*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Thuỳ Dương Ý
Trong giờ nghỉ trưa, những bức ảnh tạo hình trước đó của Úc Khả Khả được tung ra. So với những cuộc thảo luận sôi nổi, bình luận ''liếm màn hình'' dưới ảnh của các diễn viên khác, của cô lại chỉ xuất hiện vài bình luận lẻ tẻ.
[....Cứuuuu, đây là ai vậy? tôi nhìn không quen, cô ấy đã đóng qua bộ phim nào chưa vậy?]
[Cô ấy diễn vai hồ yêu? Nghiêm túc? Tuy rằng mặt thì đẹp đấy nhưng mà...kĩ thuật diễn sẽ không phá huỷ cả bộ phim chứ? (thét chói tai) (vặn vẹo) (phát điên).]
[Tôi đây là mù rồi sao? Với cái nhan sắc này cũng đã hơn được nửa số diễn viên làng giải trí rồi mà sao tôi lại không có ấn tượng nào thế? (ngã ngửa)]
[hmmm nhìn có hơi quen quen, vừa tìm kiếm qua rồi. Cô này có diễn qua vài bộ phim rồi nhưng lại không lưu lại chút ấn tượng nào.]
[Tài nguyên tốt như vậy? Này là có chống lưng phải không? Đáng tiếc cho đống tài nguyên tốt như vậy mà vẫn chưa ''hồng'' nữa.]
[Mấy người cũng khó tính quá đấy, tôi đây thấy em gái này đẹp như vậy, thực sự là đúng gu tôi! Tin tưởng Chu đạo.]
[Không biết đến kỹ thuật diễn như nào nhưng cái nhan sắc này quả thực ổn. Thật sự như Hồ yêu bước ra ngoài đời thực vậy, fan nguyên tác (fan sách) biểu thị hài lòng.]
Hệ thống dạo một vòng, sau đó tổng kết nói: [Đỉnh của chóp, cô thế nhưng một người fan trung thành cũng không có, người đại diện đến giờ vẫn không từ bỏ cô chính là người quá có lương tâm.]
[Chứng minh chị đây còn không xứng có anti fan, đây là chuyện tốt đấy chứ.] Úc Khả Khả dựa theo yêu cầu chia sẻ Weibo, mặt không đổi sắc vừa lướt vừa nói: [Hơn nữa chị đây đúng là người có tài nguyên tốt, đây đều là tấm lòng của anh rể, làm sao mà lại không nhận?]
Hệ thống: [..... Da mặt của cô vẫn luôn dày như vậy, tôi vốn dĩ cũng không cần phải lo lắng.]
—-----
Bên này, Quý Cảnh Diệp mới biết rằng cô đột nhiên chạy là có lý do liên quan đến Quý Lăng Hàn, ngón tay gõ gõ mặt bàn, sắc mặt không khỏi suy tư.
.........Tấm lòng? Của anh rể?
Anh hờ hững cụp đôi mắt đen xuống, giấu đi sự châm chọc trong mắt, không biết nên tức hay cười: Quý Lăng Hàn hắn cũng xứng?
Sau khi phản ứng lại, mình theo bản năng thế nhưng tiếp nhận lời nói của Úc Khả Khả, duy chỉ bất mãn với thân phận của Quý Lăng Hàn, lập tức nhíu mày, vẻ mặt kháng cự. Rồi lại không tự giác mà nhớ về ngày hôm đó, cô đặc biệt tự nhiên mà cho mình là vị hôn thê của hắn rồi đến chất vấn....
Cô ta thực ra tiếp nhận cái thân phận này cũng thật nhanh, một chút cũng không cảm thấy khó xử.
—--Cũng đúng, dù sao chị đây mặt dày quen rồi.
Quý Cảnh Diệp hơi nhếch môi mỏng, nhàn nhạt trào phúng, lại không phát hiện ra khí thế lạnh lùng ban nãy đã dần tiêu tan.
—----
Phim trường,
Hệ thống: [Ể, giá trị hắc hoá của nhân vât phản diện vừa trừ một điểm, thế nhưng mà rõ ràng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.]
Úc Khả Khả sớm đã quen với cái thanh tiến độ thần kinh này rồi [Rớt có một điểm! mi xem xem cả cái cột đen xì thì một điểm có gì khác biệt sao? Nếu không có gì biến hoá rõ ràng thì làm ơn khỏi nhắc! Nghe đến là bực mình! ]
Hệ thống dù thanh âm nhỏ đi vẫn kiên cường nói: [.....Đương nhiên là có]
Dù sao cũng là một điểm, một chút cảm giác thành tựu cũng nên có chứ!
—--------------
Buổi chiều Úc Khả Khả xác thực chỉ có một cảnh diễn, cũng chính là do Phó đạo diễn phụ trách quay.
So sánh với một đạo diễn Chu luôn nghiêm khắc, phó đạo diễn này luôn cười ha hả, dáng vẻ thân thiện dễ gần.
