• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Aki cũng không mất thời gian lâu mà thương với chả tiếc, dù có đẹp đi chăng nữa thì Furya cũng chẳng liên quan gì tới cậu. Sắp hết buổi chiều, cũng chả biết vụ án đã phá xong chưa? Anh Matsuda có thể về nhà và bắt gặp cậu bất cứ lúc nào.



Ngựa quen đường cũ, Aki loay hoay lôi chiếc máy tính của anh Matsuda ra tìm kiếm, có mật khẩu nhưng chung quy nó quá dễ đoán với một người trông không có vẻ thông minh lắm như anh ta. Có thể nó sẽ dài nhưng anh ta sẽ không nhớ được, chắc chắn nó phải ở một nơi nào dễ thấy nhưng không ai để ý. Quả nhiên Aki dễ dàng nhìn thấy một dòng chữ kỉ niệm ngày tháng trên bức ảnh chị Furya để ở một góc khuất phòng. Có chút xấu xa, Aki vừa nở nụ cười đắc ý vừa chăm chú nhìn chiếc máy tính đang hiện dòng chữ “ Welcome”

Mật khẩu chính xác!



Aki vừa gõ vài lệnh trên máy tính đã cảm nhận có điều gì đó không đúng. Không biết có phải do cậu tưởng tượng ra , bàn phím có vẻ không nhanh nhạy lắm và hình đồ họa hơi mờ. Thử click vào một trò chơi có sẵn trên máy, trò chơi phản hồi không nhanh như cậu tưởng tượng.



Matsuda vốn là nhân viên văn phòng nên thứ tối thiểu yêu cầu trong công việc phải là một chiếc máy tính tốt, cấu hình mạnh và xử lí nhanh. Máy anh ta đang dùng là chiếc Acer Aspire S13, là chiếc máy tính tốt cho dân lập trình nên việc máy gặp lỗi thế này là không cao trừ khi gặp sự cố virus. Nhưng điều đó càng khó hiểu, nếu máy gặp virus sao Matsuda không hề có dấu hiệu gì muốn loại bỏ virus, rốt cuộc điều gì khiến anh ta không muốn làm vậy? Nhưng cũng chả đủ thời gian để Aki suy nghĩ hay bỏ thêm chút thời gian dọn sạch máy, chỉ hi vọng sau khi bị virus máy vẫn còn giữ được thông tin quan trọng mà không bị ăn cắp mất.



-Đây là…



Mắt Aki trợn to như chuông đồng, những dòng chữ được mã hóa dần dần được cởi bỏ lộ ra những bí mật được giấu kín. Những tin nhắn đến từ địa chỉ email bí mật gửi cho anh Matsuda hoàn toàn không tìm được nơi phát ra hay bất cứ một nguồn bí mật nào, xem ra đó cũng chính là một cracker chuyên nghiệp. Nhưng càng khó khăn mới lại càng kích thích, tay của cậu lướt như bay trên bàn phím máy tính như đang chơi một bản nhạc đầy hào hung. Và nó chỉ chịu chậm lại khi những câu lệnh đã phá tung firewall của một chiếc máy tính khác đang cách xa nó vài km.



-Tìm ra rồi!



Aki thì thào kích động, tay cậu thì nắm chặt đầy kiêu hãnh còn mặt mũi thì đỏ ửng lên vì vui sướng. Hóa ra hung thủ chính là người đó và mọi thủ đoạn gây án, những điều khó hiểu trong lòng cậu đã được giải đáp một cách trọn vẹn. Aki bật nhảy lên khung cửa sổ rồi đu người theo vách tường rồi bật nhảy xuống đất, không kịp chờ một giây đã chạy thẳng ra đường cái, để lại một bà cụ đang dụi dụi mắt không biết mình có bị ảo giác không mà nhìn thấy một con khỉ đang trèo leo vách nhà người ta vậy?



Nhà Yurina ở khu phố Harajuku nổi tiếng vì phong cách thời trang quái dị nhưng studio của cô ta lại ở Shibuya sầm uất. Ở khu đó mọi người đều biết một cô gái khó tính và lạ lùng mới còn trẻ mà đã làm bà chủ một studio có lãi hàng tháng còn bọn trẻ con trong khu lại rất yêu thích chị Yurina tốt bụng hay cho bọn nó kẹo. Tóm lại trong mắt mọi người thì cô ta chính là một người có chút lạnh lùng không thích giao lưu với mọi người, hay hút thuốc là và đi chơi bời lôngbông như lũ thanh thiếu niên bây giờ. Aki vừa tới đó được một lúc và đang tiếp tục chờ đợi mặc cái nhìn láo liên của bọn nhãi xung quanh, cậu có chút chán ghét nhìn bọn nhãi đó. Cậu không thích trẻ con.



-Ồ, không phải em là đứa nhóc đi cùng ngài Mori lừng danh đây sao?



Một giọng nói bỡn cợt vang lên và Aki, chị ta đã về nhà, trên mép vẫn phì phào khói thuốc lá và nụ cười khó ưa. Aki cười sung sướng như trẻ con:



-Chị không ở lại chỗ cảnh sát nữa ư? Vụ án đã được phá rồi ạ?



Yurina lạnh lùng liếc Aki một cái, không trả lời mà nói:

-Chị thấy em nên về chỗ ông Mori, cô bé tên Ran lo cho em lắm cơ đấy. Ở đây, em không sợ bị chị bắt cóc hả?



Nói đến đoạn này Yurina còn cố ý kề sát tai Aki mà nói, khói thuốc nồng nặc phả ra từ đôi môi đỏ tươi, đáng tiếc Yurina làm động tác này khiến mọi người cảm thấy quyến rũ còn với Aki chỉ là đáng khinh. Thấy chiếc cửa lớn vừa mở ra, không kịp để Yurina mở miệng Aki đã chui tọt vào trong ngồi lăn loc trên chiếc ghế sofa làm Yurina bực mình trợn mắt nhưng vẫn không nói gì.



-Vậy bác Mori tìm được hung thủ rồi ạ?

-Là Matsuda, không thể tin được thằng ngốc khù khờ đó lại nghĩ ra một kế hoạch tinh vi đánh lừa cảnh sát như vậy.



Yurina tự rót cho mình một ly Bourbon rồi hài lòng quăng mình lên chiếc ghế bành nhấm nháp, Aki thầm cảm thấy chị ta quả là rất biết cách hưởng thụ cuộc sống.



-Ủa, rốt cuộc không phải anh Kentaro sao giờ lại thành anh Matsuda rồi? Sao lại thế vậy nhỉ?



Không để ý tới việc Aki hỏi mình như một người bạn mà không phải của một đứa bé 7 tuổi, Yurina chép miệng kể:



-Đến cả chị đây cũng không ngờ được, hắn quả là quá khôn ranh. Takeda không phải vừa chết như mấy ông cảnh sát vừa kết luận, đó chỉ là dấu hiệu bên ngoài nhưng khi pháp y mổ ra và xét nghiệm mới biết thực ra hắn ta đã chết từ tận đêm hôm trước rồi. Đến sang nay khi bốn người bọn chị đến mới phát hiện ra rồi bị tình nghi.



Aki cười đến là ngây thơ hỏi tiếp:

-Rồi sao nữa ạ?



Yurina khẽ liếc ánh nhìn sắc lẻm sang làm tóc gáy Aki suýt dựng đứng lên:



-Tên Matsuda giết Takeda bằng loại thuốc độc mới phát hiện ra ở Việt Nam ngoài giết người còn có tác dụng ngụy tạo thời gian tử vong làm bằng chứng giả cho hắn. Em còn nhớ lúc đấy bình hoa đổ lăn lóc trên sàn không, nước đó hóa ra đã hòa sẵn muối đổ ra sàn rồi thêm một đoạn dây điện hở nữa sẽ tạo ra luồng điện. Để làm gì em biết không?

-Để làm cốc café nóng, Matsuda đã để sẵn trên tay anh Takeda một muỗng vôi sống đúng không. Đó là cách để cốc café nóng lên như vừa mới đổ ra mà thôi.



Aki bình thản trả lời, Yurina cười tán thưởng:

-Thông minh lắm nhưng em biết tại sao ông Mori phát hiện ra thủ thuật này không, nếu không vì may mắn chắc bây giờ người bị gô cổ vào tù đã là thằng Kentaro rồi.

-Tại sao?

-Dấu vân tay trên chiếc bình hâm café, Matsuda đã khai anh ta hai tuần không hề tới nhà Takeda nhưng dấu vân tay của anh ta lại có trên chiếc bình hâm mà Takeda mới mua hai hôm trước, nếu không phải thằng nhóc tên Conan phát hiện ra hóa đơn thì chắc cũng chẳng ai để ý chiếc bình là chiếc bình mới đâu. Nhân lúc mọi người không để ý Matsuda đã đổi cốc café có chứa vôi thành cốc café bình thường. Tội nghiệp là thằng ngu đấy lại không hay biết rằng đó là chiếc bình mới.

-Đúng vậy, chắc chị phải ngạc nhiên lắm!

-Tất nhiên rồi, ai tin được.



Yurina gật gù, còn Aki khẽ nhếch mép cười:

-Không, ý em là chị phải ngạc nhiên lắm vì tưởng mọi việc làm của chị sẽ không bị ai phát hiện.



Yurina ngẩn người trong chốc lát rồi chau mày nhìn Aki:

-Chị không hiểu em nói gì?

-Đừng giả vờ ngây ngô nữa. Matsuda là người ra tay nhưng thủ phạm đứng sau màn, điều khiển trò chơi này không phải chị sao chị Yurina?



Mặc kệ sắc mặt Yurina đang trầm hẳn xuống, Aki nói tiếp:

- À nhưng chị đâu phải người Nhật, chị là người Việt Nam mà, đúng không hả chị Linh? Chị gái của người đã là nạn nhân bị Takeda lừa gạt 7 năm về trước

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK