Tiếng nhạc điên cuồng vây lấy cả Pub, xa xa cách võ đài, Lãnh Thiên Dục hiển nhiên đã mất đi tính nhẫn nại.
“Quý Dương, trừ rượu ở nơi này có thể coi là được nhập khẩu, ngoài ra, những thứ khác quả thực rất lãng phí thời gian!”
Giọng nói trầm thấp lạnh lẽo vang lên, ngay sau đó, thân hình to lớn cao ngạo đứng lên khỏi ghế salon.
“Thiên Dục, cậu không phải sẽ rời đi đó chứ ?” Cung Quý Dương cười ha hả nói.
Hoàng Phủ Ngạn Tước đặt tay trên bả vai Cung Quý Dương mà vỗ vỗ mấy cái, cũng đứng dậy :
“Xem ra khẩu vị của cậu không hợp với tớ và Thiên Dục rồi, đi thôi!”
“Này, chơi không đẹp tí nào, các cậu cũng thật nhàm chán —” Cung Quý Dương cà lơ phất phơ nói.
Lãnh Thiên Dục cũng lười trả lời tên kia, hắn vừa định rời đi thì —
“Này, tiểu thư, cô, cô là ai?” Giọng nói hưng phấn trước sau như một của người chủ trì trên đài bỗng nhiên thay đổi.
Ngay sau đó, tiếng huyên náo, thán phục dưới đài vang lên, sau đó là âm thanh huýt gió điên cuồng —
Tình huống phát sinh ngoài ý muốn lập tức lôi kéo được chú ý của Lãnh Thiên Dục. Khi đầu hắn chậm rãi xoay về phía trên đài, ánh mắt chỉ dừng lại vài giây khi thấy một bóng dáng lảo đảo đi về phía Microphone, vậy mà, ngay trong nháy mắt này —
Khi cô gái trên đài mở to mắt thì đường cong trên gương mặt Lãnh Thiên Dục dưới đài bỗng trở nên lạnh lẽo khác thường. Ánh mắt xuyên thấu qua lớp kính mắt đen cũng bắn ra tia lạnh lẽo tán loạn làm người khác nổi da gà —
Thượng Quan Tuyền thật sự bội phục mình có dũng khí rất lớn đi lên trên đài, hơn nữa còn nói ra những lời mà cả đời này cô cũng không tin được mình đã nói —
Đèn flash không ngừng lóe trên người cô, chiếu rọi dung nhãn tuyệt mỹ của cô vào sâu trong lòng những người đàn ông bên dưới.
“Cô gái thật đẹp nha—” Bọn họ hiển thiên cũng bị cô gái chủ động chạy lên trên dài dọa sợ đến ngây người!
“Mọi người —” Thượng Quan Tuyền nắm thật chặt Microphone chậm rãi mở miệng nói, đầu thật choáng váng….
Dưới đài nhất thời im bặt, ngay cả người chủ trì trên đài cũng kinh ngạc đến ngây người, bọn họ ai cũng không biết cô gái này muốn làm cái gì.
Thượng Quan Tuyền nhìn quanh bốn phía một lượt, ánh mắt đẹp tràn đầy mê ly cùng men say. Nhưng mà, ngay tại giây phút này, hình như cô cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo đang chăm chú nhìn mình, ở đâu ? Tại sao loại cảm giác này lại quen thuộc đến vậy?
Cô dùng sức lắc đầu một cái, có phải hay không mình say thật rồi … Ha ha, cô tự giễu nói.
Ngay sau đó, cô có nén men say bật thốt lên :”Tôi — muốn bán đấu giá mình!”
Những lời của Thượng Quan Tuyền vừa thốt ra, cả Pub cũng sôi trào, tất cả đàn ông đều cùng một bộ dạng như phát điên, trong ánh mắt mang theo tia vui mừng điên cuồng và say mê đắm đuối.
Quyển 1 – Chương 12: Thiên giới
“Tiểu thư, cô say rồi!” Người chủ trì đứng một bên vội vàng đến gần nói.
Nói giỡn à, cô gái này xinh đẹp động lòng người, cần gì phải chạy đến nơi này quyến rũ những kẻ ngốc chứ?
Thượng Quan Tuyền nhướng mày, một tay nắm vạt áo người chủ trì :”Sao? Chẳng lẽ ông cho là tôi kém hơn những cô gái vừa rồi sao?”
“Không, không, không, tôi không phải có ý này!”
Người chủ trì nói cà lăm không phải bởi vì sợ, mà bởi vì khoảng cách gần như vậy hắn có thể nhìn rõ dung nhan tuyệt sắc của cô gái kia, làm tim hắn đập nhanh hơn!
Thượng Quan Tuyền lạnh lùng cười một tiếng, một tay đẩy người chủ trì sang một bên. Ngay sau đó, cô nửa ngồi xuống, cao cao tại thượng nhìn đàn ông gần nhất dưới đài :”Sao? Anh cảm thấy tôi thế nào?”
Dưới đài lập tức như bị ném bom —
Người đàn ông kia càng thêm kích động, hắn không chút kiêng kỵ đặt lên bàn tay nhỏ bé :
“Bảo bối, đi theo anh đi, anh sẽ cho em những điều tốt đẹp nhất!”
“Vậy sao?” Thượng Quan Tuyền khéo léo rút bàn tay nhỏ bé ra, sau đó trêu đùa lướt tay trên gương mặt hắn — người đàn ông kích động thở hổn hển!!
Bọn đàn ông khác vì ghen tỵ mà mắt cũng đỏ lên —
“Cô em, em so với bọn họ xinh đẹp hơn, dáng vẻ cũng hơn, quả thực là hàng tuyệt vời nha —”
“Đúng vậy, cô em xinh đẹp, ra giá nhanh lên!”
Bọn đàn ông kia cũng bắt đầu nhao nhao muốn thử.
Một màn này như giọt nước lọt vào đáy mắt như hồ sâu của Lãnh Thiên Dục. Lông mày anh tuấn của hắn nhíu chặt lại, sát khí và ý lạnh trên người hắn ngày cành tỏa ra càng nhiều!
“Thiên Dục —” Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa muốn lên tiếng gọi, liền bị Cung Quý Dương ngăn cản.
“Ngạn Tước, cái người này, cậu không cần phải gấp gáp rời đi thế chứ, có trò hay để xem rồi! Ngồi xuống đi!”
Từ khi biết Lãnh Thiên Dục đến giờ, bọn họ cũng biết trong thế giới của hắn, phụ nữ chẳng qua là chút công cụ mà thôi, mà hắn cũng sẽ không bao giờ chú ý đến cô gái nào. Vậy mà hôm nay Lãnh Thiên Dục phản ứng khác thường làm cho Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút hứng thú, chẳng lẽ hắn — biết cô gái trên đài kia?
Là phụ nữ sao? Bộ dáng rất đẹp, nhưng nhìn thì biết tuổi cũng không lớn.
Vậy mà, cô gái này ở trên đài lại khiến cho bọn họ thật cao hứng!
Chỉ thấy Thượng Quan Tuyền đứng dậy —
“Cô em, ra giá đi —”
Đàn ông dưới đài đều vội vã muốn ôm cô vào lòng.
“Tốt, mọi người nghe đây, giá khởi điểm của tôi là ba chục triệu —”
Thượng Quan Tuyền lạnh lùng quét mắt tới bọn đàn ông dưới đài khiến cô nôn mửa.
Đang lúc những người dưới đài thở nhẹ một cái cho là giá khởi điểm như vậy có thể tranh đấu một lúc —
Bên môi Thượng Quan Tuyền nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, lại đem hai chữ cuối chậm rãi nói ra :”Đô-la!”
Dưới đài đã có người bắt đầu hít một hơi lạnh giá.
“Tấm thân xử nữ của tôi giá khởi điểm là ba chục triệu đô-la, mỗi lần đấu giá là một trăm vạn, không có tiền tốt nhất cách xa tôi một chút!” Giọng nói lãnh ngạo (lạnh lùng + kiêu ngạo) vang dội toàn khán phòng.
Cả Pub lại yên ắng một lần nữa, đang lúc thở phào ra —
“Ba ngàn hai trăm vạn!” Một người đàn ông bỉ ổi đột nhiên hô.
Cô gái đẹp như vậy, hơn nữa còn là xử nữ, nghĩ tới đây, hắn cũng hưng phấn sôi trào máu!
Lòng của Thượng Quan Tuyền khẩn trương, đúng là chịu chơi bỏ ra một số tiền cực lớn, nơi này quả nhiên là chốn tụ tập của “Cao thủ”
“Ba mươi lăm triệu đô!” Một người đàn ông khác cũng cất giọng, mắt sắc nhìn Thượng Quan Tuyền trên khán đài một cách say mê.
“Bốn trăm ngàn vạn!” Tiếng nói của người kia còn chưa dứt, người đàn ông thứ ba cũng tham dự vào.
Trong lòng Thượng Quan Tuyền không ngừng chìm xuống, bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt lại với nhau, cô tận lực đè nén tâm tình lo lắng của mình, sống ở đâu thì ở yên đấy đi*!
“Bốn ngàn năm trăm vạn!” Người đàn ông thứ nhất bỉ ổi thét to, vì mỹ nhân hắn sẵn sàng liều mạng!
Ông trời, ngàn vạn lần không được để tôi rơi vào tay loại đàn ông này —
Thượng Quan Tuyền nhìn đến hắn, việc đầu tiên là chỉ muốn nôn, một nửa bởi vì cồn rượu quấy phá, một nửa bởi vì dáng dấp của hắn rất — xúc phạm người nhìn!
“Hừ, mày dám cùng tao tranh gái à, tao chấp mày đó, sáu trăm ngàn!” Người đàn ông thứ hai cực kì tức giận la ầm lên.
Toàn pub yên ắng trở lại, ngay cả âm nhạc cũng cố ý bị chỉnh nhỏ lại. Thời điểm bán đấu giá người đẹp vừa rồi, giá cao nhất cũng chỉ có mười triệu thôi, giữa chừng lại xuất hiện cô gái lạ, thế nhưng giá trị lại lên tới sáu trăm ngàn đô-la??!!
Người đàn ông thứ hai phách lối nhìn toàn bộ người trong phòng :”Sao rồi? Còn ai muốn đấu tiếp? Không ai rồi! Ha ha, mỹ nhân, em là của anh!”
Hắn muốn nhanh chóng bước lên đài….
Trong lúc này, một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang dội cả Pub —
“Một tỷ đô la!”
Toàn phòng lập tức hít một hơi sâu lạnh lẽo, trời ạ —
Bọn họ rối rít nhìn về phía của người ra giá !
Chỉ thấy Lãnh Thiên Dục chậm rãi bước một bậc cầu thang xuống đất —
Cặp mắt kính che con ngươi lạnh lẽo của hắn, đôi môi mỏng khêu gợi mím chặt lại với nhau, dáng người to lớn cao ngạo ẩn trong chiếc áo somi màu tím.Khuôn mặt tựa như chạm khắc từ đá cẩm thạch lạnh lẽo khiến người ta khiếp đảm rét run, mi gian tỏa ra hơi thở mãnh liệt nguy hiểm cho thấy thân phận chí cao của người đàn ông này.
Mọi người rối rít tránh ra tạo thành một đường đi nhỏ. Những người kia vừa nãy nhao nhao muốn chạm tới “cửa thục nữ” giờ lộ ra ánh mắt hối hận, nếu như có thể được người đàn ông như vậy bao nuôi chắc hẳn sẽ rất tốt!
Không riêng gì cái giá một tỷ đô la quá chát, hơn nữa, người đàn ông như vậy quả là cực phẩm của nhân gian, mặc dù lạnh lùng đáng sợ!
Thượng Quan Tuyền đứng trên đài hiển nhiên cũng bị một màn này làm cho giật mình, mặc dù vẫn còn choáng váng, nhưng xác nhận là mình không có nghe lầm.
Một tỷ Đô-la?
Đôi mắt bén nhọn của cô xem xét kỹ lưỡng người đàn ông trước mặt này, chẳng biết tại sao, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm xúc khác thường, đây là loại cảm giác gì, quen thuộc mà lại xa lạ, thật kỳ quái !
Cho dù cách lớp mắt kính, cô vẫn có thể cảm nhận được so với thời tiết nóng bức khiến con người phát khùng lên, người này trang phục nguội lạnh, một thân khí thế lạnh lẽo đang dùng ánh mắt xâm lược cô, mặc dù cô không thể nhìn rõ diện mạo của hắn!
Tại góc độ không thể che giấu này, cô căn bản không có chỗ trốn!
Ánh mắt lạnh lùng của Lãnh Thiên Dục bị mắt kính che giấu, chỉ thấy hắn cũng giống như Thượng Quan Tuyền quan sát kĩ đối phương. Một lát sau, giọng nói trầm thấp lãnh mạc nhàn nhạt vang ra ngoài :
“Tấm thân xử nữ của cô thuộc về tôi, đi theo tôi!”