MeTruyenVip.com (TruyenCV)- Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Hỗ trợ mọi trình duyệt và thiết bị di động. Mọi chi tiết xin liên hệ: [email protected]
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư - Truyện vi phạm
Copyright 2024 MeTruyenVip.com
Cứ tiếp tục câu chương như này thì bộ này ít cũng trên 800 chương. Nhiều thì 1k2 chương
Thề luôn Truyện nó hay vãi cả linh hồn, may mà k vì cmt mà bỏ lỡ truyện này.
Điểm trừ của bộ này, nói thẳng ra điều mọi người ghét ở truyện này là tính cách main.
Tính cách main k rác đâu, mà kiểu hơi khó chịu tí thôi.
Main nó khá lãnh đạm kiểu k quan tâm gì nữa chỉ quan tâm tu luyện và con bị mù. Gặp người Tề Gia là nổi giận, k khống chế đc cảm xúc . Cái này thì hiểu đc vì sao main như vậy nhưng vẫn khiến ng đọc khó chịu...
Bộ này ổn nha mng. Nó kiểu có 3 giai đoạn ý.
Giai đoạn 1: 20c đầu đúng là ngược văn, nhưng sự thật là main đang kể về quá khứ và quá trình của mình bị Tề Gia và đứa con nuôi chèn ép thôi.
Giai đoạn 2: Chương 20 trở đi nảy mầm hối hận văn ( thứ hay nhất của bộ truyện kiểu này, miêu tả tâm lý và cảm xúc của bọn hối hận )
Giai đoạn 3: Chương 30 trở đi main bắt đầu phản sát lại, méo còn bị ngược nữa. Mọi kế hoạch trả thù hay cố ý nhằm vào main đều bị phá giải và từng thành viên Tề Gia và lũ liên quan nhận toàn quả đẳng....
Trong quá trình các chương tiếp của truyện là sự phát triển của main thôi và mối tình cảm với con bị mù lâu lâu thêm vào đó là giai đoạn 2 và giai đoạn 3, lâu lâu sẽ bổ sung thêm các nhân vật mới vào.
Đến chương 80 trở đi sẽ có thêm 1 giai đoạn mới là giai đoạn 4 là bắt đầu có người trùng sinh như main hoặc là thức tỉnh ký ức kiếp trước...
Ai mà đang kiếm 1 bộ hối hận văn để thẩm thử thì nên đọc bộ này
mấy truyện này chỉ xem main vả mặt ng nhà như nào,chứ tình tiết xam vaiz ò
exp
14k người đọc :v
đoạt cốt kịch bản quen thuộc
ôi *** đào cốt thằng con rồi đào cốt con gái để giúp con nuôi :v
đọc quá chán
truyện này ko có đề cử, comment thì toxic vì truyện quá rác và tự ngược văn và thằng cv cũng sẽ nhục chí chả muốn dịch tiếp nữa thôi, Drop ngay.. nên ae khỏi đọc cho đỡ tốn thời gian và tránh máu lên não, nóng máu nhé. Đọc ức chế và bực *** lun
ms đọc các cao nhân cho 1 số bộ vs
check
vcc cái nhà
ủa ủa con ruột có chí tôn cốt cha mẹ k quan tâm ghép cho con nuôi?? logic gì đây ***
Lại " So cỏ tiện " phiên bản võ đạo, đọc là thấy cấn cấn, đọc ko phê
mấy bộ kiểu này lấy bối cảnh cao võ thì vô lí ***
cao võ coi trọng huyết mạch *** nghĩ sao đem hại thằng con ruột để giúp thằng con nuôi nhỉ :v
hay
đọc xong cái gt t vào đây liền, để để lại một câu...rác
Truyện như này đk mấy thằng main dứt khoát, kém xa bộ từng đọc:))
chuyển từ đô thị sang huyền huyễn à :v
Gia tộc này *** vãi ra vẫn tồn tại đk:))
9 nhỏ con nuôi và 1 thằng con cũng là con nuôi nốt. Có duy nhất thằng ruột thịt mà thế thì chịu chắc muốn huyết mạch về sau không còn họ Tề nữa.
Vào bình luận vì ấn tượng cái ảnh AI
Má, thể loại hối hận này sao toàn mấy thằng main yếu yếu bị khi nhục cũng đ.éo làm gì đc thế này. Ko có thể loại nào main kiểu long vương trở về hay cao thủ xuống núi các kiểu à. Bị người thân đánh rơi, cái được lão già nào đó thu nhận lên núi bái sư học nghệ. Vô địch xuống núi thì gia đình nhận được, thế là giả yếu đuối để nhận đc tình thương cha mẹ gia đình, nhưng tình thương đâu ko thấy, toàn thấy sự ghẻ lạnh, vậy là bộc phát kêu gọi long vương điện các kiểu làm phá sản gia tộc, đánh tàn thằng đệ, sau đó thuê người thông cúc, tiếp lại kêu người mang thằng đệ sang thái phẫu thuật chuyển giới, thuê mấy trăm đứa cường bạo mấy đứa tỷ tỷ trước mặt thằng đệ cùng gia đình, phải để bọn nó hối hận vì dám chọc mình. Chứ mệ, thằng main thì yếu đuối, lúc nào cũng cúi đầu nhận sai, sau toàn dựa vào sự đáng thương trong quá khứ khiến bọn kia hối hận đọc ức chế v.l, phải dựa vào vũ lực làm bọn kia hối hận mới thoải mái chứ