Mục lục
Vị Diện Thẩm Phán Giả
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


La Thành nở nụ cười, hắn cũng không cho rằng đây là thật, vị Thẩm Độ Quân này không phải tiểu nhân vật, nhà họ Thẩm gặp được một khi gặp được cuộc đàm phán cực kì khó khăn, hoặc là muốn cùng một số nhân vật cực độ nguy hiểm tiến hành tiếp xúc, Thẩm Độ Quân đều là con át chủ bài, năng lực phỏng đoán lòng người của hắn cùng với kỹ xảo về mặt ngôn ngữ đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh. Giống như vừa rồi, Thẩm Độ Quân trên đầu mồ hôi lạnh là không tồn tại đấy, động tác của hắn, lời nói của hắn cũng là vì chứng minh bản thân sợ hãi, mà sợ hãi tỏ rõ lấy hắn thừa nhận La Thành mạnh mẽ, cũng tràn ngập kính sợ, lại để cho La Thành sinh ra một loại cảm giác thỏa mãn trên tâm lý cùng cảm giác về sự ưu việt, như vậy kế tiếp trao đổi sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

"Cậu cả như thế nào còn có thời gian cùng ngươi trò chuyện? Hiện tại nên là đang mở hội nghị khẩn cấp a?" La Thành nhàn nhạt nói ra: "Đường Thanh Hải chết rồi, ta đã trở về, bọn hắn tự nhiên muốn nắm chặt thời gian cùng nhà họ Thẩm tiếp xúc, chúng ta dù sao cũng là thân thích, cậu cả như thế nào sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy đâu này?"

"Xác thực là cái cơ hội tốt." Thẩm Độ Quân cười cười: "Nhưng mà cơ hội thường thường cũng sẽ mang đến đủ loại nhìn không tới nguy cơ."

"Các ngươi sẽ biết sợ?" La Thành hỏi ngược lại, hắn từ đầu đến cuối không có hoài nghi nhà họ Thẩm, là vì tin tưởng Diệp Trấn, nếu như nhà họ Thẩm thật sự động tay chân trong sự kiện Diệp Chính Dương, Diệp Trấn sẽ trịnh trọng nhắc nhở hắn đấy.

"Ha ha..." Thẩm Độ Quân lộ ra mỉm cười, hắn đột nhiên phát giác được, trước mắt La Thành đã đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mặc kệ La Thành trước kia làm ra bao nhiêu sự tình, trong tiềm thức hắn thủy chung đem La Thành trở thành một cái không có ý nghĩ vũ phu, mà giờ khắc này, hắn nhất định phải từ một cái góc độ hoàn toàn mới quan sát La Thành: "Nói đi, tới tìm ta có chuyện gì?"

"Bọn hắn không phải đang họp sao, mang ta đi hội trường."

"Tốt." Thẩm Độ Quân không do dự, lập tức nhẹ gật đầu, lúc này, một chiếc xe màu đen từ đằng xa phi nhanh đến. Xe còn không có ngừng hẳn, hai người trẻ tuổi một nam một nữ liền nhảy ra xe. Dùng kinh hãi ánh mắt nhìn La Thành.

"Lên xe." Thẩm Độ Quân nói.

Hai người trẻ tuổi kia không biết mình có nên hay không ngăn trở, ngơ ngác nhìn xem La Thành, Koyama Yoruhime đều ngồi vào trong xe, Thẩm Độ Quân đột nhiên hạ cửa kính xe xuống, dùng nghiêm khắc giọng điệu nói ra: "Quản tốt miệng của mình! Minh bạch chưa? !"

"Vâng." Hai người trẻ tuổi kia vội vàng đáp.

Trong xe, hai tay nắm tay lái của người lái xe đang run từng đợt, hiển nhiên, bọn hắn đều nhận ra La Thành.

"Đi liên bang quân ủy hội." Thẩm Độ Quân nói khẽ.

Xe khởi động rồi, Thẩm Độ Quân im lặng chỉ chốc lát, nghiêng đầu nhìn về phía La Thành: "A Thành a, nếu có thời gian. Đi nhà họ Diệp một chút a, Chính Dương sự tình, đối với mấy vị lão gia tử đả kích quá lớn."

"Đông châu chấp chính quan, quân ủy hội, bộ Tổng tham mưu, còn có hội nghị. Gần như tìm không thấy người của nhà họ Diệp. Làm được có hơi quá đáng." La Thành nói.

"Nói thật, Chính Dương văn võ song toàn, năng lực xuất chúng, thế nhưng mà... Hắn tựa hồ đem các huynh đệ khác tài văn chương đều cướp đi. Đã không có Chính Dương, bọn hắn..." Thẩm Độ Quân lắc đầu, lộ ra cười khổ: "Nếu như là hòa bình thời đại còn dễ nói, có thể đưa vài người lên, dù sao lần này là nhà họ Diệp bị tổn thất nặng, làm người phải có lòng khoan dung. Không cần phải làm được quá tuyệt, nhưng... Hiện tại tất cả địa phương đều đang chiến tranh a! Coi như là Chính Dương tại vị thời điểm. Cũng không có nâng đỡ các huynh đệ khác..., bởi vì hắn không dám, đi tiền tuyến làm cao cấp quan chỉ huy, làm hỏng việc quân cơ làm sao bây giờ? Lại để cho bọn hắn đi làm kinh tế, hiện tại Liên Bang đối với các nơi lực khống chế vốn đang không ngừng suy yếu rồi, nếu có người trung gian kiếm lời túi tiền riêng, dẫn xuất sóng gió vậy người nào chịu trách nhiệm? Trưởng phòng chính vụ... Bọn hắn tư lịch kém đến quá xa, hơn nữa bằng bản lĩnh của họ, đưa lên rồi cũng có khả năng tự làm cho mình mệt chết."

La Thành không nói chuyện, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, Diệp Tiêu Nhu cùng Diệp Trấn đối với mấy người chú đều không có hảo cảm, điều này ở một trình độ nhất định cũng ảnh hưởng đến hắn.

"Tương lai của nhà họ Diệp, còn phải xem Diệp Trấn rồi." Thẩm Độ Quân nói: "Chúng ta trước kia đều không để ý đến hắn, lạnh nhạt hắn, bất quá, hiện tại chữa trị quan hệ cũng không muộn."

La Thành cười cười, hắn ưa thích nói chuyện cùng những người như vậy, ít nhất, Thẩm Độ Quân không phải một kẻ xảo trá. Diệp Trấn là đứa con của Diệp Chính Dương được sinh ra bởi một người kỹ nữ vào thời điểm hắn sa sút tinh thần nhất, sau khi được đón quay trở lại nhà họ Diệp nếm cả đối xử lạnh nhạt, thậm chí là khi dễ, mà nhà họ Thẩm mấy người huynh đệ tự kiềm chế thân phận, sẽ không cùng một người vô tội trẻ con so đo, nhưng cũng không thể có thể đi ân cần, chăm sóc Diệp Trấn, Thẩm Độ Quân thừa nhận trước kia sai lầm, cũng thừa nhận bọn hắn đang cố gắng cùng Diệp Trấn chữa trị quan hệ, ngược lại bề ngoài hiện ra phong độ làm người thì không gì là không thể.

20 phút về sau, xe đã chạy nhanh vào Đông châu quân ủy hội, dùng Thẩm Độ Quân địa vị bây giờ, không cần đưa ra CMND, chỉ cần lộ thoáng một phát mặt của mình là được rồi, xe một mực chạy nhanh đến phía trước một tòa lầu màu xám cao hai tầng mới ngừng lại.

Lầu nhỏ phụ cận khắp nơi đều là võ trang đầy đủ cơ giáp chiến sĩ, dù sao nơi này là Đông châu lực lượng vũ trang trung khu thần kinh, phòng vệ lực lượng là cao nhất quy cách đấy.

Thẩm Độ Quân năng lực lộ mặt cũng dừng ở đây rồi, mấy cái cơ giáp chiến sĩ vây quanh, rất khách khí ngăn cản Thẩm Độ Quân, quân sự uỷ ban đang cử hành khẩn cấp mở rộng hội nghị, ngoại trừ quân sự uỷ ban thành viên, còn có mấy vị chấp chính quan, hội nghị mấy cái đại nhân vật, những người khác không được đi vào.

Thẩm Độ Quân xuất ra máy truyền tin, nói mấy câu, đưa cho trước mặt cơ giáp chiến sĩ, chiến sĩ kia mở ra mũ bảo hiểm, nghe được thanh âm bên trong, thần sắc lập tức trở nên nghiêm túc và trang trọng rồi, sau đó ý bảo cho đi.

La Thành cùng Koyama Yoruhime cũng chui ra xe, La Thành ngược lại không có gì, Koyama Yoruhime bởi vì nhiều lần ám sát Đường Thanh Hải, đã trở thành quân đội Most Wanted, các cơ giáp chiến sĩ đều nhận ra Koyama Yoruhime, không hẹn mà cùng giơ lên súng bắn điện ở trong tay, từ tất cả các phương hướng nhắm vào bên này.

"Các ngươi muốn làm gì? Muốn chống lại mệnh lệnh? Mở ra!" Thẩm Độ Quân nghiêm nghị quát.

"Tốt nhất khống chế tốt tay của mình." La Thành cười hì hì nói: "Chỉ cần có một người bóp cò, các ngươi, kể cả những người đang ngồi họp bên trong, đại bộ phận đều chết."

Nhìn thấy đang đội cái mũ tướng quân mà bọn hắn khác thường quen thuộc, mặc kệ có nhận ra La Thành hay không, bọn hắn đều kịp phản ứng, trước mắt khách không mời mà đến là người nào. Liên Bang không thiết hàm nguyên soái, Đường Thanh Hải vốn là thượng tướng, nhưng mà hắn cảm giác mình cùng nguyên soái thời trước cũng không khác mấy, mà các thành viên khác của quân sự uỷ ban, còn có mỗi quan chỉ huy cao nhất của các sư đoàn cơ giáp, không ít đều là thượng tướng, hắn không muốn lẫn chung với mọi người, cho nên đặc chế một cái đồng phục mang hàm tướng quân, để chiêu lộ ra bản thân đặc biệt địa vị cùng quyền lực.

Đúng lúc này, một người trung niên quan quân bước nhanh từ trong lầu đi ra, cùng cười nói: "Thẩm tiên sinh, La tiên sinh, chủ tịch để cho ta tới tiếp các ngươi." Tầm mắt của hắn rơi vào Koyama Yoruhime trên người, sửng sốt một chút.

Cơ giáp các chiến sĩ chậm rãi buông xuống vũ khí trong tay. Chỉ cần xác định đến từ cao tầng mệnh lệnh, bọn hắn tự nhiên sẽ cho đi.

Quan quân trung niên kia dẫn dắt bọn họ đi vào đường nhỏ. Tiến vào thang máy, thang máy rõ ràng đang hạ xuống rất nhanh, một đầu hành lang không dài xuất hiện tại trước mặt, đường hành lang hai bên cất dấu không ít cơ giới trang bị, hẳn là phòng ngự vũ khí.

Tiếp tục đi lên phía trước, là một tòa đại sảnh có phạm vi vài trăm mét, bên trong có hơn ba mươi cơ giáp chiến sĩ, bọn hắn đối với La Thành bọn người làm như không thấy. Yên lặng đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích.

Lại đi qua một đầu hành lang, quan quân trung niên kia dừng bước: "Phía trước chính là phòng họp rồi."

La Thành lướt qua Thẩm Độ Triết cùng quan quân trung niên kia, chậm rãi đi về phía trước, tiếp cận phòng họp thời gian. Hắn có thể rõ ràng nghe được bên trong truyền ra tiếng ồn ào. Tựa hồ cãi nhau rất lợi hại.

La Thành đẩy cửa ra, trong phòng họp chỉ đặt đặt hai hàng bàn dài cùng chỗ ngồi, không có có dư thừa trang trí. Rất chất phác, dự thính hội nghị người không cao hơn hai mươi, bọn hắn chính là hạch tâm chân chính của Đông châu vào ngay tại lúc này.

Một lão giả vốn đang kích động dị thường, khoa tay múa chân lấy, đột nhiên chứng kiến La Thành, động tác của hắn thoáng cái cứng lại rồi. Mắt gần như muốn lồi ra đến, phảng phất như thấy thấy được quỷ.

Những người khác cũng nhận ra. Tất cả tầm nhìn đều tập trung vào La Thành thân thể, bầu không khí trong nháy mắt theo tiếng động lớn nhao nhao hóa thành một mảnh tĩnh mịch.

Người đang ngồi đều đã tham gia lần hội nghị hơn hai năm trước, La Thành trước mặt mọi người đánh chết Lam Vũ Dương, còn có thể lý giải thành huyết khí chi dũng, căn bản không cân nhắc hậu quả, nhưng mà về sau hắn bề ngoài không biểu cảm nguyên một đám điểm giết người nhà họ Lam cùng người nhà họ Sở, lộ ra một loại coi rẻ trắng trợn đối với toàn bộ quyền lực cơ cấu, cái khung cảnh kia trở thành ác mộng canh cánh trong lòng bọn hắn, cũng làm cho bọn hắn hiểu được, thì ra chính mình cũng không phải là chúa tể của hết thảy.

Vốn dĩ đang lên tiếng lão giả lặng lẽ ngồi xuống, bất quá ghế ngồi của hắn hoạt động thoáng một phát, đột nhiên phát ra tiếng cọ xát chói tai, không chỉ dọa hắn càng hoảng sợ, cũng làm cho người chung quanh lại càng hoảng sợ.

Nếu như La Thành thật sự ở chỗ này đại khai sát giới, không có gì phải kinh ngạc đấy, lúc trước hắn có thể hủy diệt nhà họ Lam cùng nhà họ Sở, hiện tại càng sẽ không cố kỵ cái gì.

"Đây là Đường Thanh Hải vị trí a? Ta vốn cho rằng đã sớm bị người chiếm đây này..." La Thành tùy tiện ngồi xuống, gỡ mũ xuống đặt ở cái bàn, tầm nhìn quét mắt một vòng.

Không có ai nguyện ý cùng La Thành đối mặt, có thể đi đến vị trí này, bọn hắn sẽ không bởi vì ngoại giới uy hiếp mà bộc lộ ra bản thân mềm yếu cùng sợ hãi, như vậy chẳng những chẳng giúp được gì, còn có thể trở thành trò cười, nhưng, bọn hắn cũng sẽ không cố ý đi chọc giận La Thành, có thể sống được đi làm nhưng là chuyện tốt, làm gì bản thân muốn chết đây này.

Trung tâm chính là hiện giữ chủ tịch Thẩm Độ Triết, hắn còn rất trẻ, so Diệp Chính Dương còn trẻ, ngồi ở một đám lão giả tóc trắng xoá bên trong, cho người một loại cảm giác quái dị.

Thẩm Độ Triết ho nhẹ một tiếng, hắn biết rõ, chỉ có thể do hắn đến nói chuyện: "Trở về lúc nào vậy?" Thẩm Độ Triết chọn điểm vào tựa như đang nói chuyện việc nhà.

"Đêm qua." La Thành tư thế ngồi là kém cỏi nhất đấy, người khác đều ngồi nghiêm chỉnh, duy chỉ có hắn ngã vào trên mặt ghế, tựa như đã không có xương cốt.

"Ta một mực rất ngạc nhiên, như lời ngươi nói vị diện... Rốt cuộc là cái dạng gì thế giới?" Thẩm Độ Triết nói khẽ.

"Cùng chúng ta không sai biệt lắm, bất quá các phương diện đều lộ ra có chút phong cách cổ xưa." La Thành nói: "Chúng ta theo đuổi chính là sức mạnh bên ngoài, mà bọn hắn giỏi về đào móc tiềm lực của mình, hơn nữa làm được rất thành công, nói như vậy, nhà họ Đường nội kình cao thủ cùng bọn họ so sánh với, ngay cả cặn bã đều không bằng."

"Chỗ đó khẳng định có rất nhiều thứ hấp dẫn ngươi a? Bằng không như thế nào sẽ đi lâu như vậy?" Thẩm Độ Triết nói, hắn tựa hồ muốn nói, cũng bởi vì ngươi đi quá lâu, cho nên mới có người cho rằng ngươi không về được, cho nên mới phát sinh nhiều chuyện như vậy.

"Thời gian rất dài sao? Ta còn muốn ở thêm mấy năm nữa." La Thành cười tủm tỉm nói: "Đến lúc đó, bọn hắn có lẽ tựu đề cử ta xưng vương xưng đế, lại làm một cái tam cung lục viện bảy mươi hai thiên phi, chậc chậc..."

"Xưng đế a... Ý tưởng thật hay." Thẩm Độ Triết nói: "Vậy ngươi còn quay trở lại làm cái gì? Đổi thành người khác, khẳng định không trở lại."

"Ngươi đang nói ông cậu a? Ta cùng hắn không giống với." La Thành nghiêm mặt nói: "Ta là người có lý tưởng có khát vọng!"

Mọi người sắc mặt khác nhau, có lầm hay không? Đây chính là Đông châu cao nhất quy cách hội nghị, các ngươi lại kéo việc nhà vào nói? !

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK