Tôi tên Diệp Cát Tiên sắp gần 20 tuổi mà vẫn chưa có một người bạn trai cả. Thật là đáng buồn mà.
Thật ra không phải vì tôi không có nhan sắc đầu nha . Tôi tuy chiều cao khá khiêm tốn một chút tầm mét sáu đi nhưng mà nhan sắc thì miễn bàn cãi . Vì sao tôi lại có thể tự tin về nhan sắc của mình như vậy ư?! Còn chẳng phải vì rất nhiều người từng theo đuổi tôi bọn họ đều nói lần đầu nhìn tôi liền bị vẻ đẹp của làm cho rung động sao.
Nhưng đáng tiếc họ chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn ngắm tối mà thôi , thậm chí người ta theo đuổi chưa được bao lâu lại bị ông anh trai xấu xa hơn tôi năm tuổi Diệp Vũ Thần sẽ đuổi đi hết hại tới bây giờ chưa có lấy một mối tình nào cả.
Còn ba mẹ tôi không biết đã nghe anh tôi nói những gì mà mỗi lần tôi nói muốn có một người bạn trai họ đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tôi .
Nhiều lúc tôi hỏi mẹ tại sao ba mẹ lại luôn theo phe anh tôi có phải tôi là con được họ lấy từ thùng rác ra không , mẹ tôi liền trả lời ngay :" Không phải"
Tôi vui mừng nhìn mẹ , sau đó ba tôi nói:" Là lụm từ thùng rác về ." "..." Tôi .
Tôi chẳng biết nói gì hơn nữa lặng lẽ về phòng ngủ .
***********
Sáng hôm sau .....
Vừa mở mắt ra tôi đã thấy một khuôn mặt quá quen thuộc dù đã bảy năm không gặp nhưng vẫn không thể nào khiến tôi quên được .
Người con trai lạnh lùng cao ngạo ít nói ấy đã từng khiến tôi rung động nhưng rồi lại biến mất bảy năm không rõ .
Bây giờ anh ta đang nằm cạnh tôi , đôi mắt nhắm lại như đang ngủ rất say , làn da bây giờ tuy không còn trắng như trước nhưng hơi ngâm một chút nhưng ngược lại nhìn anh có vẻ nam tính trưởng thành hơn trước nhiều .
Tôi không kiềm chế được móng vuốt của mình liền đưa tay ra sờ nhẹ lên chiếc mũi cao thẳng , đôi môi mỏng , da mặt mịn màng , ôi trời ạ sao tôi lại háo sắc quá !!!!
Lúc này tôi thấy anh đột nhiên cử động tưởng rằng anh tỉnh giấc liền giống như đứa trẻ đang ăn vụn sợ mẹ phát hiện liền nhắm mắt giả vờ ngủ. Tôi cảm nhận được hình như...anh là đang vòng tay qua ôm tôi thì phải , hơi thở của anh phả vào cổ tôi khiến cho tim của tôi không khỏi có chút lạc nhịp.
Mà khoan.
Có gì đó sai sai . "Ahh..ahhhh." Tôi kích động đá văng người đang nằm cạnh tôi xuống sàn. "Ahh... em làm gì vậy ?" Người con trai từ dưới sàn ngồi dậy nhìn tôi hỏi.
Mái tóc rối , áo sơ mi trắng bị mở ra vài cúc áo lộ ra lồng ngực săn chắc cùng với giọng nói khàn khàn như chưa tỉnh ngủ của anh trông thật mê người khiến tôi phút chốc im bật . Thật lòng mà nói càng nhìn tôi càng cảm thấy anh ta sao hấp dẫn quá đi! Thật chết đi được .
Cửa phòng đột nhiên mở ra , một cái gối lập tức phi thẳng tới đầu tôi.
"Diệp Cát Tiên con thật là ...muốn la hét thì ra ngoài đi . Mới sáng sớm mà đã la hét không cho người ta ngủ rồi." Mẹ tôi nổi cáu nhìn tôi. "Mẹ mẹ tại sao mẹ lại đánh con chứ ? Mẹ xem tại sao anh ta anh ta lại ở đây ?" Tôi không khỏi nghi hoặc tại sao mẹ lại không có biểu hiện lạ gì hết vậy .
Mẹ lườm tôi sau đó nhìn anh cười nói:" Mạc Ngôn à xin lỗi con nha . Con nha đầu này chắc là do nhìn thấy con nên kích động vậy thôi con đừng để ý ."
Bà nói xong liền liếc tôi nói :" Dậy rồi thì đánh răng rửa mặt xuống kêu ba làm bữa sáng đi , Mạc Ngôn con từ từ ngủ tiếp đi ha đừng ngại cử xem đây là nhà a."
"Dạ không sao bây giờ con cũng tỉnh ngủ rồi . Một lát con và tiểu Cát xuống ăn sáng ." Người con trai nói với mẹ tôi nhưng lại nhìn qua tôi đỏ mặt thẹn thùng .
Này, anh đang nói chuyện với mẹ tôi mà con mắt cứ nhìn tôi chằm chằm như thế làm gì ?