Có lẽ vì cố kỵ Úc Khả Khả có chống lưng, ông ta nói chuyện với cô khá là khách khí: ''Cô Úc đến giờ chắc đã thuộc lời thoại rồi phải không? Bởi vì đây là cảnh tương đối quan trọng, hẳn là sẽ phải quay lại một số lần, vất vả cho cô Úc rồi.''
Buổi sáng phó đạo diễn không có ở đây, không rõ biểu hiện của Úc Khả Khả ra sao, nhưng hiển nhiên biết cô là do nhà đầu tư muốn nhét người vào, ông trước đó còn phải chịu đạo diễn Chu than phiền qua.
Lo lắng Úc Khả Khả diễn không được, sau nhiều lần NG sẽ tức giận, nên trước tiên dỗ dành chút. Dù sao trong cảnh này, ngoài cô ấy ra, không có người quan trọng nào đáng phải chú ý.
Nghe được ẩn ý của ông ta, Úc Khả Khả cũng không để ý, chỉ gật gật đầu nói cảm ơn.
Chẳng qua lúc trưa Hệ thống có nói qua, cô không khỏi liếc ông ta nhiều thêm hai lần: [Vậy là dưa hồi trưa mi nhắc đến là chuyện liên quan đến ông ta hay sao?]
Hệ thống: [Có chút phức tạp, chờ cô quay xong lại nói sau.]
Này không phải làm người ta càng tò mò hơn à?
Úc Khả Khả ruột gan cồn cào: [Mi chính là đang cố ý kích thích?]
Tuy rằng oán giận là vậy, nhưng cô vẫn như là con lừa bị treo quả cà rốt trước mặt vậy, chính là kiểu cam tâm tình nguyện.
*hình ảnh minh hoạ
Trong cảnh này cô vừa vặn phải đối diễn với nữ ba, cũng chính là nữ chính Lê Hinh Nhuỵ.
Đây chính là mặt trời nhỏ mà Quý Lăng Hàn giấu trong tim. Dung mạo của Lê Hinh Nhuỵ trong giới giải trí không được xem là nổi bật, nhưng bù lại là đôi mày đôi mắt trong sáng thanh thuần, khi cười rộ lên cảm giác bừng bừng sức sống, rất dễ tạo thiện cảm.
Lê Hinh Nhuỵ đóng vai là tiểu sư muội yếu đuối nhu nhược, nhát gan của nam chính, em gái này vừa yêu thầm nam chính sư huynh lại vừa sùng bái sư tỷ Hồ yêu. Sau đó, khi thân phận của Hồ yêu bị bại lộ, em gái này lại chạy đi muốn chất vấn Hồ yêu, kết quả là bị Ma tộc bắt được. Tiếp nữa thì trời xui đất khiến mà trở thành Thánh nữ Ma tộc tuyệt tâm tuyệt tình.
Hiện tại đang quay chính là cảnh tiểu sư muội chạy theo Hồ yêu, vắt hết óc vòng vo hỏi sư huynh nam chính đi đâu.
Kỹ năng diễn xuất của Lê Hinh Nhuỵ không tồi, khẳng định là một người có nền tảng vững chắc. Cảnh này chung quy chỉ NG khoảng ba bốn lần, so sánh cùng Úc Khả Khả cũng tương đương nhau.
So với Quý Lăng Hàn, Úc Khả Khả thực ra cũng chẳng để tâm tới nữ chính này lắm, không ghét mà cũng không có thích. Chẳng qua, mỗi lần nghĩ tới mình bị Quý Lăng Hàn lôi ra làm bia đỡ đạn, trong lòng lại ẩn ẩn đau.
Suy đi tính lại, Úc Khả Khả cảm thấy tốt hơn hết cứ giữ khoảng cách với nữ chính này càng xa càng tốt.
Nhưng rõ ràng, Lê Hinh Nhuỵ không nghĩ như vậy.
Sau khi cảnh này diễn xong, Úc Khả Khả nhìn như ''bất động thanh sắc'' nhưng đã sớm tìm được một vị trí, chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng ngồi nghe bát quái từ Hệ thống, nhưng không ngờ lại bị gọi lại.
''Chị, chị Úc.'' Lê Hinh Nhuỵ hiển nhiên có chút khẩn trương, giọng nhỏ đi nói: ''Em, em không ngờ lại cùng chị gặp nhau ở đoàn phim, thật trùng hợp.''
Không ngờ tới nữ chính lại tới bắt chuyện, Úc Khả Khả đành phải dừng lại, quay đầu cười cười: ''Ừ, trùng hợp thật.''
Cô nhớ ở cuối nguyên tác, sau khi nữ chính nhận ra tình cảm của mình với nam chính, nhưng lại hiểu lầm mối quan hệ giữa Quý Lăng Hàn và nguyên chủ. Lý trí muốn tránh xa nhưng cơ duyên xảo hợp lại thường xuyên gặp nam chính, được anh ta âm thầm giúp đỡ, sau đó thì không thể khống chế được tình cảm mà chấp nhận việc thích nam chính.
Những sự trùng hợp khiến cô thích thú, hiện giờ lại khiến cô phải ăn vào không ít khổ.
Thật thảm a!
Không muốn ăn ''cỏ dại'' cũng không muốn ăn khổ Úc Khả Khả, không khỏi nhăn mày lắc đầu.
Cái khổ của tình yêu, vẫn là để ai có khẩu vị đến ăn đi, dù sao cô không nuốt nổi!
Cái quan trọng nhất bây giờ là dưa mới, Úc Khả Khả vội vàng hỏi: [Rốt cuộc dưa của phó đạo diễn là gì thế? Mau nói nhanh đi, không thì uổng công chị đây hóng nãy giờ!]
Hệ thống: [Cứ bình tĩnh, cô nhìn xem có thấy nam ba và nữ bốn kia không?]
Úc Khả Khả lập tức phóng mắt nhìn quanh, sau đó thấy ngay một đôi nam nữ diện mạo hơn người đang nói nói cười cười.
Nhìn thấy không khí cuộc trò chuyện vui vẻ như vậy, xem ra quan hệ của hai người này khá tốt.
Hệ thống: [Lúc trước, hai người cùng quay chung một bộ web drama nhỏ, sau khi gán ghép CP thì ngoài ý muốn trở nên nổi tiếng, nên hiện giờ trở thành một đôi hợp đồng.]
Úc Khả Khả cũng không ngạc nhiên: [Rồi sao nữa?]
[Lần này hai người này cùng tiến vào đoàn phim ''Truyền thuyết tiên kiếm'', mặt ngoài thì cả hai đều thông qua thử kính rồi mới được chọn, nhưng thực chất cả hai người này đều là đi cửa sau mới nhận được vai diễn này.]
Hệ thống nói tiếp: [Cho nên hai bên đều đang cho rằng người kia dựa vào thực lực, còn chỉ có mình phải dựa vào thân thể mới có thể vào đoàn. Vì vậy, ngoài mặt bọn họ hài hoà thân thiết nhưng bên trong đã sớm ghen ghét phát điên rồi.]
Úc Khả Khả nhận ra dưa này có vẻ không đơn giản: [Kim chủ của bọn họ có vấn đề?]
[Đúng đúng, trọng điểm đây này.] Hệ thống giọng điệu hào hứng lên không ít: [Hai người này không biết thực ra người bọn họ bồi ngủ là cùng một người!]
Úc Khả Khả lập tức ngồi thẳng dậy, mơ hồ đoán được là ai: [Chẳng lẽ người đó là —— ]
Hệ thống sảng khoái trả lời: [Đúng, chính là ông ta - phó đạo diễn, người ngủ với cả hai người họ.]
Hay lắm, quả nhiên mối quan hệ tay ba là kịch tính nhất!
Cô hứng thú dạt dào mà truy hỏi: [Vậy phó đạo diễn biết không?]
[Ông ta làm việc này cũng ''quen cửa quen nẻo'' rồi, đâu thèm quan tâm những diễn viên ở tầng dưới này chứ, nên dĩ nhiên là không biết quan hệ của bọn họ.]
Hệ thống suy đoán nói: [Chẳng qua, lão này còn thích dẫn em họ mình cùng với diễn viên ''quyện'' lại một chỗ, chơi 3p đến hưng hưng phấn phấn. Có khi, sau mà biết hai người này là cặp đôi hợp đồng lại càng phấn khích, vớ vẩn lại ''cộng dồn'' luôn cả vào nhau.]
Úc Khả Khả: [này có vẻ không ổn nhỉ, chẳng lẽ phó đạo diễn không thấy kiểu ''tôi biết nhưng anh không biết'' kích thích hơn à?]
Hệ thống: [Cô có vẻ biết cũng nhiều đấy nhỉ?]
Úc Khả Khả: [Quá khen, quá khen.]
Úc Khả Khả cuối cùng đã có thể ăn dưa mà mình muốn ăn, tâm trạng thỏa mãn phải biết, sau lại nhìn cảnh phó đạo diễn đang chỉ đạo hai người kia quay diễn, tầm mắt không khỏi hiện lên một lớp ''vàng'' mờ mờ.
(*vàng黄 - huáng: chơi chữ kiểu Trung, ẩn ý nói về mấy cảnh H 18+ không trong sáng)
Hình như nói đến đoạn nào đó buồn cười lắm, nam ba nữ bốn không khỏi đối mắt nhìn nhau cười rộ lên, trông họ ngọt ngào như một đôi yêu nhau say đắm.
Úc Khả Khả tinh mắt: [Ế, phó đạo diễn trộm sờ eo nhỏ nữ bốn!]
Hệ thống: [Cô nhìn bên này bị khuất tầm mắt rồi, ông ta vừa rồi còn mới sờ phần dưới của nam ba kìa.]
Úc Khả Khả ngập tràn u oán: [? Quá đáng lắm rồi đấy! Thật sự không thể nhịn nổi mà! Một huyết thư tha thiết yêu cầu đổi cho chị đây góc nhìn thứ ba để nhìn toàn cảnh!!!]
Cô hứng chí bừng bừng cùng hệ thống ngươi một câu ta một câu, hoàn toàn không để ý đến nữ chính Lê Hinh Nhuỵ sắc mặt cao hứng bên cạnh.
Lê Hinh Nhuỵ theo đến gần đây, kỳ thực lòng đã sớm chuẩn bị tinh thần sẽ không nhận được sắc mặt tốt. Ai ngờ đâu, Úc Khả Khả đối diện lại tự dưng mỉm cười, cô không khỏi nao nao, đột nhiên có chút không đỡ được.
Nghĩ đến cũng kỳ quái, cô thật ra rất khó có duyên bạn bè, từ nhỏ đến lớn cũng không quen thân được một người bạn thân thiết nào. Cũng chỉ có Quý Lăng Hàn là người mà cô đã quen khi ở cô nhi viện, thời gian gần đây có gặp lại thì dần trở nên thân quen hơn.
Điều này càng khiến cô tin tưởng vào cái gọi là duyên phận.
Mà Úc Khả Khả dường như chính là ví dụ chính xác đó, hai người bọn cô không chỉ gặp nhau một hai lần ở cùng đoàn phim. Cho dù có không nói chuyện gì nhiều, cũng đã làm cô tự dưng nảy sinh cảm giác thân thiết.
Theo cô nghĩ, đây chắc chắn chính là cái gọi là duyên phận.
—--Tuy nhiên cô lại không biết rằng, tất cả mọi sự trùng hợp mà cô nghĩ là ngẫu nhiên tất cả chẳng qua chỉ là sự sắp xếp có chủ đích.
Chính vì vậy, Lê Hinh Nhuỵ thực sự rất muốn làm quen với Úc Khả Khả, thế nhưng nghĩ đến việc cô ấy luôn ở phòng nghỉ mỗi khi không có suất diễn, bộ dáng cũng có vẻ không quá thích cùng người khác giao lưu, cô lại có chút chùn lòng.
Cho đến lần này gặp lại, cũng không biết tại sao, trực giác của cô thấy được Úc Khả Khả có gì đấy khang khác, ngược lại làm cho người ta càng muốn thân cận hơn.
Vì vậy, người luôn nhát gan rụt rè như cô sau khi giãy dụa, đấu tranh tư tưởng một lúc, thu hết can đảm quyết định đến bắt chuyện với Úc Khả Khả.
Vốn tưởng rằng cô ấy sẽ không nhớ mình là ai, cô còn đang định tự giới thiệu chính mình một chút, vậy mà không ngờ cô ấy lại biết.
Điều này khiến Lê Hinh Nhuỵ cảm thấy ''thụ sủng nhược kinh''(được sủng ái mà lo sợ), lòng cao hứng nghĩ: Đúng vậy, việc kết bạn nhất định cần phải chủ động a!
''À thì,..
Cô hít thật sâu một hơi, sau nhỏ giọng thử hỏi: ''Hôm nay đã không còn phần diễn nào nữa, nhưng mà em nghĩ tới ngày mai, chị em mình có vài phần diễn chung. Lúc trở về không biết chị có thấy phiền không, nếu không thì em tìm chị tập đối diễn được chứ ạ?''
Hửm?
Đang hăng say ăn dưa - Úc Khả Khả, đột nhiên nhận phải lời mời kỳ lạ này, nhất thời không kịp phản ứng, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi hiện nét bối rối.
Lê Hinh Nhuỵ tức khắc mặt đỏ bừng.
Hệ thống đột nhiên cảm khái: [Cái cảnh này, tôi đột nhiên muốn kéo nam chính lại đây cho anh ta xem một chút.]
Úc Khả Khả: [? Mi đừng có mà ép chị đây đang lúc vui vẻ phải chửi người, đang yên đang lành nhắc tên anh ta làm gì? Đen đủi!]
Hệ thống: [Cũng không có gì, tôi chỉ cảm thấy anh ta cùng với chú Hai cô nhất định có tiếng nói chung, mặt sắp ''xanh'' hơn đầu rồi.]
Úc Khả Khả:....?
—--------
Tác giả có lời muốn nói: Mặt 'xanh' hơn đầu Quý Lăng Hàn:?
Người chìm đắm trong việc ăn dưa Úc Khả Khả: Quan hệ tình tay ba kích thích? Còn chịu được không? Tình huống giờ như nào? Aaaaaaa để chị đây đến xem xem!
(2876 từ - 05/08/23)
Chuyển ngữ: Thuỳ Dương Ý
Trong giờ nghỉ trưa, những bức ảnh tạo hình trước đó của Úc Khả Khả được tung ra. So với những cuộc thảo luận sôi nổi, bình luận ''liếm màn hình'' dưới ảnh của các diễn viên khác, của cô lại chỉ xuất hiện vài bình luận lẻ tẻ.
[....Cứuuuu, đây là ai vậy? tôi nhìn không quen, cô ấy đã đóng qua bộ phim nào chưa vậy?]
[Cô ấy diễn vai hồ yêu? Nghiêm túc? Tuy rằng mặt thì đẹp đấy nhưng mà...kĩ thuật diễn sẽ không phá huỷ cả bộ phim chứ? (thét chói tai) (vặn vẹo) (phát điên).]
[Tôi đây là mù rồi sao? Với cái nhan sắc này cũng đã hơn được nửa số diễn viên làng giải trí rồi mà sao tôi lại không có ấn tượng nào thế? (ngã ngửa)]
[hmmm nhìn có hơi quen quen, vừa tìm kiếm qua rồi. Cô này có diễn qua vài bộ phim rồi nhưng lại không lưu lại chút ấn tượng nào.]
[Tài nguyên tốt như vậy? Này là có chống lưng phải không? Đáng tiếc cho đống tài nguyên tốt như vậy mà vẫn chưa ''hồng'' nữa.]
[Mấy người cũng khó tính quá đấy, tôi đây thấy em gái này đẹp như vậy, thực sự là đúng gu tôi! Tin tưởng Chu đạo.]
[Không biết đến kỹ thuật diễn như nào nhưng cái nhan sắc này quả thực ổn. Thật sự như Hồ yêu bước ra ngoài đời thực vậy, fan nguyên tác (fan sách) biểu thị hài lòng.]
Hệ thống dạo một vòng, sau đó tổng kết nói: [Đỉnh của chóp, cô thế nhưng một người fan trung thành cũng không có, người đại diện đến giờ vẫn không từ bỏ cô chính là người quá có lương tâm.]
[Chứng minh chị đây còn không xứng có anti fan, đây là chuyện tốt đấy chứ.] Úc Khả Khả dựa theo yêu cầu chia sẻ Weibo, mặt không đổi sắc vừa lướt vừa nói: [Hơn nữa chị đây đúng là người có tài nguyên tốt, đây đều là tấm lòng của anh rể, làm sao mà lại không nhận?]
Hệ thống: [..... Da mặt của cô vẫn luôn dày như vậy, tôi vốn dĩ cũng không cần phải lo lắng.]
—-----
Bên này, Quý Cảnh Diệp mới biết rằng cô đột nhiên chạy là có lý do liên quan đến Quý Lăng Hàn, ngón tay gõ gõ mặt bàn, sắc mặt không khỏi suy tư.
.........Tấm lòng? Của anh rể?
Anh hờ hững cụp đôi mắt đen xuống, giấu đi sự châm chọc trong mắt, không biết nên tức hay cười: Quý Lăng Hàn hắn cũng xứng?
Sau khi phản ứng lại, mình theo bản năng thế nhưng tiếp nhận lời nói của Úc Khả Khả, duy chỉ bất mãn với thân phận của Quý Lăng Hàn, lập tức nhíu mày, vẻ mặt kháng cự. Rồi lại không tự giác mà nhớ về ngày hôm đó, cô đặc biệt tự nhiên mà cho mình là vị hôn thê của hắn rồi đến chất vấn....
Cô ta thực ra tiếp nhận cái thân phận này cũng thật nhanh, một chút cũng không cảm thấy khó xử.
—--Cũng đúng, dù sao chị đây mặt dày quen rồi.
Quý Cảnh Diệp hơi nhếch môi mỏng, nhàn nhạt trào phúng, lại không phát hiện ra khí thế lạnh lùng ban nãy đã dần tiêu tan.
—----
Phim trường,
Hệ thống: [Ể, giá trị hắc hoá của nhân vât phản diện vừa trừ một điểm, thế nhưng mà rõ ràng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.]
Úc Khả Khả sớm đã quen với cái thanh tiến độ thần kinh này rồi [Rớt có một điểm! mi xem xem cả cái cột đen xì thì một điểm có gì khác biệt sao? Nếu không có gì biến hoá rõ ràng thì làm ơn khỏi nhắc! Nghe đến là bực mình! ]
Hệ thống dù thanh âm nhỏ đi vẫn kiên cường nói: [.....Đương nhiên là có]
Dù sao cũng là một điểm, một chút cảm giác thành tựu cũng nên có chứ!
—--------------
Buổi chiều Úc Khả Khả xác thực chỉ có một cảnh diễn, cũng chính là do Phó đạo diễn phụ trách quay.
So sánh với một đạo diễn Chu luôn nghiêm khắc, phó đạo diễn này luôn cười ha hả, dáng vẻ thân thiện dễ gần.
Có lẽ vì cố kỵ Úc Khả Khả có chống lưng, ông ta nói chuyện với cô khá là khách khí: ''Cô Úc đến giờ chắc đã thuộc lời thoại rồi phải không? Bởi vì đây là cảnh tương đối quan trọng, hẳn là sẽ phải quay lại một số lần, vất vả cho cô Úc rồi.''
Buổi sáng phó đạo diễn không có ở đây, không rõ biểu hiện của Úc Khả Khả ra sao, nhưng hiển nhiên biết cô là do nhà đầu tư muốn nhét người vào, ông trước đó còn phải chịu đạo diễn Chu than phiền qua.
Lo lắng Úc Khả Khả diễn không được, sau nhiều lần NG sẽ tức giận, nên trước tiên dỗ dành chút. Dù sao trong cảnh này, ngoài cô ấy ra, không có người quan trọng nào đáng phải chú ý.
Nghe được ẩn ý của ông ta, Úc Khả Khả cũng không để ý, chỉ gật gật đầu nói cảm ơn.
Chẳng qua lúc trưa Hệ thống có nói qua, cô không khỏi liếc ông ta nhiều thêm hai lần: [Vậy là dưa hồi trưa mi nhắc đến là chuyện liên quan đến ông ta hay sao?]
Hệ thống: [Có chút phức tạp, chờ cô quay xong lại nói sau.]
Này không phải làm người ta càng tò mò hơn à?
Úc Khả Khả ruột gan cồn cào: [Mi chính là đang cố ý kích thích?]
Tuy rằng oán giận là vậy, nhưng cô vẫn như là con lừa bị treo quả cà rốt trước mặt vậy, chính là kiểu cam tâm tình nguyện.
*hình ảnh minh hoạ
Trong cảnh này cô vừa vặn phải đối diễn với nữ ba, cũng chính là nữ chính Lê Hinh Nhuỵ.
Đây chính là mặt trời nhỏ mà Quý Lăng Hàn giấu trong tim. Dung mạo của Lê Hinh Nhuỵ trong giới giải trí không được xem là nổi bật, nhưng bù lại là đôi mày đôi mắt trong sáng thanh thuần, khi cười rộ lên cảm giác bừng bừng sức sống, rất dễ tạo thiện cảm.
Lê Hinh Nhuỵ đóng vai là tiểu sư muội yếu đuối nhu nhược, nhát gan của nam chính, em gái này vừa yêu thầm nam chính sư huynh lại vừa sùng bái sư tỷ Hồ yêu. Sau đó, khi thân phận của Hồ yêu bị bại lộ, em gái này lại chạy đi muốn chất vấn Hồ yêu, kết quả là bị Ma tộc bắt được. Tiếp nữa thì trời xui đất khiến mà trở thành Thánh nữ Ma tộc tuyệt tâm tuyệt tình.
Hiện tại đang quay chính là cảnh tiểu sư muội chạy theo Hồ yêu, vắt hết óc vòng vo hỏi sư huynh nam chính đi đâu.
Kỹ năng diễn xuất của Lê Hinh Nhuỵ không tồi, khẳng định là một người có nền tảng vững chắc. Cảnh này chung quy chỉ NG khoảng ba bốn lần, so sánh cùng Úc Khả Khả cũng tương đương nhau.
So với Quý Lăng Hàn, Úc Khả Khả thực ra cũng chẳng để tâm tới nữ chính này lắm, không ghét mà cũng không có thích. Chẳng qua, mỗi lần nghĩ tới mình bị Quý Lăng Hàn lôi ra làm bia đỡ đạn, trong lòng lại ẩn ẩn đau.
Suy đi tính lại, Úc Khả Khả cảm thấy tốt hơn hết cứ giữ khoảng cách với nữ chính này càng xa càng tốt.
Nhưng rõ ràng, Lê Hinh Nhuỵ không nghĩ như vậy.
Sau khi cảnh này diễn xong, Úc Khả Khả nhìn như ''bất động thanh sắc'' nhưng đã sớm tìm được một vị trí, chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng ngồi nghe bát quái từ Hệ thống, nhưng không ngờ lại bị gọi lại.
''Chị, chị Úc.'' Lê Hinh Nhuỵ hiển nhiên có chút khẩn trương, giọng nhỏ đi nói: ''Em, em không ngờ lại cùng chị gặp nhau ở đoàn phim, thật trùng hợp.''
Không ngờ tới nữ chính lại tới bắt chuyện, Úc Khả Khả đành phải dừng lại, quay đầu cười cười: ''Ừ, trùng hợp thật.''
Cô nhớ ở cuối nguyên tác, sau khi nữ chính nhận ra tình cảm của mình với nam chính, nhưng lại hiểu lầm mối quan hệ giữa Quý Lăng Hàn và nguyên chủ. Lý trí muốn tránh xa nhưng cơ duyên xảo hợp lại thường xuyên gặp nam chính, được anh ta âm thầm giúp đỡ, sau đó thì không thể khống chế được tình cảm mà chấp nhận việc thích nam chính.
Những sự trùng hợp khiến cô thích thú, hiện giờ lại khiến cô phải ăn vào không ít khổ.
Thật thảm a!
Không muốn ăn ''cỏ dại'' cũng không muốn ăn khổ Úc Khả Khả, không khỏi nhăn mày lắc đầu.
Cái khổ của tình yêu, vẫn là để ai có khẩu vị đến ăn đi, dù sao cô không nuốt nổi!
Cái quan trọng nhất bây giờ là dưa mới, Úc Khả Khả vội vàng hỏi: [Rốt cuộc dưa của phó đạo diễn là gì thế? Mau nói nhanh đi, không thì uổng công chị đây hóng nãy giờ!]
Hệ thống: [Cứ bình tĩnh, cô nhìn xem có thấy nam ba và nữ bốn kia không?]
Úc Khả Khả lập tức phóng mắt nhìn quanh, sau đó thấy ngay một đôi nam nữ diện mạo hơn người đang nói nói cười cười.
Nhìn thấy không khí cuộc trò chuyện vui vẻ như vậy, xem ra quan hệ của hai người này khá tốt.
Hệ thống: [Lúc trước, hai người cùng quay chung một bộ web drama nhỏ, sau khi gán ghép CP thì ngoài ý muốn trở nên nổi tiếng, nên hiện giờ trở thành một đôi hợp đồng.]
Úc Khả Khả cũng không ngạc nhiên: [Rồi sao nữa?]
[Lần này hai người này cùng tiến vào đoàn phim ''Truyền thuyết tiên kiếm'', mặt ngoài thì cả hai đều thông qua thử kính rồi mới được chọn, nhưng thực chất cả hai người này đều là đi cửa sau mới nhận được vai diễn này.]
Hệ thống nói tiếp: [Cho nên hai bên đều đang cho rằng người kia dựa vào thực lực, còn chỉ có mình phải dựa vào thân thể mới có thể vào đoàn. Vì vậy, ngoài mặt bọn họ hài hoà thân thiết nhưng bên trong đã sớm ghen ghét phát điên rồi.]
Úc Khả Khả nhận ra dưa này có vẻ không đơn giản: [Kim chủ của bọn họ có vấn đề?]
[Đúng đúng, trọng điểm đây này.] Hệ thống giọng điệu hào hứng lên không ít: [Hai người này không biết thực ra người bọn họ bồi ngủ là cùng một người!]
Úc Khả Khả lập tức ngồi thẳng dậy, mơ hồ đoán được là ai: [Chẳng lẽ người đó là —— ]
Hệ thống sảng khoái trả lời: [Đúng, chính là ông ta - phó đạo diễn, người ngủ với cả hai người họ.]
Hay lắm, quả nhiên mối quan hệ tay ba là kịch tính nhất!
Cô hứng thú dạt dào mà truy hỏi: [Vậy phó đạo diễn biết không?]
[Ông ta làm việc này cũng ''quen cửa quen nẻo'' rồi, đâu thèm quan tâm những diễn viên ở tầng dưới này chứ, nên dĩ nhiên là không biết quan hệ của bọn họ.]
Hệ thống suy đoán nói: [Chẳng qua, lão này còn thích dẫn em họ mình cùng với diễn viên ''quyện'' lại một chỗ, chơi 3p đến hưng hưng phấn phấn. Có khi, sau mà biết hai người này là cặp đôi hợp đồng lại càng phấn khích, vớ vẩn lại ''cộng dồn'' luôn cả vào nhau.]
Úc Khả Khả: [này có vẻ không ổn nhỉ, chẳng lẽ phó đạo diễn không thấy kiểu ''tôi biết nhưng anh không biết'' kích thích hơn à?]
Hệ thống: [Cô có vẻ biết cũng nhiều đấy nhỉ?]
Úc Khả Khả: [Quá khen, quá khen.]
Úc Khả Khả cuối cùng đã có thể ăn dưa mà mình muốn ăn, tâm trạng thỏa mãn phải biết, sau lại nhìn cảnh phó đạo diễn đang chỉ đạo hai người kia quay diễn, tầm mắt không khỏi hiện lên một lớp ''vàng'' mờ mờ.
(*vàng黄 - huáng: chơi chữ kiểu Trung, ẩn ý nói về mấy cảnh H 18+ không trong sáng)
Hình như nói đến đoạn nào đó buồn cười lắm, nam ba nữ bốn không khỏi đối mắt nhìn nhau cười rộ lên, trông họ ngọt ngào như một đôi yêu nhau say đắm.
Úc Khả Khả tinh mắt: [Ế, phó đạo diễn trộm sờ eo nhỏ nữ bốn!]
Hệ thống: [Cô nhìn bên này bị khuất tầm mắt rồi, ông ta vừa rồi còn mới sờ phần dưới của nam ba kìa.]
Úc Khả Khả ngập tràn u oán: [? Quá đáng lắm rồi đấy! Thật sự không thể nhịn nổi mà! Một huyết thư tha thiết yêu cầu đổi cho chị đây góc nhìn thứ ba để nhìn toàn cảnh!!!]
Cô hứng chí bừng bừng cùng hệ thống ngươi một câu ta một câu, hoàn toàn không để ý đến nữ chính Lê Hinh Nhuỵ sắc mặt cao hứng bên cạnh.
Lê Hinh Nhuỵ theo đến gần đây, kỳ thực lòng đã sớm chuẩn bị tinh thần sẽ không nhận được sắc mặt tốt. Ai ngờ đâu, Úc Khả Khả đối diện lại tự dưng mỉm cười, cô không khỏi nao nao, đột nhiên có chút không đỡ được.
Nghĩ đến cũng kỳ quái, cô thật ra rất khó có duyên bạn bè, từ nhỏ đến lớn cũng không quen thân được một người bạn thân thiết nào. Cũng chỉ có Quý Lăng Hàn là người mà cô đã quen khi ở cô nhi viện, thời gian gần đây có gặp lại thì dần trở nên thân quen hơn.
Điều này càng khiến cô tin tưởng vào cái gọi là duyên phận.
Mà Úc Khả Khả dường như chính là ví dụ chính xác đó, hai người bọn cô không chỉ gặp nhau một hai lần ở cùng đoàn phim. Cho dù có không nói chuyện gì nhiều, cũng đã làm cô tự dưng nảy sinh cảm giác thân thiết.
Theo cô nghĩ, đây chắc chắn chính là cái gọi là duyên phận.
—--Tuy nhiên cô lại không biết rằng, tất cả mọi sự trùng hợp mà cô nghĩ là ngẫu nhiên tất cả chẳng qua chỉ là sự sắp xếp có chủ đích.
Chính vì vậy, Lê Hinh Nhuỵ thực sự rất muốn làm quen với Úc Khả Khả, thế nhưng nghĩ đến việc cô ấy luôn ở phòng nghỉ mỗi khi không có suất diễn, bộ dáng cũng có vẻ không quá thích cùng người khác giao lưu, cô lại có chút chùn lòng.
Cho đến lần này gặp lại, cũng không biết tại sao, trực giác của cô thấy được Úc Khả Khả có gì đấy khang khác, ngược lại làm cho người ta càng muốn thân cận hơn.
Vì vậy, người luôn nhát gan rụt rè như cô sau khi giãy dụa, đấu tranh tư tưởng một lúc, thu hết can đảm quyết định đến bắt chuyện với Úc Khả Khả.
Vốn tưởng rằng cô ấy sẽ không nhớ mình là ai, cô còn đang định tự giới thiệu chính mình một chút, vậy mà không ngờ cô ấy lại biết.
Điều này khiến Lê Hinh Nhuỵ cảm thấy ''thụ sủng nhược kinh''(được sủng ái mà lo sợ), lòng cao hứng nghĩ: Đúng vậy, việc kết bạn nhất định cần phải chủ động a!
''À thì,..
Cô hít thật sâu một hơi, sau nhỏ giọng thử hỏi: ''Hôm nay đã không còn phần diễn nào nữa, nhưng mà em nghĩ tới ngày mai, chị em mình có vài phần diễn chung. Lúc trở về không biết chị có thấy phiền không, nếu không thì em tìm chị tập đối diễn được chứ ạ?''
Hửm?
Đang hăng say ăn dưa - Úc Khả Khả, đột nhiên nhận phải lời mời kỳ lạ này, nhất thời không kịp phản ứng, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi hiện nét bối rối.
Lê Hinh Nhuỵ tức khắc mặt đỏ bừng.
Hệ thống đột nhiên cảm khái: [Cái cảnh này, tôi đột nhiên muốn kéo nam chính lại đây cho anh ta xem một chút.]
Úc Khả Khả: [? Mi đừng có mà ép chị đây đang lúc vui vẻ phải chửi người, đang yên đang lành nhắc tên anh ta làm gì? Đen đủi!]
Hệ thống: [Cũng không có gì, tôi chỉ cảm thấy anh ta cùng với chú Hai cô nhất định có tiếng nói chung, mặt sắp ''xanh'' hơn đầu rồi.]
Úc Khả Khả:....?
—--------
Tác giả có lời muốn nói: Mặt 'xanh' hơn đầu Quý Lăng Hàn:?
Người chìm đắm trong việc ăn dưa Úc Khả Khả: Quan hệ tình tay ba kích thích? Còn chịu được không? Tình huống giờ như nào? Aaaaaaa để chị đây đến xem xem!
(2876 từ - 05/08/23)