• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bà Bạch, ngân hàng máu của bệnh viện không đủ lượng dự trữ, chỉ có thể cố gắng cứu một người trước, xin hỏi bà chọn cô con gái nào vào phòng cấp cứu trước”. Y tá đưa giấy tờ cần ký.

“Chỉ có thể cứu một đứa......” Bạch Uyển Quân nhìn phòng bệnh của hai đứa con gái, cả người sửng sốt, sau đó lắc đầu, không muốn tin, “Sao có thể, không thể nào........”

“Bà Bạch, theo phân tích của chúng tôi về mức độ nghiêm trọng của bệnh nhân, vết thương của cô Thời Hàm nghiêm trọng hơn, chúng tôi khuyên bà nên chọn cô Thời Hàm trước”.

Y tá thấy Bạch Uyển Quân đang do dự, vội vàng nói, “Vẫn mong bà nhanh đưa ra quyết định, nếu không tình hình sẽ tồi tệ hơn”.

Không gian trong giây lát chìm vào im lặng, lông mi Thời Hàm rung rung, cô khẽ mở mắt.

Cô nghiêng đầu, khóe mắt mờ hồ nhìn thấy bóng dáng của Bạch Uyển Quân.

Bà sẽ chọn cô sao?

Thật sự.....cho dù mong chờ, trong lòng cô cũng đoán được đáp án.

Rất nhanh, cô nghe thấy câu trả lời của Bạch Uyển Quân.

“Tôi, tôi chọn.....” Bạch Uyển Quân nhìn thấy con gái nuôi Thời Nhân đang nằm trên giường bệnh, móng tay cào xước vết máu trên mu bàn tay, “Thời Nhân”.

“Được, xin bà ký tên”.



……

Thời Hàm nằm trên giường bệnh, toàn bộ khuôn mặt đầy máu, trên người đầy vết xước, máu chảy ra nhuộm đỏ tấm ga trải giường trắng bên dưới.

Cô nghe thấy tiếng xe lăn trên giường bên cạnh, Thời Hàm biết đây là em gái Thời Âm của cô được đẩy vào phòng cấp cứu.

Bác sỹ đi ngang qua cô mang theo một cơn gió mùa hè, mang theo cái nóng ban ngày, xen lẫn tiếng khóc của Bạch Uyển Quân, “Nhân Nhân, đừng sợ, sẽ không sao, bác sỹ sẽ cứu con......”

Thời Hàm cuối cùng cười khổ nhắm mắt, không muốn đuổi theo bóng dáng của Bạch Uyển Quân nữa.

Cô bình tĩnh chờ đợi cái chết, có lẽ máu của cô sắp chảy hết rồi.

Rõ ràng hôm nay là mùa hè nóng bức, cơ thể bất giác run lên.

Một chút lực di chuyển cũng không có.

Thời Hàm mím đôi môi không còn chút máu, tự chế giểu bản thân.

Cô thật sự ngốc, ở nhà họ Thời hai năm vẫn chưa hiểu được vị trí của bản thân mình.

Nói ra cũng buồn cười, thật sự cô mới là con gái ruột của Bạch Uyển Quân, lúc 5 tuổi bị bọn buôn người bắt cóc, 15 tuổi mới về nhà.



Đợi lúc cô về nhà họ Thời, trong nhà họ Thời đã có một cô con gái nuôi Thời Nhân được mọi người yêu quý.

Hơn nữa lý do Thời Nhân trở thành tiểu thư nhà họ Thời rất đơn giản.

Bạch Uyển Quân lúc đi dạo lạc mất cô, ngày ngày áy náy tự trách, đến cô nhi viện nhận nuôi Thời Nhân.

Lấy toàn bộ áy náy tự trách của mình bù đắp lên người Thời Nhân.

Thật buồn cười cô lúc bắt đầu cho rằng việc bản thân mình về nhà họ Thời là điều cha mẹ rất chờ đợi, cố gắng hòa nhập với nhà họ Thời.

Cô muốn gần gũi với Bạch Uyển Quân, chủ động đi dạo phố với bà, Bạch Uyển Quân cười từ chối cô, “Không cần, tôi đi cùng Nhân Nhân là được rồi”.

Lúc học cấp ba, người trong nhà luân phiên đi tham gia họp phụ huynh của Thời Nhân, ngược lại cô luôn là dì Triệu giúp việc trong nhà tham gia.

Cái này không sao, điều mà Thời Hàm không thể chấp nhận được là lần đầu tiên đi tham gia tiệc với anh trai Thời Hiên.

Hôm đó không biết vì chuyện gì, Thời Hiên lấy váy dạ hội mà Thời Nhân mặc rồi cho cô mang.

Váy dạ không thể mặc lần hai, càng đừng nhắc đến váy dạ hội Thời Nhân đã mặc rồi.

Thời Hàm lúng túng đứng tại chổ, cúi đầu không dám cử động, khắp nơi đều có bình luận với cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang