Ngạo kiếm vô song - Là Ngạo kiếm, là anh em.
Trường Lưu tiên phái là một môn phái tu tiên đỉnh phong trên nhân giới, có thể được làm đệ tử trường luu là ao ước của tất cả nhân sĩ.
Trong Tuyệt Tình Điện một mỹ nam tử đang ngồi thiền, Áo trắng như họa, tài hoa phong nhã. Trong dung mạo kinh động thiên nhân, đôi mắt không giấu được vẻ thanh cao như chứa đựng cả thiên không, đôi môi mỏng không tươi tắn như người thường, ánh mắt thản nhiên mà lạnh nhạt, lưu động như nước như trăng.Dù cố miêu ta nhưng vẫn không thể dùng bất kì từ nào để miêu tả Bạch Tử Họa, dù miêu tả hắn thế nào cũng không thể lột tả hết được thần thái của hắn.
Thanh nhã như vậy, lạnh lùng như vậy, ánh mắt tựa băng, sâu bên trong cũng toát ra vẻ đạm mạc, ngăn cách người với thế giới bên ngoài, thần thánh đến mức khiến người ta không dám si tâm vọng tưởng, không dám tới gần dù chỉ một chút.
-Sư phụ. Tiểu Cốt chạy vào trên tay cầm theo một bát canh hoa đào đến bên cạnh Bạch Tử Họa.
-Tiểu Cốt. Bạch Tử Họa chậm rãi mở mắt ngừng tọa thiền mỉm cười nhìn Tiểu Cốt.
-Sư phụ người xem, ta lại nấu canh hoa đào cho người.
Nhìn gương mặt khả ái đáng yêu cảu Tiểu Cốt, Bạch Tử Họa thấy vui vẻ vô cùng, nhưng lại thấy một chút ân hận. Sau cuộc chiến ngày đó Hoa Thiên Cốt tạo ra ảo cảnh để Bạch Tử Họa giết nàng. Dù được sống lại nhưng kí ức của Hoa Thiên Cốt bị mất sạch. Giờ đây nàng chỉ như một trang giấy trắng, sống vô ưu vô lo như một đứa trẻ suốt ngày quấn quýt bên hắn.
Kể từ ngày hôm đó Bạch Tử Họa đã thề sẽ dành cả đời để ở bên chăm sóc nàng.
-Ahhh, phịch hai người ngã xuống.
- Kẻ nào dám xông vào cấm địa giết không tha. Một vị thủ hộ giả cầm kiếm cùng các thủ hộ giả khác xông lên.
-Đại bí thuật ""Quy y cửa phật"".Dưới bốn tòa đại trận của Trường Lưu, một thân ảnh mạnh mẽ xông vào, hai tay rút hai kiếm từ sau lưng chém tới. Kiếm quang mạnh mẽ chém qua nhưng lại không có bất kì dấu vết nào, bỗng nhiên thân thể các thủ hộ giả bông nhiên co rút rút lại thu nhỏ lại thành các khối cầu to màu đỏ thẫm tobằng nắm tay, rồi nỗ tung huyết nhục văng tung tóe.
Kẻ xâm nhập này có mang một cái mai rùa sau lưng, mặc bộ đồ khố như man trên khuôn mặt già nua là vẻ âm hiểm độc ác, còn có gian manh vô cùng.
"Trường Lưu ngày tận diệt của các ngươi đến rồi ". Ô Quy vừa nói vừa cười một cách gian ác.
"Nơi mà đại vương nói hẳn là nơi này, nghe nói ở đây phong ấn một đầu ma thú khủng khiếp,có thực lực Truyền Thuyết cảnh chỉ cần thả nó cả thế giới này đều sẽ bị hủy diệt..."
Cường giả Truyền Thuyết cảnh là sự tồn tại đứng đầu đại lục, hàng ngàn hàng vạn cường giả Vô Song cũng không thể đánh bại cường giả Truyền Thuyết! Đến lúc đó, không chỉ Trường Lưu mà cả thế giới này đều trả giá thảm thiết!
Nghĩ vậy, Ô Quy cười điên cuồng.
Đại vương thật độc,các ngươi chờ đó cho ta, rất nhanh thôi, đại vương sẽ lại thống trị vạn giới.
Đi vào sâu trong cấm địa truyền ra to nhỏ tiếng gầm grừ đều đều
Mặc dù thanh âm kia rất khẽ nhưng vẫn khiến thân thể Ô quy chấn động, run rẩy muốn phủ nhục quỳ xuống, lục phũ ngũ tạng bị chấn đến thất điên bát đảo muốn hộc máu không ngừng
Giơ tay lau vết máu tràn ra nơi khóe miệng, thần sắc Ô Quy hưng phấn lạ thường: "Không ngờ ma thú này bị trấn giữ lâu vậy mà thực lực lại vẫn cường đại như vậy, có lẽ chỉ cần một tiếng rống liền có thể làm long trời lỡ đất hủy cả vạn dặm. Thực lực ma thú đúng là quá đáng sợ cũng may Ô Quy nhận được bùa bảo vệ của Ma thần cho nên hắn còn chưa đến mức sợ nó...
Không biết đã đi bao lâu, cho đến khi hắnthật sự không đi nổi nữa thì nhìn thấy ánh sáng hắt ra từ phía trước, đi thêm một đoạn liền nhìn thấy một cặp chân khổng lồ gớm giếc,
-Ực, Ô Quy nuốt một ngụm nước bọt đưa mắt nhìn lên thì thấy một đầu ma thú cao ngàn trượng đầu rồng, có hai cánh rộng dài, hai chân trước ngắn đầy vuốt sắt, tứ chi của nó bị trói bằng bột sợi xích khổng lồ làm bằng thần kim bền chặt vô cùng.
Trong lòng Ô Quy chấn động, ánh mắt tràn đầy vẻ kính sợ nhìn quái vật khổng lồ phía trước...
- Ồ một con kiến hôi, ánh mắt của ma thú đầy khinh miệt nhìn Ô Quy
Ô Quy quỳ một chân trước mặt ma thú nghiêm trang nói.
-Hỡi chó gát đại nhân vĩ đại, tiểu tăng được Ma Thần đại vương sai đến đây giúp ngài thoát khốn. Mong sau này thần thú đại nhân sẽ vì đại vương ta mà góp sức.
-Hừ một tên ma đầu há có thể sai phái ta đây.
Ô quy cười to càn rỡ:
Ha ha, nếu ngươi vẫn còn là ma thú trước đây, chỉ sợ ta căn bản không có khả năng trấn áp ngươi, đáng tiếc, ngươi đã không còn là ngươi trước kia, bây giờ ngươi chẳng qua chỉ là một thú cưng bị xích mà thôi,ha ha ha!"