Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11: Danh chấn ngoại môn. (1)

Trước mặt Huyền Thiên không có bí kíp, không có giá sách, hết thảy đều không có, trắng xoá, nhưng mà kiếm quang vào lúc này lại lóe lên, lóe lên tức thì, trong khoảnh khắc đó tâm của Huyền Thiên đập mạnh, một kiếm này giống như từ thiên ngoại hàng lâm, xuyên thẳng qua hư không, lại đi vào thiên ngoại, nhanh tới mức không tưởng tượng nổi, trong lòng có hiểu ra.

Đám sư huynh bên cạnh nhìn qua Huyền THiên đang xem bí kíp Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp,thần sắc hưng phấn như phát hiện trọng bảo, tinh thần cơ hồ hoàn toàn dung nhập vào trong đó, trong lòng cười nhạo Huyền Thiên không thôi.

Rời khỏi Vũ Kỹ Các, trên mặt Huyền Thiên hiện ra nụ cười nhàn nhạt.

Tiên Thiên Công, Báo Ảnh Thuật, Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp cũng khắc sâu vào trong trí nhớ của Huyền Thiên, duy nhất chưa đủ là không có quan sát được đồ án của Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, cảm ngộ trong nội tâm Huyền Thiên không dừng lại ở đó, ý cảnh độc thân tuyệt sát cũng theo đó mà nhạt nhòa.

Chuyện này làm nội tâm của Huyền Thiên có chút tiếc hận, nhưng Vũ Kỹ Các thời gian dừng lại có hạn, đã đến giờ thì hắn phải đi ra, muốn tiến vào lần nữa ít nhất phải ba tháng sau mới được.

Nhưng mà ngộ tính của hắn siêu quần, tuy còn không có từ kiếm chiêu Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp lĩnh ngộ được ý cảnh ‘nhanh’, nhưng mà lĩnh ngộ cũng mang tới nhiều lợi ích.

Truy Phong Kiếm Pháp cũng là loại dùng tốc độ, linh hoạt làm trọng, Huyền Thiên lĩnh ngộ ‘ nhanh ’ tăng lên thì lĩnh ngộ Truy Phong Kiếm Pháp cũng đạt tới độ cao mới, không chỉ xuất thần nhập hóa, hắn cảm giác được cơ hồ có thể dung hợp kiếm chiêu Truy Phong Kiếm Pháp.

Từ Vũ Kỹ Các đi ra liền mang lệnh bài trả cho trưởng lão, Huyền Thiên lại chạy đi tới dãy núi ngoại môn.

Trên đường đi Huyền Thiên còn đang đắm chìm trong dư vị tuyệt sắt của Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp, trong bất tri bất giác đã đi qua mấy ngọn núi.

Phía trước chính là quảng trường ngoại môn, Huyền Thiên chuyển biến, thân thể hơi dừng lại, phía trước có hơn mười người đứng thành hàng ngăn cản đường đi của hắn.

Huyền Thiên nhíu mày, hắn tiến vào Thiên Kiếm Tông thì bởi vì bị người của Huyền Ky phái đi đuổi giết mấy năm, cho nên ít xuất hiện cẩn thận, chưa bao giờ xông ra danh tiếng, đối với đệ tử ngoại môn của Thiên Kiếm Tông quen biết không nhiều.

Nhưng mà mười tên đứng trước mặt có hai tên Huyền Thiên nhận ra.

Một thân quấn băng bó, mũi xanh mắt sưng, lúc trước còn khóc lóc cầu xin tha thứ, nhin thấy Huyền Thiên thì trên mặt hiện ra thần sắc giận dữ, chính là Trương Hổ lúc trước khi Huyền Thiên đi Vũ Kỹ Các đã quyết đấu một trận.

Bên cạnh Trương Hổ có một người hơi thấp hơn một chút, nhưng dáng người gầy và đôi mắt tam giác, bộ dáng âm trầm.

Người này tên là Ngưu Chí Cao, Bắc Mạc Huyền, nhi tử của gia chủ Ngưu gia, cho nên Huyền Thiên nhận ra.

Ngưu Chí Cao dáng người cao gầy, nhưng mà thực lực đạt tới võ đạo thất trọng, so với Trương Hổ còn lợi hại nhiều lắm.

Thiên Kiếm Tông là tông môn lục phẩm, phạm vi mấy ngàn dặm chung quanh là cự đầu, thế lực khổng lồ, chỉ có bước vào Tiên Thiên mới có thể trở thành đệ tử nội môn, võ đạo cảnh thập trọng, đều là đệ tử ngoại môn.

Võ đạo thất trọng thì nội lực trong cơ thể đã thập phần thâm hậu, có thể sử dụng kiếm khí đả thương người, trong võ đạo cảnh tính toán là cao thủ rồi.

Cho nên Thiên Kiếm Tông đối với đệ tử võ đạo thất trọng tương đối xem trọng nhiều lắm, có thể cung cấp thêm đan dược và thời gian nghe trưởng lão ngoại môn truyền thụ kinh nghiệm võ đạo.

Trong Thiên Kiếm Tông thì đệ tử ngoài võ đạo thất trọng đều cảm thấy tài trí hơn người, tách khỏi đệ tử ngoại môn bình thường, chính là tinh anh của đệ tử ngoại môn.

Tinh anh là có hi vọng trước hai mươi tuổi bước vào Tiên Thiên, có tiềm lực trở thành đệ tử ngoại môn.

Trong mười người trước mặt Huyền Thiên, võ đạo thất trọng kể cả Ngưu Chí Cao có năm người, nhưng mà thực lực của Ngưu Chí Cao lại mạnh nhất trong năm người, chúng đệ tử đều lấy hắn làm trung tâm.

Còn lại cũng có thực lực võ đạo lục trọng, võ đạo ngũ trọng.

Trương Long biết được đệ đệ bị Huyền Thiên đánh một trận, trong nội tâm phẫn nộ đến cực điểm, nhưng mà hắn là nhân vật nổi tiếng top 3 của ngoại môn, năm nay có hy vọng đứng đầu giải đấu ngoại môn, tự trọng thân phận nên không tự tay đi tìm Huyền Thiên gây phiền toái, hắn phái một ít thủ hạ đi thu thập Huyền Thiên.

Trương Long năm nay mới mười bảy tuổi, tu vị đã đạt tới võ đạo thập trọng cảnh, có hi vọng bước vào Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn, đệ tử nội môn có thể học tập công pháp vũ kỹ Huyền giai, thực lực so với đệ tử ngoại môn mạnh hơn nhiều, quyền lực cũng rất nhiều, trở thành nhân vật mà các đệ tử ngoại môn nhìn lên.

Cho nên có được núi dựa này, không ít đệ tử ngoại môn đều cam nguyện đi theo Trương Long, ra sức cho hắn sử dụng.

Huyền Thiên đã bước vào võ đạo lục trọng cảnh, đã sớm được Hoàng Thạch tuyên truyền ra, chuyện ra rất xôn xao, trong hàng đệ tử ngoại môn nhấc lên cơn sóng nhỏ, vì để đảm bảo nên Trương Long phái đệ tử tinh ảnh tu vi thất trọng ra.

Bắc Mạc Huyện có Ngưu, Trình, Trương ba nhà lũng đoạn bảy thành tài nguyên của Bắc Mạc Huyện, sinh ý khác đều phụ thuộc vào ba nhà này.

Hoàng gia tại Bắc Mạc Huyện tư lịch không sâu, nhất định phải phát triển gia nghiệp, cần rất nhiều bạc, chỉ có gia nghiệp cường đại mới có thể mua được đan dược tốt, chậm rãi trị liệu tốt thương thế.

Hoàng gia vốn là gia tộc ngũ phẩm, đặt ở Thần Đao Vương đều là tồn tại cự phách, chưởng khống giả Thần Đao Môn cũng không quá đáng là tông môn lục phẩm mà thôi.

Nhưng mà Hoàng gia sau đại nạn mười chết chín, chủ mạch chạy trốn tới Bắc Mạc Huyện, mỗi người bị trọng thương, tu vị cao nhất chỉ là Tiên Thiên tam trọng.

Nhất là Huyền Hồng, tự mình khổ chiến nên kinh mạch trong cơ thể sớm đứt gãy, chỉ bằng một hơi tàn chèo chống tới bây giờ, mới bảo hộ được chủ mạch Hoàng gia, chạy ra tìm đường sống, giúp Hoàng gia đặt chân tại Bắc Mạc Huyện, trong nội tâm vì chuyện kinh mạch đứt gãy, cơ hồ trở thành một phế nhân, thực lực chỉ tương đương với võ giả lục trọng, ngay cả phóng kiếm khí cũng không được.

Muốn khôi phục thương thế cần linh đan diệu dược, muốn linh đan diệu dược thì cần tiền bạc, muốn có nhiều tiền phải phát triển gia nghiệp.

Muốn phát triển gia nghiệp thì phải xung đột lợi ích với ba gia tộc ở Bắc Mạc Huyện, mà Ngưu, Trình, Trương ba nhà ở Bắc Mạc Huyện không cho phép chuyện này xảy ra.

Cho nên, Hoàng gia đặt chân Bắc Mạc Huyền đã sinh ra mâu thuẫn với Trình, Ngưu, Trương ba nhà, Hoàng gia muốn phát triển gia nghiệp càng xâm phạm lợi ích của ba nhà này, cho nên sinh ra xung đột.

Trừ phi thực lực của Hoàng gia mạnh hơn Trình, Ngưu, Trương ba nhà, có thể dùng vũ lực trấn trụ tràng diện, nếu không sẽ bị ba nhà này xa lánh.

 

Chương 12: Danh chấn ngoại môn. (2)

Ngưu, Trình, Trương ba nhà đều là gia tộc cửu phẩm, gia chủ có tu vi Tiên Thiên tam trọng, so với Hoàng gia là gia tộc ngũ phẩm ngày xưa thì không đáng gì, nhưng mà bây giờ thì không được.

Huyền gia là gia tộc nhị phẩm, là siêu cấp bá chủ của đại lục, cho dù là Huyền Hồng hay là Hoàng gia, cũng không dám đem công pháp, vũ kỹ gia truyền truyền thụ cho đệ tử hậu bối, để tránh tiết lộ truyền vào tai của Huyền Ky, dẫn tới họa diệt tộc, chỉ có thể để bọn họ chậm rãi phát triển trong tông môn.

Lúc này Hoàng gia đặt chân tới Bắc Mạc Huyền đã ba năm, thông qua phụ thân Huyền Hồng gửi thư thì Huyền Thiên mới biết Hoàng gia đã dừng bước ở Bắc Mạc Huyền, gia nghiệp phát triển được càng lúc càng lớn, hôm nay đã tuyển nhận được hơn trăm giang hồ dị sĩ, trong đó không ít võ giả Tiên Thiên có cừu oán với ba nhà Ngưu, Trình, Trương.

Nhưng mà Hoàng gia gia nghiệp càng lớn thì mâu thuẫn với ba nhà này cũng càng mạnh, gần đây đạt tới trình độ thủy hỏa bất dung, cho nên Trương Hổ gần đây thường xuyên đi tìm Huyền Thiên cùng Hoàng Thạch gây phiền toái.

– Gia tộc có bao nhiêu khó khăn, hiện tại chúng ta cũng biết, ngươi tại Thiên Kiếm Tông là đệ tử, phải lo tu luyện, nếu Hoàng gia muốn chính thức dừng chân ở Bắc Mạc Huyện thì cần hậu bối các ngươi cố gắng, muốn báo thù rửa hận thì trước dừng chân Bắc Mạc Huyện đã, chỉ có như vậy mới không phụ kỳ vọng của ta!

Nhớ tới thư của phụ thân Huyền Hồng gửi tới, trong nội tâm của Huyền Thiên càng tức giận Trương Hổ, Ngưu Chí Cao nhiều hơn.

Huyền Thiên tức giận thì Trương Hổ cũng vậy, vừa nhìn thấy Huyền Thiên thì kêu lên:

– Hoàng Thiên đến, là hắn — chính là hắn đánh đệ thành như vậy, Ngưu ca, ngươi phải báo thù cho đệ, đem cái tạp chủng này đánh chết mới được.

– Hoàng Thiên sư đệ, sư huynh ta chờ ngươi đã lâu.

Ngưu Chí Cao nhẹ nhàng nói ra, tuy không có tức giận gào thét như Trương Hổ, nhưng trong thanh âm lại lộ ra lãnh ý.

Ngưu Chí Cao là thứ tử của gia chủ Ngưu gia, huynh trưởng của hắn là Ngưu Chí Cường.

Thực lực của Ngưu gia tại Bắc Mạc Huyện sắp xếp thứ nhất, là lãnh tụ của Trình, Ngưu hai nhà, gia chủ Ngưu Chấn Sơn có tu vi Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, là đệ nhất cao thủ của Bắc Mạc Huyện.

Ngưu Chấn Sơn có hai con là Ngưu Chí Cường, Ngưu Chí Cao, tuy về già mới có con nhưng con của hắn không kém.

Thứ tử Ngưu Chí Cao năm nay mười lăm tuổi, so với Huyền Thiên nhập môn sớm hơn một năm, nửa năm trước có tu vi võ đạo thất trọng, trong đệ tử ngoại môn cũng có chút danh tiếng.

Con trai trưởng Ngưu Chí Cường thực lực xưng là hậu bối đệ nhất thiên tài của Bắc Mạc Huyện, bái nhập một tông môn lục phẩm ở Thần Đao vương triều, Bá Quyền Phái, tuổi vừa mới mười bảy, cũng đã bước vào Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn của Bá Quyền Phái, thành tựu ngày sau vượt qua phụ thân của hắn.

Huyền Thiên lẳng lặng nhìn qua đám người này, không nói một lời, ý đồ bọn này tới Huyền Thiên vô cùng rõ ràng.

Thấy Huyền Thiên không nói chuyện, Ngưu Chí Cao cảm giác một quyền đánh tới bị bông, cảm giác thập phần khó chịu, âm thanh của hắn đề cao vài lần:

– Hoàng Thiên sư đệ, thời điểm ngươi võ đạo tứ trọng thì có thực lực khiêu chiến đệ tử võ đạo ngũ trọng, nghe nói ngươi hiện giờ bước vào võ đạo lục trọng, sư huynh bất tài muốn phân thắng bại với ngươi, nhìn xem ngươi có được như kỳ danh hay không, là khiêu chiến vượt cấp hay là thùng rỗng kêu to, ngươi có dám quyết đấu với ta không?

– Mặc Ngưu sư huynh mới bước vào võ đạo thất trọng nửa năm, nhưng lại là thất trọng vô địch, hắn sao có thể là đối thủ của Ngưu ca chứ?

– Đúng, Ngưu sư huynh chính là tinh anh trong đệ tử ngoại môn, vượt cấp khiêu chiến? Quả thực là chê cười, Ngưu sư huynh sẽ đánh hắn răng rơi đầy đất.

– Ngưu sư huynh chỉ cần một kiếm là có thể đánh bại hắn rồi, lấy cái gì so với Ngưu sư huynh?

– Cái gì mà một kiếm, Ngưu sư huynh dùng một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn như con kiến rồi!

– Đúng rồi, còn là thiên tài vượt cấp khiêu chiến đấy, so với Ngưu sư huynh hắn chỉ là rác rưởi!

Những đệ tử này đều là do Trương Long phái tới đả kích Huyền Thiên, đối với Huyền Thiên tự nhiên là thỏa thích xỉ nhục, huống chi trong lòng bọn chúng cũng có suy nghĩ này.

Võ đạo lục trọng cảnh cùng thất trọng cảnh là giới hạn thật lớn, võ giả thất trọng cảnh có thể phóng kiếm khí ra ngoài, cách không đả thương người, đã liệt vào hàng cao thủ, võ giả lục trọng cảnh còn chưa cận chiến đã thua, so sánh với chênh lệch của võ đạo tứ trọng, ngũ trọng cảnh không phải một cấp bậc.

Ngưu Chí Cao lấy tu vi võ đạo thất trọng tìm Huyền Thiên khiêu chiến nói rõ là thay Trương Hổ báo thù, muốn đánh Huyền Thiên một trận.

Vì để Huyền Thiên không cự tuyệt khiêu chiến, bọn chúng phải có biện pháp.

Trương Hổ hung ác nói:

– Hoàng Thiên, nếu ngươi không dám ứng chiến, từ nay về sau chúng ta gặp Hoàng Thạch một lần sẽ tát hắn một lần, mỗi ngày một người một cái tát, đánh hắn thành đầu heo mới thôi!

Thiên Kiếm Tông nghiêm cấm tư đấu, nhưng mà tát một cái cũng không phạt gì nặng, chỉ xin lỗi là xong, bế quan suy nghĩ vài ngày cũng bỏ đi, đệ tử đi theo Trương Long ít nhất có vài chục, nếu mỗi người mỗi ngày tát Hoàng Thạch một cái, tuyệt đối là ăn thiệt thòi lớn.

Huyền Thiên nhíu mày, trong mắt hiện ra hào quang sắc bén, lạnh giọng nói:

– Sao ta không đáp ứng được? Ngưu sư huynh, nếu ngươi ngứa da, muốn tìm tai vạ thì ta sẽ cho ngươi như ý, đánh ngươi không còn ngứa da mới thôi.

– Ngươi nói cái gì?

– Lại dám nói thế với Ngưu sư huynh?

– Quả thực to gan lớn mật…

Mấy tên đệ tử kia lập tức giận dữ, kêu gào rút kiếm.

Sắc mặt Ngưu Chí Cao tái nhợt, cuồng áp tức giận trong lòng, nghiến răng nghiến lợi, âm thanh từ khẽ răng vang lên:

– Chớ sính miệng lưỡi lợi hại, đến lôi đài ta sẽ cho ngươi biết, ai mới ngứa da, hừ!

Nói xong, Ngưu Chí Cao quay người bước nhanh về quảng trường ngoại môn, xem ra hắn vội vã muốn thu thập Huyền Thiên.

Đệ tử khác cũng nhanh chóng chạy qua, hét lớn lên:

– Đệ tử tinh anh quyết đấu…

Đệ tử ngoại môn ngoài võ đạo thất trọng đã là tinh anh, có quyền lực rời khỏi tông môn, ra ngoài săn giết yêu thú, tiến hành lịch lãm rèn luyện, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ tông môn, bình thường rất ít khi xuất hiện trước mặt đệ tử ngoại môn bình thường, đệ tử tinh anh quyết đấu càng khó gặp.

Nghe được ‘ đệ tử tinh anh quyết đấu ’, lập tức đám đệ tử khác hăng máu gà lên, cũng quát to lên rồi chạy tới quảng trường.

Một truyền mười, mười truyền một trăm, tin tức đệ tử tinh anh quyết đấu lan ra nhanh chóng.

Ngay cả đệ tử ngoài võ đạo thất trọng nghe thấy cũng chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK