• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đi! Bám chắc lấy ta.”

Sở Giang đưa tay nâng Anh Tài và Sở Hùng lên, đồng thời tóm lấy Điệp Nhi bằng một tay và rời đi với tốc độ cực nhanh.

“Con rùa, con rùa......” Sở Anh Tài rất không cam lòng, vươn tay định lấy một con rùa.

“Đến lúc này rồi mà vẫn còn nghĩ đến con rùa ư?”

Sở Giang tức giận quát.

Con trăn khổng lồ to như cái thùng ấy, ngay cả hắn cũng không chắc mình có thể chiến thắng được.

Ầm

Mặt nước tung lên sóng lớn, con trăn khổng lồ cùng con rùa khổng lồ tạo nên sóng dữ.

“Ca, bọn chúng đánh nhau rồi, không đuổi kịp đâu.” Nhị Hùng nói.

Sở Giang quay đầu nhìn lại, sóng nước ngập trời, nước đã tràn lên người bọn họ.

Một con trăn và một con rùa đang vật lộn trong nước, thân hình khổng lồ của con trăn đang cuốn lấy con rùa.

“Đi thôi.” Sở Giang hạ ba người xuống.

Sở Anh Tài tiếc nuối nhìn về phía những con rùa ven bờ: “Thật đáng tiếc, còn có mấy con rùa ở đó.”

“Hai con cũng đủ ăn rồi.” Sở Giang nói: “Lát nữa lột da rồi hầm với gà.”

“Con trăn khổng lồ này chui qua lưới đánh cá thế nào, không lẽ lưới không kêu à?” Nhị Hùng nghi ngờ nói.

“Đi hỏi thử.”

Mấy người bước nhanh hơn, đi đến địa điểm câu cá thường ngày.

Lưới đánh cá vẫn còn nguyên vẹn, chuông gió không kêu, người tuần tra vẫn chưa biết chuyện.

“Có người đến.” Nhị Hùng gọi to: “Ở ao rùa có con trăn khổng lồ và con rùa khổng lồ đang đánh nhau.”

Một người đàn ông trung niên chạy tới, nghe vậy kinh ngạc nói: “Nhị Hùng gia, ngươi nói thật chứ?”

“Bịa đặt làm gì, tự ngươi đi mà xem, bây giờ vẫn còn đánh nhau, ta về trước .” Nhị Hùng nói.

Một nhóm người lập tức chạy đến ao rùa, Sở Giang cũng rời đi.

Hắn bảo Sở Anh Tài đi tìm Lâm Thanh Hà và Lục Tử, bảo họ đừng đến ao rùa vào lúc này.

Sở Giang đưa hai người trở về, lòng thầm nghĩ, có lẽ con trăn này là vì con rùa khổng lồ mà đến.

Dù sao, con trăn khổng lồ này chỉ xuất hiện khi con rùa khổng lồ cũng ở đó.

Không biết con hoàng kim cá trích kia có đến không.

Lắc đầu, đó không phải chuyện hắn nên lo lắng.

“Thật đáng tiếc, cần câu không còn.” Nhị Hùng tiếc nuối nói.

“Trên núi còn nhiều, mai lên chặt một cây trúc khác.” Sở Giang nói.

Nhị Hùng gật đầu, lại nói: “Ca, ngươi nói ngươi luyện công không tiến triển gì, vừa rồi chúng ta bám vào người ngươi, ngươi chạy như bay vậy.”

“Khụ, đơn giản là có thêm chút sức lực thôi, mấy người cũng không nặng.” Sở Giang bình tĩnh nói.

Nhị Hùng mỉm cười, không nói gì thêm. Thực ra, hắn, Anh Tài và cả Điệp Nhi nữa, cộng lại nặng đến bốn trăm cân.

Sở Giang không muốn nói nhiều, hắn cũng không muốn hỏi nhiều.

Không lâu sau, họ về đến nhà.

Sở Giang thành thạo xử lý con rùa, Anh Tài đưa hai người trở về .

Hai người mặt mũi bầm dập, Lục Tử vẫn còn ấm ức, mắng Lâm Thanh Hà: “Thật là đồ hèn nhát, b·ị đ·ánh thì đánh chứ, tại sao không biết đánh trả?”

“Hai người đã làm sao vậy?” Nhị Hùng cau mày nhìn họ.

Sở Giang nhíu mày: “Cửa hàng Trương Ký không bán giỏ đựng cá hả?”

“Ca.” Lâm Thanh Hà trông như tìm được người chống lưng, tủi thân khóc lên.

Lục Tử hừ hừ: “Đáng đời, đã bảo không cho ngươi đi đọc sách, còn chẳng có chút dũng khí nào.”

“Nói cụ thể đi.” Nhị Hùng nghiêm mặt nói.

“Là Mãnh Hổ quán chủ, Lưu Dương, tình cờ gặp chúng ta, thấy chúng ta cầm con rùa liền muốn c·ướp.”

Lục Tử nói: “Tất nhiên chúng ta không đồng ý, thế là hắn ra tay.”

“Các ngươi không gọi ta sao?” Nhị Hùng cau mày hỏi.

“Quên , quên .” Lục Tử nói.

“Quên cái gì, hắn nói......”

“Câm miệng!” Lục Tử trừng mắt nhìn Lâm Thanh Hà, ngắt lời hắn.

“Nói.” Nhị Hùng lạnh mặt, ánh mắt lạnh lẽo hơn trước: “Nói thật đi.”

Lâm Thanh Hà rụt cổ, nói: “Hắn, hắn nói, Nhị Hùng ca chính là cóc ba chân, trát một lớp vàng, có vài người vây quanh thì vênh vang như thể mình là thứ gì to tát lắm.”

“Ngươi......” Lục Tử trừng mắt nhìn hắn, thở hồng hộc.

Nhị Hùng mặt khó coi, hắn đau nhất chính là cái chân này.

Thật đúng là lời nói đâm vào lòng!

“Đừng để bụng, miệng chó không thốt ra được ngà voi.” Sở Giang vỗ vai hắn, nói.

“Ta không sao, không có gì đâu.” Nhị Hùng sắc mặt tối sầm, rồi đột nhiên cười lớn: “Ta không thể gây phiền phức cho ngươi, hắn cũng không nói sai.”

Sở Giang nhìn Lâm Thanh Hà và Lục Tử, rồi nói: “Đi, ra xử lý con rùa, lát nữa ta nấu cơm.”

“Ca, ta đi g·iết gà.” Sở Anh Tài bắt đầu xử lý con gà vừa mua.

Lâm Thanh Hà và Lục Tử vội vàng hỗ trợ, Điệp Nhi ân cần an ủi Nhị Hùng.

Mãi cho đến giữa trưa, Sở Giang mới nấu xong đồ ăn.

Mấy người vây quanh ăn cơm, dù đồ ăn rất thơm nhưng ai cũng thấy có chút không thoải mái.

Sở Anh Tài trầm ngâm suốt bữa ăn, kết thúc bữa ăn trong im lặng.

Dọn dẹp xong bữa cơm, Sở Giang đưa hai người ra ngoài.

“Ca, Nhị Hùng sẽ nhịn sao?” Cuối cùng Sở Anh Tài cũng không nhịn được hỏi.

“Như thế nào, ngươi muốn Nhị Hùng dẫn chúng ta đi tìm Lưu Dương để b·ị đ·ánh thừa sống thiếu c·hết sao?” Sở Giang hỏi ngược lại.

“Vậy cũng không được, phải đợi Đại Hùng về, hắn mới có thể đánh bại Lưu Dương.” Sở Anh Tài nói.

Lâm Thanh Hà cũng gật đầu: “Đúng vậy, chỉ có Đại Hùng ca mới có thể trị được Lưu Dương.”

“Nhị Hùng không muốn gây thêm phiền phức cho Đại Hùng.” Ánh mắt Sở Giang lướt qua Lâm Thanh Hà: “Lục Tử không cho ngươi nói là không muốn ngươi kích động Nhị Hùng.”

“À? Ta, ta nói sai rồi à?” Mặt Lâm Thanh Hà tái đi.

Sở Giang lắc đầu, nói: “Về đi, những ngày này ở nhà đợi, đừng làm phiền Nhị Hùng.”

“Ca.” Sở Anh Tài gãi đầu: “Nếu Đại Hùng biết chuyện này, sợ là không nhịn được đâu?”

“Vậy thì đừng tìm Đại Hùng nói, Đại Hùng chỉ có một người em trai này, chắc chắn hắn ta sẽ không nhịn được.”

Sở Giang bình tĩnh nói: “Nhưng Nhị Hùng không muốn gây thêm phiền phức, về sau những chuyện như thế này sẽ còn nhiều nữa, ai nói một câu, lại g·iết người tróc mạng sao?”

Hai người im lặng không nói.

“Cố gắng luyện công, Thanh Hà, còn ngươi nữa...... Dũng khí của ngươi còn nhỏ lắm.” Sở Giang thở dài một tiếng, không biết nói thế nào.

Từ khi chứng kiến c·ái c·hết của Viên bộ đầu, Lâm Thanh Hà đã vô cùng sợ hãi.

Nếu không trau dồi lòng dũng cảm, đợi đến khi xảy ra chuyện gì, thật đáng sợ nếu hắn bị dọa cho hết cả hồn.

Sở Giang có thể bảo vệ chúng một khoảng thời gian, nhưng không thể lúc nào cũng ở bên chúng.

Bản lĩnh phải do chính mình luyện thành.

“Ca, ta, ta sẽ thay đổi .” Lâm Thanh Hà cúi đầu nói.

Sở Giang không nói gì thêm, quay về luyện công.

Ở nhà luyện Man Hùng Công, rồi tối đến đến giếng nước hấp thụ Thủy chi lực.

Đến giờ Tý đêm khuya, hắn tiếp tục quan sát vận thế.

Bốn phương lặng yên, trong nhà không gợn sóng, vẫn là thời gian bình yên.

Sáng sớm hôm sau, Sở Giang sớm đi đốn củi, hắn cũng đi rừng trúc xem một chút. Trúc ở đây cũng cứng cáp hơn trước.

Hắn thử dùng lực bốn, năm trăm cân, nhưng cây trúc vẫn không bị gãy.

Hắn nới lỏng tay, để cho những cây trúc này tiếp tục sống thêm một thời gian nữa. Bây giờ hắn không còn hứng thú đi câu cá nữa.

Đáng tiếc con rùa già và con trăn khổng lồ đó đã phá hỏng mất một cơ hội của hắn!

Khi đốn xong củi, hắn bắt đầu luyện Thính Phong Đao Pháp và Bôn Lôi Thủ.

Rừng trúc xuất hiện nhiều tàn ảnh mơ hồ, dường như bóng dáng Sở Giang có mặt khắp nơi, đao chính xác chặt đứt lá rụng.

Lá rụng không vỡ vụn, mà bị chặt làm đôi.

Thính Phong Đao đạt đến cảnh giới nhỏ, nghe tiếng lá rụng!

Tâm thần Sở Giang tĩnh lặng, hoàn toàn nhập tâm, trong tay chỉ có đao, hai tai thu hết âm thanh của lá rụng.

Lá rơi, đao xuất, tiếng rừng hỗn loạn cũng không thể làm xao nhãng.

Trong tĩnh lặng, hắn cảm nhận được gió nhẹ thổi qua mặt, dần dần hòa làm một với đao......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Pé Mew
29 Tháng tư, 2024 14:46
drop truyen roi a moi nguoi. thay lau ghe r
gút ái lịt
29 Tháng tư, 2024 13:41
tác tổ chức đám cưới chưa xog à!
Bátướcbóngđêm
19 Tháng tư, 2024 10:43
hoàn thành :))
Bình Tà
15 Tháng tư, 2024 14:50
có hay không các đạo hữu :))
kpPhx88092
04 Tháng tư, 2024 10:48
Vãi chưa dì drop xớm vậy trời
Bum
02 Tháng tư, 2024 18:12
Tác nghỉ mấy hôm rồi không biết có lặn luôn không
eanpc45077
02 Tháng tư, 2024 14:27
Haizz lại mất 1 bộ
Bum
02 Tháng tư, 2024 14:07
Thật lòng xin lỗi quý độc giả, cuốn sách này đã phải tạm gác lại một thời gian. Dạo gần đây, tôi đang tất bật chuẩn bị cho hôn lễ sắp tới. Ban đầu, tôi cứ ngỡ chỉ cần chụp ảnh cưới là xong, nào ngờ còn vô số việc phải lo toan, từ chọn lựa ảnh ưng ý, đến thử váy áo, cùng muôn vàn chi tiết nhỏ nhặt khác. Hiện tại, tôi đang làm việc ở quê nhà, phải thường xuyên di chuyển qua lại, nên việc cập nhật sách bị chậm trễ. Tôi thành thật xin lỗi vì sự gián đoạn này và hứa sẽ tiếp tục cập nhật cuốn sách ngay khi mọi việc ổn định. Mong quý độc giả thông cảm và tiếp tục ủng hộ.
Pé Mew
02 Tháng tư, 2024 13:42
cầu mong đừng dính đến chính trị. ko lại drop mất
Hoàng Phái
02 Tháng tư, 2024 12:40
thiếu chuơng 158
sơnnguyen93
02 Tháng tư, 2024 09:56
lại một bộ tinh thần đại hán.
KjhAA45319
01 Tháng tư, 2024 23:34
chương 158 đâu
Thiên giới Chí tôn
31 Tháng ba, 2024 17:48
comebackk
Bum
30 Tháng ba, 2024 18:22
Chương nào bị lỗi name hoặc từ nào không đúng thì mấy bạn vào phần báo lỗi chương đó, ghi rõ nội dung xong báo cáo để mình sửa lại, cảm ơn
Thiên giới Chí tôn
28 Tháng ba, 2024 13:23
drop rồi :((((
Annoob
26 Tháng ba, 2024 17:08
chương đâu a
wJdhK30370
26 Tháng ba, 2024 03:29
nv
Loc Nguyen
23 Tháng ba, 2024 15:21
tác bí ý tưởng à ? 0_0
kpPhx88092
23 Tháng ba, 2024 14:50
Mọi người cho mình hỏi .trang nào dịch truyện này nữa vậy. Đang đoạn hay
Lê đức huy
23 Tháng ba, 2024 12:58
tác giả die rồi mới đi điếu hôm qua
kpPhx88092
22 Tháng ba, 2024 21:54
Lại 1 bộ drop ai có truyện hay giới thiệu cái
Bátướcbóngđêm
22 Tháng ba, 2024 21:04
bộ này ổn mà drop à
uVpSa40454
22 Tháng ba, 2024 17:00
Drop r à , thôi rút lui
gút ái lịt
21 Tháng ba, 2024 15:14
chắc ctv hơi bận
Hai Nguyen
21 Tháng ba, 2024 10:06
truyện drop chưa vậy , hóng quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK