THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
4973540 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4469235 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
3752525 - 4
- 5
Đế Bá
2333692 - 6
Toàn Chức Pháp Sư
2217430 - 7
- 8
Nhân Đạo Đại Thánh
1868432 - 9
Yêu Long Cổ Đế
1765885 - 10
- Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
Dm g·iết *** nhanh đi còn tâm sự. Tình tiết có thế thôi viết loằng ngoằng bn c. Phân tích đạo lý nữa mệt ***
Dm tình cảm xàm *** hoài 55 chương r mà chả có vị gì
Nói đạo ný phèn ***. Cảm giác bộ này cứ như đẽo cày giữa đường, đang trang bức thì rẽ mẹ sang đạo lý quèn.
cảm giác main cứ hãm hãm kiểu gì. nhận nhiệm vụ bất chấp. đi trợ giúp địch nhân - kẻ đang mạnh hơn trăm ngàn lần mà cứ như đi van lài người ta giúp mình vậy. Phải biết giúp xong ng ta có thể trở mặt diệt luôn tông môn thằng main
810: Ngọt ê hết cả răng
478: cô bé bán đạn h·ạt n·hân :)))))
451: trí lực không ổn định :))) tức là bệnh tâm thần
384: con hàng này họ Diệp, bảo sao, nhưng thật may là truyện này nvc họ Hứa :)))
71: Tôn Tử Binh pháp, cháu trai nào viết binh thư? hahaha, cười c·hết ts rồi
21: Hứa đa cấp
"Chân chính dũng khí, từ trước tới giờ không là đầu não nóng lên, mà là tại sợ cùng không sợ ở giữa lặp đi lặp lại lôi kéo bên trong, cuối cùng lựa chọn người sau, đây là một cái quá trình."
Ghi nhận câu này
nói lảm nhảm nhức hết đầu """
Độ hết thiên hạ cô nương ưu sầu nhưng ko độ được VĐN. còn là có ân vs main. vs hệ thống trợ giúp thì t nghĩ phàm nhân tu luyện thì cũng ko phải là một cái gì đấy khó, đầy truyện phàm nhân còn tu thành tối cường giả còn dc nữa là. Tốt vs nữ nhân khác như vậy mà ân nhân của mình lại ko độ được. đây là 1 điểm trừ của truyện này
suốt ngày nâng bị nhỏ giáo thánh nhân giờ cho quay về thời vua chúa xem còn nâng bị không, sống ở khựa 18 năm xuyên sang đây tầm 7, 8 năm rồi, vẫn nhớ quê hương, hài nói chung đọc đến 190 vẫn không có gì đặc sắc
bộ này không nên có tuyến tình cảm. 3 tuyến tới chương 420 đều để lại đau thương, đọc mà thất vọng kinh khủng.
ê, phân tích nghe có vẻ hợp lý nhưng mà biết rõ sau lưng main có thánh nhân vẫn dám suy tính g·iết người đoạt bảo thì t vẫn thấy thg này *** *** nha. Thánh nhân nó gần như đỉnh map mẹ r, nó bấm tay tính 1 cái là ra nhân quả, làm sao mà mắc lừa đc để người khác cõng nồi đc Tu đến thất cảnh không mấy nghìn thì cũng mấy trăm tuổi mà nghĩ ngây thơ ***.
Có đi giêt con phu nhân, mà kéo quá kéo. Nói nhiều chả thấy có gì hơn
Hậu cung hay 1vs 1 vậy các bác. Em cảm ơn
Văn phong hay kinh khủng. Các bác nào biết bộ nào có văn phong thương tụ ko cho em xin ạ. Em cảm ơn
Truyện dỡ nha
bộ này lối suy nghĩ thì hay nhưng phát triển đáng thất vọng. Lan man, tuyến tình cảm dở tệ. 1 là người đứng xem và giải. 2 đã hoà vào cuộc thì làm người trong cuộc luôn. chứ kiểu nửa vời khó chịu
thiệt chứ dù sao vị Vương cô nương là người cứu nó lúc sắp c·hết đói, khi vừa xuyên qua thế giới này, cho nó ăn cho nó ở. đồng ý là khi đi nó trả người ta vàng bạc, nhưng để lại 1 con người mất đi nụ cười, không lời từ biệt. Thất vọng quá luôn. Kiểu gieo vào cuộc đời của vị Vương cô nương này 1 nỗi sầu suốt đời vô giải, thực cảm thấy không đáng, sự trịnh thượng của thằng main về việc 2 người không cùng thế giới thật đáng châm chọc
đọc mấy chương đầu tưởng tìm được chân ái, nhưng tới 100 chương thấy nản quá, từ lúc lạnh nhạt với vị Vương cô nương là cấn *** rồi
Tuyến tình cảm thà k viết lại hay :)) nó nhạt nhẽo chả có ấn tượng gì.
Vong Ưu tiên sinh, 1 đời muốn giúp các cô nương giải ưu sầu. Nhưng cũng chính Vong Ưu tiên sinh lại là người để lại ưu sầu cho cô nương. Không còn Vong Ưu các, thiếu 1 Vong Ưu tiên sinh, thêm 1 quán Trông Mong Quân Về, chỉ còn lại 1 cô nương không thích cười. Tác giả tạo 1 bộ như này mà quyết định để 1 cô nương ưu sầu như này làm đạo tâm tôi mâu thuẫn phết, hy vọng end truyện sẽ là 1 kết đẹp cho Vương cô nương