• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 201: Chu quốc nội loạn.

Chừng trăm dặm lộ trình, Hà Doanh đi hết một ngày, tới đêm thì cũng vừa vào thành.

Thành này so với thị trấn trước đúng là lớn hơn rất nhiều. Bất quá đối với người đã nhìn quen những đại thành thị như Hà Doanh cũng không thấy khác thường.

Nàng trực tiếp đến một cửa hàng ngân lượng, đem đổi một thẻ vàng lấy hai mươi lượng bạc vụn.

Hỏi một cái mới biết được, thành thị kế tiếp cách nơi này cũng có cả ngàn dặm đường. Hà Doanh thầm nghĩ: bây giờ đã đi vào cảnh nội của nước Văn, người đến người đi như vậy, đám người tông sư kia tạm thời cũng không có cách nào dựa vào khí tức mà tìm ra mình được, chi bằng thừa dịp mấy ngày này, tịnh dưỡng cho khoẻ. Chờ vết thương lành lại rồi đi cũng không muộn.

Nghĩ tới đây, nàng lấy ra ba lượng bạc, tại một tửu lâu hạng trung, đặt một phòng, ở lại trong đó.

Dưỡng thương năm ngày, vết thương của Hà Doanh ngoại trừ có một đường không sâu lắm ở nơi bị thương, thì đã hoàn hảo như lúc đầu.

Ngày thứ tư, như mọi ngày, nàng đi dạo trên phố, vừa đi dạo vừa nghe mọi người tán chuyện. Bây giờ, chuyện trọng điểm mọi người đang bàn luận là trận chiến Chu – Hạ. Chiến sự đã chấm dứt hai ba tháng, nhưng lại mới truyền tới đây.

Dân chúng nước Văn, đối với nước Chu có thể ở trong tình thế xấu, có thể đánh bại uy danh vênh váo hung hăng của nước Hạ, đều cực kỳ hưng phấn. Bọn họ đàm luận vui vẻ, trong lời nói của bọn họ, Mạc Diệp hiền giả, hoàn toàn đúng là một nhân vật thần kỳ.

Hà Doanh nghe được thấy thú vị, liền ở bên cạnh tìm một cái ghế nhỏ, gọi chủ quán đem một ít trái cây rượu thịt lên, rồi ngồi nghe.

-Hiền giả đại nhân kia quả thật là tiên nhân hạ phàm sao?

Một thiếu niên mười lăm mười sáu cất tiếng hỏi, khuôn mặt trái xoan đầy đặn hé ra, hết sức thanh tú.

Đối với sự hưng phấn của hắn, một hắn tử có ria mép đang truyện trò vui vẻ nói:

-Đương nhiên. Mấy người không biết chứ lần này nước Chu đánh bại Hạ dùng chính là lửa trời. Lửa trời kia vừa đốt, ngay cả nước sông cũng cháy lên. Khi đó đúng là mùa hè, những cây cỏ xanh mơn mởn toàn bộ đều bị đốt thành một biển lửa mênh mông. Ngươi nghĩ coi, pháp lực này, không phải là tiên nhân gây nên thì là cái gì?

Mọi người nghe xong mắt ánh lên tinh quang. Lúc này, thiếu niên kia có chút nôn nóng nói:

-Vậy bây giờ có phải người Chu đang rất hưng phấn, quốc nội bọn họ nhất định là bắn pháo không ngừng, nói không chừng Chu vương còn cho bọn cung nữ lên đường phố nhảy múa.

Nghe hắn nói phải ngay thơ, tất cả mọi người cưới lên ha hả. Đúng lúc này thì một thanh niên thở dài một hơi, lớn tiếng nói:

-Hưng phấn, lúc trước thì hưng phấn , giờ tại Chu đang náo loạn cả lên.

Lời này vừa nói ra, mọi người sững sờ, đồng thời nhìn về phía thanh niên kia. Thiếu niên nọ vui vẻ nói:

-Thật không? Vì chuyện gì? Không phải là có Mạc Diệp tiên nhân ở đó sao?

Thanh niên kia uống một ngụm rượu nói:

-Đương nhiên là thật, ta một tuần trước mới tới Chu, nghe nói Mạc Diệp tiên nhân, biến mất một cách kỳ diệu. Hắn vừa biến mất, Tam công tử của nước Chu, chính là Tam công tử trước chận chiến Chu – Hạ, đi sang nước Hạ làm sứ giả. Lại có thể trở về. Hắn vừa trở về, thừa dịp Chu vương không chú ý bao vây Chu thành, ngày ta trở về Chu thành náo loạn, máu chảy thàng sông. Nếu không vì chuyện này, ta cũng sẽ không ở thời điểm này vội vàng về nước.

Hà Doanh vừa nghe, trong lòng không khỏi giật mình: Tam công tử? Đúng rồi, là Tam hoàng tử, không phải mình dùng diệu kế dưa hắn đi sứ sang Hạ sao? Thì ra hắn không những không vì vậy mà bị trừng phạt, ngược lại đã trở về thành Chu. Nghe ngữ khí của người này, hắn bây giờ đúng là đã phản lại Chu vương. Như vậy Chu Diễn thì sao, hắn có gặp nguy hiểm không?

Trong lúc nàng suy nghĩ, đại hắn có ria mép quan tâm hỏi:

-Vậy bây giờ ,Chu vương có phải là đã thay người rồi không?

Thanh niên kia lắc đầu nói:

-Ta không biết. Bất quá không nghĩ lại đơn giản như vậy, hiện tại đại tướng quân Lê Thanh cùng Chu Viễn đều có bất hoà với cùng Tam công tử. Nếu biết Tam công tử đang bao vây Chu cung, bọn họ nhất định sẽ mau chóng trở về cứu giá.

Thanh niên này vừa mới nói xong, lập tức có một thanh âm trong suốt truyền tới:

-Không phải như vậy.

Mọi người quay đầu nhìn theo phía âm anh thanh vừa ra, chỉ thấy trong góc một thanh niên khoảng hai mươi tuổi. Thanh niên này tướng mạo tuấn tú gần đến mức xinh đẹp. Hai mắt hắn sáng ngời nhìn qua mọi người, lắc đầu nói:

-Bây giờ quan hệ giữa Chu và Hạ đang căng thẳng như vậy, nước Hạ lúc nào cũng có thể tấn công. Lê Thanh và Chu Viễn, hai đại tướng quân này đều rất yêu nước, bọn họ nhất định trấn thủ biên quan, sẽ không dễ dàng mà mang binh trở về thành Chu.

Nghe hắn vừa nói vậy, Hà Doanh cũng không nhịn được nói:

-Vị công tử này, ý ngươi là nói, Chu vương bây giờ rất có thể là Tam công tử?

Thanh niên kia nhìn nàng một cái, rồi chuyển tầm mắt:

-Không sai, thành Chu hiện tại binh lực trống không, cuộc chiến Hạ Chu lần này, Chu vương đã đem hết tinh nhuệ trong nước đưa đi biên quan cả, ngay cả quân cận vệ ở bên cạnh cũng không ngoại lệ, đây cũng chình là nguyên nhân chủ yếu mà Chu Tam công tử có thể dễ dàng tấn công Chu cung. Không có binh cũng không có những đại tướng đức cao vọng trọng. Hơn nữa Chu tam công tử kinh doanh đã nhiều năm, ở trong triều rất có uy vọng. Hắn lần này bao vây Chu cung, chỉ sợ là người ủng hộ rất nhiều.
Hơn nữa Lê Thanh Chu Viễn cho dù biết được tin tức, cũng là đã ngoài tầm tay. Chỉ sợ chờ bọn hắn tới, thì Chu tam công tử đã ngồi vững vàng trên cái ghế Chu vương rồi.

Nghe đến đó Hà Doanh không khỏi nhíu mày. Nàng suy tư một lúc, ngước mắt lên thấy mọi người đang chăm chú nhìn mình, không khỏi buồn bực hỏi:

-Làm sao vậy?

Nàng vừa hỏi, mọi người lập tức thu hồi ánh mắt. Hà Doanh cả người không hiểu gì cả, nhưng nàng không có nghĩ, nàng đang là một thôn nữ, nhưng lại cùng mọi người chăm chú thảo luận chuyện thiên hạ đại sự như vậy, hơn nữa sau khi thảo luận còn nghiêm túc thâm trầm như vậy tự hỏi, khiến mọi người đều nghi hoặc và khó hiểu.

Trong lòng Hà Doanh lại nghĩ đến Chu. Nàng lo lắng cho Chu Diễn, liền có chút đứng ngồi không yên.

Suy nghĩ một lúc, nàng lại thầm nghĩ: ta ở chỗ này nghĩ có lợi ích gì? Ta bây giờ không thể xuất hiện được. Chỉ sợ ta vừa về tới Chu, người của Hạ vương còn chưa kịp tìm đến, thích khách của Tam công tử đã đưa tới cửa.

Đúng rồi! Chu Viễn và Chu Diễn trước giờ quan hệ rất thân thiết. Hắn hiện tại có binh mã trong tay, Tam hoàng tử vì kiêng kỵ hắn, cũng sẽ không dễ dàng xuống tay với Chu Diễn. Vừa nghĩ xong, tâm trạng của Hà Doanh liền bình tĩnh trở lại. Nàng từ từ thưởng thức vài món ăn. Tâm tư vẫn đặt ở chuyện kia: Nếu bên cạnh Chu Diễn có người tài ba, nói không chừng lúc này hắn đã chạy thoát ra bên ngoài.

Đoán đến đoán lui Hà Doanh cũng không còn tâm trạng để ăn cơm. Lúc này mọi người đã chuyển đề tài, lại bàn tán tới nước Hạ.

Nước Hạ là thiên hạ đệ nhất cường quốc, mặc dù lần này tổn thất mấy chục vạn nhân mã, nhưng nguyên khí chỉ bị tổn thương chút ít, căn bẳn là chả có chuyện gì to lớn. Mọi người vừa nhắc tới Hạ, không khỏi lại nhắc nhất Mạc Diệp tiên nhân xuất quỷ nhập thần của Chu tự nhiên lại vô cớ mất tích.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK