Bộ tiểu thuyết này do @SuQuan non tay viết ra. Thỉnh cân nhắc trước khi đọc ạ. Nhỡ đâu không hợp cạ thì hãy ngừng đọc nha, đã đọc rồi thay vì nói lời cay đắng thì hãy góp ý giúp SuQuan. Cảm ơn nhìu nhìu ạ:"}
* Tiểu thuyết: Lai như phong vũ
* Tác giả: Sử Quân
- ---------------------------------------------:-
Chương này Sử Quân ra mắt và giới thiệu đôi chút về thiết lập thế giới. Mọi người có thể bỏ qua chương này ha:>.
*Kéo rèm*
[ Sử Quân viên ]
E hèm...
Sử Quân xin tự ra mắt với chư vị nha...
Sở dĩ mình lấy bút danh Sử Quân vì tình cờ biết đến một loài hoa: Sử Quân Tử. Ý nghĩa loài hoa cũng rất đặc biệt, hợp ý mình. Vậy là mình quyết định bỏ đi chữ cuối, lấy Sử Quân, vừa là tên loài hoa, cũng vừa có nghĩa là người (Quân) kể sử (Sử).
Trang viên này của Sử Quân không lớn không nhỏ, có trà có bánh, có cây có hoa nếu chư vị không chê thì chi bằng dừng chân nhâm nhi, nghe ta lảm nhảm đôi chút thì như thế nào?
Không dong dài nữa, Sử Quân đây cảm khái, tự hồi tưởng lại một chút. Thấy hay thì yêu thương một chút là được, cụ thể là để lại comment hay like, vote, kẹo bông gì đó.
hí hí:>>>
Hoan nghênh mọi người đến với thế giới của Sử Quân.
♪ヽ(・ˇ∀ˇ・ゞ).
Một phiến đại lục trôi nổi ở nơi nào đó như một bàn cờ khổng lồ lơ lửng giữa thiên hà rộng lớn, gọi là Đại lục Phương Hà, xuất hiện từ lúc nào không ai biết. Nhìn bao quát thì như hình chữ nhật bị bổ đôi bởi một hoang mạc. Hoang mạc cũng bình thường thôi chứ hông như sa mạc sahara gì đó đâu. Không biết viết đúng hông nữa, thôi khó quá bỏ qua ha.
:'>
Xung quanh đại lục này ấy à... mây mù bốn phía nha, không có ai ra được bên ngoài, thử đi xuyên qua đám sương mù dày đặc đưa tay không thấy năm ngón, đi đi lại lại, haha... cuối cùng lại quay trở về chỗ cũ.
Khụ...Đây là điều hiển nhiên bất cứ già trẻ lớn bé đều biết.
Trên đại lục cổ này chia làm hai nửa, ngăn cách bởi một hoang mạc dài, không những dài mà còn rộng, toàn cát với cỏ, à, gió thổi ù ù bụi bay tùm lum nữa, không có động vật sinh sống.
Một nửa đại lục gọi là Sinh Thổ, vùng đất của người dân bình thường sinh sống, tại đây ngự trị các quốc khác nhau do các quân vương thống trị.
Nửa còn lại gọi là Thánh Thổ, một thế lực tu chân giới giành cho tu tiên giả, có yêu ma quỷ quái và các tông sư, tiên sư, đương nhiên cũng có không ít phàm nhân sinh sống. Có điều những phàm nhân này, tuổi thọ trung bình 200 tuổi cũng không có gì ngạc nhiên, bởi lẽ con người sống ở vùng đất linh, sau 20 tuổi thì tốc độ già đi chậm hơn nhiều. Hiện tại thì gồm 5 môn phái lớn là Thập Đỉnh phong, Thiên Kiếm cung, Vạn Trùng môn, Ti Bát tự và Thiết Khôn tông. Làm ông lớn ở đây là Thập Đỉnh phong, vừa có tiền vừa có quyền, à không...là vừa rộng lớn vừa có thực lực. ƪ(‾.‾“)┐
Ở đây có yêu ma quỷ quái, đủ loại quỷ dị nhưng lại có rất nhiều người lựa chọn ở lại mà không băng qua hoang mạc đến Sinh Thổ.
Âu cũng là lẽ thường, bởi ai chẳng muốn sống lâu thêm một chút, một đời của họ bằng hai đời của Sinh Thổ còn gì. Chủ yếu là họ tập trung ở các trấn xung quanh các tông phái để nhận sự bảo hộ. Còn ở nơi khỉ ho cò gáy thì nhỡ đâu bị tiểu yêu nào đó nhai đầu thì ráng mà chịu thôi.
Cả hai vùng đất này nước sông không phạm giếng, hai bên không can thiệp lẫn nhau. Đây đã là nguyên tắc từ cổ xưa.
Người sinh ra ở Sinh Thổ nếu có tư chất tu tiên sẽ đều đa số đi đến Thánh Thổ bái sư, hoặc bản thân đam mê vượt qua hoang mạc tham gia tuyển chọn của các môn phái mà gia nhập làm môn hạ.
Các tu chân ở Thánh Thổ thỉnh thoảng sẽ qua Sinh Thổ hoặc là thăm nhà hoặc là ngao du, hoặc là từ bỏ tất cả đến Sinh Thổ sống đến cuối đời. Nhưng cũng cực kì ít vì nơi này không có linh khí, không những không tăng tu vi mà còn giảm, ma quỷ cũng chẳng có. Bởi người mang linh khí hay ma khí đặt chân đến Sinh Thổ, không sớm thì muộn, mấy thứ huyền huyễn đó cũng bị bốc hơi sạch.
Tương truyền trên đại lục này luôn có một vị gọi là Thiên Chủ, làm chủ dưới bầu trời rộng lớn này dù là Sinh Thổ hay Thánh Thổ.
Người đó tồn tại vĩnh hằng cùng trời đất, không có kiếp trước cũng không có kiếp sau chỉ có duy nhất một kiếp này.
Thiên Chủ sinh ra chỉ để duy trì sự hiện diện của đại lục. Hay nói, không có Thiên Chủ thì đại lục sẽ không còn tồn tại. Chính là sự duy trì phụ thuộc lẫn nhau. Tuy nói vĩnh hằng nhưng vị trí này thỉnh thoảng thiên đạo sẽ đổi người. Cái gọi là thỉnh thoảng này có thể là mấy ngàn năm, mấy vạn năm, mấy trăm vạn hay vạn vạn... năm.
Trong thời gian đó Thiên Chủ vĩnh viễn không chết đi, cũng không hẳn không chết mà là niết bàn tái sinh. Chết bao nhiêu lần đều sống lại.
Khi Thiên Chủ tiếp theo xuất hiện, người kia sẽ dần dần bị thế giới này bài trừ cho đến khi biến mất hoàn toàn không còn dấu vết. Chung quy là quy luật thiên đạo đặt ra. Một đất không thể có hai hổ.
Nhưng mà tất cả đều là người đời đọc được trong sách cổ, có thật hay không cũng không ai biết.
- ------------ Suquan có đôi lời --------------:-
Tác giả nói có là được:>
Tạm thời giới thiệu sơ qua một ít như vậy.
Trong quá trình đương nhiên sẽ còn thiết lập nhìu thứ để bổ sung khiếm khuyết này nọ.
Trong lúc đọc, mọi người có thắc mắc không hiểu hay phát hiện có chỗ nào chưa hợp lí, mắc lỗi sai gì đó thì hãy nhiệt tình để lại bình luận bên dưới nhé.
Sử Quân sẽ xem lại chỉnh sửa cho hợp lí hơn.
🍉🍉
Vì là bộ tiểu thuyết đầu tay nên Sử Quân mong mọi người góp ý thêm thêm ạ.
(ノ≧∀≦)ノ <3