• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ồ, lớn như cá trích vậy sao?”

Sở Giang một lần nữa giật cần, một con cá trích to cỡ bàn tay bật khỏi mặt nước.

“Hắc, mình cũng tới nè.”

Sở Anh Tài reo lên phấn khích và cũng câu được một con cá.

Sở Giang cất con cá trích đi, nhìn về phía Sở Anh Tài.

Một con cá chép cỡ hai cân!

Quả nhiên là vận may của người mới, con đầu tiên đã là con cá chép hai cân rồi.

Sở Tuấn hơi buồn bực vì vẫn chưa câu được con nào.

“Ca, ngươi làm gì mà chậm thế.” Sở Anh Tài vô tư trêu chọc.

“Hừ, lát nữa ta câu được con to hơn các ngươi.” Sở Tuấn hậm hực đáp.

Sở Giang cười cười, tiếp tục câu cá.

Không lâu sau, lại có cá cắn câu, một con rô phi.

Sở Tuấn cuối cùng cũng câu được cá, một con cá rô phi cỡ ngón cái, khiến hắn buồn bực không thôi.

Sở Giang liên tục câu được cá, nhưng cũng chỉ là cá rô phi nhỏ, không lớn lắm.

Sở Anh Tài cũng câu được mấy con rô phi nhỏ, thong thả câu tiếp.

Đến giữa trưa, họ cắn bánh nướng, uống chút nước rồi tiếp tục câu.

Trong lòng Sở Giang suy nghĩ, hôm nay vận may nhỏ nhỏ này có phải là chỉ những con rô phi nhỏ này không?

Đến chiều, câu được mười mấy con rô phi nhỏ, nhưng có thể coi là đầy một mâm?

Sở Anh Tài ngoài con cá chép hai cân kia, còn câu được một con cá trích cỡ bàn tay, không có gì khác.

Còn Sở Tuấn thì chỉ có mấy con rô phi.

Ăn xong bánh, họ tiếp tục câu cá.

Thường xuyên có cá cắn câu, nhưng cũng chỉ là rô phi.

Một người câu cá già ở bên cạnh, thấy vậy, nói: “Giang ca, nếu chỉ câu được cá rô phi nhỏ thế này thì đổi chỗ khác đi.”

“Giang ca, ta cũng muốn đổi chỗ.” Sở Tuấn buồn bực nói, hắn cũng chỉ câu được toàn rô phi nhỏ.

“Hắc, có cá.”

Sở Anh Tài bất ngờ reo lên, con cá đã xuất hiện trên mặt nước, là một con cá chép to hơn, ước chừng ba cân.

“Lần đầu tiên câu cá mà được trời ưu ái quá nhỉ.” Một người câu cá già khác cảm thán.

Sở Tuấn mỉm cười: “Chắc tại vận may của mình lan sang cho em trai mình.”

“A.” Sở Anh Tài nhún vai, bình thản cho con cá chép vào giỏ cá.

Sở Giang lại câu được một con rô phi nhỏ: “Không đổi, hôm nay sắp hết rồi, đổi chỗ làm gì.”

Thời gian không còn sớm, đổi chỗ cũng không câu được bao lâu nữa.

Chỉ là, quẻ tượng đã chỉ rõ, phương bắc có vận may nhỏ, chẳng lẽ là vị trí của Sở Anh Tài?

Sở Giang chỉ có thể thấy được phương bắc có vận may nhỏ, ứng vào việc câu cá thì cụ thể ra sao, ở đâu, là vận may gì thì không rõ.

Nếu vận may nhỏ này là chỉ toàn bộ Trường Dân Giang thì ngồi ở đâu cũng không khác nhau mấy.

Câu được một con cá nữa, vẫn là rô phi, Sở Giang đã quen rồi.

Thời gian trôi qua, đến tận chạng vạng tối, trong giỏ cá của Sở Giang đã có hơn mười con rô phi.

Giỏ cá của Sở Tuấn cũng tương tự, chỉ là ít rô phi hơn một chút.

“Tới rồi!”

Mắt Sở Tuấn sáng lên, thấy tay mình nặng trĩu: “Lần này chắc chắn là cá to.”

“Ta cũng câu được.”

Sở Anh Tài hào hứng nói.

“Nhóc con, hôm nay cá to đều để cho các ngươi câu hết rồi.” Nhóm người câu cá già bên cạnh buồn bã nói.

Mặc dù họ cũng câu được cá, nhưng chỉ cỡ một cân, không bằng con cá chép hai ba cân của Sở Anh Tài.

Bùm

Mặt nước xao động, Sở Tuấn giật cần, một con cá hoa xuất hiện trên mặt nước: “Đây là cá hoa sao? Không tệ, chắc phải nặng tầm bốn năm cân nhỉ.”

Nhóm người câu cá già bên cạnh phấn khích nói.

Sở Giang cũng hơi bất ngờ, cá hoa, kiếp trước gọi là cá lóc.

“Ta cũng câu được cá to.” Sở Anh Tài phấn khích reo lên, cần câu của hắn cũng có thành quả.

Sở Giang định bước đến xem thì cần câu đột nhiên nặng trĩu, vội giật cần lên, tay lại cảm thấy rất nặng, không thể kéo cá lên khỏi mặt nước chút nào.

Cá to!

Vận may nhỏ phương bắc, cuối cùng cũng đến rồi!

Sở Giang dùng sức hơn nữa, thứ bên dưới càng phản kháng mạnh mẽ hơn, suýt nữa kéo cần câu đi mất.

Hắn chỉ có thể từ từ, bắt đầu mệt mỏi với con cá.

Không ngờ con cá này lại mạnh mẽ đến vậy, trong lúc nhất thời, hắn chỉ có thể ôm chặt thân cây, tránh bị kéo xuống nước.

Bùm bùm

Mặt nước cuộn trào, còn có tiếng la hét kỳ lạ phát ra từ đầm nước.

Sở Giang loạng choạng, suýt ngã xuống nước.

May mà hắn ôm chặt thân cây, mới không bị kéo xuống.

Bên kia, Sở Tuấn đã kéo con cá lên, cho vào giỏ cá, thấy tình hình của hắn không ổn, vội chạy đến giúp đỡ.

Hai anh em hợp lực, cuối cùng cũng ổn định được cần câu, cùng vật bên dưới mặt nước giằng co.

“Con cá này to cỡ nào mà hai chúng ta cũng không kéo lên được?” Sở Tuấn kinh ngạc nói.

Sở Giang hơi chùng lòng, cần câu của hắn căng cứng như một cây cung.

Sở Anh Tài cũng đã thụt cần, hắn vừa câu được một con cá chép nặng năm cân.

Ba người hỗ trợ nhau, cuối cùng cũng đỡ mệt hơn một chút, vật dưới nước kia cũng từ từ nổi lên trên mặt nước.

Một con rùa!

Lớn bằng cái chậu rửa mặt!

“Một con rùa to thế!” Ba người kinh ngạc thốt lên.

Rắc rắc

Cần câu phát ra tiếng không chịu nổi sức nặng, ba người vội vàng kéo cần câu, lùi về phía sau.

Nếu nâng lên nữa, chắc chắn cần câu sẽ đứt.

Con rùa quẫy đạp trong nước, tạo nên những cơn sóng lớn.

Những người câu cá già khác cũng đến giúp đỡ, có người mang lưới đánh cá đến, hỗ trợ tóm con rùa.

“Con rùa này chắc phải nặng hai ba chục cân.”

Người đàn ông trung niên mang lưới đánh cá kinh ngạc nói.

“Con rùa lớn như vậy, còn già hơn cả chúng ta, chắc bổ lắm.”

Những người câu cá già bên cạnh cũng hò hét xông đến.

Mọi người hợp lực mới kéo được con rùa lên bờ, móng vuốt của con rùa rất sắc bén, đã xé rách lưới đánh cá.

“Tam thúc, sau khi về, ta sẽ bồi thường cho ngươi một cái lưới mới.” Sở Giang nói.

“Hắc, tự mình vá, bồi thường cái gì? Nhà ta còn có.” Người đàn ông trung niên cười nói.

Hắn tên là Sở Sơn Hà, trong nhà xếp thứ ba, câu cá quen biết, mọi người đều gọi hắn là Tam ca, Tam thúc.

“Con rùa này hơi dữ, móng vuốt sắc bén, lúc làm thịt phải cẩn thận một chút.”

Sở Sơn Hà nói: “Nhưng có thể bán được, chắc cũng bán được nhiều tiền.”

“Mang về trước đã.” Sở Giang cười đáp: “Cảm ơn mọi người.”

“Khách sáo gì, ngươi cũng giúp tụi ta kéo cá mà.” Mọi người cười ha ha nói.

Sở Giang lại nhìn một chút cần câu, đã có nhiều vết nứt, nói: “Ngày mai không câu được cá thì lên núi tìm một cây trúc tốt.”

Hắn cởi áo, bọc con rùa lại rồi mới nhét vào giỏ cá.

Nếu không ôm chặt, mấy con rô phi bên trong sẽ bị nó làm cho tan xác.

Mang theo thành quả đầy mình về nhà, khi đi ngang qua thị trấn, hai anh em Sở Tuấn đã bán hết cá to, còn cá nhỏ thì mang về ăn.

Sở Giang nghĩ ngợi, không bán con rùa, hắn tính làm một nồi hà thủ ô hầm với rùa, mua không ít gia vị.

Về đến nhà, hắn sang hàng xóm.

“Lâm bá, ngươi ở nhà không?” Sở Giang gọi.

“Ở nhà mà.”

Một người đàn ông tóc hơi bạc đi ra, cười nói: “Tiểu Giang, câu được cá à?”

“Hắc, câu được một con rùa lớn, định hầm, mời Lâm bá sang uống một chén.”

Sở Giang cười, lấy túi tiền ra: “Ta còn nợ bác mười lăm đồng tiền, ngươi nhận lấy đi.”

“Ngươi đứa nhỏ này, vội gì chứ.”

Một người phụ nữ mặt vàng đi ra, không hài lòng nói: “Ngươi không tốn tiền à? Câu được con rùa, đem bán lấy tiền, ăn thì lãng phí lắm.”

“Thím à, sau này dần dần kiếm tiền là được, con rùa này khó gặp lắm, lớn bằng cái chậu rửa mặt nhỏ, đem bán lấy tiền, ăn thật lãng phí.”

Sở Giang cười nói: “Bác giữ tiền cẩn thận, ta đây thiếu nợ ai là không trả, sợ trong lòng không yên, lúc nào cũng lo lắng.”

Tiền có thể tích lũy dần, nhưng một con rùa lớn như vậy thì khó gặp.

Nghĩ lại kiếp trước, cố sống cố c·hết kiếm tiền, nhưng được hưởng phúc gì đâu?

Hơn nữa, với Tử Vi * Vọng khí, sau này hắn chắc chắn có thể tìm được nhiều thứ tốt hơn.

Gia đình Lâm Bá đã từng giúp đỡ hắn, bây giờ có đồ tốt, thế nào cũng phải mời họ đến ăn, để cảm ơn họ một chút.

“Đứa trẻ ngoan.” Lâm Thẩm cảm khái nói.

“Giang ca.” Giọng nói trong trẻo vang lên, một cô gái từ trong nhà đi ra, thanh tú động lòng người, đứng trước mặt cậu: “Câu được đồ tốt, vậy mà lại gọi cha ta mà không gọi ta?”

“Ha ha, cùng đi, cùng đi.” Sở Giang cười nói: “Sao không ở Bố Trang?”

Cô gái trước mắt là con gái của Lâm Bá, tên là Lâm Tĩnh Nhàn, mười bốn tuổi, đang làm việc như một cô gái dệt lụa ở Bố Trang của Lâm Gia ở thị trấn.

“Cuối tháng rồi, mỗi tháng được về nhà một ngày.” Lâm Tĩnh Nhàn nói.

“Đúng đúng đúng, cuối tháng rồi, trí nhớ của ta thật tệ.” Sở Giang lúc này mới nhận ra, đã cuối tháng, liền nói: “Thế thì đi thôi, về nhà ta, lần này chuẩn bị thức ăn ngon lắm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kpPhx88092
12 Tháng ba, 2024 18:11
Vẫn chưa có chương ak mọi ng
Người bí ẩn
12 Tháng ba, 2024 18:07
dịch chương đi nào
Thiên Thượng Địa Hạ
12 Tháng ba, 2024 14:38
hay mà phần tạo clone nhiều lỗ thủng quá, 2 thằng ngoài cái cần câu ra thì dùng nguyên bộ đồ nghề giống nhau
Bátướcbóngđêm
11 Tháng ba, 2024 21:38
hơn 100c 1 ngày xong bế quan quá
DeathBlack
11 Tháng ba, 2024 18:48
convert mà như truyện việt sáng tác, đọc k nổi.
DeathBlack
11 Tháng ba, 2024 18:45
2 thg đực rựa đi câu cá mà phang câu mình cũng tới nè nghe cringe quá. có phải ngôn tình hay học đường đâu.
Bátướcbóngđêm
11 Tháng ba, 2024 18:36
bộ này ổn main chậm rãi phát dục
Người bí ẩn
11 Tháng ba, 2024 16:13
có 2 chương nữa rồi kìa
gút ái lịt
11 Tháng ba, 2024 12:34
hay đấy
xQduH83774
11 Tháng ba, 2024 10:38
TRUYỆN NHẢM LÒN VÊ LỜ 20 CHAP VẪN NGƠ NGƠ
LkLhl71718
10 Tháng ba, 2024 22:49
cv có tâm ác, đọc k lướt chữ luôn :D
bao123
10 Tháng ba, 2024 22:37
conver dịch vậy là có tâm r nghe lâu thấy cx ổn mà
Trời Xanh Mây Trắng
10 Tháng ba, 2024 22:27
Đọc cv chỉ để né "bản dịch" như mấy web dịch kia vì cv gần với bản gốc của tác H qua cv còn gặp dịch theo ý mình :)) thôi né qua bên s t v cho lành
Ám Địa
10 Tháng ba, 2024 20:59
Dịch sến quá
eanpc45077
10 Tháng ba, 2024 20:23
Có gái ko các đh
Bum
10 Tháng ba, 2024 18:30
Trong khi chờ chương truyện này thì mọi người có thể qua truyện Comic: Gia Hỏa Này Rất Điên Cuồng để đọc nha, truyện bên marvel , nvc tâm thần, vô sỉ, bựa, hài hước ạ
Người bí ẩn
10 Tháng ba, 2024 16:33
còn 2 chương nữa mà dịch nốt đi chứ cv
kpPhx88092
10 Tháng ba, 2024 14:39
Truyện khá hay .nói chung nv chính kiểu cũng là cẩu chỉ có cơ duyên đảm bảo mới liều mạng chém g·iết .nói chung thể loại này khá hợp gu với mình .thanks ad nhiều
Bum
10 Tháng ba, 2024 12:45
Đã kịp tác đợi mua chương vip thoai :((
Bum
10 Tháng ba, 2024 10:17
Thứ nhất là mình không có trải qua một lớp về văn học hay bên ngôn ngữ học thì không thể nào là dịch giả. Thứ hai là mình chỉ làm theo ý của mình, không theo ý của ai cả, có người đọc được có người không là chuyện bình thường, góp ý mình xin nhận. Thứ ba là mình làm chỉ vì đam mê (từ đọc truyện tự làm) và tiền (từ lượt xem) nên sẽ không thể đáp ứng những nhu cầu truyện phải hoàn hảo 100% khi người xem chỉ bỏ ra thời gian đọc xong chê mình làm thế này thế kia. Thứ tư là ăn quả nhớ kẻ trồng cây, ngay cả sầu riêng cũng có người khen người chê, ngay cả tác phẩm của các tác giả *** nổi tiếng ở trong quá khứ lẫn hiện tại vẫn có những ý kiến trái chiều thì một cái tác phẩm mạng qua tay một người không chuyên bên văn học, ngôn ngữ học có thể tốt tới bao nhiêu?. Thứ năm là nếu ra nhanh thì chất lượng sẽ giảm, nếu ra chậm thì chất lượng sẽ cao, nhưng mà mình có thu 1 đồng bạc nào của ai đâu, chỉ được tiền từ web trả chứ không phải độc giả. Thứ sáu là mình cảm ơn những bạn đã gửi cmt tích cực cũng như đánh giá cho truyện, convert không phải một văn phong, dịch giả cũng không phải một cái nghề, nếu mình giỏi đã đi làm thông dịch viên nó vừa khoẻ vừa nhàn hơn. Thứ bảy là mình ngồi 1 ngày tận 12h đồng hồ chỉ ngồi edit mỗi cái truyện này xong lên nghe mấy cmt là sao thế này thế kia mình chán chả có động lực làm tiếp luôn. Thứ tám là nếu góp ý hãy góp ý nhẹ nhàng vì mình làm theo ý mình thì không thể theo ý tất cả mọi người được. Mình xin hết
phươngNam
10 Tháng ba, 2024 09:17
*tam đại cửa hàng =)) này là nửa hán nửa việt à cv ơi
phươngNam
10 Tháng ba, 2024 09:05
chú ý tí cvter ơi, *huyện lệnh chứ sao cứ để *huyền lệnh là sao
Lão tặc
10 Tháng ba, 2024 08:08
Vậy thì công pháp cũng từ đông hải mang về, nói rõ trong mạt thế vẫn có nguời tu tiên. Giờ linh khí về nên chắc thả vài công pháp nhưng lại kh logic hằn phải âm mưu. Hơn nữa toàn một đống việc phát sinh hay thi thoảng cơ duyên xuay quanh nvc luôn thì đọc nó ngán
Đế Tuấnnn
10 Tháng ba, 2024 02:58
Nchung là dịch nhưng chưa tới. Nên Văn phong hơi khó hiểu. Nhiều từ Hán việt cần dịch thì cvt k dịch. Từ k cần dịch lại dịch nên lại thành dở
Thiên giới Chí tôn
10 Tháng ba, 2024 01:03
sơn lâm chi vương chắc là luyện khia tầng 8, còn biển sâu thì có luyện khí tầng 9 là gần như 100% rồi, có khi có cả Trúc Cơ.
BÌNH LUẬN FACEBOOK