Đế Đô, Uy Vũ Vương phủ, trong tiểu viện Dương Lỗi.
Trong phòng, trên giường, Dương Lỗi khoanh chân mà ngồi.
– Sùng Vũ đại lục? Xuyên việt? Uy Vũ Vương Dương Hữu? Xuyên việt trở thành Dương Lỗi, con thứ ba của Uy Vũ Vương Dương Hữu, còn là một phế vật, không thể tu luyện, ngay cả hạ nhân cũng không bằng?
Dương Lỗi vốn là một sinh viên chưa tốt nghiệp của Thế Kỷ 21, mắt thấy sắp đi vào Nghiên cứu sinh của Hoa Hạ đại học, nhưng không nghĩ tới một lần ngoài ý muốn, lại để cho hắn đến nơi này, nhập thân vào đứa con thứ ba của Uy Vũ Vương, một phế vật căn cốt bằng không, không thể tập võ.
Mà Sùng Vũ đại lục, là một đại lục lấy võ vi tôn, ở chỗ này, nếu như ngươi không có thực lực, căn bản nửa bước khó đi; ở chỗ này, nhân mạng như cọng rơm cái rác.
Ở chỗ này, chỉ cần ngươi có thực lực, như vậy, ngươi chính là thượng đẳng nhân, cho dù là sát nhân đoạt cướp cũng có thể quang minh chính đại. Nhưng, nếu như ngươi không có thực lực, như vậy ngươi chính là hạ hạ chi nhân, sống đến heo chó không bằng.
Con thứ ba của Uy Vũ Vương, tính lên có thể nói là thân phận cực cao, nhưng vấn đề là tư chất của Dương Lỗi cực kém, căn bản không cách nào học võ, cho nên rơi vào thanh danh phế vật. Nhưng mà toàn bộ đại lục cũng biết, Uy Vũ Vương tiếng tăm lừng lẫy rõ ràng có một nhi tử phế vật như vậy.
Dương Hữu chính là Uy Vũ Vương của Càn Nguyên quốc, 30 tuổi thành tựu một đời Võ Thánh, có thể nói địa vị cao thượng, uy danh hiển hách, mà con thứ ba Dương Lỗi này, không chỉ là kết quả khi mình say rượu, càng quan trọng hơn là một phế vật không cách nào tu luyện, làm cho hắn cảm giác xấu hổ sâu sắc, cho nên đối với Tam Nhi tử này không có chút hảo cảm nào, bỏ mặc hắn không quan tâm, bị người khi dễ cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua.
Mặc dù tư chất mình không tốt, nhưng may mắn, ông trời rủ xuống lòng thương, không biết từ đâu lại xuất hiện một bộ hệ thống tu luyện toàn năng ở trong đầu, việc này cũng là làm cho hắn khó hiểu nhất. Hệ thống này không biết từ đâu mà có, khi hắn vừa tỉnh lại, liền cảm giác trong đầu mình nhiều hơn một thứ gì đó, sau khi tinh tế cảm giác mấy ngày, mới hiểu được đây là một hệ thống tu luyện giống như võng du, nghĩ mãi mà không rõ nó từ đâu tới, thôi không thèm nghĩ nữa, có lẽ đây là một đặc quyền khi xuyên việt a. Công pháp, võ kỹ, đan dược, Thần Binh các loại cái gì cần có đều có.
– Lễ vật Tân thủ? Nhìn xem đến cùng có vật gì tốt.
Hai mắt Dương Lỗi nhìn xem mặt bản, lễ túi tân thủ là khi mình xuyên việt mà đến, đạt được hệ thống, được thêm vào lễ túi, cũng được biết đây là phúc lợi của tân thủ.
– Có mở ra lễ túi tân thủ hay không?
– Mở.
Dương Lỗi trợn trắng mắt, đây không phải nói nhảm sao.
– Chúc mừng người chơi Dương Lỗi đạt được 100 điểm giá trị tích lũy, đan dược: Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan, bí tịch: Huyền Nguyên bí quyết.
Nghe được thanh âm này, Dương Lỗi đại hỉ, Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan này với hắn mà nói là quá kịp thời rồi, thật sự là buồn ngủ gặp chiếu manh, chính mình tư chất không tốt, mà Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan này lại là tồn tại nghịch thiên, có thể cải biến thể chất, đề cao căn cốt tư chất của mình, dễ dàng cải biến hiện trạng của mình, phế vật, nói giỡn sao, mình phục dụng Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan, tuy không có thể làm cho mình tăng lên tới cấp bậc Chí Thiên, nhưng cũng có thể tiến vào hàng ngũ Tu Luyện Giả bình thường, huống chi mình còn có hệ thống tu luyện toàn năng nghịch thiên, mình chắc chắn sẽ đứng ở đỉnh phong.
