Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp.Lý Dục Thần đến đây để từ hôn.Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời.Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm.Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngà.
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL) Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Danh sách chương Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Chương 151: Bạch tiên
Chương 152: Báo ơn
Chương 153: Súc sinh cũng biết báo ơn
Chương 154: Oán khí
Chương 155: Sư phụ trên cao, nhận một lạy của đệ tử!
Chương 156 Thế tại sao ông ta lại đồng ý đánh với tôi?”
Chương 157 Chắc cũng không phải trò lừa đảo chứ?
Chương 158 “Lâm Thiếu Bình!”
Chương 159 Một khi đã như vậy thì các người đừng trách tôi vô tình!”
Chương 160 Lâm Thượng Nghĩa hận!
Chương 161 Mây đen che đỉnh!
Chương 162 “Lâm Thiếu Bình?”
Chương 163 Chỉ là ác hơn cậu ta!
Chương 164 Chờ một kết quả.
Chương 165 tuyệt đối không được di chuyển Tiểu Vân”.
Chương 166 “Quảng Phúc!”
Chương 167 “Các người chọn ông ta?”
Chương 168 Quỳ xuống, cầu xin tha thứ!
Chương 169 cũng không có thời gian quan tâm.
Chương 170 Cô rất thông minh, ngộ tính rất cao.
Chương 171 “Còn chuyện gì quan trọng bằng chuyện này nữa?
Chương 172 “Liên quan gì đến chuyện của tôi?”
Chương 173 Tiếc là, sinh cơ cũng yếu như vậy.
Chương 174 Sư phụ Vinh khuyên hết nước hết cái.
Chương 175 Loại năm trăm năm cũng được”.
Chương 176 “Cũng chỉ là một nửa thôi”.
Chương 177 Tổn thất của ông, tôi sẽ nghĩ cách đền lại”.
Chương 178 Quả thực là hai kẻ điên!
Chương 179 "Nuốt nhà ai? Nuốt thế nào?"
Chương 180 "Thằng cha đó đi gặp tổ tiên hắn ta rồi".
Chương 181 Anh nhận ra có một điều hơi kỳ lạ.
Chương 182 Có số hôm nay không?
Chương 183 "Ông Hồ quá khen".
Chương 184 “Vậy tại sao ông không bị trúng độc?”
Chương 185 “Bởi vì đây là vật sống”.
Chương 186 “Ông Cao khách sáo rồi!”
Chương 187 “Mong cậu Lý chỉ bảo cho”.
Chương 188 Tôi chỉ cần từng này là đủ rồi”.
Chương 189 “Mới đó mà mấy đứa đã lớn thế này rồi!
Chương 190 Chút thương tích đó chẳng đáng là gì”.
Chương 191 “Anh có còn là đàn ông không vậy?
Chương 192 “Ai nói tôi không nói đạo lý?”
Chương 193 “Ai đánh gãy chân chú?”
Chương 193 “Ai đánh gãy chân chú?”
Chương 194 “Xin lỗi, làm liên lụy tới các cậu rồi”.
Chương 195 Anh rốt cuộc là ai?
Chương 196 “Tôi đến ngay đây”.
Chương 197 “Đừng tưởng súng của tôi là súng đồ chơi!”
Chương 198 “Cao Tử Hạng?”
Chương 199 quả nhiên danh bất hư truyền”.
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK