thần thông pháp thuật gì, VBN lưu nguyệt quay về làm đủ thao tác mà quan tài ko phải ứng gì. Vậy trường hợp còn lại là lá rụng về cội, DQ kiếp trước là 1 Hạ Tiên, ngã xuống ở Hoàng Thiên, được đồng bạn hoặc tự bản thân trước khi c·hết thiết kế để đưa cơ thể mình về cố hương Hậu Thổ. Thêm 1 điểm nữa tại sao nói DQ là Hạ Tiên mà ko phải Thần Linh: Ngọc Lưu Trần nói Tiên tu chân ngã, thần tu chân danh, thần linh ngã xuống tên còn thì sau này sẽ còn trở về, nếu DQ là Thần thì ko có lý do gì để đến Hậu Thổ, ở đâu đó trong Hoàng Thiên chờ ngày trở về là đc. Ngoài ra, VBN lưu nguyệt trở về truyền lại Tiên Vị, cơ thể DQ cùng quan tài nếu là thuộc về thần tu thì phải bài xích tiên vị này, hay ít nhất cũng phải có biểu hiện gì đó, đằng này lại hoàn toàn ko có. Tuy nhiên, suy luận này vẫn có sạn. Cái toạ độ trên bản đồ tinh không của ĐQ chỉ đến đâu trong Hoàng Thiên? Tại sao/làm sao ĐQ lại có bản đồ này? Ko lẽ biết trước mình sẽ sống lại nên làm bản đồ để sẵn còn tìm đường quay lại? Mà nếu biết sẽ sống lại thì còn về Hậu Thổ làm gì? trốn thần linh t·ruy s·át? Hoặc mấy chuyện kiểu như "cần có khí tức của cố thổ tẩm bổ để sống lại"? lão Nhĩ hẳn sẽ ko dùng cả 1 bộ truyện để đào 1 hố nông như vậy, tấm bản đồ để lại có khi là chờ người hữu duyên, đoạt được rồi đi theo đó mà đến toạ độ được lưu trên bản đồ.
Asdfg
29 Tháng năm, 2024 08:26
Hạ tiên là bước 10 đk nhỉ
Kinh Tâm
29 Tháng năm, 2024 07:25
Nhị Ngưu toàn tìm đường c·hết, không sinh tử thì cũng là xã hội tính t·ử v·ong :)
YaCZF16392
29 Tháng năm, 2024 06:40
Chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau à???
Tiếu Lâm
28 Tháng năm, 2024 21:13
Đổi giao diện r cũng đổi lun cơ chế đề cử phiếu r tới đa 1 tháng chỉ dc tặng 50 phiếu
kaiwm33462
28 Tháng năm, 2024 10:25
Đế quân chẳng lẽ lại là 1 Hạ Tiên ngã xuống???
4 MT
28 Tháng năm, 2024 10:23
Main đến bước thứ mấy rồi mọi người
Cực Quá
28 Tháng năm, 2024 07:40
Thần quyền tạp nhạp quá nhiều.. định cho HT làm thần toàn năng hay sao nhờ...Ham hố quá ko bik có ra thể thống j ko
Kinh Tâm
28 Tháng năm, 2024 07:38
adu có biến lớn, tiểu a Thanh húp chân thần cơ duyên
zQJzS14298
27 Tháng năm, 2024 21:35
Hên xui thần quyền đều sắp có ồi. Chờ vợ phá kén ra cho cái sướng và phê nữa là đủ bộ
UEXDh88554
27 Tháng năm, 2024 21:34
Mình nghĩ tác giả nên cho HT tập trung vào 1 loại thần quyền thôi, như vậy mới sâu và hay được. Nhiều quá chả có cái nào được mô tả hay cả. Như phàm nhân tu tiên Hàn Lập chỉ tập trung vào thời gian pháp tắc.
lClan16800
27 Tháng năm, 2024 20:37
Đẳng Cấp: Đệ Nhất Bộ: Kiếm Đồ, Kiếm Giả, Kiếm Sư, Kiếm Linh, Kiếm Tôn, Kiếm Vương, Kiếm Thánh, Kiếm Thần. Đệ Nhị Bộ: Luyện Hồn, Luyện Phách, Thần Anh, Độ Kiếp cảnh, Trảm Linh cảnh, Tam Tai cảnh, Cửu Nạn cảnh, Thần Vị cảnh. Đệ Tam Bộ: Càn Khôn cảnh, Linh Quân cảnh, Hoàng Quân cảnh, Đế Quân cảnh, Chí Tôn cảnh, Vấn Đỉnh cảnh, Tạo Hóa cảnh, Phong Tiên cảnh. Đạo Cảnh Thất Thập Nhị Biến: Huyền U cảnh, Chuyển Luân cảnh, Luân Hồi cảnh, Sinh Tử cảnh, Niết Bàn cảnh, Vũ Hóa cảnh, Hư Thần cản, Chân Tiên cảnh. Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, Thần Cách cảnh, Tiên Tôn chi cảnh, Tiên Quân chi cảnh, Kim Tiên chi cảnh, Tiên Thánh chi cảnh, Tiên Vương chi cảnh, Tiên Thần chi cảnh. Bất Hủ cảnh, Đại La Kim Tiên cảnh, Địa Giai Thiên Tôn cảnh, Thiên Giai Thiên Tôn cảnh, Thần Giai Thiên Tôn cảnh, Đại Thiên Tôn cảnh Sâm La cảnh, Vạn Tượng cảnh, Phản Hư cảnh, Luyện Nguyên cảnh, Vạn Cổ cảnh, Bất Tử cảnh, Nhân Quả cảnh, Trường Sinh cảnh, Thánh Nhân cảnh, Trảm Thi cảnh, Vạn Kiếp cảnh, Bất Diệt cảnh. Tam Hồn cảnh, Thất Phách cảnh, Phân Thần cảnh, Ngự Hồn cảnh, Ngự Thiên cảnh, Ngự Thần cảnh, Ngự Thánh cảnh, Ngự Tiên cảnh. Toái Hư cảnh, Toái Thiên cảnh, Toái Vương cảnh, Toái Tôn cảnh, Toái Thánh cảnh, Toái Thần cảnh, Toái Hoang cảnh, Toái Cổ cảnh, Toái Tiên cảnh. Nguyên Cương Cảnh giới, Âm Dương cảnh giới, Thiên Nhân cảnh giới, Phong Hỏa Đại Kiếp, Thiên Địa Pháp Tướng, Nghịch Thiên Cải Mệnh, Thiên Nhân Ngũ Suy cảnh Hạ Vị Đạp Thiên cảnh, Thượng Vị Đạp Thiên cảnh, Thiên Phẩm Đạp Thiên cảnh, Thánh Phẩm Đạp Thiên cảnh, Đạp Đạo cảnh, Đạp Tiên cảnh, Đạp Càn cảnh, Siêu Thoát Cảnh Hạ Vị Phá Giới Cảnh, Thượng Vị Phá Giới Cảnh, Thần Cấp Phá Giới Cảnh. Thối Đạo Cảnh, Luyện Hư Cảnh, Giới Vương Cảnh (Linh Cấp Giới Vương Cảnh, Vương Cấp Giới Vương Cảnh, Thiên Cấp Giới Vương, Thánh Cấp Giới Vương, Đại Thánh Cấp Giới Vương, Hỗn Cấp Giới Vương, Thần Cấp Giới Vương, Tổ Cấp Giới Vương, Đại Giới Vương, Siêu Phàm Đại Giới Vương), Tiên Thần Cảnh (Chân Tôn Cảnh, Chân Vương Cảnh, Chân Thánh Cảnh, Chân Vực Cảnh, Chân Thiên Cảnh, Chân Hoàng Cảnh, Chân Tổ Cảnh, Chân Độn Cảnh). Hạ Vị Vương Tọa cảnh, Thượng Vị Vương Tọa cảnh, Thiên Vị Vương Tọa cảnh, Tiên Vị Vương Tọa cảnh, Thánh Vị Vương Tọa cảnh, Thần Vị Vương Tọa cảnh, Tổ Vị Vương Tọa cảnh, Đại Vương Tọa cảnh, Chí Cao Vương Tọa cảnh, Chưởng Khống Vương Tọa cảnh. Thánh Thần chi cảnh, Chủ Thần chi cảnh, Thiên Thần chi cảnh, Cổ Thần chi cảnh, Chí Cao Thần cảnh, Thần Tổ chi cảnh, Hư Vô Thần cảnh, Chu Thiên Thần cảnh, Hạo Thiên Thần cảnh, Tạo Hóa Thần cảnh. Niết Thần cảnh, Linh Thần cảnh, Càn Thần cảnh, Đạp Thần Cảnh, Đạo Thiên Thần Cảnh, Hỗn Độn Thần Cảnh, Thiên Kiều Cảnh. Chân Thần lĩnh vực "Nhân Cấp Chân Thần! Địa Cấp Chân Thần! Thiên Cấp Chân Thần! Thông Thiên Chân Thần! Vương Cấp Chân Thần! Đại Vương Cấp Chân Thần! Đế Cấp Chân Thần! Đại Đế Cấp Chân Thần! Huyền Thiên Cấp Chân Thần! Hồn Đỗn Cấp Chân Thần!" Thiên Chủ lĩnh vực "Nhân Cấp Chân Chủ! Địa Cấp Chân Chủ! Thiên Cấp Chân Chủ! Tạo Hóa Chân Chủ! Thông Thiên Chân Chủ! Huyền Thiên Chân Chủ! Đế Cấp Chân Chủ, Thánh Cấp Chân Chủ! Chưởng Khống Chân Chủ! Hỗn Độn Chân Chủ!" Pháp tắc lĩnh vực, nhất định phải nắm giữ lĩnh hội một loại pháp tắc "Hồng Trần Pháp Tắc Cảnh, Siêu Thoát Pháp Tắc Cảnh, Đạp Thiên Pháp Tắc Cảnh, Chưởng Khống Pháp Tắc Cảnh, Tam Thiên Pháp Tắc Cảnh, Quy Nhất Pháp Tắc Cảnh, Thần Cấp Pháp Tắc Cảnh!" Kỷ nguyên lĩnh vực."Hạ Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Thượng Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Thiên Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Thánh Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Tổ Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Thần Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Tiên Vị Kỷ Nguyên Cảnh, Hỗn Độn Kỷ Nguyên Cảnh. Bất Hủ Kỷ Nguyên Cảnh." Hạ Vị Chuyển Sinh cảnh, Thượng Vị Chuyển Sinh cảnh, Thiên Vị Chuyển Sinh cảnh, Thánh Vị Chuyển Sinh cảnh, Tổ Vị Chuyển Sinh cảnh, Thần Vị Chuyển Sinh cảnh, Tiên Vị Chuyển Sinh cảnh, Quy Khư Chuyển Sinh cảnh, Dung Hợp Chuyển Sinh cảnh. Hạ Vị Lục Hợp cảnh, Thượng Vị Lục Hợp cảnh, Thiên Vị Lục Hợp cảnh, Thần Vị Lục Hợp cảnh, Hạ Vị Bát Hoang cảnh, Thượng Vị Bát Hoang cảnh, Thiên Vị Bát Hoang cảnh, Thần Vị Bát Hoang cảnh. Tiểu Thiên Cơ cảnh, Đại Thiên Cơ cảnh, Thần Thiên Cơ Cảnh, Dung Nhất Thiên Cơ cảnh, Siêu Cấp Thiên Cơ cảnh, Thánh Cấp Thiên Cơ cảnh, Hỗn Độn Thiên Cơ cảnh. Nhập Đạo cảnh, Đạo Nhân cảnh, Đạo Vương cảnh, Đạo Hoàng cảnh, Đạo Thiên cảnh, Đạo Thánh cảnh, Đạo Tiên cảnh, Đạo Thần cảnh, Đạo Quân cảnh. Tinh Quân cảnh, Tiểu Tinh Quân cảnh, Đại Tinh Quân cảnh, Thiên Vị Tinh Quân cảnh, Tạo Hóa Tinh Quân cảnh, Siêu Cấp Tinh Quân cảnh, Tiên Cấp Tinh Quân cảnh, Chưởng Khống Tinh Quân cảnh, Vô Thượng Tinh Quân cảnh, Bất Hủ Tinh Quân cảnh. Hạ Vị Bất Hủ Tinh Quân, Thượng Vị Bất Hủ Tinh Quân, Thiên Vị Bất Hủ Tinh Quân, Linh Vị Bất Hủ Tinh Quân, Thánh Vị Bất Hủ Tinh Quân, Siêu Cấp Bất Hủ Tinh Quân, Vô Thượng Bất Hủ Tinh Quân. Tinh Chủ cảnh, Tinh Vương cảnh, Tinh Thánh cảnh, Tinh Thần cảnh, Tinh Tổ cảnh, Bất Hủ Tinh Tổ cảnh, Động Thiên cảnh. Ngự Thiên cảnh, Chư Thiên cảnh, Thánh Thiên cảnh, Hỗn Độn cảnh, Đế Thiên cảnh, Hoàng Thiên cảnh, Cửu Thiên cảnh, Lăng Thiên cảnh, Tạo Thiên cảnh, Thiên Nhân Ngũ Suy. Chúa Tể cảnh, Đại Chúa Tể cảnh, Thiên Chúa Tể cảnh, Thánh Chúa Tể cảnh, Thần Chúa Tể cảnh, Vô Cực Chúa Tể cảnh, Bất Hủ Chúa Tể cảnh, Luân Hồi Chúa Tể cảnh, Thiên Đạo Chúa Tể cảnh. Thanh Đồng Chưởng Khống, Bạch Ngân Chưởng Khống, Hoàng Kim Chưởng Khống, Đại Chưởng Khống, Bất Hủ Chưởng Khống.
Starlord7320
27 Tháng năm, 2024 20:21
chưa húp bảo tàng đại đế đã chuẩn bị con mồi tiếp theo rồi. vận rủi trù ẻo kẻ thù, vận may gia trì vận khí, thêm nhiều tài nguyên chứ bú bao nhiêu cho đủ hơn trăm thần quyền.
Kdunz
27 Tháng năm, 2024 19:34
anh của HT là cấp độ gì vậy mn
kaiwm33462
27 Tháng năm, 2024 13:57
Đọc 10 chương cuối 3T bác Hưng làm đâu có chỗ nào nói Hậu Thổ là map "nằm trong " Hoàng Thiên đâu nhỉ, Hay tui sót chỗ nào?
THỦY TỔ
27 Tháng năm, 2024 02:25
Truyện này hay quay xe ko biết đâu mà lần.
tMMuJ89424
27 Tháng năm, 2024 02:00
Hoặc Đại Đế toàn tri muốn câu cá, húp ngược để phục hồi?
Hà Van
27 Tháng năm, 2024 01:11
tăng tu vi lên nhanh là đúng rồi chứ bh toàn đại ca đại lão rồi
MinhChâu Đại Thiếu
27 Tháng năm, 2024 00:39
Vãi cả đạo tâm bất ổn.
Đạt Nguyễn
26 Tháng năm, 2024 23:17
Cái viên Tử Ngọc trong ngực Hứa Thanh là gì thế anh em
Tiểu Bạch nè
26 Tháng năm, 2024 23:06
Tôi cảm thấy giờ truyện càng ngày càng nhàm, nó ko làm cho tôi cảm thấy mong chờ từng chương mà là cảm giác thấy chương mới rồi ấn vào lướt cho hết. H quyền bính quá nhiều đoạt quá dễ, cảnh giới buff mạnh( tuy để cùng đẳng cấp với máp) nhưng nó cũng gây ra sự nhạt . Và cuối cùng thì thủy chi đạo ko còn như trc nữa
ypiXZ81729
26 Tháng năm, 2024 22:34
Sắp end chưa ae vào đọc tiếp
Haunt
26 Tháng năm, 2024 21:24
Phong Lâm Đào này là tiểu Tham Lang
thang nguyen
26 Tháng năm, 2024 21:16
Nữ đế tính dùng tiên thuật vs truyền thừa dụ 2 con hàng đi chỗ khác. dùng thời gian lâu. ai dè quá nhanh. không biết trong gần 10 ngày, Nữ đế hoàn thành xong việc ăn vụng chưa. chứ 2 con hàng này sắp về lại rồi, mà cùng ý tứ đi "ăn" Đại đế.
BÌNH LUẬN FACEBOOK