Mà Huyền Nguyên bí quyết là một bộ công pháp tu luyện, còn là công pháp tu luyện Thần cấp, đây chính là Thần cấp a, từ trong trí nhớ của chủ nhân củ, hắn biết được phóng nhãn toàn bộ Sùng Vũ đại lục cũng không có mấy người có công pháp Thần cấp, mà người tu luyện công pháp Thần cấp, không có chỗ nào mà không phải là cường giả đỉnh cao trên đại lục.
– Người chơi có phục dụng Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan hay không?
Thanh âm Hệ thống vang lên lần nữa.
Phục dụng, tự nhiên là phục dụng, Dương Lỗi đã không thể chờ đợi được rồi, cầm lấy khỏa dược hoàn màu ngà sữa kia, nhanh chóng bỏ vào miệng.
Ngay sau đó chính là một cỗ năng lượng lửa nóng phát tán đến toàn thân.
Đau nhức, đau nhức, đau nhức tê tâm liệt phế, thống khổ kịch liệt này làm cho Dương Lỗi cảm giác linh hồn của mình bị nghiền nát, giống như ngàn vạn con kiến gặm nhấm lấy cốt tủy cơ bắp toàn thân, kinh mạch trong thân thể không ngừng bị năng lượng này trùng kích, xé nát, nhưng sau đó lại bắt đầu chữa trị, lần lượt bị phá hư, lại một lần nữa chữa trị, như thế vòng đi vòng lại. Dương Lỗi đã quên đây là lần chữa trị thứ mấy rồi, mỗi một lần chữa trị cũng sẽ tăng thêm thống khổ gấp đôi, loại thống khổ này làm cho Dương Lỗi có một loại xúc động muốn tự sát, bất quá hiện tại hắn động cũng không động được, coi như là muốn chết cũng không có khả năng.
– Hô. . .
Không biết đã qua bao lâu, cái loại thống khổ kịch liệt này rốt cục biến mất, lúc này Dương Lỗi mới mở mắt, lúc này toàn thân hắn đều bị mồ hôi ướt đẫm rồi, mà toàn thân lại đen như mực, đầy người đều là mùi tanh tưởi.
– Nên đi tắm một chút.
Dương Lỗi bề bộn đứng dậy, đi tới hồ nước đằng sau sân nhỏ, sau khi tắm rửa xong, Dương Lỗi mới trở lại trong phòng.
Làm xong hết thảy, Dương Lỗi không thể chờ đợi được ấn mở hệ thống, xem xét tình huống tư chất của mình.
Người chơi: Dương Lỗi
Đẳng cấp: 0
Căn cốt: 5
Điểm sinh mệnh: 20
Khí công giá trị: 10
Điểm tích lũy giá trị: 100
Tự do thuộc tính: không
Công pháp: không
Kỹ năng: không
Vũ khí trang bị: không
Căn cốt 5, là sự tình Dương Lỗi hưng phấn nhất, lúc mới bắt đầu căn cốt của mình là 0, hiện tại đạt đến 5, đây cũng là ý nghĩa mình không còn là phế vật, căn cốt đạt đến 5 là đến được tiêu chuẩn Tu Luyện Giả bình thường rồi, người bình thường là 1 đến 3, võ giả bình thường là 4 đến 6, mà 7 đến 9 là cấp bậc thiên tài, về phần 10 hoặc trên nữa, cái kia chính là thiên tài trong thiên tài, loại người này chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, cũng có thể trở thành Đại Tông Sư thậm chí là Võ Thánh. Căn cốt của Uy Vũ Vương Dương Hữu chính là 11.
Không chỉ là căn cốt tăng lên, ngay cả điểm sinh mệnh cùng giá trị khí công đã gia tăng, mình mới bắt đầu điểm sinh mệnh là 10 điểm, giá trị khí công căn bản không có, xem ra Dịch Kinh Tẩy Tủy Đan này không chỉ là cải biến căn cốt tư chất của mình, còn gia tăng giá trị tánh mạng của mình, thậm chí còn có giá trị khí công.
Chương 2: Ác nô.
Bất quá chứng kiến công pháp, Dương Lỗi có chút buồn bực, mình không phải còn có một bản công pháp Thần cấp Huyền Nguyên bí quyết sao, tại sao không có biểu hiện, chẳng lẽ là mình chưa có tu luyện.
Vì vậy Dương Lỗi bề bộn lấy ra bản Huyền Nguyên bí quyết kia.
– Người chơi có muốn tu luyện công pháp Thần cấp Huyền Nguyên bí quyết hay không?
– Tu luyện.
– Đinh, chúc mừng người chơi Dương Lỗi lĩnh ngộ công pháp Thần cấp Huyền Nguyên bí quyết .
Thanh âm Hệ thống vang lên lần nữa.
Dương Lỗi chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng kỳ dị tiến vào trong cơ thể của mình, loại cảm giác này thật thoải mái, toàn thân đều tràn đầy lực lượng.
– Cái này là lực lượng Huyền Nguyên bí quyết sao?
Dương Lỗi xem xét thuộc tính của mình.
Công pháp: tầng thứ nhất Huyền Nguyên bí quyết.
Huyền Nguyên bí quyết tổng cộng có mười tám tầng, mỗi một tầng tiến bộ đều là muôn vàn khó khăn, tu luyện đến tầng thứ tối cao, tầng mười tám mà nói, nghe nói có thể đột phá Vũ Thần, đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không. Huyền Nguyên bí quyết này một khi đột phá đến tầng mười sáu là Vũ Thần cảnh giới, có thể thấy được Huyền Nguyên bí quyết này cường đại.
Khí công giá trị 100, giá trị khí công rõ ràng đạt đến 100, nhưng mà Dương Lỗi không thể không khiếp sợ, mình mới tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng một, giá trị khí công đã đến được 100, bình thường Luyện Khí tầng một tối đa chỉ là 40 giá trị khí công, mà mình vậy mà đạt đến 100, đây là tình huống mình không có bắt đầu tu luyện, nếu như mình bắt đầu tu luyện mà nói, đây chẳng phải là càng thêm biến thái sao. Thần cấp công pháp quả nhiên cường hãn.
Dương gia phế vật, hừ, Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, không biết vì sao, mỗi lần nghĩ tới bốn chữ này, trong nội tâm của hắn lại bay lên vẻ không cam lòng, phẫn nộ, chấp nhất,… có lẽ là bị trí nhớ của chủ nhân củ ảnh hưởng, đã vậy ta sẽ giúp ngươi một chút, hết thảy thuộc về mình đều phải đoạt lại, đối với những người đã từng khi dễ qua mình kia, cũng phải cho bọn hắn hối hận không kịp, Dương Lỗi cho tới bây giờ đều là người có oán tất báo. Về sau đến cùng ai là phế vật, còn không biết đâu, về phần phụ thân tiện nghi Uy Vũ Vương kia, tổng sẽ để cho hắn hối hận.
– Tiểu Ngọc, ngươi theo ta đi, cam đoan so với tên Thiếu Gia phế vật kia sẽ mạnh hơn nhiều.
Dương Lỗi đi vào Tiền viện, vừa vặn nghe nói như thế.
– Không được, Dương Hùng ngươi mau buông ta ra.
Một giọng nữ hoảng sợ, làm cho cái trán của Dương Lỗi nổi gân xanh.
Dương Hùng là nhi tử của đại quản gia Dương Thanh trong Uy Vũ Vương phủ, ngày bình thường không ít khi dễ mình. Vừa ý thị nữ Ngọc nhi của mình cũng không phải ngày một ngày hai gì rồi.
– Buông nàng ra.
Dương Lỗi đẩy cửa ra, lạnh lùng nhìn hắn nói.
– Ơ, cái này không phải Tam Thiếu gia của chúng ta sao.
Dương Hùng đẩy Ngọc nhi qua một bên, Ngọc nhi bối rối trốn tới sau lưng Dương Lỗi. Lúc này Dương Hùng nhìn Dương Lỗi một chút, cũng không có biểu lộ ra mình là hạ nhân, mà là cười khẩy nói:
– Nếu như ngươi tặng tiểu Ngọc cho ta mà nói, ta cho ngươi một trăm lượng bạc, cộng thêm ba khỏa Tụ Khí Đan, như thế nào?
– Rất tốt.
Dương Lỗi không giận ngược lại cười:
– Các ngươi cắt xén ta không ít đồ vật a, ngươi cẩu nô tài kia, là chó của Dương gia mà thôi, rõ ràng còn dám uy hiếp chủ tử ta.
– Cẩu, ngươi rõ ràng dám nói ta là cẩu?
Dương Hùng nghe vậy khuôn mặt lập tức vặn vẹo:
– Ngươi cái phế vật này, tiện chủng, rõ ràng dám mắng ta là cẩu, ta xem ngươi là chán sống.
– Làm cẩu phải có giác ngộ làm cẩu.
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, hiện tại mặc dù mình mới Luyện Khí tầng một, nhưng Dương Hùng này chỉ là Luyện Khí tầng ba mà thôi, cũng là cặn bã trong cặn bã, bất quá ỷ vào cha mình là quản gia Dương gia, rất được Đại phu nhân Uy Vũ Vương Đông Phương Thải Ngọc tín nhiệm, cho nên trong phủ hay làm càn khi dễ hạ nhân khác, trong đó thích nhất đúng là khi dễ Tam Thiếu gia Dương Lỗi. Mà hiện tại Dương Lỗi tuy thực lực không đủ, nhưng nương theo kinh nghiệm đánh nhau ở Địa Cầu nhiều năm, đối phó thằng này tự nhận vẫn là dễ dàng.
– Ta giết ngươi.
Dương Hùng ở đâu chống lại kích thích như vậy, Dương Lỗi này ngày thường đều là tùy ý mình khi dễ, hôm nay rõ ràng thái độ khác thường, làm cho hắn như thế nào chịu được, Dương Lỗi mắng hắn, hắn liền giận dữ công tâm, lấy ra môt con dao găm, hướng phía Dương Lỗi điên cuồng đánh tới.
Tiểu thị nữ Ngọc nhi lại càng hoảng sợ, hoảng sợ nói:
– Thiếu Gia, mau tránh ra.
– Tới tốt.
Thời điểm Dương Lỗi ở Địa Cầu, không chỉ là học giỏi, đánh nhau cũng là nhất lưu hảo thủ, hắn từ nhỏ luyện võ, công phu tay chân cũng không phải nói mà thôi. Cho nên thấy Dương Hùng xông lên, Dương Lỗi chẳng những không né, ngược lại nghênh đón.
Răng rắc.
Dương Lỗi éo ở cổ tay Dương Hùng, đoạt đi dao găm, gác ở trên cổ của hắn.
– Ngươi. . . Ngươi muốn thế nào, cha ta là đại quản gia, ngươi dám đối với ta thế nào, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Dương Hùng hoảng sợ nhìn Dương Lỗi, đao gác ở trên cổ, mạng nhỏ đã không phải là của mình rồi, Dương Hùng là ngươi rất sợ chết, tự nhiên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
– Ngươi khiêu khích ta sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
– Thiếu Gia, không nên giết hắn, giết hắn đi, đại quản gia sẽ không bỏ qua cho người.
Ngọc nhi nghe xong, nếu như Thiếu Gia thật sự giết hắn đi mà nói, chỉ sợ Thiếu Gia cũng ở nơi đây ngốc không nổi nữa, mà Dương Thanh đại quản gia à nhân vật hung ác, tuy ở trước mặt Uy Vũ Vương cùng mấy vị Phu nhân hòa hòa khí khí, một bộ nô tài, nhưng ở trước mặt người khác thì lại độc ác vô cùng. Cái này cũng là một bệnh nghề nghiệp, hắn là quản gia vương phủ, rất nhiều việc Uy Vũ Vương không tiện ra mặt, hắn tất nhiên phải thay thế đi làm, nếu không như thế, hắn cũng không thể leo lên tới vị trí đại quản gia.
– Đúng. . . Đúng, Tam Thiếu gia, nếu người giết ta, người cũng sẽ không sống khá giả, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Dương Hùng vội nói.
– Hừ, ta giết ngươi, ai sẽ biết chứ? Tiểu Ngọc sẽ nói ra đúng không?
Dương Lỗi nói khẽ.
– Đừng. . . Đừng giết ta.
Dương Hùng nghe xong, vội vàng la lên.
– Không giết ngươi, không có khả năng, hôm nay ngươi là bước đầu tiên ta bắt đầu trả thù, phàm là người khi dễ qua ta, ta sẽ hoàn lại trăm ngàn lần.
Dương Lỗi không có chút do dự nào, chủy thủ trong tay khẽ động, liền cắt đứt động mạch chủ của Dương Hùng, lập tức máu tươi xì ra.
– Ngươi. . . Ngươi. . . Giết ta. . .
– Thiếu. . . Thiếu Gia, ngươi giết người, giết Dương Hùng.
Ngọc nhi bị sợ ngây người.
Lúc này Dương Lỗi không quản được nhiều như vậy, bởi vì trong đầu thanh âm hệ thống vang lên lần nữa.