THỂ LOẠI TRUYỆN
- 1
Vạn Cổ Thần Đế
6042915 - 2
Thần y trở lại - Ngô Bình (full)
4540309 - 3
Sư Tỷ, Xin Giúp Ta Tu Hành
4081023 - 4
- 5
Đế Bá
2825082 - 6
Toàn Chức Pháp Sư
2434415 - 7
Yêu Long Cổ Đế
2392855 - 8
- 9
- 10
Nhân Đạo Đại Thánh
2097032 - Xem Thêm
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- Xem Thêm
Vl 1 tuần k chương. Tác drop lun t
Cả cái map chưa thấy một cái địa cấp pháp bảo nào mà tuyển hạng 1 toàn cho thiên cấp. Độ khó nó như đạo hữu là con người mà muốn cầm mặt trời trong tay nhào nặn vậy. Tại hạ tầm thường, chỉ mong cẩu đến có một ngôi nhà, có cái xe nho nhỏ, có chút bảo hiểm rồi mới dám mơ đến cầm tay đạo lữ chứ cầm mặt trời thì thui. Ta chọn truyển hạng cuối.
truyện này càng ngày càng đi theo lối mòn, càng chán. Nhất là mấy đứa con gái toàn não tàn, vô dụng, đeo bám, ỷ lại... xem mà ức chế kinh khủng. Ghét nhất con Thi Phượng Loan, ko biết bao nhiêu lớn rồi mà cứ như con thiểu năng, suốt ngày chỉ biết ầm ĩ đòi ăn đòi chơi. Theo như tính cách của main thì phải tiễn con này đi lâu rồi mà chả biết sao cứ chiều theo nó làm loạn. Tác giả thiết lập main ko tới nơi tới chốn nên thấy main ko có khí chất để làm main, lúc cần nóng thì ko nóng, lúc cần lạnh thì ko lạnh. Nếu lãnh đạm, quyết tuyệt, bá đạo thì phải lãnh tới cùng, còn nếu tình cảm, nghĩa khí thì phải anh hùng tới cùng, chứ lúc nóng lúc lạnh xem mà sốc óc. Nói chung là drop bộ này thôi...
Truyện chỉ ở mức tạm thôi chứ chưa hay. Main cẩu đạo quá mức, lúc mới đầu chưa tu luyện ra mấy phần thưởng (huyền , hoàng ,..) có thể chết nhưng khi ngang ngửa với huyền thánh rồi mà main cũng ko thử thăm dò thiên đạo xem. Main bị ảnh hưởng bởi hệ thống nhiều quá, thiếu một phần lãng,thiếu một phần nhiệt huyết. Nếu mà tác cho main lãng một chút thăm dò thiên đạo cho dù cửu tử nhất sinh thì truyện thuộc hàng siêu phẩm.
Càng về sau càng chán. Cứ quanh đi quẩn lại bao nhiêu đó. Truyện này đọc qua 1 lần là ngán ko đọc lại đc. Như con Thi phượng lan. Lúc đầu thấy nó tính cách đáng yêu cực. Về sau cứ nhiêu chi tiết đó nhai di nhai lại riết thấy nó nhàm mà nó phiền ***. Truyện này mà đọc lại là con phượng lan này coi như phế
Một là thu đồ tiếp, 2 là ném con muội muội cho Vô Tượng dạy :v
con sư muội suýt bị bọn cướp bán làm gái mà main không dám giết tụi nó, sợ phiền phức, sợ tụi nó phía sau có chỗ dựa?
Lại 1 hạt giống tốt.
chương 678 ý nghĩa vãi, 3 đệ tử hoang mang như đại diện 3 mẫu người tuổi trẻ khi mới bước vào đời vậy
Cứu thế xong rồi, giờ là đi dạo trang bức. Từ cẩu tu ta trở thành chúng tinh phủng nguyệt.
một núi không có 2 hổ, trừ phi một đực một cái
Thật hóng main qua map mới quá
dù sao nói gì thì nói, đây là bộ duy nhất mà ta thấy main tuyệt đối hành động như tôn chỉ ngay từ đầu, không bao giờ lộ ra thực lực trước thiên hạ. Ấy vậy mà dựa vào bản sự và bản mặt mà chấn nhiếp thiên hạ, cái ngày mà main dùng quyền đầu đi đối cứng tuyệt đối là khi hết truyện
Best thanh tú haha
Bộ siêu phẩm tả kỹ đọc sướng như vậy thì bị bọn não tôm não tép thích đọc lướt thích thẩm du tinh thần vào chê :)))) khổ....
Bên tàu ra 679 rồi bên này mới 675
Ra chương chậm, tình tiết lại lề mề. Đến dịch giả cũng tự mình tích chương. Ghét nhất là lúc đang hay, tự nhiên pha trà ăn cơm mất hết nửa chương.
Mõi mòn...
Truyện hay mà ra chương chậm quá
đọc thật cuốn, có yếu tố vô sỉ tí thì hay hơn nữa
Drop từ khoảng chương 400+ . Nay vô tình nhìn thấy ghé vào bl. Vẫn nước đều đều mà chưa chịu drop :)). Nói thật những bộ như này drop ra đi thôi. Tác bí ý tưởng là 1, cái thứ 2 là quá thủy. Được 1 2 chương mà toàn hít hà với ngạc nhiên, kinh sợ. Chưa lướt đã thấy mũi tên chương tiếp theo. Dù sao thì ngta viết kiếm tiền mà.
Chuyện khúc đầu hay, tầu hài. Cơ mà tới bắt đầu làm Hoàng đế phát *** chuyện rề rà ***... Không biết khúc sau thế nào để có động lực đọc tiếp vậy mọi người?
Lão Tác Giả này liệu có giống laoz Ốc Sên không đây.
Truyện Tranh nổi lên rồi sẽ delay Truyện Chữ...
Chương mới ra chậm quá, ông nào theo dõi lâu cho biết rằng ra chương chậm từ mới bắt đầu hay là do Truyện Tranh ra thì mới vậy thế?
Mỗi ngày ra một Chương không đã nghiền
truyện không dành cho mấy thằng ngựa non háu đá, không làm mà hưởng, nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ.