Mục lục
[Dịch]Hàng Long Phục Hổ - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hùng gật gật đầu, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra thư do mẫu thân viết cho phụ thân, còn có một con hạc giấy bằng giấy gấp thành: “Đây là do mẫu thân bảo ta đưa cho người...”.

Ánh mắt Tiêu Hàn nhìn về phía con hạc giấy, cả người đã không thể khống chế run rẩy mạnh, run rẩy vươn tay ra, cầm lấy con hạc giấy cùng thư, cũng không vội vả mở thư ra, ngược lại lại cầm lấy con hạc giấy kia, khẽ khẽ thở dài: “Trước kia mẫu thân ngươi thích gấp hạc giấy nhất, đủ loại hạc giấy... Nàng có khỏe không?”

Tiêu Hùng nhẹ nhàng gật đầu: “Trừ bỏ không thể ra khỏi tháp, thì tất cả mọi thứ đều ổn.”. Tiêu Hàn chậm rãi gật đầu, cũng không vội vả mở thư, mà là đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng: “Ngươi làm như thế nào mà có thể vào được Giác Linh Lung Tháp, tòa Bát Giác Linh Lung Tháp kia chính là cấm địa của Yêu Tộc, mà ngay cả Yêu Hoàng cũng thường xuyên tu luyện ố đó, ngoài ra còn có vô số cao thủ...”.

“Ta đã được Yêu Hoàng cho phép, đi gặp mẫu thân, tuy rằng chỉ được một lần.”. Ánh mắt Tiêu Hàn chớp động, vô cùng kinh ngạc: “Ngươi biểu hiện ra thân phận của ngươi?”.

Tiêu Hùng lắc đầu cười nói: “Làm sao có thể, nếu ta biểu hiện ra thân phận, có thể ta đã không có cơ hội trở về nữa rồi, nói không chừng ở ngay trong Bát Giác Linh Lung Tháp làm bạn với mẫu thân...”.

Tiêu Hàn nghe thấy Tiêu Hùng nói như vậy, lập tức thở dài nhẹ nhõm, nhưng mà vẻ mặt lại càng trở nên kỳ quái: “Vậy ngươi làm như thế nào mà được Yêu Hoàng đặc biệt cho phép?”.

“Bởi vì ta đúng lúc cứu được một người, mà người kia lại là thánh nữ của Tây Hoang Yêu Tộc, mà ta lại trở thành người thủ hộ của Tây Hoang thánh nữ...”. sắc mặt Tiêu Hàn bỗng nhiên trở nên có chút quái dị: “Người thủ hộ của thánh nữ, ngươi hiểu ý nghĩa của nó không?”.

Khi nói xong lời này, Tiêu Hàn còn nhìn thoáng qua Vân Thủy Yên ở bên cạnh, Tiêu Hàn cùng mẫu thân của Tiêu Hùng chung sống khá lâu, tự nhiên hiểu biết rất nhiều về Yêu Tộc, cũng biết Tây Hoang Yêu Tộc là chủng tốc bị xem thường, người thủ hộ của thánh nữ thật ra chính là chồng tương lai của thánh nữ...

Tiêu Hùng cũng nhìn thoáng qua Vân Thủy Yên đang ừợn tròn mắt lẳng lặng nghe chính mình kể lại ở bên cạnh, trong lòng có vài phần xin lỗi nàng, gật gật đầu nói: “Ta biết, mà trên thực tế, hắn và một người khác, chính là Yến Xích Phi, là đệ tử của đại sư cổ Tinh Mộc, đều biết được thân phận thật sự của ta, nhờ bọn hắn trợ giúp, ta mới có thể quang minh chính đại tiến vào Bát Giác Linh Lung Tháp, gặp được mẫu thân...”.

Tiêu Hàn càng giật mình, cổ Tinh Mộc, đây chính là một trong vài vị siêu cấp cường giả của Yêu Tộc, Tiêu Hùng lại có thể quen biết đệ tử của hắn, càng quan trọng hơn là bọn họ biết được thân phận của Tiêu Hùng, lại vẫn có thể giúp hắn?

Tiêu Hùng nhìn ánh mắt tò mò của hai người, lập tức kể lại chuyện chính mình tiến vào Yêu Tộc, sau đó gặp được Thác Bạt Xảo Ngọc, đến thần điện, sau đó đến Phi Nguyệt một lần, chỉ là chuyện giữa mình cùng Thác Bạt Xảo Ngọc, Tiêu Hùng cũng không hề nói ra.

Tiêu Hàn cùng Vân Thủy Yên nghe hắn nói giống như nghe truyện thần thoại, nghe Tiêu Hùng kể xong, Tiêu Hàn vô cùng kinh ngạc hỏi: “Bạch Hổ Vương huyết mạch của ngươi cũng đã thức tỉnh?”.

Tiêu Hùng cũng không giải thích gì nhiều, trực tiếp phóng xuất ra song chiến đấu, màu vàng Cửu Dực Thiên Long Chiến Hồn, màu lam Bạch Hổ Vương Chiến Hồn, làm cho kiến thức rộng rãi như Tiêu Hàn đều trợn tròn con mắt.

“Ha ha, San San, ông trời thật đúng là ưu ái chúng ta, tuy rằng chúng ta trải qua đau khổ, nhưng mà đứa nhỏ của chúng ta nhưng lại có được đại cơ duyên, hiện giờ lại có được Song Thánh thú huyết mạch, ta nghĩ, ngày chúng ta gặp lại, sẽ không quá xa!”

Rốt cuộc thì Tiêu Hàn cũng mở lá thư do thê tử gởi, nhìn dáng chữ quen thuộc trên thư, mắt của Tiêu Hàn lập tức đỏ bừng, nhìn một số chỗ có chút mơ hồ trên tờ giấy kia, Tiêu Hàn giống như thấy được hình ảnh thê tử đang rơi lệ.

Khẽ khẽ vuốt vuốt mấy chỗ mơ hồ kia, trong hốc mắt Tiêu Hàn cũng không khỏi mang theo nước mắt. Lá thư này là do Trí Nhã công chúa viết cho Tiêu Hàn, trong đó có một ít kỉ niệm đẹp của ngày xưa, hiện giờ đọc lại, dường như những ngày tuyệt vời kia chỉ mới ngày hôm qua, làm cho người ta nhịn không được phải nhớ lại.

Tiêu Hàn cẩn thận gấp lá thư lại, nhét vào trong bì thư, động tác vô cùng cẩn thận, dường như sợ làm hư mất. cất lá thư xong, Tiêu Hàn mới đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng, ánh mắt này mang theo vô cùng vui mừng, chuyện mà chính mình không thể làm được, mà đứa con còn trẻ như vậy cũng đã làm được.

Không đến hai mươi tuổi, cũng đã là Chiến Linh Vũ Giả, thực lực này ở trong đám bạn cùng lứa tuổi thì cũng không phải là cao nhất, nhưng mà Tiêu Hùng mới bắt đầu tu luyện chính thức trong ngắn thời gian như vậy, thì có được thực lực như thế đã là vô cùng kinh người rồi, có lẽ toàn bộ đại lục đều không có người có thể so sánh, huống chi đứa con vẫn là võ giả có Song Thánh thú huyết mạch, không biết Tiêu gia biết được tin này sẽ có phản ứng như thế nào?

Có thể hối hận vì đã ra quyết định lúc trước không? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như không có chuyện lúc trước, thì Tiêu Hùng chắc cũng sẽ không gặp được Phệ Hồn Châu, được đến Hư Nghĩ Không Gian cùng Lai Ân, mặc dù hắn ở lại Tiêu gia, cũng chưa chắc có thể đạt đến thành tựu như bây giờ.

Chẳng lẽ tất cả đều là số mệnh, ôngười lấy đi ngươi của ngươi một thứ gì đó, rồi sẽ bồi thường cho ngươi một thứ khác?”Phụ thân, trong khoảng thời gian này, trong học viện có thay đổi gì không?”.

Tiêu Hàn lắc lắc đầu nói: “Nói thay đổi thì không có thay đổi gì, mấy người bằng hữu của ngươi, đều đang vùi đầu khổ tu, bọn họ cũng đều tới nơí này tìm ngươi, cũng đều biết được ngươi đi hoàn thành nhiệm vụ săn giết sư thứu, cũng đều rất lo lắng cho ngươi, chẳng qua muốn tìm ngươi cũng không thể tìm được...”.

Tiêu Hùng gật gật đầu hỏi: “Đều đã tới tìm, có những ai?”.

“Gia Cát Phong, Cao Phi, Đường Tịch Nhi...”.

Tiêu Hùng ồ lên một tiếng, hắn ở trong học viện cũng không có nhiều bằng hữu, có lẽ ba người Gia Cát Phong chính là bằng hữu có quan hệ tốt nhất mình với mình.

Tiêu Hàn nhìn nhìn Vân Thủy Yên ở bên cạnh, vỗ vỗ cánh tay của Tiêu Hùng nói: “Ngươi nói chuyện với Yên nhi đi, nàng vẫn luôn lo lắng cho ngươi, ngay cả người cũng gầy đi rồi...”.

Tiêu Hàn nói xong lập tức xoay người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Tiêu Hùng cùng Vân Thủy Yên. Tiêu Hùng đi lên vài bước, bắt được cánh tay nhỏ bé của Vân Thủy Yên, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Vân Thủy Yên, xin lỗi nói: “Thực xin lỗi... Làm cho ngươi lo lắng...”.

Vân Thủy Yên thoáng cúi đầu, trên mặt có chút ngượng ngùng: “Ngươi an toàn trở về là tốt rồi.”.

Tiêu Hùng hơi do dự một chút, liền tiến tới một bước, nhẹ nhàng đem Vân Thủy Yên ôm vào trong ngực, nghĩ Vân Thủy Yên vì mình mà lo lắng như vậy, giữa mình và Thác Bạt Xảo Ngọc lại có cảm tình, trong lòng không khỏi áy náy.”Thực xin lỗi...”.

Vân Thủy Yên hơi lặng đi một chút, nhìn bộ dáng của Tiêu Hùng thật sự chân thành, hình như đã hơi hiểu ra cái gì, ánh mắt chớp động vài cái, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ vươn hai tay ra, từ phía sau lưng ôm eo Tiêu Hùng thật chặt.”Chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta, như vậy là đủ rồi.”.

Tiêu Hùng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ôm chặt lấy người đẹp ở trong lòng....

“Hiện tại Bách Thiện Đường như thế nào, cùng Dược Thiện công hội, Gia Cát gia hợp tác có vấn đề gì không?”.

Tiêu Hùng cũng không lo lắng Dược Thiện không bán được, hắn chỉ lo lắng việc hợp tác cùng Dược Thiện công hội và Gia Cát gia sẽ xảy ra vấn đề, dù sao Bách Thiện Đường nhất định sẽ càng ngày càng lớn, cũng dễ dàng làm cho người ta ghen tức, Dược Thiện công hội thì còn tốt, dù sao mình cũng là phó hội trưởng tổng hội Dược Thiện công hội, Dược Thiện công hội muốn lớn mạnh vẫn phải theo dựa vào chính mình, nhưng mà Gia Cát gia lại là một quái vật lớn, nhưng vẫn làm cho người khác có chút bận tâm.

Tuy rằng hắn là bằng hữu tốt với Gia Cát Phong, nhưng nếu Gia Cát gia quyết định chuyện gì, thì Gia Cát Phong cũng không thể ngăn cản được, hắn có vĩ đại hơn nữa, cũng chỉ là một đệ tử trẻ tuổi của Gia Cát gia mà thôi.”Không vấn đề gì, bọn họ cũng không tranh giành quyền quản lý với chúng ta, dù sao bọn họ cũng có người theo dõi thu chi, chỉ cần thu chi rõ ràng, liền không có vấn đề gì.”.

Tiêu Hùng thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: “Vậy là tốt rồi, hiện tại Bách Thiện Đường phát triển ra sao?”.

“Dựa theo ý kiến của bá phụ, chúng ta đặt Lam Phong thành làm tổng bộ của Bách Thiện Đường, hướng các nơi trên cả nước kiếm đại lý, tm tức vừa truyền ra, rất nhiều thương nhân chen chúc đến đây, trong những người đó không chỉ có thương hội, mà còn có thế gia, trải qua rất nhiều lần khảo sát, chúng ta đã dựng nên rất nhiều chi nhánh của Bách Thiện Đường ở rất nhiều quận, tất cả giá cả đều là do chúng ta thống nhất quản lý, trước mắt xem ra, hiệu quả vẫn rất tốt, tuy rằng giá cả bị chúng ta khống chế, nhưng vì Dược Thiện của chúng ta luôn ở tình trạng cung không đủ cầu, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống dư thừa...”.

Tiêu Hùng sờ sờ mái tóc của Vân Thủy Yên, khẽ thở dài: “Vất vả cho ngươi rồi.”Vân Thủy Yên lắc đầu cười nói: “Ta chỉ quyết định một số vấn đề quan trọng, những việc khác đều có người làm, thật ra ta cũng rất nhẹ nhàng, chủ yếu là do Dược Thiện của chúng ta bán tốt, cho nên liền giảm đi rất nhiều chuyện...”,

“À, đúng rồi, giới thiệu cho ngươi đồng bọn mới...”.

Lôi kéo Vân Thủy Yên ra bên ngoài, Tiêu Hùng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng huýt gió, tiếng huýt gió vừa vang lên, một đạo thân ảnh màu vàng đột nhiên xuất hiện ở phương xa, nhanh chóng bay về phía bên này.

Tiêu Hàn nghe thấy tiếng huýt gió liền đi ra, đúng lúc nhìn thấy Tật Phong từ không trung hạ xuống, Sắc Vi, Mân Côi cũng không biết Tật Phong, nhìn thấy một con ma thú Kim Dực Sư Thứu to lớn từ phía trên hạ xuống, đều vô cùng khiếp sợ, nhanh chóng rút vũ khí ra.

Tiêu Hùng phất tay bảo hai nàng dừng lại, tùy ý Tật Phong hạ xuống ở trước mật mình, sau đó Tật Phong đem đầu cọ cọ lên người Tiêu Hùng.”Đây là Tật Phong... Đồng bọn của ta.”.

Tiêu Hừng nói làm cho sắc Vi, Mân Côi chấn động, không ngờ Tiêu Hùng lại tuần phục một con Kim Dực Sư Thứu!

Chuyện Tiêu Hùng đi săn giết Kim Dực Sư Thứu, các nàng cũng đều biết, nhưng thật không ngờ hắn lại tuần phục một con Kim Dực Sư Thứu làm sủng vật!

Con Kim Dực Sư Thứu trước mặt có vẻ còn chưa có trưởng thành, sắc Vi, Mân Côi đều đoán rằng Tiêu Hùng kiếm được trứng của Kim Dực Sư Thứu, sau đó ấp trứng Kim Dực Sư Thứu rồi thành công tuần phục nó.

Ánh mắt của hai nàng nhìn về phía Tiêu Hùng đều có chút khác thường, nhìn vẻ mặt của hai nàng, Tiêu Hùng chợt nhớ tới cái gì, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra hai quyển sách nhỏ, rồi ném cho hai nàng.”Cái này các ngươi cầm đi tu luyện đi, đối với các ngươi chắc là có chút tác dụng.”.

Hai nàng lặng đi một chút, ánh mắt không tự chủ được rơi vào sách nhỏ trước mặt, lật ra nhìn tên sách, hai nàng mới nhìn qua, trong ánh mắt liền toát ra vẻ khiếp sợ vô cùng cùng mừng như điên.

Trong hai quyển sách nhỏ này đều ghi chép một ít vũ kỹ, những vũ kỹ này đều thích hợp với vũ khí của các nàng, hơn nữa những vũ kỹ này cũng đều không phải vật thường.

Địa cấp vũ kỹ! Vũ kỹ trân quý như thế, hắn lại ném cho hai người mình như là ném rác rưởi, hắn làm sao lại có được?

“Tại sao phải cho chúng ta?”.

Tiêu Hùng giống như không có việc gì nói: “Các ngươi tu luyện mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ Yên nhi cho tốt, cái này coi như là tiền thưởng cho các ngươi đi.”.

Trên mặt hai nàng đều có chút ngạc nhiên, nhưng nhiều nhất vẫn là vui mừng.

Hai người liếc nhau một cái, liền hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, Sắc Vi hướng về phía Tiêu Hùng gật gật đầu nói: “Vậy chúng ta liền nhận rồi, cám ơn thiếu gia.”.

Tiêu Hùng không sao cả gật gật đầu, từ chỗ Lai Ân lấy ra một ít địa cấp vũ kỹ thật sự là rất đơn giản, những vũ kỹ đó cho dù là trong địa cấp vũ kỹ cũng đều rất mạnh, cũng đủ cho hai người sử dụng.

Vân Thủy Yên nhìn Tật Phong đứng đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vài phần vui mừng không hề che dấu, có chút sợ hãi hỏi: “Ta có thể sờ sờ nó sao?”.

Tiêu Hùng cười nói: “Đương nhiên là có thể.”.

Vân Thủy Yên vui vẻ tiến đến sát Tật Phong, Tật Phong nhìn Vân Thủy Yên đang đến gần, trong ánh mắt hiện ra vẻ đề phòng, Tiêu Hùng sờ sờ đầu nó rồi cười nói: “Nàng là người yêu của ta, cũng là bằng hữu của ngươi, sẽ không làm tổn thương ngươi.”.

Được Tiêu Hùng vuốt ve, ánh mắt Tật Phong dần dần bớt đề phòng, rốt cuộc thì bàn tay của Vân Thủy Yên cũng sờ được lông chim ánh vàng rực rỡ của Tật Phong, trên mặt trở nên vô cùng vui vẻ.

Tiêu Hàn ở bên cạnh nhìn Tật Phong, trong ánh mắt cũng có vài phần kinh ngạc, không ngờ đứa con đúng là rất có khả năng....

Tiêu Hùng lại đi vào học viện, lập tức đi về phía phòng của Cao Phi ở ký túc xá nam sinh, rời khỏi học viện khá lâu, trước tiên hắn phải biết rõ mấy tháng này trong học viện có gì thay đổi không, có một số việc đã phải trì hoãn, có chuyện đã bỏ lỡ mất.

Ngày đó Ngô Đông Hạo dùng thực lực Chiến Linh nhất trọng đánh bại chính mình, chính mình đã nói nhanh thì ba tháng, chậm thì nửa năm sẽ lại khiêu chiến cho hắn, hiện giờ bởi vì ở bên Yêu Tộc làm chậm trễ quá nhiều thời gian, cũng đã hơn nửa năm, bất kể như thế nào, chuyện nhục nhã này nhất định phải trả lại.

Tiêu Hùng muốn cho mọi người, bao gồm kẻ đứng sau lưng Ngô Đông Hạo là Tiêu Giáp biết, muốn khi dễ người ta, sẽ không dễ dàng như vậy! Hôm nay là Ngô Đông Dạo, có lẽ kế tiếp chính là Tiêu Giáp!

Thăng linh thất nửa năm một lần mở ra, Tiêu Hùng bỏ lỡ thời gian, cũng không biết rốt cuộc lần này là ai đạt được tư cách sử dụng thăng linh thất...

Trên đường trải qua một tòa lầu nhỏ, Tiêu Hùng chợt nhớ tới, nhiệm vụ sắn giết sư thứu của mình còn chưa có giao, lập tức đi vòng một đoạn, đi về phía lầu nhỏ, dù sao giao một cái nhiệm vụ cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Trong phòng, có mười mấy tên đệ tử đang xem xét xem có thể nhận được nhiệm vụ nào hay hoặc là đang trả nhiệm vụ, Tiêu Hùng đi tới đây, những mọi người đều hơi sửng sờ, nhiều người đồng loạt nhận ra Tiêu Hùng, ai kêu Tiêu Hùng đã là nhân vật phong vân của học viện. xếp thứ nhất Niên cấp bảng, thứ nhất Chiến Hồn bảng, còn có nhiều lần chiến đấu ở trong học viện, cũng làm cho người khác không thể không nhớ kỹ tên đệ tử mà mới nhìn qua thì có chút trầm tĩnh, nhưng mà thực tế trong thân thể lại như là ngọn lửa đang bốc cháy, vô cùng lợi hại.

Tiêu Hùng kiên nhẫn chờ một người giáo viên phía trước giao nhiệm vụ, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra một đôi Kim Dực Sư Thứu cánh đặt ở trên mặt bàn.”Giao nhiệm vụ, săn giết Kim Dực Sư Thứu.”.

Ánh mắt của đệ tử xung quanh đột nhiên rơi vào vậy đôi cánh kim quang lóng lánh khổng lồ, đang nghi hoặc đây là cánh của ma thú gì, khi nghe thấy Tiêu Hùng nói vậy, sắc mặt cả đám lập tức liền thay đổi.”Kim Dực Sư Thứu!”.

“Nhiệm vụ mà hắn hoàn thành dĩ nhiên là nhiệm vụ khó khăn cao như săn giết Kim Dực Sư Thứu!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK