Xuyên không tới vương triều Đại Khang Du Kỳ Đột nhiên xuyên không về thời cổ đại, cơm cũng không đủ no? Cái gì cơ, đàn ông đi đánh trận chết gần hết rồi, quan phủ phát vợ đẹp cho từng người năm sau bắt buộc phải sinh con? Cái gì, ngoại tộc lại tới xâm lược trung nguyên?... Đừng lo, chỉ cần học tốt Toán Lý Hóa, đi khắp thiên hạ cũng không sợ...
(Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
(Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full) Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật (Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Danh sách chương (Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Chương 101 Nhưng hôm nay tình hình đã đảo ngược.
Chương 102 Đây cũng là cách tốt nhất để chống lại kỵ binh.
Chương 103 "Thợ rèn cũng biết đánh trận à?"
Chương 104 Rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Chương 105 Phần thưởng của triều đình đương nhiên sẽ không ít.
Chương 106 Lập tức quỳ một gối xuống nhận lệnh.
Chương 107 Chuyện thường thôi,
Chương 108 Trận này thua thảm quá.
Chương 109 "Đá chúng đi cho ta".
Chương 110 "Vậy là thắng thật rồi!"
Chương 111 "Thiết Lâm Quân?"
Chương 112 Phương pháp của Kim Phi rất đơn giản
Chương 113 Ta sẽ trảm cửu tộc ngươi!"
Chương 114 "Chính là tiểu nhân ạ".
Chương 115 "Về tự kiểm điểm lại cho ta!"
Chương 116 "Có thật không?"
Chương 117 Nhưng đối phương lại nói là đánh thắng?
Chương 118 Các quan lại khác cũng làm như vậy.
Chương 119 Đông Quán cũng không nhượng bộ.
Chương 120, Ta sẽ không để cho ông chịu tội vì ta đâu!"
Chương 121 Những Hán nô này thật quá thảm.
Chương 122 "Ta muốn chúng chết, không để lại một kẻ nào!"
Chương 123 “Trong số đám Hán nô nhất định là có nội gián”.
Chương 124 “Là như nào?”
Chương 125 Các Hán nô không hề có ý kiến gì về chuyện này.
Chương 126 “Vậy đệ đi cùng huynh”.
Chương 127 “Người đâu, tù nhân chạy trốn rồi!”
Chương 128 Hỏa hoạn không đáng sợ
Chương 129 Nhưng bây giờ có Kim Phi thì đã khác rồi.
Chương 130 “Tướng quân, không kịp nữa rồi”.
Chương 131 “Tiêu diệt Thiết Lâm Quân!”
Chương 132 “Không kịp nữa rồi”.
Chương 133 “Trác Bản, ngươi không sao thật tốt”.
Chương 134 Phó tướng quân có chút khinh thường.
Chương 135 “Mang theo bảy trại”.
Chương 136 “Trương Khải Uy này là sợ hãi bỏ chạy!”
Chương 137 “Các ngươi đừng động vào ta!”
Chương 138 “Thật chứ?”
Chương 139 Nhưng trong lòng ông ấy không hề vui.
Chương 140 “Có vẻ là như vậy!”
Chương 141 Đáng tiếc là tốc độ của kỵ binh thực sự quá nhanh.
Chương 142 "Đội hình phòng ngự, chuẩn bị sẵn sàng!"
Chương 143 Có thể xảy ra sự cố giẫm đạp quy mô lớn.
Chương 144 "Món khai vị đã xong, giờ đến món chính rồi!”
Chương 145 “Lần này bọn chúng xuất binh nhanh vậy à?”
Chương 146 Hội nghị liền giải tán.
Chương 147 Mặc dù đơn giản nhưng lại rất có hiệu quả.
Chương 148 “Ta làm sao mà biết được”.
Chương 149 Khung cảnh bỗng trở nên hỗn loạn.
Chương 150 “Thuộc hạ cũng biết”.
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK