THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
6043373 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4540479 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
4081265 - 4
- 5
Đế Bá
2825528 - 6
Toàn Chức Pháp Sư
2435262 - 7
Yêu Long Cổ Đế
2394299 - 8
- 9
- 10
Nhân Đạo Đại Thánh
2097846 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
Truyện này coi mạng người như rác vậy . Mấy thằng thổ dân triệu hoán ra bị thương nặng cụt cái cho đi phân thây vccc . còn lại thì tẩy não . nó làm tao thấy vcc thằng ***
100 năm 100 người lên 1200vạn người *** tác giả . tính như thế 1 năm phải đẻ 120000 người . Vl lợn nái cũng vái
Ếch Ô Ép Em dzoo địch :v
Vl jinx
Tác xem lướt one piece rồi chê người bên trong ko biết ứng dụng TAQ...
257-259 nên đọc nhé.
Khoan khoan khoan đã nào. Yu à, cái "depiction of nature and soceity" mới là sơn hà xã tắc đồ chứ. Còn cái găng tay là "avarice and generosity" mà?
Natasha bị cắt bỏ tử cung đề cập trong phim nào vậy ?
bộ này tác làm theo kiểu dark fantasy công nhận đọc sướng thật, chả có thánh mẫu hay thiện tâm cmg, cứ tuân theo lợi ích với bản tâm mà làm =)))
cầu hoa tươi, tối còn 10c nhé mn.
chương 36: cảm giác đang nói về vụ "buôn bán nội tạng"
ps: tuy là trò chơi nhưng cảm thấy hơi khó chịu 1 chút
*** , vào trc 100 năm tự kỷ chơi 1 mình
ns thật ns z có chút soi quá mức , cơ mak nếu dùng tín ngưỡng chi lực thay ‘đạn’ có tính hay ko ntr z
Nhỏ giọt thế yu ơi
Vl doremon
sao ta cảm thấy cái tín ngưỡng nguồn năng lượng giống dùng yêu phát điện thế nhỉ. hay ảo giác
đọc tới C 60 hơi buồn nhưng vẫn rất hay, yurisa lâu lâu đào đc bộ sảng văn hay phết
Trời ạ, black bullet... Enju, Tina rồi còn Kohina nữa....
Phăng Yu 2 cục gạch ra chương đeeeee
c150 gay cấn quá. làm trận chess rồi cv tiếp.
Sao t cảm giác haki may mắn của Buggy bug thế nhỉ, thề là Luffy chết Buggy vẫn có thể sống nhe răng =))
tác trung thằng nào viết onepi 10 thì có 8 thằng lấy con shirahoshi. m á bệnh v l
Oh chương sau có giải thích
á đù ms trăm năm mak phát triển ghê z, hơi dữ nhưng ít ra còn tý logic, chủ yếu điện ra là văn minh bay như tên lửa
*** 5 bào thai, ai chịu cho nổi