THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4453824 - 2
- 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
3570606 - 4
Vạn Cổ Thần Đế
3329291 - 5
- 6
Toàn Chức Pháp Sư
2010459 - 7
Đế Bá
2000067 - 8
Nhân Đạo Đại Thánh
1663475 - 9
- 10
Yêu Long Cổ Đế
1250892 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
bộ này ai mà edit chắc khớp luôn, toàn từ chuyên môn xoắn cả não ????
truyện này phải đợi trên 500c chắc mới nổi lên như khi bác sĩ mở hack quá. Giờ mới đứng ở hạng 200-100. cái hồi khi bác sĩ mở hack ra tầm trăm chương là luôn đóng cọc đầu bảng thấy bộ này hay ngang ngửa mà ít người quan tâm quá
Toàn những kiến thức vs thuật ngữ y học ko à, đọc như đọc thiên văn ಥ‿ಥ
5 chương 1 lúc
Rất ghét cái "hết rồi làm sao đây" mong admin bỏ cái đấy đi, quảng cáo truyện chúng tôi tự ra trang chủ hoặc lên facebook để xem, không phải chỗ nào cũng phải gắn như thế
mọi người ơi mình hỏi xíu. hôm qua mình đã hạng 7-8 với 20.000 điểm sao hnay lại tụt xuống còn 10.000 điểm????
sao dạo này ít chương vậy?
Sao bấm tiếp thì thông báo hết chương? Sao kỳ vậy ta? Đấu la đại lục "Trùng sinh Đường Tam" cũng bị như vậy? Ai bị giống mình không?
nay hk có chương rồi
.
anh em rút lui, chờ đám hủ nữ hoành hành qua arc này rồi quay lại tám
Truyện hay ***. Đáng đọc *** ae nhé
Sao đoạn đầu khoe răng vàng các kiểu, đoạn sau hô hấp nhân tạo @@
Tuy nhiều chổ ko hiểu nhưng bánh cuốn ***
Ôi...soái ca chơi bede thật luôn
nhìn thấy chương ra mà k dám đọc. đợi tích tích nhiều rồi đọc.
2c k đủ.
Thật xin lỗi.... 2 a soái ca có hồng cầu trong sh làm t k thể nghĩ trong sáng được ????
Quả thật 2c không đủ nhét kẽ răng a ...
này lâu lâu phải tích chương đọc cho đã
hay nha. kia mà đọc mấy chương vẫn đói. chờ bạo chương.
Tác viết hay đáng nhảy hố
Haizzz, rõ ràng đọc mấy chuyện huyền huyễn các loại người chết thấy rất nhiều, nhưng đọc truyện này, mỗi một bệnh nhân ra đi lòng liền thật khó chịu ...
qua nay tác khong ra chương à lão ép
Đọc tới chap 60 bỗng cảm thấy mủi lòng!
Đáng thương lòng cha mẹ, dù có ra sao, có bị gì thì cũng tỏ ra bình thản trước con cái!
Đời sống ngày càng hối hả, con người luôn xoay vòng với những vòng xoáy cơm áo gạo tiền, hay đuổi theo những tham vọng của mình mà quên đi thứ quý giá nhất chính là cha mẹ, là gia đình!
Là đáng thương hay đáng trách?
Mong sao 20, 30 năm nữa tôi không trở thành người như vậy!
Trở thành loại người tôi ghét nhất!
Từ dũng giả trở thành ác long!