• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Linh Tuyền quay sang Cơ nhi đang kinh ngạc nở nụ cười ấm áp “Đương nhiên là thật, Cơ nhi không phải bằng hữu bản vương sao?” Cặp mắt lấp lánh tia giảo hoạt.

Đúng lúc này Liễu Tinh Kim mang theo Hồng ma ma vẻ mặt tái nhợt tới.

” Cơ nhi, xảy ra chuyện gì, ngươi không phải đã đắc tội Cửu vương gia chứ?” Hồng ma ma bị biểu tình nghiêm túc băng lãnh của Liễu Tinh Kim dọa sợ hãi.

” Ngươi là Ma ma ở đây?” giọng nói Mộ Dung Linh Tuyền trở nên lạnh lẽo, đôi mắt đen nghiêm khắc nhìn Hồng ma ma.

” Vâng đúng vậy thưa Cửu vương gia, Cơ nhi còn nhỏ không hiểu chuyện, mong ngài rộng lòng thông cảm.” Trong lòng Hồng ma ma lo lắng, tính tình nha đầu kia dạo này thay đổi bạo dạn hơn, nhất định đã đắc tội với Vương gia rồi.

” Bản vương muốn chuộc thân cho nàng mà thôi, bao nhiêu bạc? Nói giá đi” Mộ Dung Linh Tuyền vừa nói vừa nhìn Cơ nhi đang im lặng với khuôn mặt đầy biểu tình phức tạp.

“A, việc này, Cơ nhi, ngươi thế nào?” đây là lần đầu Hồng ma ma gặp tình huống này.

” Thế nào? Bản vương không thể chuộc nàng sao?” Giọng điệu Cửu vương gia càng thêm lạnh lẽo, khí phách Vương gia hiện rõ không sót.

” Không, không phải” Hồng ma ma lo lắng trong lòng nhìn Cơ nhi đang thất thần.

Liễu Tinh Kim rút trường kiếm nhanh chóng đặt trên vai Hồng ma ma, dọa nàng sợ la to lên “Có thể, có thể, Vương gia để ý Cơ nhi là may mắn của nàng, Cơ nhi, còn không cảm tạ Vương gia”.

Cơ nhi rốt cục hoàn hồn, đi lên nhìn Mộ Dung Linh Tuyền rồi nhẹ cười nói “Cảm tạ Vương gia yêu mến Cơ nhi, nhưng mà dù sao Cơ nhi đã ở ở chỗ này hai năm, Hồng ma ma đã chăm sóc Cơ nhi rất tốt, Cơ nhi thật sự không muốn rời khỏi mọi người.”

“Đây là lý do sao?” Mộ Dung Linh Tuyền không nghĩ tới Cơ nhi lại chìm đắm trong trụy lạc, âm thanh trầm xuống thất vọng, khuôn mặt hiện lên vẻ khinh thị, xem ra chính mình vẫn chưa hiểu hết nàng.

” Ha ha, kỳ thực nói ra sợ Vương gia chê cười Cơ nhi, tuy rằng Cơ nhi là một vũ nương nhưng vẫn mong muốn tìm được một lang quân chỉ yêu mình thôi, Cơ nhi biết Vương gia tốt với mình nhưng Cơ nhi biết Vương gia còn phải lấy Vương phi, trắc phi, thị thiếp. Cơ nhi thừa nhận bản thân rất ích kỷ, không thể nghĩ tới việc chia sẻ người mình yêu với nữ nhân khác, Cơ nhi tình nguyện yên lặng đợi ở đây, chờ một nam tử bằng lòng chỉ cưới Cơ nhi.” Cơ nhi nhẹ nhàng nói, vừa nói vừa mở to mắt đảo qua mặt Mộ Dung Linh Tuyền, Liễu Tinh Kim, Tần Chân và sau cùng dừng ở trên bộ mặt phức tạp của Hồng ma ma “Ma ma, người sẽ không cấm Cơ nhi chứ?”

” Không, sẽ không, ha ha, Ma ma tin tưởng Cơ nhi sẽ tìm được lang quân như ý, ha ha” Hồng ma ma nở nụ cười, tuy rằng nghĩ mộng tưởng của Cơ nhi sẽ không có khả năng, nhưng rất thưởng thức dũng khí của nàng, mà quan trọng nhất là nàng không cam lòng để Cơ nhi ra đi lúc này.

” Ha ha, cảm tạ Vương gia, xin bỏ qua cho Cơ nhi không biết tốt xấu, Cơ nhi tại đây thành tâm mời Vương gia, Quốc cữu, còn có ngươi thị vệ ca ca, ha ha, nửa năm sau lại tới đây cổ động Cơ nhi được không?” Cơ nhi nhìn ba người chân thành cười nói.

” Quốc, Quốc cữu gia? Tần, Tần công tử?” Hồng ma ma kinh ngạc tới rớt cằm.

” Cơ nhi, ngươi chắc là biết nam nhân đều ba vợ bốn nàng hầu, sao có thể chỉ lấy một người?” Tần Chân đảo mắt nhìn về Cơ nhi phía sau Hồng ma ma, trong lòng thấy không tin được.

” Ha ha, Quốc cữu gia, đó là bởi vì người không hiểu” Cơ nhi một đôi mắt to sáng sủa nhìn hắn.

” Không hiểu? Không hiểu cái gì?” Tần Chân không giải thích được, nếu hắn không hiểu nữ nhân thì không ai dám là hiểu.

“Người, không hiểu – ái tình!” Cơ nhi đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối, sau đó thản nhiên cười nói “Ái tình chân chính là mắt không thể chứa được một hạt cát, nếu như ngươi yêu nàng thì sẽ không tổn thương nàng, bởi vì thương tổn nàng sẽ khiến ngươi càng đau hơn, sao lại khiến nàng một mình trông giữ khuê phòng, trong lòng nghĩ phu quân của mình đang cùng với nữ nhân khác mây mưa thất thường đây? Hay là các ngươi tưởng tượng không được loại cảm giác này, nếu thế thì các ngươi nghĩ ngược lại nếu như nương tử của ngươi có vài tướng công, trong lòng ngươi dễ chịu sao? Ha ha, mong muốn Vương gia có thể cảm thụ tâm tình Cơ nhi.” Thủy mâu Cơ nhi lấp lánh,dịu dàng không gì sánh được nhìn Mộ Dung Linh Tuyền.

“Ý tứ của nàng muốn nói cho bản vương, hẳn là nam nữ bình đẳng đúng không?” Mộ Dung Linh Tuyền trầm tư, nhìn đôi mắt Cơ nhi như chứa đầy ánh sao trong đó.

“Ha ha, Vương gia thật hiểu ý Cơ nhi” nàng cười duyên với hắn, không ngờ tiểu Vương gia lại thông minh như vậy.

“Nam nữ làm sao có thể bình đẳng, hồ đồ! Điều đó không có khả năng, không có khả năng!” Tần Chân cau mày lắc đầu.

“Chờ Quốc cữu thật lòng yêu một người thì sẽ hiểu thôi” Cơ nhi trong lòng cười thầm, sắc quỷ thì làm sao hiểu được chứ.

Tần Chân ngẩng đầu ngẩn người nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ nhi, đối với lời nàng nói vẫn rất mờ mịt, Cơ nhi lắc đầu cười nói “Quốc cữu gia, đừng nghĩ nữa, ngày nào đó người thích một người đến đến thì người sẽ hiểu rõ thôi.”

“Đau lòng?” Tần Chân thì thào hỏi Cơ nhi.

“Không sai, đau lòng, rất đau rất đau, đau đến so với bị chém một đao còn đau hơn….” Cơ nhi mở to mắt mỉm cười nhìn hắn, nghĩ thầm quỷ hoa tâm mà biết mới sợ.

“Ừm, có lẽ ngày nào đó ta sẽ hiểu rõ” Tần Chân lộ ra khuôn mặt có thể mê hoặc nữ tử bây giờ nhăn nhúm một chỗ.

” Cơ nhi, nếu nàng không muốn thì bản vương cũng không miễn cưỡng, nhưng mà nhớ kỹ sau này đừng quá kích động, có chuyện gì thì tìm bản vương, nhớ kỹ, chúng ta là bằng hữu” Mộ Dung Linh Tuyền biết có nói nữa cũng vô dụng, Cơ nhi là một nữ tử đặc biệt, tuy là nương nhưng bên trong tỏa ra ngạo khí, nếu mình thật sự coi nàng là bạn thì nên tôn trọng nàng.

“Vâng, cảm tạ Vương gia, chúng ta là bằng hữu” Cơ nhi nở nụ cười thật tươi, nhìn khuôn mặt tuấn tú tiểu thụ kia lại cười càng rạng rỡ, mà Mộ Dung Linh Tuyền nể mặt mà cho nàng thấy khuôn mặt tuấn tú cười tới đỏ mặt vì thẹn, nghĩ thầm sao trước mặt nàng cho dù làm thế nào cũng không dựng được vẻ Vương gia.

” Ha ha, được rồi, Vương gia, Quốc cữu gia, mọi người mau ngồi, Cơ nhi sau này còn phải nhờ hai người để ý” Hồng ma ma lập tức hòa hoãn bầu không khí, cười tươi như hoa loa kèn, Cơ nhi quả nhiên tiền đồ vô tận.

Cơ nhi lập tức thân thiện kéo Vương gia ngồi xuống, nhìn hắn bằng cặp mắt to ẩn chứa thâm ý, trong lòng vui vẻ, ném cho hắn một ánh mắt quyến rũ rồi ghé vào lỗ tai hắn nhẹ thổi “Thế nào, Vương gia coi trọng Cơ nhi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK