Xích Tâm Tuần Thiên
-
Tình Hà Dĩ Thậm
- Tiên Hiệp
- Full
- 515218
- Đọc tiếp
MeTruyenVip.com (TruyenCV)- Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Hỗ trợ mọi trình duyệt và thiết bị di động. Mọi chi tiết xin liên hệ: [email protected]
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư - Truyện vi phạm
Copyright 2024 MeTruyenVip.com
Vọng mà rời Tề thật thì thật sự rất là buồn ấy, mất Vọng là Tề mất nhiều thứ lắm, bao nhiêu bạn bè rồi kĩ niệm ở Tề nữa chứ, hayzz
thề lão tác độc ác với độc giả ***
lần nào cũng bị dày vò đợi chương kiểu này :/
chương này là xin rời Tề không làm dân Tề hay chỉ rời chức quan làm dân thường, chờ chương sau thôi. Mà Vấn đề này sớm muộn gì cũng sẽ tới, nếu cốt truyện đẩy về phía Nhân tộc cần một ý chí để chống ngoại tộc thì cuộc chiến nhất thống là sẽ xảy ra. Lúc đó càng hỏng bét vì trong sáu bá chủ đều có người quen, người thân.
Doãn ca: Alo Vọng hả, nghe đâu chú mới xin nghỉ bên Khương thị, anh có mấy job freelance chú xem hứng thú không.
Tốt ! Ko thẹn với đạo đồ, ko dám tử vì đạo, làm sao xích tâm nở hoa
Vọng viết đơn từ chức rồi à =)) Công ty không hợp thì nghỉ tìm việc khác thôi, níu kéo gì mệt đầu.
Chương hay quá, thả cảm xúc nhiệt lên mấy đh!
Hay quá, mới đầu quyển tác cho lên cao trào luôn rồi, chờ mong chương ngày mai. Chờ Khương Thuật người lãnh đạo Tề quốc lớn như vậy có cách để giải quyết chuyện này, nhưng mà trong chương này Vọng không phải chỉ nói suông mà nó đang thuật đạo của nó luôn, nếu bùm không đi nữa thì nghe hơi kì kì.
Vọng rời Tề chứ không hề phản Tề, đừng ai đánh lận con đen, ý nghĩa khác hẳn nhau. Nguyên bản nhất lí do Vọng đến Tề là vì giúp Thắng, đồng thời tranh thủ lợi ích để cho mình mạnh lên để báo thù. Giờ giúp xong rồi, đường cũng thấy rồi, nên đi thì đi thôi. Thiên hạ có bữa tiệc nào không tàn? Còn chuyện về mối quan hệ giữa Vọng với Tề Đế, rõ ràng không thể nói đơn thuần là quan hệ lợi ích, rõ ràng là có tình cảm xen vào, Vọng nó cũng hiểu như thế, nên nó mới đến gặp mà xin rời đi. Nó áy náy với Tề đế, nhưng nó cũng biết mình không hợp ở đây, nó cũng mê man lắm, nhưng nó chọn sống thật. Vì sao?
"Hoặc là bạn chết như 1 người anh hùng, hoặc bạn sẽ sống đủ lâu để thấy bản thân trở thành kẻ phản diện".
Yên tâm không rời Tề. Tác chôn cái hố Bạch cốt thần ở Bảo gia rồi thì phải ở đây để sau này còn minh tranh ám đấu...
Vọng từ quan là hợp thiết lập tính cách của hắn. Sợ đạo tâm lưỡng nan, cũng là lo nghĩ cho Tề quốc, Tề đế.
Cũng không phải vì Kỳ Tiếu hay một ai đó. Mà là hắn từ đầu không hợp với chuẩn tắc của quốc gia thể chế. Sau vụ Mê giới mới nhận thấy tính nghiêm trọng của vấn đề.
Khương Thuật xử trí thế nào? Cái thế hùng chủ như ông ta tất nhiên không bị làm khó mấy chuyện này.
Tề quốc với KV phải bước tiếp trên con đường của mình, dù gì có lúc gặp nhau thì cũng có lúc chia tay , đạo bất đồng bất tương vi mưu, lẫn nhau dây dưa chỉ có thể kéo chân sau của nhau mà thôi. Tề quốc mất KV còn có Tuân, KV mà không rời đi Tề tu vi sẽ không thể tiến lên một bước thậm chí đạo tâm có thể sụp đổ sinh ra tâm ma vì lý niệm khác nhau. Tề quốc như là ngôi nhà thứ hai của Vọng vậy, che chở cung cấp chất dinh dưỡng để KV trưởng thành và rồi cũng sẽ đến lúc nào đó phải rời đi, dù Tề đế có coi KV là KMH KVK thì KV vẫn chỉ là KV mà thôi.
Mấy đoạn đối thoại trong Xích Tâm thì khỏi phải bàn rồi, 1 chữ thôi - Đỉnh! Đọc xong chương này xúc động thật sự ấy, diễn tả cảm xúc, tâm trạng nhân vật phải nói là quá tuyệt luôn,đọc lại mấy lần vẫn kh chán :(((
Có lẽ vọng hiểu khi giết Tiện sẽ xảy ra chuyện gì nhất là với chỗ đứng là quân hầu nước tề. Phải thoát ly chỗ có trách nhiệm, lưng có thể ghánh vạn thế bêu danh, một mình một đường.
Mà quan trọng nhất Vọng làm người chuyện tiên quyết nhất là không muốn người thân, bằng hữu vì mình nguy hiểm, bất an thậm chí khó xử. Tề bây giờ lực vẫn chưa thể thắng Cảnh, Vọng hiểu mình ở vị trí nào mới ra quyết định như vậy chứ không đơn giản vì đạo đồ. Có lẽ chuyện cuối cùng mà Vọng có thể xin Thuật là bảo vệ An An. Quyển này đảm bảo Tác trồng hành quanh mộ Vọng cho xem
Có lẽ chỉ đối với Khí hay Vọng thì Thuật mới thể hiện ra một phần nào đó tình cảm của một người làm cha. Ai nói quân chủ vốn vô tình đâu, chẳng qua người khác k thấy đc hoặc chính bậc làm quân chủ k muốn thể hiện ra mà thôi.
Sau chuyện này Vọng đi mê giới lại hợp tình hợp lý. Vừa là nơi lánh nạn, lại là chốn dung thân lập đạo cũng là câu trả lời đối với Đại Tề( Đại Tề chứ k phải chỉ riêng mình Thuật).
Xích Tâm Xích Tâm, dù chết cũng không thay đổi!
Đây là điều mà tất cả chúng ta muốn thấy phải không, một nhân vật có lẽ chỉ có trong truyện?
Vọng nói nhìn thấy đường, chết vì đạo, liệu sau quả yết kiến này xích tâm nở hoa ko các bro, biết đâu 10 chương nữa lại động chân chứ đùa
xích tâm sắp nở hoa rồi, quả này hơi căng. Ko biết Thuật papa xử lý như nào. mong là Vọng ở lại Tề, hoặc chia tay trong hoà bình
Gần 4k chữ mà đọc tí hết vậy-?-
Đọc lại thêm mấy lần nữa vẫn thấy xúc động.
Cảm giác thật chân thực.
Thế gian này mấy người làm được vậy. Đa phần bị công danh, lợi lộc, tiền bạc, bị lòng tham chi phối.
Mấy ai biết sống tri túc, sống có chuẩn mực đạo đức và kiên định đi theo con đường đó.
mấy thanh niên bảo vọng ko dám phản tề , hút đá , ngáo đồ chắc giờ cụt tay luôn
nô moar hầu gia...
Chưa cần bàn luận Vọng đúng sai ra sao, chương này đọc hay quá, hồi hộp ghê, ko dám bỏ một chữ.
Xin rời tề thật kìa. Tác viết nói dễ thì dễ đoán mà nói khó thì khó đoán vì đéo biết câu truyện nó sẽ như thế nào
hay. chương này có đủ chuyện để bàn rồi :)))
Oài. Vọng quá được Tề Đế ưu ái. Nếu là người khác, đã bị Tề Đế giết bao nhiêu lần. Khương Thuật vốn bá đạo lắm chứ đâu nhân từ gì, cách hành xử với Vọng rất khác biệt