• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tách ! Tách ! Tách !

Những giọt nước mưa sau cùng từ trên mái hiên đọng lại , rơi xuống !

- Hức , hu hức ... hu....

Bên đường , hình dáng hai người ướt sủng . Một người con trai to con đang ôm lấy một người con gái vào lòng . Không ai thấy rõ gương mặt người con gái đó , dáng người gầy yếu lẻ loi .

Mưa tạnh rồi , My đã về .

Chỉ còn hai người vẫn ôm nhau ở nơi đó . Long không biết đã có bao nhiêu ánh mắt nhìn mình , bao nhiêu câu hỏi thăm hay người ta nói năng gì đó . Hắn chỉ biết , người con gái trong lòng vẫn khóc chưa cạn nước mắt . Bao lâu rồi nhỉ ? Cũng về đêm rồi...

Hình như hơn hai tiếng rồi , cánh tay hắn thấy khá mỏi .

- Hức ...hức...hức......

Long thấy có cái gì động đậy trong lòng . Cô bé yếu ớt từ từ đẩy hắn ra , ngửa gương mặt lên nhìn hắn . Đôi mắt xưng đỏ lên , gương mặt trắng bệch ra , đôi môi tái nhợt . Còn có cảm giác da mặt như mềm ra nữa . Long có cảm giác đau lòng...

Cô gái ráng kiềm lại những giọt nước mắt sau cùng , cố gắng bình tĩnh lại .

- Cám ơn anh....

Một câu nói cho tất cả . Long nhìn Dao chỉ mỉm cười nhẹ , Dao lạng choạng đứng dậy .

- A

Dao bất ngờ mất thăng bằng , ngã người ra sau .

Bụp !

Cô ngã vào cái gì đó vừa đủ mềm , vừa ấm áp lại có cảm giác quen thuộc .

- Em còn yếu lắm , đi từ từ cẩn thận thôi .

Dao ngước đôi mắt xưng nhìn lại người con trai phía sau vừa nói . Cô lại một lần nữa đang ngã vào lòng người ấy , người ấy đứng dậy khi nào ? Vì sao luôn ở phía sau cô ?

Dao lại đẩy Long ra , cố gắng đứng thẳng dậy . Gật đầu cười nhẹ với Long rồi đến trường lấy xe ra về .

Long nhìn theo bóng lưng yếu ớt cố gắng mỉm cười đó , có gì đó thắt lại trong lòng . Tại sao cứ phải đẩy anh ra ? Em luôn khờ như vậy sao ?...

Long đứng nhìn theo hướng Dao đi , đến khi Dao lấy xe ra rồi chạy ngang qua hắn không ngoảng đầu lại . Long chỉ biết nhìn theo bóng lưng xa dần của Dao , trong lòng có một cảm giác mất mát nào đó . Hắn bất chợt nhìn xuống đôi tay của mình , đôi tay đã ôm người con gái đó...

Cảm giác này , là sao ?...

Tôi yêu rồi , có phải không ? Đến từ những câu nói , những ánh mắt , những lần đụng chạm...

Đến từ đâu nữa ?...

Long lại trở về nhà mình , đôi mắt tràn đầy tâm sự .

Tối đó , Long thức đến ba giờ sáng mới ngủ thiếp đi . Long còn đoán được người con gái tên Dao chắc sẽ thức cả đêm để khóc , khóc đến khi nước mắt cạn đi...

Ánh trăng , một khoanh tròn màu đỏ đã bao bọc một nữa mặt trăng lại , ngôi sao cam sáng lấp lánh trên bầu trời .

O0O.............

Ò....ó....o....

Con gà mỗi ngày lại gáy , khi nào thì nó mới lên nồi lẩu ngồi nhỉ ?

Long đã thức từ lâu , ngủ muộn nhưng thức sớm . Thật là dạo này mệt mỏi đầu óc quá mà , sao mọi chuyện cứ rối tung tối mù lên vậy ? Một tình yêu đẹp , một cuộc sống tốt không phải rất tuyệt sao ?

Long ngồi trầm tư trên giường nhìn ra ánh sáng bên ngoài cửa , nơi bầu trời xanh thẳm bên ngoài phân ra những áng mây trắng...

Trời đẹp quá , sao lòng người lại rầu rĩ ?

Hôm nay đối diện với My thế nào đây ? Còn đối diện với Dao cách nào ?

Trời ạ , sao mà cứ làm khó con thế này ?

Sau khi ngồi im lặng cả tiếng đồng hồ thì Long lại thực hiện những sinh hoạt hàng ngày . Đánh răng , súc miệng , ăn cơm , lên mạng v.v.......

Rồi cũng đến giờ đi học !

Đi học ,...

Sao hôm nay lại thấy run thế này nhỉ ?

Sẽ vào đó chào hỏi mọi người như chưa có gì xảy ra chăng ?

Long đi qua đi lại trong phòng suy nghĩ đủ thứ , thật sự giờ hắn rất bối rối . Nên làm cách nào cho tốt nhỉ ?

Sau khi hơn một giờ suy nghĩ cho kế hoạch trở lại trường , cuối cùng Long quyết định là cười hỏi như mọi khi . Xong hắn liền xách cặp trở lại trường ngay , hôm nay hắn đi sớm nửa tiếng so với thường bữa . Có lẽ để chuẩn bị tinh thần đối mặt với My .

O0O..................

Long ngồi ở quầy tiếp tân , vô cùng hồi hợp đợi hình dáng của My để chạy lại....cười nói như thường ngày .

Long cười cười nói nói với mấy chị tiếp tân , hắn thường ngày cũng khá thân với mấy chị nên cũng dễ bắt chuyện .

- Dạo này chị Hiền đẹp ra nha .

Chị Hiền cười cười lại nói :

- Đồ quỷ này , dạo này em học sao rồi ?

Long cười cười nói :

- Cũng ổn chị , có điều chưa có bạn gái . Em vẫn độc thân nè , hay là chị làm mai cho em đi ha .

Chị Hiền cười cười , làm ra vẻ bí mật hỏi :

- My lớp em thì sao nè ?

Long câm nín , hắn đang cứng họng . Sao tránh cái gì thì trúng cái đó vậy trời ? Long đang định nói gì đó thì tự dưng hắn ngoáy ngoáy lổ tai . Từ từ ngửa đầu lên trần nhà .

Chị Hiền thấy lạ thế định hỏi gì đó thì Long thở dài một cái , xách cặp bước lên lầu .

Chị Hiền nhìn theo đầy thắc mắc , sao lại thở dài ? Sao tự dưng bỏ đi vậy ta ?

Thật khó hiểu........

O0O................

- Anh à , có phải anh giận em không ?

Trên sân thượng , đây là căn tin trường , có mấy cái bàn inox đã có người ngồi . Một cái bàn gần cửa sổ , một cô gái dáng người mảnh mai , đôi mắt sưng húp và gương mặt nhợt nhạt đang dùng một vẻ cầu khẩn nói chuyện với người con trai đối diện .

Người con trai nhìn người con gái , có vẻ thương cảm đáp lời :

- Không phải đâu em à , chúng ta không đến được với nhau đâu . Anh...anh đã có người khác rồi .

Cô gái lại trào nước mắt !

Cô lấy tay lau đi hai hàng nước mắt , môi cô mím chặt lại , gương mặt nhợt nhạt . Đè nén nổi đau xuống , nếu theo chút hy vọng cô nói :

- Là vì sao anh nói đi ? Có phải em có chổ nào không tốt không ? Anh cứ nói , em sẽ sửa đổi mà...

Chàng trai nhìn cô mang theo một vẻ đau xót , được bao nhiêu người con gái chung tình như vậy ? Chàng trai đưa tay lên , muốn lau đi giọt nước mắt đang chảy xuống .

- ANH ẤY ĐÃ CÓ BẠN GÁI RỒI SAO CÔ CỨ BÁM THEO VẬY ?

Một giọng nói lanh lảnh cất lên làm chàng trai giật mình rút tay lại , mọi người đổ dồn ánh mắt sang người vừa nói . Một cô gái tuổi khoảng mười tám – hai mươi , gương mặt xinh đẹp có nét kêu sa . Đôi môi mỏng và tóc uốn cong .

Cô cất tiếng la lên làm mọi người đều chú ý đến Dao , người Dao run nhẹ lên , cô không biết phải làm sao cho phải . Cô cảm thấy sợ , cảm thấy mệt mỏi , mất mát và đau lòng .

Tách ! Tách !

Nước mắt Dao lại rơi...

Người con trai đối diện đứng dậy nắm tay người con gái có giọng nói lanh lảnh kia , chàng trai nhìn một vòng rồi nói nhỏ với cô gái :

- Thôi , bỏ qua đi em . Chúng ta đi xuống đi .

Dao ngước đôi mắt to , vẫn còn hai hàng nước mắt đang chảy không dám tin nhìn chàng trai . Tại sao lại đối xử với em như thế ?

- MỌI NGƯỜI NHÌN KỸ NGƯỜI CON GÁI NÀY NHÉ , CÔ ẤY CỨ BÁM LẤY BẠN TRAI TÔI MÃI ĐÓ . CÁC NGƯỜI HÃY NHÌN KỸ NGƯỜI CON GÁI KHÔNG BIẾT XẤU HỔ NÀY ĐI .

Người con gái kia không bỏ qua , chỉ tay vào mặt Dao la thẳng thừng . Người con trai đứng kế bên chỉ biết kéo kéo tay người con gái không nói gì .

Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao , chỉ chỉ trỏ trỏ về phía ba người .

Dao ngước mặt lên nhìn ngón tay đang chỉ mình , Dao lại xoay sang xung quanh nhìn những cặp mắt đang đầy soi mói cô .

Dao xoay lại chàng trai , sao anh đối xử với em như thế ?

Làm sao đây ? Khó chịu quá ,

Có ai giúp tôi với...

Dao lấy hai tay che mặt lại , hai dọng nước mắt men thẻo kẽ tay chảy xuống rớt trên đùi cô .

Liệu lần này còn có ai đến giúp mình nữa không ? Một ai đó , giống như các lần trước ?...

- Mới vắng anh có tí , mà em đã ra nông nỗi này rồi à ?

Một giọng nói quen thuộc làm Dao giật mình , đây là......Dao ngước lên , xoay qua lại tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó .

Là anh !

Người đến từ từ bước đến cạnh Dao , ngồi xuống !

Người đó đưa đôi mắt đầy ấm áp nhìn Dao , lấy tay lau hai hàng nước mắt cô đang chảy ra .

Dao không biết tại sao , lúc này cô lại cảm thấy được quan tâm , cảm thấy ấm áp . Lại là anh , lần nào cũng là anh...lần này , lại giúp em một lần nữa anh nhé ? Dao yên lặng để người đó lau hai hàng nước mắt không nói gì .

- MÀY LÀ THẰNG NÀO ?

Cô gái lanh lảnh kia lại cất tiếng , Long nhìn qua cô bé kia rồi nghiêng đầu nhìn chàng trai – bạn trai củ của Dao . Long thở ra một hơi dài , nhìn ngó xung quanh .

Bổng , Long lấy mấy cái muổng với mấy cái nĩa bằng inox trong ống ra . Trước ánh mắt quan sát của mọi người , Long lại móc trong túi ra một cái găng tay màu đen đeo vào tay trái . Mọi người vẫn còn đang thầm thì xem hắn làm cái gì thì hắn lấy tay trái cầm cả bó muổng nĩa lên ,

Bóp vào !

XÉttttt

Tiếng cọ sát và tiếng móp méo của kim loại va chạm vào nhau , trước mặt mọi người cả đám muổng nĩa đang bị Long bóp méo lại . Bóp vào nữa ! Bóp mạnh hơn !

Tay phải của Long cũng đưa lên đè đám đầu muỗng nĩa lại , tay trái mở ra , bóp mạnh lại . Hai tay của Long vo tròn đám inox trong tay lại . Trước sự chứng kiến đến há hốc miệng mồm của mọi người , hắn lấy hai tay bóp mạnh thêm một cái nữa rồi quẳng ra .

Keng ! Lẻng kẻng !

Lẻng Kẻng !

Một cục inox tròn vo , không còn hình dạng như lúc đầu . Một cục kim loại do người tạo ra như nắn đất xét đang ở trên bàn !

Mọi người nhìn hắn , tất cả đều im lặng !

Mọi người nhìn sang cục inox trên bàn , tất cả không có lời gì để thốt ra tiếp tục .

Dao cũng kinh ngạc trước sức lực của Long , cô nhìn trân trân cục inox tròn vo trên bàn . Sao có thể ?...

- Đây là bạn gái tôi , có vấn đề gì khi tôi ngồi kế cô ấy à ?

Hả ? Dao đôi mắt to trong nhìn sang Long , Long vừa nói một câu làm cô giật mình !

Tất cả mọi người nghe xong câu nói đó đều xoay ánh mắt sang nhìn người con gái to mồm lúc nãy , mặt cô gái trắng bệnh ra .

Ơ , Dao giật mình ! Long tự dưng nắm lấy tay của Dao . Cả hai đứng dậy !

Dao ngờ ngợ đứng lên theo Long , cả hai lướt ngang qua cô gái lanh lảnh kia trước ánh mắt của tất cả mọi người .

Dao không muốn vùng vẫy ra , hãy đưa cô đi , đi đâu cũng được . Cô cảm thấy đau lòng lắm , cô liếc ngang nhìn chàng trai một cái rồi lại xoay về nhìn bóng lưng Long . Có gì đó...thật an toàn !

Lúc lướt qua cô gái kia , Long cười khẩy một tiếng vào tai cô gái . Cả người cô gái run lên bần bật , không dám quay lại nhìn Long lấy một lần .

Tất cả đều im lặng cho đến khi hai người đi khỏi thật lâu .

Bên dưới lầu ,

- Cám ơn anh , lần nào cũng nhờ anh giúp em thật ngại quá ! Sau này có gì cần giúp anh cứ kêu em nhé !

Long nhìn người con gái vừa cám ơn trước mặt không biết nói gì . Cô gái này yếu ớt quá...

Là vì lần nào anh cũng nghe thấy lời kêu cứu của em đấy thôi , ngốc ạ !

Dao nói xong có vẻ không có hứng thú nói nữa . Cô không còn như thường ngày , xoay người bước đi không cần nghe lời nói của Long .

Long đưa tay ra nắm lấy tay Dao , kéo ngược cô lại .

Ánh mắt hai người chạm nhau , Long nhìn nhìn Dao . Dao còn bỡ ngỡ chưa biết phản ứng ra sao thì cánh tay Long đưa lên , áp vào trán cô .

- Em đang sốt rất cao đó ! Em nếu còn không uống thuốc sẽ nguy hiểm lắm đấy .

Dao giật mình trước lời nói của Long , sao người quan tâm em lại là anh... Ánh mắt Dao buồn bã , gật đầu nhẹ rồi lại quay đi , kéo bàn tay ra khỏi tay Long . Long nhìn theo bóng lưng người con gái khuất dần , trong lòng có nổi đau nào đó...

Mất mát...

Buồn chăng ?

Giờ học đến , Long không nói gì với My cả . My vẫn cười cười như mọi ngày , mọi người xung quanh ai cũng thấy Long có chuyện buồn nên không nói chuyện với nó .

- Teacher , may i go out ? ( Cô , con có thể ra ngoài không ? )

- Yes ! Sure . ( Được chứ , tất nhiên )

Cạch ! Giờ học bắt đầu được nữa tiếng thì Long đã xin ra ngoài . Long đi từng bước một thật nhẹ nhàng , như sợ gây ra tiếng động , sợ làm giật mình cái gì đó tỉnh giất .

Long bước đến gần cầu thang thì ngồi xuống . Long ngồi dựa vào tường , đôi mắt dõi ra xa xăm không biết đang nghĩ gì .

- Hức ...hu...hức...hức hức......

Long vẫn im lặng , vẫn nghe tiếng khóc từ dưới cầu thang vọng lên .

Dưới cầu thang ấy , một người con gái yếu ớt đang che đi đôi mắt sưng húp mà khóc rất đau đớn . Khóc , rất thương tâm !

Long ngồi im lặng nghe ,

Dao ngồi khóc !...

Cứ như thế , một người ở trên cầu thang , một người ở dưới...

Sao cứ luôn luôn như thế nhỉ ? Buồn thật...

Long cứ ngồi thế , hơn mười lăm phút sau tiếng khóc nhỏ dần rồi mất hẳn . Có lẽ Dao đã quay trở lại lớp học . Long ngồi thêm năm phút nữa , không biết nghĩ gì rồi hắn mới từ từ đứng dậy quay trở lại lớp .

O0O..................

Cạch ! Cạch !

Tiếng bước chân của Long đi sau cùng , My nhìn sơ qua bộ dáng buồn bã của Long cả ngày thì im lặng không biết nói gì . Cô chỉ dõi theo , cô không muốn một sự vượt quá giới hạn nào nữa...My xoay lại nhìn một cái , rồi ra mở cửa đi trở về nhà .

Long vẫn đang cuối đầu bước đi , hắn cứ nhìn bên dưới mặt đất không biết đang nghĩ gì .

Cạch !

Bước chân của Long đã dừng lại . Dừng lại vì hắn thấy bên dưới đang có một đôi giày búp bê nhỏ . Long từ từ ngước nhìn lên !

Đôi mắt sưng húp , gương mặt trắng nhợt nhạt , đôi môi trắng bệch run rẩy . Dao đang đứng trước mặt hắn !

Không hiểu vì sao , tim đập mạnh !

- Sao em chưa về ?

Long ráng gượng cười , nặng ra một nụ cười hỏi Dao . Dao mỉm cười yếu ớt nhìn hắn hồi lâu rồi nói , giọng nói có phần hơi khàn – có lẽ do cảm , có lẽ do khóc nhiều :

- Em có thể hỏi điều này không ? Anh hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời anh nhé .

Long nhìn Dao , gương mặt hắn trầm tư rồi đáp :

- Được ! Em cứ hỏi đi .

Dao mỉm cười lần nữa , gương mặt có hơi ngại ngùng , cô hít một hơi rồi nhìn hắn nói :

- Anh đồng ý làm bạn trai em chứ ?

Bụp ! Bụp ! Bụp !

Sao tim lại đập mạnh thế này ?

Long giật mình trước câu hỏi của Dao . Đầu hắn hơi bắn loạn một chút , vậy là...

Có thể cô ấy muốn một bắt đầu mới , cũng có thể muốn quên đi thằng kia...

- Anh hãy suy nghĩ kỹ !

Dao lại thỏ thẻ nói một câu trước mặt hắn . Long nhìn kỹ lại cô gái trước mặt , hắn thở dài , em sao lại thành ra thế này rồi ? Không biết suy nghĩ ra sao mà hắn đơn giản trả lời :

- Được , từ hôm nay anh là bạn trai em .

Dao nhìn hắn mỉm cười yếu ớt , không có nét hạnh phúc mà có một nét gì đó cương nghị , cô lại cố cười nói :

- Bây giờ thì em chưa yêu anh , hãy cho em thời gian anh nhé . Em sẽ cố gắng thật nhiều , cảm ơn anh đã đồng ý...

Long im lặng nhìn người con gái trước mặt , em là muốn làm gì đây hả ? Long nhìn người con gái trước mặt , có những cảm giác đan xen trong lòng , Long nói với một giọng trầm buồn :

- Anh sẽ đợi , cùng nhau cố gắng em nhé .

Dao cười một cách yếu ớt , nói ra một câu cuối có vẻ khá mệt mỏi :

- Vậy tạm biệt anh , mai mình bắt đầu hẹn hò anh nhé . Công viên Hoàng Văn Thụ , lúc 8h nhé anh .

Long gật đầu im lặng , Dao mỉm cười rồi xoay đi định đi ra cửa . Long nhìn theo dáng đi yếu ớt đó .

Hả ? Hắn nhanh chóng chạy lên đỡ lấy !

Bụp !

Hắn lấy tay đỡ lấy Dao , cô bé này lúc nãy đang đi thì ngã . Đã sốt cao lắm rồi !

Dao nhìn thấy Long đỡ lấy mình thì lại mỉm cười yếu ớt lần nữa , từ trong vòng tay Long gắng đứng thẳng dậy . Long nhìn cô gái buộc miệng nói :

- Em đang bị cảm , hay đợi khỏe lại rồi hãy đi .

Dao nhìn Long cười nói :

- Vẫn như củ anh nhé ! Sáng mai em sẽ đợi anh !

Cô gái lại bước đi ra cửa , đón một chiếc Taxi về nhà . Long nhìn theo đuôi xe khuất dần đi mà cảm thấy có gì đó chua xót trong lòng...

Hắn lại lủi thủi về nhà , nên vui hay nên buồn đây nhỉ ?

Tối đó , Long lại tiếp tục thức tới hơn ba giờ sáng mới ngủ được .

O0O.....................

Reng...eng..........Reng...............

Chuông điện thoại reo , 7h rồi !

Long lật đật không có chút say ngủ nào nhanh chóng vào nhà vệ sinh chuẩn bị , lại chọn một bộ quần áo thật đẹp – thật bảnh bận vào . Một sơ mi sọc xanh trắng – xì tai của hắn luôn là sơ mi với một cái jean đen . Hắn mất 15ph trong nhà vệ sinh để soi gương chính mình .

Sau khi cảm thấy cũng khá được , Long lập tức kêu xe ôm đi đến công viên Hoàng Văn Thụ . Thật ra từ nhà hắn đến đó cũng không xa , nhưng đi bộ đến thì hắn không muốn . Mệt mà dễ ra mồ hôi – lỡ Dao chê hắn thì sao .

Dù cô bé đó không có thật sự nói thích hắn , hắn cũng biết điều đó nhưng trong lòng hắn vẫn có một loại cảm giác hạnh phúc nào đó .

Sợ gì chứ ? Người con trai thật sự là phải cướp được trái tim người mình yêu , lửa gần rơm lâu ngày cũng bén . Chẳng lẽ hai người làm bạn trai , bạn gái nhau một năm , hai năm , ba năm , năm năm mà lại không có tình cảm à ?

Hắn rất kỳ vọng vào tương lai , chuyện buồn hôm qua đã bị vứt lại ở phía sau .

- Bao nhiêu tiền bác ạ ?

- Dạ , chào bác .

Hôm nay công nhận , trả tiền xe ôm mà cũng thấy vui !

Long đứng ngó qua ngó lại , không biết là Dao đứng ở chổ nào ta ? Long móc điện thoại ra định gọi cho Dao thử . Hôm đi thác Giang Điền Long có xin số của Dao rồi !

Túi quần của Long rung lên , Long móc ra xem số của ai . Là của Dao !

Ơ... không phải linh vậy chứ ? Trước giờ chỉ có mình nghe cô ấy cầu cứu mà , không nghe thấy cô ấy cũng nghe được suy nghĩ của mình nha !

Long tươi cười bắt điện thoại .

“ Alô , em ở đâu ? “

“ À , trong tay bọn tao “

Long xám mặt , giọng nói của một thằng đàn ông , một thằng lưu manh !

“ Bọn mày là đứa nào ? “

“ Bọn tao không ngờ mày bị thả xuống sông không chết , còn lật tẩy Văn , phá đám kế hoạch của bọn tao “

Mắt Long giựt giựt lên , đây là...

“ Vậy bọn mày muốn gì ? “

“ Đương nhiên là muốn chơi với mày , nhưng trước tiên , khởi động cho nóng người đã “

Giọng nói không có phần gấp gáp , có vẻ rất hứng thú . Có phần nhàn nhã như mèo bắt chuột .

“ Là làm cái gì , nói đi “

“ Mày thông minh mà đúng không , nếu có người khác biết chuyện này thì mày cứ mà liệu hồn . Giờ tao muốn mày đi tìm một đám lưu manh gần đó tự xưng tên là Hai Lúa Lưỡi Liềm , đập hết đám đó cho tao rồi tính tiếp “

Cạch !

Điện thoại đã cúp , Long nhìn vào điện thoại , cổ họng hắn khô khốc .

Cái gì...

Long nuốt nước miếng một cái ực !

Đôi mắt hắn thâm trầm lại , em đừng có chuyện gì nhé !

Tại sao lần này không nghe thấy tiếng em kêu cứu ? Tại sao lại thế ?

Long cắn răng , chạy như bay vào một con hẻm gần đó để tìm tụi lưu manh nào đó hỏi cho ra băng Hai Lúa Lưỡi Liềm gì đó ở đâu .

Hắn nghiến răng ken két , lần trước mưu sát hắn , lần này bắt bạn gái hắn !

Dao , đợi anh !

Đừng xảy ra chuyện gì nhé !

Đợi anh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK