Bà Maeko bất ngờ nhìn con người đang loay hoay trong phòng
- Làm gì vậy?_ Bà ấy hỏi
- Tất nhiên là đi chơi rồi. Hôm nay chúng ta đi chơi 1 bữa thật đã nào_ Nara phấn khích bỏ đồ vào chiếc giỏ
- Ai đi chơi chứ?_ Bà ấy quay mặt
- Tất nhiên là chúng ta rồi. Được rồi, mau khoác áo vào rồi đi thôi_ Nara lấy chiếc áo choàng cho bà Maeko, nhẹ nhàng đỡ bà lên xe lăn
- Ta.. Ta không đi đâu_ Bà ấy ấp úng
- Chúng ta hãy cùng nhau đi chơi_ Nara ngồi xuống nhìn bà Maeko, ánh mắt đầy sự chân thành
- Đi nhanh đi, ta không muốn bị lạnh_ Bà Maeko nói. Không biết từ lúc nào, bà ấy đã thay đổi cách xưng hô với Nara
- Mau đi thooiii_ Nara vui vẻ đưa bà ấy ra ngoài
Địa điểm đầu tiên là công viên. Cả một vùng không gian tràn ngập màu vàng đặc trưng của mùa thu, hôm nay thời tiết đặc biệt tốt, không quá lạnh mà còn có nắng. Một ngày hoàn hảo để đi chơi. Nara đứa bà Maeko tới nơi đã có một chiếc bàn đặt sẵn, bắt đầu bày biện trên bàn, toàn bộ đều là những món cô tự làm
- Chắc bà cũng đói rồi, chúng ta mau ăn gì đó thôi_ Nara bày chén đĩa_ Tôi đã mở một tiệm mỳ đó, đây là món ngon nhất quán tôi, tôi không có bỏ ớt đâu, bà mau ăn đi
- Ta không đói_ Bà Maeko nhìn vào bát mỳ
- Mau ăn đi, tôi đã cất công chuẩn bị từ sáng đấy_ Nara giục. Trước sự hối thúc của Nara, cuối cùng bà Maeko cũng ăn. Vừa ăn xong miếng đầu tiên bỗng động tác bà Maeko dừng hẳn lại
- Onee-san, em muốn ăn mỳ
- Em cũng muốn, mỳ của Onee-san là ngon nhất
- Lần sau Onee-san làm mỳ hải sản thử xem
- Mẹ, mẹ cũng lại ăn đi, mỳ ngon lắm, con có để phần cho mẹ này
- DỞ TỆ, THẬT KINH TỞM
Một đoạn ký ức thoáng qua....
- Bà sao vậy? Mỳ không ngon à?_ Nara nhận ra sự khác thường của bà Maekoo
- Ăn cũng bình thường, không có gì đặc biệt_Bà Maeko nói
- Ầy, rõ ràng tôi đã nấu rất kĩ mà__ Nara nhìn tô mỳ
- À có trái cây nữa này, táo và nho đấy, phải ăn nhiều trái cây thì mới khỏe được_ Nara lại đưa dĩa trái cây đến trước mặt bà Maeko_ À, tôi còn làm bành nữa này
- Từ từ thôi, ta không thể ăn hết đâu_ Bà Maeko nhìn đống đồ ăn trước mặt
- ừ nhỉ, có vẻ tôi làm hơi nhiều rồi_ Nara bây giờ mới nhìn lại, đúng là cô đem theo nhiều đồ thật
- Vẫn luôn làm điều dư thừa như vậy_ Bà Maeko lắc đầu
- Ahaha_ Nara chỉ biết gãi đầu cười trừ_ Để coi, chúng ta đi coi phim nhé, có một bộ phim tôi đã muốn coi từ rất lâu rồi_ Nara chỉ tay vào một rạp chiếu phim nhỏ gần đó. Nơi đây là 1 rạp chiếu phim đã lâu đời rồi, bởi vì đã quá cũ nên cũng rất ít người đến đây xem. Với lại những bộ phim ở đây đều là những bộ phim đã lỗi thời rồi. Nara chọn một bộ phim cũ, là phim hoạt hình. Cốt truyện cũng rất đơn giản, chỉ là những mẫu truyện đời thường của một cô gái bình thường. Không hề có những phân cảnh lãng mạn hay giật gân như các phim ngày nay. Tuy nhiên, trông Nara vô cùng hào hứng
- Bà nhìn xem, nhìn chô đó có quen không?
- Ui đáng lẽ phải chấp nhận anh chàng đó chứ
- .....
Suốt cả buổi, Nara không ngừng bình luận về bộ phim, bà Maeko bên cạnh im lặng không nói gì, dường như bà ấy cũng bị hút hồn vào bộ phim.
- Trông 2 người có vẻ rất thích bộ phim này_ Chủ của rạp chiếu phim là một người cũng đã lớn tuổi
- Vâng, nó rất tuyệt ạ_ Nara cười_ Rất may là bây giờ nơi này vẫn còn chiếu
- Ta rất vui khi biết rằng vẫn còn người thích những bộ phim này. Nó là tuổi thơ của bao nhiêu thế hệ_ Bác ấy cẩn thận lâu chùi tấm poster đã cũ_ Nhưng nơi này cũng sắp đóng cửa rồi_ Mặt bác ấy thoáng buồn
- Đóng cửa sao?_ Bà Maeko
- Đúng vậy. Đã không còn ai muốn xem những bộ phim này nữa. Tôi cũng không đủ sức để tiếp tục duy trì nữa. Sớm thôi, nơi này sẽ trở thành 1 rạp chiếu phim hiện đại hơn_ Bác ấy luyến tiếc nhìn vào rạp chiếu phim nhỏ của mình
- Cháu đã rất mong lần sau lại có thể đến_ Nara
- Cảm ơn cháu trong suốt thời gian qua vẫn luôn làm khách ở đây_ Bác ấy cầm tay Nara_ Chỉ cần cháu vẫn còn nhớ thì nơi này sẽ không bao giờ biến mất
- Cô đã xem phim đó rồi à?_ Bà Maeko hỏi
- Đúng vậy, tôi đã xem rất nhiều lần_ Nara cười đáp
- Vậy tại sao lại coi nữa_ Bà Maeko thắc mắc
- Lần này khác những lần trước chứ, lần này có bà đi cùng với tôi mà_ Nara vui vẻ trả lời_ Bà đợi chút nhé, tôi đến đằng trước mua gì đó cho chúng ta_ Nara nói rồi đi về phía trước. Tuy nhiên, lúc cô quay lại thì bà Maeko đã biến mất
-Bà Maeko?...