– Híz-khà-zzz.
Mọi người đánh nhau ở đây, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, nhất là lão Đại Hòa lão Nhị của Yên Sơn Tam Hùng, thực lực lão tam, bọn hắn rõ ràng nhất, lão Tam trời sinh thần lực, tăng thêm tu vị đạt đến Vũ Sư cảnh giới, lực đạo có thể so với Vũ Sư trung kỳ, hôm nay rõ ràng một cái đối mặt đã bị người đánh chết, có thể thấy được thực lực khủng bố của người trẻ tuổi kia.
– Rút lui, chúng ta rút lui.
– Hùng lão đại quyết đoán hạ lệnh, nói giỡn sao, người kia hung hãn như vậy, thực lực khủng bố như vậy, tiếp tục như vậy, mình cũng nằm xuống ở chỗ này, tiền không có có thể kiếm lại, nhưng mạng chỉ có một lần, đã không có, cái kia thật sự sẽ không có gì nữa.
Dương Lỗi giết chết Hùng lão Tam, người Trường Phong thương hội khí thế tăng nhiều, cộng thêm đạo phỉ lui lại, càng là khí thế như cầu vồng, đang muốn truy kích.
– Giặc cùng đường chớ đuổi.
Lúc này lão giả kia hô lớn.
Dương Lỗi âm thầm gật đầu, lão nhân này còn có chút nhãn lực, xem ra lão nhân này chính là quản sự trong chỗ này.
– Đa tạ Tiểu huynh đệ tương trợ.
Lão giả kia đi tới trước mặt Dương Lỗi nói lời cảm tạ.
– Lão trượng khách khí, không có ta, các ngươi cũng có thể thu thập bọn hắn.
Dương Lỗi phất phất tay nói.
– Lời nói cũng không thể nói như vậy, nếu như không có Tiểu huynh đệ giải quyết hết Hùng lão Tam kia, bọn họ sẽ không bị uy hiếp, cũng sẽ không bị chúng ta đánh tan, cho nên lần này Trường Phong thương hội chúng ta có thể may mắn thoát khỏi, là nhờ có Tiểu huynh đệ trợ giúp.
Lão trượng khoát tay áo, hắn thấy Dương Lỗi tuổi còn trẻ, tu vị thâm hậu như thế, hơn nữa khí chất phi phàm, hiển nhiên không phải người bình thường, có thể cùng hắn kết giao mà nói, ngày sau có thể có đại cơ duyên.
Dương Lỗi cười nói:
– Lão trượng cất nhắc rồi, kỳ thật tiểu tử cũng không có làm cái gì, tiện tay mà thôi.
Lão trượng này đã nói như vậy, Dương Lỗi cũng không chối từ, dù sao đây thật là công lao của mình.
– Tiểu huynh đệ, lão hủ có một yêu cầu quá đáng.
Lúc này lão giả có vẻ khó khăn nói.
– Mời nói.
– Lão hủ tên Triệu Viễn, là quản sự Trường Phong thương hội, lần này thương hội chúng ta có một đám hàng hóa đến Đế Đô, vật phẩm thập phần trọng yếu, vốn tưởng rằng ít xuất hiện một chút sẽ không khiến cho dòm ngó, hiện tại xem ra sai rồi, lão hủ muốn mời Tiểu huynh đệ hộ tống một đoạn đường, về phần thù lao, nhất định khiến Tiểu huynh đệ thoả mãn.
Triệu Viễn nhìn Dương Lỗi nói. Triệu Viễn cũng là không có cách nào, nếu như trên đường lại đến một nhóm đạo phỉ nữa mà nói, số hàng hóa kia nhất định là giữ không được, chẳng qua nếu như có người trẻ tuổi trước mắt kia mà nói, như vậy nắm chắc liền hơn một tầng.
Hơn nữa còn có thể lôi kéo kết giao vị thiếu niên khí chất bất phàm này, đây là sự tình nhất cử lưỡng tiện.
– Triệu lão lời này là khách khí rồi, cái gì thù lao hay không báo thù lao, gặp chuyện bất bình mà thôi, về phần hộ tống cũng có thể, dù sao tiểu tử cũng muốn đi kinh đô, vừa vặn tiện đường, lại nói tiếp vẫn là tiểu tử chiếm tiện nghi rồi, đoạn đường này cách kinh đô cũng không xa, tất nhiên không có người dám ăn cướp lần nữa.
Dương Lỗi nói ra.
– Tốt, ha ha, có Tiểu huynh đệ ở đây, lần này chúng ta vô tư rồi.
Nghe được Dương Lỗi đáp ứng, Triệu Viễn ha ha nở nụ cười, hết sức cao hứng.
Dọc theo con đường này, Dương Lỗi cũng được biết rất nhiều tin tức của Trường Phong thương hội, Trường Phong thương hội này thành lập ở ba ngàn năm trước, hội trưởng Trường Phong thương hội cũng là một đời thiên tài, hai mươi tuổi thành lập Trường Phong thương hội, bốn mươi tuổi tu vị đột phá Võ Thánh, hai mươi năm phát triển, Trường Phong thương hội nhảy lên trở thành Đại Thương đoàn thứ nhất Càn Nguyên quốc, ba ngàn năm qua, thương hội phát triển trở thành thương hội đệ nhất đại lục.
Trường Phong thương hội này cái gì cũng có, đan dược, vũ khí, dược liệu, tài nguyên khoáng sản…các ngành các nghề đều có liên quan đến.
Mà ở kinh đô Càn Nguyên quốc, Trường Phong có phòng bán đấu giá, cũng là phòng bán đấu giá lớn nhất Sùng Vũ đại lục, trong đó cái gì cũng có thể đấu giá, thậm chí đã từng đấu giá qua Thần khí.
– Xin hỏi cao tính đại danh của Tiểu huynh đệ?
Dương Lỗi thư thư phục phục ngồi trên xe, một bên là quản sự Triệu Viễn lão gia tử.
– Cái gì cao tính đại danh, tiểu tử tên Dương Lỗi.
– Nguyên lai là Dương Tiểu huynh đệ.
Triệu Viễn ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng âm thầm nói thầm, cái tên này sao nghe quen tai như vậy. Ngay sau đó Triệu Viễn linh quang lóe lên, Dương Lỗi này không phải là Tam Nhi tử của Uy Vũ Vương Dương Hữu sao, là phế vật không thể tu luyện kia sao? Hẳn là cùng tên mà thôi, thiếu niên trước mắt này tu vị ít nhất đã đạt đến Vũ Sư trung kỳ, tại sao có thể là phế vật Dương Tam Thiếu không thể tu luyện kia chứ.
– Dương Tiểu huynh đệ cũng là nhân sĩ kinh đô?
– Xem như thế đi.
Dương Lỗi thở dài, là nhân sĩ địa phương nào, đối với Dương Lỗi mà nói căn bản không có ý nghĩa gì, mình căn bản không phải là người của thế giới này. Hôm nay không biết còn có thể trở về hay không.
– Nghe Tiểu huynh đệ thở dài, chẳng lẽ là có chuyện gì khó xử, nếu có chuyện lão hủ hỗ trợ được, Tiểu huynh đệ cứ việc nói là được, ở kinh đô kia tuy quần long hội tụ, nhưng lão hủ vẫn có thể thay Tiểu huynh đệ làm chút chuyện được.
Triệu Viễn ngữ khí thành khẩn, Dương Lỗi trước mắt bất quá là mười mấy tuổi, tối đa chỉ gần hai mươi tuổi, có thể có tu vị như vậy, khẳng định tư chất phi phàm, nếu như có thể ở thời khắc mấu chốt giúp hắn, để cho hắn thiếu nợ nhân tình mà nói, về sau chỗ tốt tự nhiên không cần phải nói, đương nhiên nếu như sau này hắn không có thành tựu gì, tổn thất của mình cũng không lớn, dù sao là một loại đầu tư nho nhỏ, cớ sao không làm.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
– Kỳ thật cũng không có chuyện gì, có chút cảm thán mà thôi.
– Lão đệ ở kinh thành có chuyện gì không? Nếu như không có, có thể đến chỗ lão ca giúp đỡ một chút?
Triệu Viễn nhìn Dương Lỗi nói ra:
– Đãi ngộ khẳng định làm cho Tiểu huynh đệ ngươi thoả mãn.
Đục khoét nền tảng, đây là đục khoét nền tảng a, đổ mồ hôi, nhưng mà Dương Lỗi xấu hổ rồi, để cho mình đi làm công, nói giỡn sao, mình có Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng, cần thiết đi làm công cho người sao? Đợi thực lực của mình lên rồi, còn sợ thiếu tiền sao, còn nữa, cái Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng này, khẳng định không chỉ là chút tình huống như vậy, khẳng định không chỉ là có thể trợ giúp mình đánh quái thăng cấp mà thôi, có lẽ còn có những chức năng khác, chỉ có điều mình còn không có mở ra mà thôi, một khi mở ra công năng khác mà nói, khẳng định rất trâu bò.
Dựa theo Dương Lỗi suy đoán, nếu là Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng, sẽ không chỉ có chút công năng như vậy, luyện đan, luyện khí, chế phù,… có lẽ đều có, chỉ là hiện tại còn không có mở ra mà thôi.
Chương 14: Trở lại Túy Tiên lâu.
Cho nên Dương Lỗi không chút do dự cự tuyệt Triệu Viễn mời, muốn cho hắn làm công, đó là tuyệt đối không thể, bất quá về sau mình có khả năng luyện chế đan dược mà nói, có lẽ còn có cơ hội hợp tác.
– Không sao, lão hủ cưỡng cầu rồi, Tiểu huynh đệ là nhân vật như thế, như thế nào sẽ để mắt một thương hội chứ.
Triệu Viễn tự giễu nói.
Dương Lỗi dở khóc dở cười, Trường Phong thương hội này mời chào cao thủ chỉ sợ không ít, có thể trở thành thương hội đệ nhất đại lục, há lại đơn giản như vậy, đoán chừng cả Võ Thánh cũng có mời chào a. Đương nhiên những chuyện này Triệu Viễn sẽ không nói ra. Dù sao đều là cơ mật thương hội.
– Lời này của Triệu lão không đúng rồi, về sau tiểu tử còn có thể phải dựa vào ngươi nữa đó, về phần ta không đi thương hội, bởi vì tiểu tử có nổi khổ tâm riêng, cho nên đành phải cô phụ hảo ý của Triệu lão.
Dương Lỗi giải thích nói.
Nửa ngày sau, đội ngũ rốt cục tiến nhập kinh thành, dọc theo con đường này cũng không có gặp lại đến sự kiện đạo phỉ gì.
Nhìn xem Đô Thành Càn Nguyên Quốc phồn hoa, Dương Lỗi hào khí tăng nhiều, mình rốt cục trở về rồi, lúc này mình muốn triệt để rửa đi danh xưng phế vật kia, lấy lại tôn nghiêm của mình, muốn cho thế nhân nhìn xem, đến cùng ai mới là phế vật.
– Triệu lão, chúng ta từ biệt ở đây a.
Dương Lỗi ngừng lại, nhìn Triệu Viễn nói.
– Không cùng chúng ta đi thương hội nhìn xem sao?
– Không được, có thời gian ta sẽ đi, dù sao đã lâu chưa có trở về nhà.
Dương Lỗi lắc đầu nói, hoàn toàn chính xác, hiện tại Dương Lỗi đã có chút không thể chờ đợi được muốn thu thập Dương Thiên, nhìn xem đến cùng ai là phế vật.
– Cái kia. . . như vậy, tấm ngân tạp này ngươi nhận lấy, nương theo tấm thẻ này có thể ở bất luận chi nhánh nào của Trường Phong thương hội, mua bất cứ vật gì cũng giảm xuống còn 80%, còn nữa, cái này ngươi nhận lấy, xem như thù lao hộ tống lần này.
Triệu Viễn cho Dương Lỗi hai tấm thẻ, một tấm giống như thẻ hội viên, mà một tấm khác, thì là thông nguyên tạp, thông nguyên tạp này kỳ thật tương đương với chi phiếu trên địa cầu, có tính chất cùng loại.
– Ta đây không khách khí.
Đối với Dương Lỗi mà nói, thông nguyên tạp này ngược lại là không có gì, mà thẻ hội viên kia lại bất đồng, sau này mình mua đồ là tất yếu, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, không cần lãng phí.
Sau khi cáo biệt Triệu Viễn, Dương Lỗi lần nữa đi tới Túy Tiên lâu.
Năm tháng qua, Túy Tiên lâu này vẫn là sinh ý nóng nảy.
– Khách quan, bên trong mời.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, trực tiếp đi lên lầu hai.
Sau khi chọn rượu và thức ăn, Dương Lỗi một mình uống chút rượu, hồi tưởng lại thời gian trong Yên Sơn, mình còn thật không dễ dàng, một mình vượt qua năm tháng, thay đổi là ở Địa Cầu, muốn mình một người qua lâu như vậy, căn bản chính là chuyện không thể nào, bất quá vẫn là bởi vì tín niệm cùng chấp nhất trong nội tâm, nếu như không có phần chấp nhất kia mà nói, mình tuyệt đối kiên trì không nổi.
Thời điểm uống xong chén rượu thứ hai, Dương Lỗi thấy được một người đáng ghét nhất, cái kia chính là Vương Khôi.
– Ơ, phế vật biến mất lâu như vậy rốt cục cũng xuất hiện, trốn lâu như vậy, dám ra đây rồi, hôm nay không có người giúp ngươi đi à nha.
Vương Khôi chứng kiến Dương Lỗi cũng là sửng sờ, sau đó mang theo dáng tươi cười cần ăn đòn đi tới.
Dương Lỗi không có để ý tới hắn, tiếp tục uống rượu của mình.
– YAA.A.A.., rõ ràng còn dám không để ý tới ta, rất hung hăng càn quấy a.
Thấy Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn đến mình, trong nội tâm Vương Khôi tức giận:
– Ngươi dám hung hăng càn quấy.
Hướng Dương Lỗi là một cái tát phiến qua.
Lúc này trong mắt Dương Lỗi hiện lên một đạo tinh quang, tay trái duỗi ra, bắt được cổ tay Vương Khôi. Vương Khôi cũng là Vũ Sư tầng bốn, thấy Dương Lỗi rõ ràng bắt được cổ tay của mình, hơi sững sờ, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, trở tay uốn éo, thoát khỏi Dương Lỗi.
– Không tệ ah, phế vật rõ ràng có thể động thủ cùng ta.
– Lăn.
Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn, buông rượu, sau đó nhổ ra một chữ.
– Tốt, tốt, tốt, Dương Lỗi ngươi cái phế vật, tạp chủng này, đừng tưởng rằng vừa rồi có thể bắt được tay của ta, thì có thể khoa trương, hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta không mang họ Vương rồi.
Sắc mặt Vương Khôi tái nhợt, nắm đấm nắm chặt, mạnh mẽ phát lực một lần, hướng trên mặt Dương Lỗi đánh tới, một quyền này lực đạo mười phần, nếu như bị đánh trúng mà nói, tất nhiên sẽ bị đánh quay cuồng.
Nhưng Dương Lỗi sẽ bị đánh trúng sao?
Con mắt Dương Lỗi khẽ động, tay phải ra quyền.
Phanh.
Lưỡng quyền chạm nhau, sau đó truyền đến thanh âm gãy xương răng rắc.
– Ah. . .
Vương Khôi lập tức kêu rên lên, hắn không thể tin được sự thật, một quyền tám phần công lực của mình rõ ràng bị chặn, hơn nữa tay phải của mình bị đánh đến gãy xương.
– Lăn.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn:
– Bằng không ta sẽ giết ngươi.
– Thiếu Gia, ngươi không sao chớ.
Gã sai vặt bên người Vương Khôi bề bộn đỡ hắn.
– Dương Lỗi, ngươi rất tốt, rất tốt, rõ ràng giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng dám đánh gãy tay của ta, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt, ngươi cái nghiệt chủng, con riêng.
Vương Khôi oán độc trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó quay người oán hận ly khai.
Lúc này tiểu nhị quán rượu đã đi tới:
– Khách quan, ngươi vẫn là đi mau đi, Vương gia cũng không phải dễ trêu.
Dương Lỗi nhìn tiểu tử này một cái, ấn tượng đối với hắn cũng không tệ lắm, cười cười nói:
– Không có việc gì, Vương gia mà thôi, ở kinh thành còn không một tay che được.
Vương gia ở Càn Nguyên quốc hoàn toàn không tính toán là đại tộc gì, Càn Nguyên quốc có bốn đại gia tộc, thứ nhất là Dương gia, Uy Vũ Vương Dương Hữu với tư cách nhân vật có tiền đồ nhất Dương gia hôm nay, khiến cho Dương gia ở trong bốn đại gia tộc chiếm cứ vị trí thứ nhất.
Thứ hai chính là Đông Phương gia, cũng là gia tộc của Đông Phương Tiểu Vũ, Đông Phương gia cùng Dương gia đồng dạng, nếu không phải Đông Phương Bộ Vũ bị Dương Hữu đè xuống mà nói, vị trí thứ nhất hẳn là Đông Phương gia rồi.
Vị trí thứ ba chính là Triệu gia, Triệu gia là đan dược thế gia, hôm nay Triệu gia Gia chủ Triệu Tử Kỳ đã là Đan Sư Địa cấp bát phẩm, có thể luyện chế đan dược Địa cấp bát phẩm, nghe nói rất nhanh có thể đột phá cực hạn, đi vào Địa cấp cửu phẩm. Mà Triệu gia lão gia tử tục truyền đã là Thiên giai Đan Sư. Thiên giai Đan Sư ở toàn bộ đại lục đều được tôn kính, bị lôi kéo. Có thể nói Triệu gia ở Càn Nguyên quốc, địa vị là vững chắc nhất, không có thể rung chuyển.