Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7: Bị vu oan

Ba người đang nói chuyện rất vui vẻ bỗng từ xa có hai người một nam một nữ bước tới

- " Không biết ba tỷ tỷ đang nới chuyện gì mà vui thế, cho muội muội này tham gia với có được không ? "_ Người nói không ai khác chính là Lạc Hoa, tuy mở miệng ra nói như vậy nhưng trong mắt toàn là khinh bỉ nhìn họ

- " Hứ, nực cười muội hà cớ phải gọi ba người vô giáo dục này là tỷ tỷ, bọn họ không xứng "_Lạc Siêu mở miệng nói với Lạc Hoa, khóe miệng chính là một nụ cười khinh miệt

- " Không biết đệ đệ nói như vậy là ý gì? Mặc dù Tiểu Mai không phải là tỷ tỷ danh chính ngôn thuận nhưng cũng lớn tuổi hơn đệ còn luận theo tôn ti thì ta và Nguyệt Cát là tỷ tỷ của đệ, mở miệng ra sao có thể ăn nói với tỷ tỷ mình như vậy chứ, người ngoài nghe thấy sẽ cười chê cho "_ Lạc Ngọc nói chuyện tuy nhẹ nhàng nhưng có thể nghe được là đang kìm nén sự tức giận của mình, hai huynh đệ họ luôn làm cho người xung quanh chán ghét ngay cả Lạc Ngọc cũng vậy, bây giờ còn mở miệng ra mắng họ là 'vô giáo dục', chửi họ thì không sao mà câu này là chửi tới tận mẫu thân của nàng bảo nàng không giận cũng khó

- " Đúng vậy, không biết ai mới là người vô giáo dục "_ Nguyệt Cát lúc này đã trở lại dáng vẻ ngốc nghếch thường ngày của mình nói với họ, thật ra cô cảm thấy đôi lúc ngốc cũng rất tốt có thể mắng người mà không câu nệ lễ phép giống như tỷ tỷ cô. Tiểu Mai lúc này tuy rất muốn lên tiếng nhưng suy cho cùng cô cũng chỉ là một nô tỳ cho nên im lặng nhượng bộ nhưng trong mắt lại là sự căm phẫn

- " Sư huynh ta mắng các người như vậy là đúng đó, họa tới đầu rồi mà còn dám lớn tiếng "_ Lạc Hoa bênh vực sư huynh mình

Nghe hai người bọn họ nói vậy trong lòng ba người Nguyệt Cát dấy lên lo lắng. Qủa thật chẳng lâu sau Tiểu Cúc - người hầu của Lạc Ngọc đến nói với bọn học rằng Lạc Thần - phụ thân Lạc Ngọc và Nguyệt Cát cho gọi

Ba người bước vào đại sảnh, ngồi ở ghế trên cao là Lạc Thần, hai bên là Mạc Thanh đang nhìn các nàng bằng ánh mắt mỉa mai và mẫu thân của các nàng, phía dưới nữa là Lạc Siêu và Lạc Hoa đang rất đắc ý, lại nhìn về phía mẫu thân thấy được sức mặt bà rất lo lắng cả ba biết lần này là chuyện lớn, không biết lần này rốt cuộc là chuyện gì nữa đây, bao năm qua ba người họ đều chính là sống trong những ngày tháng như vậy

- " Nói mau ba người các người là ai đánh cắp trang sức cùng ngân lượng của Nhị phu nhân "_ Lạc Thần lớn tiếng hỏi nhưng trên mặt ông lại không hề thấy một tia tức giận nào. Lúc này trong lòng ba người Nguyệt Cát là sự tức giận vô cùng lại là Mạc Thanh sao lúc nào bọn họ gặp chuyện đều có liên quan đến bà ta kia chứ, đến kẻ ngốc cũng biết ẩn tình bên trong là gì

- " Phụ thân người đang nói gì tụi con không hiểu chẳng nhẽ người nghĩ chúng con thiếu ngân lượng tới mức đi đánh cắp đồ của người khác ư ? "_ Lạc Ngọc nói

- " Ta cũng nghĩ con sẽ không làm như vậy nhưng sao con dám chắc người khác sẽ không làm ? "_ Mạc Thanh trả lời đôi mắt lướt qua Tiểu Mai và Nguyệt Cát - cái gai trong mắt mà bà luôn muốn loại trừ

- " Đúng vậy tỷ tỷ, tỷ đương nhiên sẽ không làm việc đó nhưng có một số người tính xấu khó bỏ sẽ làm "_ Lạc Hoa phụ họa lời của mẫu thân

- " Ý của Nhị phu nhân là đang ám chỉ ai, Lạc Ngọc ngu muội không hiểu xin hãy nói rõ "

- " Ta đương nhiên không dám nói bừa, chỉ là ta suy nghĩ có thể là Tiểu Mai và... "_ Mạc Thanh lấp lửng không rõ nhưng ai cũng biết là bà muốn ám chỉ Nguyệt Cát

- " Muội muội, muội có hiểu lầm gì ở đây không ? Nguyệt nhi và Tiểu Mai từ nhỏ là ta đích thân dạy dỗ sao có thể làm những việc như vậy được "_ Bà Y Phương lên tiếng bênh vực hai đứa con của bà, bà hiểu rõ hai đứa nhỏ này sao chúng nó có thể làm như vậy được

- " Thưa đại phu nhân, con biết là người dạy dỗ hai tỷ tỷ ấy từ nhỏ nhưng hai tỷ ấy một người là người hầu chỉ sợ dạy dỗ thế nào cũng không thể nào ngoan hiền như Lạc Ngọc tỷ tỷ được, một người thứ cho con nói thẳng lại chính là ngốc nghếch chỉ sợ là thấy những thứ trang sức xinh đẹp của mẫu thân con lấy chơi rồi bỏ ở đâu đó cũng không biết được thì sao ? "_ Lạc Hoa không ngại chăm dầu vào lửa

- " Lạc Hoa sao con có thể nói tỷ tỷ con như vậy được, tuy là tỷ tỷ con ngốc thật nhưng sẽ không tham những thứ vặt vãnh như vậy đâu ? "_ Lời của Mạc Thanh tuy là trách móc nhưng ngữ điệu lại là đang cười Nguyệt Cát ngốc

- " Mẫu thân nói đúng, theo con thấy chính là ả Tiểu Mai lấy cắp "_ Lạc Siêu buông lời vu khống, bởi vì hắn từng có ý muốn lấy Tiểu Mai làm thiếp không ngờ cô sống chết không chịu, kiêu ngạo như hắn sao có nhịn được nỗi nhục đó nên luôn tìm cơ hội trả thù cô mà đây chẳng phải là một cơ hội tốt ư ?

- " Thưa thừa tướng, phu nhân, tiểu thư, thiếu gia, Tiểu Mai con tuy xuất thân thấp hèn nhưng sẽ không làm những chuyện như vậy xin mọi người đừng buộc tội oan cho con "_ Tiểu Mai phản bác lại những lại buội tội của ba mẹ con Lạc Siêu

- " Đúng vậy phụ thân con tin Tiểu Mai sẽ không làm như vậy "_ " Ưm con cũng vậy con tin tỷ ấy " _ Lạc Ngọc và Nguyệt Cát lên tiếng

- " Ha, nực cười hai người có khi lại là đồng lỏa của ả thì đương nhiên sẽ bênh vực nhau rồi, phụ thân theo con thấy thì bắt ba người họ đưa cho quan phủ xử lí xem học sẽ biện minh cho mình kiểu nào "_ Lạc Siêu xúi giục

Lạc Thần im lặng từ lúc nãy tới giờ, tuy ông không thích ba đứa nhỏ này cho lắm nhưng sống chung với ba đứa nó từ khi tụi nó còn nhỏ cho đến khi trưởng thành ông sao có thể tin được ba đứa nhỏ này sẽ làm ra chuyện như vậy. Huống chi nếu chuyện này đưa ra quan phủ chẳng phải sẽ bôi nhọ thanh danh của Phủ Thừa tướng sao?

- " Chuyện này phải điều tra cho rõ ràng, Lạc Ngọc, Tiểu Mai, Nguyệt Cát ta cho các ngươi bảy ngày để tìm ra chứng cứ chứng tỏ là mình vô tội, nếu không tìm được ta sẽ xử lí "

- " Nhưng thưa phụ thân chuyện này....... "_ Lạc Siêu không phục nói

- " Chuyện này ta quyết định như vậy không ai được nói gì nữa "_ Lạc Thần nói, trừng mắt nhìn Lạc Siêu và mọi người trong đại sảnh

- " Vâng "_ Tất cả cùng đồng thanh. Lạc Thần bước ra khỏi sảnh

Chuyện đã xử lí, mọi người cũng tản ra ai làm việc nấy chỉ còn lại mẹ con Nguyệt Cát cùng mẹ con Lạc Siêu

- " Bảy ngày, hoang đường rõ ràng là tội chứng rành rành sao có thể tìm ra được chứng cứ nào chứng tỏ mình vô tội được, phụ thân quả là đã già "_ Lạc Siêu mỉa mai

- " Huynh không thể nói như vậy được tuy chứng cứ rành rành nhưng cũng phải cho các tỷ tỷ một cơ hội chứ "_ Lạc Hoa phụ họa, Mạc Thanh không nói gì nhưng nhìn ánh mắt khinh bỉ của bà ta cũng đủ hiểu rồi. Nói xong ba mẹ con họ rời khỏi sảnh

Mấy người Nguyệt Cát thấy vậy cũng lười nói lại, điều quan trọng bây giờ phải tìm ra chứng cứ nhưng chỉ có bảy ngày có lẽ trong bảy ngày này họ phải nhọc tâm nhọc trí rồi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK