Ai Bảo Hắn Tu Tiên!
-
Tối Bạch Đích Ô Nha
- Tiên Hiệp
- Chương 4
- 183785
- Đọc tiếp
MeTruyenVip.com (TruyenCV)- Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Hỗ trợ mọi trình duyệt và thiết bị di động. Mọi chi tiết xin liên hệ: [email protected]
Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư - Truyện vi phạm
Copyright 2025 MeTruyenVip.com
*** spider man =)) Mạnh cảnh chu
Phó giáo chủ 99% tăng xông :)))
Thằng thật thà nhất thì lại hợp ma giáo nhất. Còn 2 tên giống ma giáo nhất lại bị ghét.
thông quan bằng cách biến thành Spider-Man, bọ ngựa khổng lồ thì đỉnh rồi :)))
Đỉnh của đỉnh
mé cười bò, spider man phiên bản huyền huyễn ah :)))
Hóng chương sau. Có khi nào 2 anh kia giả hàng để thắng -> sau này làm gián điệp 2 mang luôn.
truyện siêu hài
exp
vãi lều, thu quần áo đối phương :)))
công pháp đi qua Lục Dương biến thành đủ thể loại dị biệt :)))
quay xe như chong chóng :v
clm cổ tích tiều phu đốn củi ạ
Lâu ra thế
Ghê thật luyện hổ quyền sao biến thành hổ luôn ạ =))) Lục ca này đúng là thiên phú dị bẩm mà
cười ẻ
quả 10 trâu chi lực đan cười sảng =))) đan dược đỉnh thật sự
quát tháo phong vân chỉ điểm giang sơn....hahaha
Thông báo buồn...truyện đã vào VIP bên TQ nên phải chờ chương thôi.
- Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, nhìn đối phương rất thân mật, ôm quyền
khách khí hỏi: "Tiền bối là người phương nào?"
- Tiền bối cười ha ha ba tiếng, dạo bước từ trong sương mù dày đặc đi ra.
Tiền bối da mặt trắng nốn, làn da trắng nốn, đầu ngay ngắn là một
khối đậu hũ.
- Đậu hũ tiền bối càng ngày càng gần, ngữ tốc càng lúc càng nhanh: "Ta
chính là đậu hũ Thiên Tôn, đây là bản tọa suốt đời sở học, ngươi ăn đậu hũ càng nhiều, tu vi tăng lên liền càng nhanh, căn cơ hùng hậu, vượt cấp khiêu chiến, trái ôm phải ấp, đi hướng đại lục đỉnh phong không thành vấn đề...."
- Lục Dương dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, bỗng nhiên mở mắt, từ đầu giường đứng dậy, mờ mịt nhìn quanh chu vi, tối như mực một mảnh, yên lặng như tờ địa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
- "Nguyên lai là mộng, may mắn là mộng."
- Lục Dương cảm nhận được lạnh cả sống lưng mồ hôi lạnh, lòng còn sợ hãi.
nhảy hố
truyện cũng được nhưng nước hơi nhiều. có mấy cái tình tiết cố ý viết vào chỉ để câu chữ. Ko có tác dụng j với nội dung. Đọc lược ra mấy đoạn này thì truyện ổn .
tên sai nhiều quá @@
vc, tưởng như nào :))
nhập hố nông quá. lại hóng chương . Truyện bao hài