Dương gian phán quan - Đang tiến hành - Quái Lão CaGiới thiệu truyện dị giới thú vị này:Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt. Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.“Phập.. Phập.. Phập..”
![[Dịch]Dương Gian Phán Quan - Sưu tầm](https://cdn.metruyenvip.com/anh-bia/story/img_url/19600/0.jpg)
Quái Lão Ca
- Huyền Huyễn
- Đang ra
- 2523
- Tàng Thư Viện
[Dịch]Dương Gian Phán Quan - Sưu tầm
[Dịch]Dương Gian Phán Quan - Sưu tầm Review Rating: 3.5 out of 10 based on 2 reviews.
5 Chương mới cập nhật [Dịch]Dương Gian Phán Quan - Sưu tầm
Danh sách chương [Dịch]Dương Gian Phán Quan - Sưu tầm
Chương 252: Tới bến
Chương 253: Ghen tị đỏ cả mắt
Chương 254: Chỉ có án tử
Chương 255: Xúc cho hắn một thìa
Chương 256: Tu sĩ chính là sống tuỳ tiện
Chương 257: Vương Đô
Chương 258: Cứ tưởng cái này tuyệt chủng rồi
Chương 259: Thăm Quan Vương Đô
Chương 260: Xem hắn bản lĩnh có bao lớn
Chương 261: Đánh mặt đàm lão
Chương 262: Phòng cháy hơn chữa cháy
Chương 263: Lâm Tiểu Tùng Thượng Đài
Chương 264: Đơn giản chỉ là một nhát chém
Chương 265: Lão tử giỏi nhất là khiến người chán ghét
Chương 266: Ánh mắt đầy khiêu khích
Chương 267: Tuổi trẻ cái gì cũng dám khoác lác
Chương 268: Có biến
Chương 269: Lão tử sẽ sống dài dài
Chương 270: Vô địch lão nông
Chương 271: Trái ôm phải ấp
Chương 272: To như chiếc ô tô dòng suv
Chương 273: Chuột béo láu cá
Chương 274: Lòng tham làm mờ hai mắt
Chương 275: Để hắn liều mạng
Chương 276: Hôm nay ta trong lòng vui vẻ
Chương 277: Cái hội này có chút lằng nhằng
Chương 278: Để ngươi từ từ gặm nhấm nỗi đau
Chương 279: Ta chính là quỷ đến đòi mạng
Chương 280: Tống Nghiệt Thiếu
Chương 281: Ngũ độc tuyệt sát
Chương 282: Độc vật tấn công
Chương 283: Gây ra tai hoạ
Chương 284: Khả năng sẽ bị hiểu lầm là ta tu
Chương 285: Làm việc chính đáng
Chương 286: Lâm tặc ngang ngược
Chương 287: Rừng là tài sản chung
Chương 288: Hai chữ tương lai
Chương 289: Bằng hữu mới
Chương 290: Lão phệ gửi tin nhắn
Chương 291
Chương 292: Rốt cuộc muốn ta ngộ ra điều gì
Chương 293: Theo đại sư ra ngoài
Chương 294: Thực sự là đáng chết
Chương 295: Phần nào hiểu ý đại sư
Chương 296: Phải chăng đại sư đang chém gió
Chương 297: Nhìn đâu cũng thấy mục nát thối rữa
Chương 298: Phán xét khách quan và công bằng
Chương 299: Không một kẻ nào
Chương 300: Muốn láo xược một phen
Chương 301: Thử dùng thuật pháp mới
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK