Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn (truyện full tác giả: Tiểu Ái)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 105:

 

Anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định, “Tô Thính Ngôn này, con hiểu rõ nhất, chú ba sao có thể thực sự thích cô ấy? Chú ba rốt cuộc suy nghĩ gì, mà đăng ký kết hôn với cô ấy?

 

Các người cùng nhau khuyên nhủ chú ba, có thẻ…”

 

“Tính khí của chú ba như thế nào không phải con không biết. Đã hơn hai mươi năm, cũng chưa từng tìm hiểu một ai, lần này… Con nhìn xem, chú ba đối với Tô tiểu thư thật tốt, chúng ta cảm thấy giống như đổi người khác, xem ra là tâm ý đã quyết, sẽ không nghe lời khuyên, vì vậy con đừng suy nghĩ về điều đó.”

 

Lâm Cảnh Trăn thực sự muốn chết.

 

Hắn vẫn không tin, Lâm Nhứ thật sự thích Tô Thính Ngôn.

 

Nam nhân kia xảo quyệt như cáo già… Cực kỳ thông minh, tàn nhẫn và độc ác…… Anh làm việc nhất định có lý do của riêng mình! Làm sao anh có thể kết hôn chỉ vì đơn giản là anh thích người phụ nữ ấy?

 

Tô Thính Ngôn ngồi xe trở lại chung cư.

 

Cô nhìn Lâm Nhứ xuống xe, trong lòng cảm thấy buồn bực.

 

Nhưng cô lại không có biện pháp.

 

Cô chỉ có thể nói, “Lâm tổng hạ mình đến ở cùng tôi, có phải hay không không tốt lắm.”

 

“Sẽ không, anh chưa từng sống ở một nơi như thế này bao giờ, thử một chút cũng khá tốt.”

 

Tô Thính Ngôn biết không thể nói được anh, dứt khoát không nghĩ nói cái gì, vội vàng đóng cửa khóa lại.

 

Ngày hôm sau, cô đến bệnh viện sớm, và bất ngờ nghe tin bệnh viện đang tuyển người tình nguyện đi Hải Thành tham gia hội chẩn.

 

Cô nghĩ đến trong nhà còn có một người vẫn luôn đi theo từng bước, cô nhanh chóng quyết định tham gia.

 

Buổi tối, Tô Thính Ngôn không về nhà.

 

Chu Đỉnh là người đầu tiên nói với Lâm Nhứ rằng Tô Thính Ngôn đi Hải Thành tham gia hội chẩn.

 

Lâm Nhứ ngồi ở quán bar, bên cạnh, Tống Tinh Thần nhìn anh, “Cậu làm sao vậy? Chuyện chăn gối không hài hòa?

 

Nhìn vẻ mặt này của cậu.”

 

“Đúng… Có một chút không hài hòa.”

 

…” Tống Tinh Thần che miệng kêu to, “Cậu thực sự có chuyện chăn gồi, tắm tắc.”

 

Lâm Nhứ liếc mắt một cái nhìn qua.

 

Tống Tinh Thần híp mắt, “Cây vạn tuế sắp nở hoa. Xem ra Tô Thính Ngôn này quả nhiên không bình thường.”

 

Lâm Nhứ nghiền nát nửa điều thuốc mới hút vào gạt tàn thuốc.

 

“Lần trước cậu giải quyết chuyện cô bạn gái đuổi tới tận nhà như thế nào?”

 

Tống Tinh Thần phong lưu chuyên đi trêu hoa ghẹo nguyệt, thường xảy ra chuyện bạn gái của anh ta đuổi thẳng tới nhà họ Tống, gia đình của anh ta không có biện pháp, nói thẳng rằng anh ta lại tùy tiện yêu đương thì phải đem anh ta đuồi ra Tống gia.

 

Mới hai ngày trước, bạn gái của anh ta lại đuỏi tới tận nhà- may mắn đuổi đến chính là ngôi nhà anh ta đang ở tạm.

 

*“Lau, cậu là máy nghe trộm sao? Cậu cái gì đều biết.”

 

Tống Tinh Thần đúng lúc ngậm miệng, “Vậy cậu tới tìm tôi làm gì?”

 

Anh nhìn Tống Tinh Thần.

 

“Cậu có bạn gái tương đối nhiều…… Bạn gái, làm thế nào.

 

cậu tán được họ?”

 

Tống Tinh Thần ngắn người, sau đó, cười như điên.

 

Lâm Nhứ không chút hoang mang, chậm rãi chờ anh ta cười xong, nghiêm túc cầm cốc rượu trên bàn, nhấp một ngụm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK