• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bây giờ tôi đang bị bao vây .. nhưng nói chung việc này cũng không quan trọng cho lắm . Hoàng ngừng lại rồi lắng tai nghe ngóng . Có tiếng bước chân đang di chuyển từ dưới lên đây , tuy rất nhẹ nhàng cẩn trọng nhưng vẫn không thoát khỏi tai mắt của gã . Nên biết , trong trạng thái khai mở bản năng sinh tồn , các giác quan của con người cũng trở nên nhạy cảm hơn trước rất nhiều . Chưa kể tới việc hắn vẫn không ngừng khai mở thêm giới hạn cơ thể trong khi lăn lộn để sinh tồn ở cái " thế giới thứ hai " này nữa . Sau mấy nhiệm vụ vừa qua , Hoàng cũng đã nghiệm ra rằng càng là những tình huống hung hiểm , một khi vượt qua được thì lợi ích thu về tuyệt đối không nhỏ . Trong quy định đoàn chiến có đề cập tới ba loại bản năng có thể tự khai mở khi bản thân đáp ứng đủ độ cần thiết , trong đó bản năng sinh tồn đứng ở vị trí thấp nhất . Điều này có thể thấy rõ qua sự chênh lệch điểm thưởng khi triệt hạ thành viên của đội khác trong quy định của " chủ thần " . Riêng việc sở hữu bản năng sinh tồn đã có thể biến một người bình thường thành siêu nhân ngay lập tức , thực không dám tưởng tượng với 100% giới hạn cơ thể thì hắn sẽ đạt tới trình độ nào nữa ? " Thần " ư ?

" Alo , cậu còn ở đó không đấy ? "

Hoàng đang miên man suy nghĩ thì bị giọng nói của Tuyết kéo trở về hiện thực . Hắn không khỏi vỗ mạnh trán mình một cái . Giờ là lúc nào rồi mà còn mơ với chả tưởng , có yên ổn thoát khỏi chỗ này hay không còn chưa biết , thật đúng là ...

Từ từ , không bàn tới vấn đề sức mạnh ... bây giờ hắn đã khai mở được hơn 24% giới hạn cơ thể rồi , sao vẫn không thấy đầu óc tiến bộ hơn chút nào nhỉ ? À không , nói thế thì cũng không đúng lắm .. Bây giờ gã có thể thức trắng ba ngày ba đêm mà vẫn tỉnh như sáo , đấy cũng là một sự khác biệt không nhỏ rồi . Còn muốn đạt đến đầu óc của những bậc " vĩ nhân " thì ... chắc chẳng bao giờ có chuyện đó đâu . Nói về tiềm năng của bản thân thì mỗi người một khác , không có chuẩn mực nhất định nào cả . Mặt này có lẽ không vội được , phải từ từ chiêm nghiệm , nhất định là như thế .

Tiếng bước chân tới sát cửa phòng thì ngừng hẳn . Hoàng lúc này đang ở trên tầng năm của toà nhà Venus , cách quốc lộ 47 thành phố Tennesse mười hai cây số về phía đông nam . Toà cao ốc mười hai tầng này hiện giờ đã bị cảnh sát và lực lượng vũ trang phong toả hoàn toàn . Xe cảnh sát và bóng áo xanh bu đông như kiến , từng lớp từng lớp lấy nơi này làm trung tâm mà vây kín xung quanh , không khác gì thiên la địa võng . Thế nhưng tất cả cũng chẳng lọt được vào mắt gã . Hắn biết với thực lực của mình bây giờ , trừ phi chính phủ quyết định sử dụng vũ khí hạng nặng hoặc huỷ diệt hàng loạt ra thì chẳng có gì đáng lo ngại cả . Cánh tay phải cầm Magic Bamboo của Hoàng vô thức nắm chặt lại , nhãn thần có chút mê man .

Đây là sức mạnh của con người ư ?

Thực ra chính bản thân Hoàng cũng không biết lý do tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này , quay đi quay lại đã từ " công dân " gương mẫu của tiểu bang Nevada trở thành một tên tội phạm bị giới chức năng dốc toàn lực truy bắt . Điều này chắc chắn có liên quan tới cô gái tóc vàng đang nằm kia . Hoàng cười khổ nhìn cô bé , nếu hắn đoán không nhầm thì đây chính là con gái cưng của Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin , người vừa bị Buffalo bắt cóc cách đây ba ngày : Catherine Baker Martin . Rõ ràng hắn đang xâm nhập vào nhà gã đàn ông lạ mặt tình nghi là tên sát nhân hàng loạt Buffalo Bill theo lời kể của Thắm , thế mà đùng một cái đã trở thành mục tiêu truy bắt của cảnh sát thành phố Tennesse . Bọn họ gọi hắn là " Buffalo " . Cũng chẳng trách được , ai bảo người trên lưng gã lúc đó là Catherine Baker Martin , cô con gái cưng vừa bị mất tích của Thượng Nghị Sĩ Hoa Kỳ Ruth Martin kia chứ .

Hoàng hững hờ liếc mắt nhìn về phía cửa phòng , tất cả là mười hai người . Hắn thậm chí có thể phân biệt được tiếng thở dốc của từng người bọn họ . Hắn biết bọn họ sẽ chẳng dám tuỳ tiện xông vào khi Catherine , con tin quan trọng này vẫn đang nằm trong tay gã . Hoàng nói vào trong điện thoại :

- Được rồi , chi tiết mọi việc tôi sẽ kể lại sau . Bây giờ tôi đang ngồi ngắm trăng với con gái Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin ở Tennesse đây . Cảnh sát và người của FBI đã vây kín nơi này rồi , họ gọi tôi là Buffalo . Cô hiểu tôi đang nói gì rồi chứ ? Tuyết , tôi muốn nhờ cô một việc . Cô là phó thanh tra FBI phải không nào ? Cô có thể đứng ra giải thích chuyện này hộ tôi không ? Một lệnh bảo lãnh thôi cũng được . Lý do ư ? Đơn giản là vì .. tôi không muốn tay mình vấy máu thêm nữa . Nếu bọn họ tin tôi , tôi sẽ trả Catherine lại ..

- " Không được , anh nhất định phải giữ lấy cô ta làm con tin . Nhất định , nghe rõ không ? Điều này có liên quan mật thiết tới sự tồn vong của mấy người chúng tôi bây giờ đấy . Chờ đã , năm phút nữa tôi gọi lại , phải giữ liên lạc đấy nhé . Và nhớ là không được thả Catherine ra bằng -bất-cứ-giá-nào , hiểu rồi chứ ? "

Hoàng còn chưa kịp nói câu nào thì Tuyết đã ngắt cuộc gọi . Hắn khẽ thở dài một tiếng , đôi mắt vô tình quét xuống bộ quần áo thể thao dính đầy máu đang mặc . Mặc dù không muốn thừa nhận , nhưng hắn biết hai bàn tay mình bây giờ đã dính đầy máu tươi , không thể nào rửa sạch được nữa . Một cơn buồn nôn bất chợt dâng lên trong cổ họng nhưng bị hắn kìm lại được .

Tuy đã trải qua năm nhiệm vụ trong cái " thế giới thứ hai " này , tính ra cũng thuộc dạng " ma cũ " ở đây rồi , nhưng đây là lần đầu hắn tự tay giết nhiều người đến thế . Mặc dù việc này có thể đổ lỗi cho " L " , song hắn cũng không thể tránh được một phần trách nhiệm . Sắc mặt của Hoàng lộ vẻ khó coi khi nhớ tới người đàn ông mà gã gặp trong tầng hầm căn nhà hoang mấy tiếng trước , kẻ gián tiếp lấy mạng gần một trăm nhân viên cảnh sát vô tội của tiểu bang Memphis trong buổi tối ngày hôm nay .

" L " và Buffalo là một sao ?

" Alo , thay mặt cảnh sát liên bang , chúng tôi muốn thương lượng . Thomas , chắc chắn anh cũng muốn điều đó xảy ra phải không nào ? Bằng việc trả lại Catherine Baker Martin toàn vẹn cho cảnh sát , chúng tôi sẽ tiếp đón anh như một người hùng . Anh sẽ được hưởng án treo và tại ngoại , Thomas ạ . Anh sẽ không còn là một tử tù nữa , Thượng Nghĩ Sĩ Ruth Martin hứa sẽ khôi phục quyền công dân cho anh và coi anh như là một người bạn thân thiết , đúng như những gì bà ấy đã nói trên truyền hình . ALo , Thomas , tương lai đang nằm trong tay anh đấy ."

" Thomas ? Bọn họ đã điều tra ra được thân phận của mình rồi sao ? " Hoàng khẽ nhíu mày . Vậy thì mấy người Tuyết bây giờ cũng khó mà yên ổn được rồi . Chứa chấp tử tù của liên bang , thông đồng với khủng bố .. cái chức phó thanh tra của cô ta muốn không mất cũng khó . Xem ra không thể hy vọng vào thương thuyết được nữa rồi .

Tiếng loa phát thanh lại một lần nữa vang lên , lần này là giọng của bà Thượng Nghị Sĩ , mục đích cũng không ngoài việc khuyên Hoàng ra đầu thú để hưởng sự khoan hồng . Hắn còn đang phân vân không biết tính thế nào thì chiếc di động trong túi áo khoác lại một lần nữa rung lên bần bật . Chẳng cần nhìn số hiện lên trên màn hình thì gã cũng biết người gọi tới là ai .

- Alo.

- " Alo , tôi đây . Anh vẫn giữ Cath đấy chứ ? "

- Có gì nói nhanh đi .

- " Thế này nhé . Bây giờ anh nắm được bao nhiêu % cơ hội thoát khỏi chỗ đó ? Tất nhiên là phải mang Catherine theo bên người rồi ."

- Tầm 80% . Tình hình bên đó thế nào rồi ? Tất cả vẫn an toàn chứ ? Hoàng hỏi ngược lại .

- " Chưa bao giờ ổn hơn . Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin có mặt ở đó không ? "

- Có lẽ là có .

- " Tốt rồi . Hoàng , tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nhờ anh ... "

-------

- Sao còn chưa xông vào , còn chờ gì nữa ?

Một tay trinh sát trẻ ở cuối hàng thì thầm vào tai gã đồng đội đứng phía trên mình .

- Sếp bảo ..

Tay này vừa mấp máy môi chuẩn bị trả lời thì một tiếng " Rầm " lớn bất chợt vang lên . Cả hai vội ngẩng mặt nhìn lên , cánh cửa phòng 502 trước mặt họ lúc này đã bị phá tan tành , một bóng người sừng sững đứng đó , lạnh lùng nhìn mười chiến sĩ đặc nhiệm còn lại thuộc tổ phản ứng nhanh chống khủng bố đang vây kín chỗ này , trong đó có hai người vừa lao bổ vào gã giờ đang nằm lăn lóc dưới mặt đất . Cả hai đều gãy một tay và một chân .

Hoàng ôm Catherine Baker Martin chậm rãi bước xuống cầu thang , mặc kệ những đôi mắt hình viên đạn đang nhìn chòng chọc vào mình . Hắn cứ thế xuống tận tầng một rồi đi ra ngoài bằng cửa chính . Lực lượng cảnh sát bên ngoài có vẻ cũng đã nhận được tin báo , ngoài việc xiết chặt vòng vây ra thì không có động thái nào khác . Một gã trung niên đeo lon thiếu tá và hai viên cảnh sát bước tới đối diện hắn và nói bằng tiếng Anh :

- Rất hân hạnh được hợp tác với anh , Thomas Roscharsh . Sau khi anh thả tự do cho Catherine Baker Martin , chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về an toàn của anh trong thời gian tới .

- Tôi cần gặp bà Ruth Martin ngay bây giờ . Không có thương lượng . Hoàng nói với vẻ quyết đoán . Hắn đã nhận ra thượng nghị sĩ Ruth Martin và đội hộ vệ của bà ta đứng cách đó hơn ba chục mét , hiện đang di chuyển về phía này .

- Anh muốn gặp bà nghị sĩ ? Chúng tôi hoàn toàn có thể thay mặt cho bà ấy xử lý việc này . Gã trung niên vẫn giữ thái độ mềm mỏng , song trong lời nói đã ẩn chứa sự đe doạ .

- Tôi không muốn nói nhiều . Tốt nhất là các anh nên suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định . Tôi không muốn bất cứ chuyện gì đáng tiếc xảy ra với cô bé này đâu .

Hoàng vừa xốc lại Catherine Baker Martin lúc này đang gục mặt trên vai mình vừa gằn giọng . Cùng lúc đó , một dự cảm nguy hiểm bất chợt xẹt qua óc gã . Hoàng hừ một tiếng rồi ngả người ra sau , tránh một viên đạn súng ngắm bắn sượt qua đầu mình trong gang tấc . Sắc mặt của hắn nhất thời chuyển sang màu đen kịt vì giận dữ , tay phải cầm Magic Bamboo vụt mạnh xuống đất . Một vết nứt dài gần mười mét xuất hiện trên bậc tam cấp , chạy thẳng tới một nhóm cảnh sát đứng cách đó không xa làm bọn họ hốt hoảng lùi ngay lại . Tiếp đó hắn biến mất tại chỗ , trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin cùng đội hộ vệ của bà ta . Mấy người này thấy hắn như ma quỷ từ dưới đất trồi lên thì đều dựng hết cả tóc gáy , không ai bảo ai mà cùng lùi hết cả lại .

Im lặng .

Mặt tiền cao ốc Venus hiện đang tập trung tới gần hai trăm người , tất cả đều đang tròn mắt nhìn gã đàn ông đứng trước mặt Thượng Nghị Sĩ Martin với vẻ kinh hãi .

Hắn không phải là người !

Sau một hồi bàn bạc , Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin cuối cùng cũng đồng ý tự mình đàm phán với gã , tất nhiên là với sự bảo vệ đến từ tổ đặc nhiệm chống khủng bố khẩn cấp của FBI . Ánh mắt của mấy người này đều dán chặt vào Hoàng với vẻ đề phòng , rõ ràng là vẫn rất e ngại với những gì hắn vừa thể hiện trước mặt đông đảo mọi người . Gần hai tuần sống trong thế giới này , Hoàng bây giờ mới có cơ hội đối diện với Ruth Martin , người đàn bà quyền lực đang nắm giữ vị trí rất quan trọng trong nội các Hoa Kỳ ở thờì điểm hiện tại . Bà là một người phụ nữ to lớn sở hữu những đường nét thô kệch, không duyên dáng . Đôi mắt vốn rất có thần nay cũng không giấu được vẻ mệt mỏi . Một người mẹ hết lòng vì con , Hoàng thầm nghĩ .

- Cậu muốn gì ở tôi ? Bà đi thẳng vào vấn đề .

Hoàng bấm số của Tuyết rồi đưa cho bà ta , nhún vai đáp :

- Bà sẽ biết ngay thôi .

----------------------

- Em biết mà , mấy tên cảnh sát liên bang ăn hại đó chẳng làm gì được anh ấy đâu .

Hoài My vừa nhâm nhi phần pizza của mình vừa nói . Sau hai tuần sống ở đây , cô đã nhận ra pizza vào những năm 40 đúng là một lựa chọn không tồi , ít ra cũng hơn mấy món ăn đầy bơ và sữa mà cô phải miễn cưỡng nuốt vào bụng trong quãng thời gian ở trong phòng cách ly của cục điều tra Nevada . Trái lại , Tuyết và Thắm thì có vẻ hứng thú với món sandwich hơn . Lập vừa lấy giấy ăn lau một bên mép của mình vừa nói :

- Có lo thì cũng chỉ lo cho hai người Hiệp và Thư Lệ thôi . Bọn họ mất tích đã lâu , điện thoại thì không liên lạc được . Cứ chuẩn bị tinh thần trước đi là vừa .

- Nói thật , em cũng không ngờ Hiệp lại cầm cự được tới bây giờ đấy . Hi hi hi , có khi là tại cậu ta lọt vào ... mắt xanh của gã rồi cũng nên . Buffalo dù sao cũng là một tên đồng ..

Hoài My nói tới đây thì khựng lại , lén liếc mắt nhìn sang Thắm đang cắm cúi với món sandwich ngồi đối diện , thấy không có biểu tình gì khác lạ thì mới thở phào một cái . Là đồng đội của nhau gần nửa năm nay , cô biết Thắm luôn tỏ ra dị ứng khi nghe người khác vô tình hoặc cố ý nhắc tới chuyện này .

- Nếu tiếp tục đi theo lộ trình hiện giờ .. hoá ra Buffalo không sống ở tiểu bang Ohio à ? Có đúng không vậy ? Thắng nhìn Tuyết tò mò hỏi : Đã có kết quả điều tra rồi sao ? Nhưng chúng ta giờ đã không còn là người của FBI nữa , làm sao có thể ...

- Mọi người còn nhớ câu đó không : " Trong số chúng ta có một ... " rốt cuộc câu hoàn chỉnh là gì nhỉ ? Tuyết không thèm để ý đến gã mà lái câu chuyện sang hướng khác .

- Chị có nghe em hỏi không đấy ... Thắng bực bội nhắc . Trong số mấy người ở đây thì chỉ có Lập là không quan tâm mấy tới Buffalo . Nói trắng ra thì gã chỉ hứng thú với " L " , kẻ đã thôi miên mình mà thôi .

- Có lẽ là cậu ấy trong lúc hoảng loạn nói bừa .. Thắm chau mày đáp .

- Chuyện gì khiến cậu ấy hoảng loạn đến thế ? Tuyết nheo mắt nhìn Thắm hỏi với vẻ hào hứng .

- Bởi vì lúc đó ..

Thắm đang định nói tiếp thì bị ánh mắt như hai ngọn đèn pha của Tuyết nhìn xói vào làm giật mình . Cô cười gượng chuyển chủ đề :

- Làm sao tôi biết được ? ..Chúng ta còn bao nhiêu ngày nữa thì hoàn thành nhiệm vụ nhỉ ?

-Mười tám .

Thắng thuận miệng đáp luôn không cần suy nghĩ . Ngày kia là hết " kế hoạch mười ngày " của Tuyết .

Chỉ hai ngày nữa , tất cả sẽ kết thúc .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK