Bạn đang đọc truyện Hoàng Đình của tác giả Liếm Ngón Tay trên trang đọc truyện online. Trong cõi đất trời bao la vô tận này, có nhiều người dành cả đời mình tìm tòi, khám phá những mong lý giải được hết thảy những điều họ có thể nhận biết, đồng thời ước vọng rằng thông qua đó họ có thể khám phá ra sự huyền bí của đất trời. Song, tuyệt đại đa số người trong số đó cho dù đã dùng cạn sinh lực của mình cũng chỉ có thể kéo dài được thêm mấy trăm năm tuổi thọ, có thể vận dụng một số quy luật thần diệu của đất trời, còn cái cụm từ 'thọ cùng trời đất' chẳng qua chỉ là trăng trong đáy nước mà thôi.Lại có rất nhiều người suốt đời đều dồn vào việc lý giải những người và sự việc xung quanh mình, mong sao có thể tìm thấy sự siêu thoát trong tâm hồn, vậy mà cuối cùng lại được vinh danh là bậc thánh hiền của thế gian.Bất kể là loại người nào đi chăng nữa, nếu như đem so với cả thiên địa cũng đều chỉ như muối bỏ biển, dẫu cho những người đó có dâng nên sóng cả bão bùng, nhưng chỉ chớp mắt một cái thôi rồi họ cũng sẽ lại im lìm tĩnh mịch mà hòa mình vào cõi hư vô.Ở nơi đất trời kỳ lạ này có đủ loại sinh linh, khi ngược dòng thời gian tìm về thời điểm thiên địa còn đang diễn hóa thì có thể thấy mỗi loại sinh linh đó có khi cũng đã từng trải qua một thời quá khứ huy hoàng. Những sự việc và người trong quá khứ kia đã dần mai một theo sự xói mòn của dòng thời gian, nhưng cũng có một vài câu chuyện và con người trong số đó lại trở thành truyền thuyết, thần thoại.Khi những truyền thuyết mà chúng sinh lưu truyền được tập hợp lại ở một nơi, nó sẽ hóa thành cơn sóng triều lịch sử của thiên địa, bao la và mạnh mẽ.Nếu như trên chín tầng trời có Thiên đình thống ngự các đấng tiên thần trong thiên hạ, trong Thiên đình lại có một tấm gương lớn soi rọi khắp nơi trên thế gian thì trong gương sẽ hiện lên hình ảnh vô số sinh linh trong thiên địa không ngừng bước tới đi lui, đó là hình ảnh của bọn họ kể từ khi sinh ra cho tới khi mất đi, kể từ khi còn phàm tục cho tới khi vang danh khắp sơn hà. Nếu thật sự nhìn kỹ thì có lẽ sẽ phát hiện rằng trong số những sinh linh hỗn loạn kia có một ông lão đi khắp thiên địa, dấu chân lão lưu lại khắp nơi, bất kể cho đó là danh sơn đại trạch hay là nơi tà địa hung sát.Bỗng một ngày, ở phía sau ông lão có thêm một đứa trẻ. Nó đi theo sau lão, dần dần trưởng thành, cuối cùng hai người dừng chân trong một tòa thành rồi chia tay. Ông lão vẫn như trước kia, một thân một mình đi tới khắp nơi trong thiên địa như đang mải mê tìm kiếm thứ gì. Còn đứa trẻ đã trưởng thành kia tựa như giọt nước đã hòa mình vào sông lớn, có lẽ, đôi khi có sóng gió bão bùng nổi lên trong dòng lịch sử cũng chính là do một giọt nước ấy tạo thành...
Liếm Ngón Tay
- Tiên Hiệp
- Đang ra
- 2869
- Tàng Thư Viện
5 Chương mới cập nhật [Dịch]Hoàng Đình- Sưu tầm
Danh sách chương [Dịch]Hoàng Đình- Sưu tầm
Chương 101: Bé Gái Đánh Cá Trên Sông Kinh Hà Năm Xưa
Chương 102: Giảng đạo
Chương 103: Nhìn lời nói, hành động mà nhận biết phẩm tính
Chương 104: Hộ Pháp
Chương 105: Một Ngọn Đèn, Một Đoàn Người
Chương 106: Đình Tránh Mưa, Đèn Định Hồn
Chương 107: Lôi Đình Pháp Kiếm
Chương 108: Sương Trắng Như Sóng
Chương 109: Linh Hà Hãm Không Kiếm Vực
Chương 110: Dò Xét Trận
Chương 111: Con Đường Xác Chết
Chương 112: Phá miếu
Chương 113: Hóa Kiếm Thành Tia
Chương 114: Hãm Tiên
Chương 115: Nhập Miếu
Chương 116: Trốn
Chương 117: Ngày sau lại uống túy tiên mộng
Chương 118: Ngoại Lực Há Độ Được Tâm Ma
Chương 119: Cớ Sao Không Luyện Tâm
Chương 120: Tồn Tại Tất Có Khắc Chế
Chương 121: Chư tà tránh lui
Chương 122: Duyên Diệt, Chỉ Còn Thần Vị
Chương 123: Duyên Sinh Duyên Diệt
Chương 124: Một ý niệm, tự tại thiên địa
Chương 125: Một Quẻ Hỏi Quỷ Thần
Chương 126: Long Vương Kinh Hà
Chương 127: Tâm Có Mầm Non Âm Thầm Nảy Mầm
Chương 128: Muốn Xông Tận Trời Cao
Chương 129: Thỉnh Thần Phù Hộ
Chương 130: Trời Đất Có Thần Cấm
Chương 131: Tâm Tình Có Nảy Sinh, Cũng Nên Dừng Lại Ở Lễ Nghĩa Cư Xử
Chương 132: Nàng thuộc về đêm tối
Chương 133: Dưới hàng mi rủ, có nụ cười khẽ
Chương 134: Trời Loạn, Ai Sẽ Lại Phong Thần?
Chương 135: Tầng tầng trói buộc
Chương 136: Khắp nơi đều giành đường sống
Chương 137: Yêu linh nghe đạo trước thần miếu
Chương 138: Quảng Hàn
Chương 139: Chân thần
Chương 140: Một đêm đổi thần
Chương 141: Ai khóc ai cười ai lạnh bạc
Chương 142: Thần phù hộ? tự cứu!
Chương 143: Không Tranh Phù Hoa
Chương 144: Đi con đường nào
Chương 145: "Tựu Thử Bá Lăng Tế Hồn Phiên"
Chương 146: Tế Thần Bá Lăng Ta
Chương 147: Từng có kiếm hà nghiêng trời diệt tiên thánh
Chương 148: Nguyện Lực Sinh Lửa Nóng
Chương 149: Ánh Kiếm Thiêu Đốt
Chương 150: Quỷ Vực Chốn Nhân Gian
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK