Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng hai người dù đã rõ ràng, vẫn muốn tận mắt nhìn xem mới hết hi vọng. Hi vọng họ cũng trải qua như hai người.
Ngày thứ nhất ảo tưởng quái vật, nếu không có Momon, cả hai người cũng chưa chắc sẽ chết.
Ngày thứ hai mặt trời biến mất, thì là một tình huống khác. Mất đi mặt trời, đồng nghĩa mất đi ánh sáng. Bất kể là ngày hay đêm đều là đen tối.
Trong điều kiện này, người muốn sống sót phải chạy đua với nhiệt độ, không đơn thuần là tìm kiếm được nơi trú ẩn, mà bắt buộc phải có cả chỗ sưởi ấm, rồi quần áo chống rét, thức ăn. Chỉ có ba chữ

Khó!!! Khó!!! Khó!!!

Đây là tuổi trẻ thanh niên, còn người già, trẻ nhỏ làm sao mà vượt qua.

Theo tâm thần chỉ lệnh mà thay đổi cảnh sắc, rất nhanh mục tiêu đã hiện ra.
Quảng đại khu vực, tràn ngập nhà máy xí nghiệp. Không còn sương phủ bầu trời, bốn bề vắng lặng. Nhiều nơi đổ nát, phủ lấy một lớp tuyết.
Tiếp cận vùng trung tâm, Lương Bình di chuyển đến những nơi còn khá nguyên vẹn.
Khu sản xuất nằm trước lối vào, gồm ba dãy nhà dài cỡ sân bóng, cách nhau trên 5m. Bên trong, là từng dây chuyền lắp ráp hiện dở dang. Tử thi trải dài cho đến cổng sau, mật độ thưa dần cho đến nét mặt, xem ra họ đã bị bất ngờ tấn công từ cửa trước.
Phía sau là nhà kho, một kiến trúc hình vuông, cao lớn. Cửa ở bốn mặt đều có dấu vết cào xé sâu đậm. Bên trong tụ tập khoảng vài trăm người, sưởi ẩm bên lửa trại. Không khí tù túng, im lặng giăng khắp nơi. Nổi bật trong đó một người tuổi chừng ba mươi, tay cầm một trúc bổng, xem ra là dị bảo. Đang có một cuộc nói chuyện nảy lửa.
Nhưng song thân của Lương Bình không ở đó.
Dưới mắt chăm chú của Khả Hân, Lương Bình lắc đầu, rồi chuyền Thông Cảnh cho cô.
Cầm lấy dị bảo, một cảm giác mới lạ hơi vơi đi tâm trạng của Khả Hân. Nhẹ nhàng như lông ngỗng, nhưng khi nắm chặt vẫn cảm giác được sự cứng rắn, ma sát với điêu khắc.
Dựa theo chỉ dẫn của Lương Bình, Khả Hân mường tượng cảnh mà cô muốn thấy, đưa vào chỉ lệnh. Mặt gương bắt đầu thay đổi.
Một tòa chung cư cao tầng, mặt ngoài là ban công. Loáng thoáng chậu cây, sào phơi đồ.
Tiến đến từng cao nhất, cuối dãy hành lang.
Khả Hân tay đã trắng bệch lại có chút đỏ ửng, hình ảnh một đôi trung niên, toàn thân chùm kín, sưởi ấm trong phòng khách hiện lên trong gương.
“Họ vẫn còn sống!”
“Em phải đến đó, họ sẽ không cầm cự được quá lâu.”
Giữ lấy Khả Hân, Lương Bình nói ra suy nghĩ của mình.
“Em có thể làm gì đây, vừa bước ra khỏi đây là em sẽ đóng băng. Bình tĩnh lại đã.”
“Họ vẫn còn thời gian, quyết định là chúng ta có thành công hay không.”
Bình tĩnh lại tâm tình. Khả Hân cầm lấy vài quyển sách ngọc, giở ra xét đọc. Thì thấy đồ họa sống động, chú giải rõ ràng, nhập tâm lúc lại có cảm giác như ở một không gian khác. Được danh sư kề bên chỉ đạo, vừa thực hành vừa nghe giảng giải.
(Cơ sở binh pháp)
Không phẩm giai, ẩn chứa binh pháp chi lý, binh gia trụ cột tư tưởng. Có lợi cho tìm hiểu các gia binh pháp.
Tri thiên nan, tri địa dị… Tri bỉ nan, tri kỉ dị…. Tri đạo dị, hành đạo nan... . Binh gia chi pháp, tựu chung ở chữ tri…. Từ dị tiến nan, tuần tự mà tiến…. Lộ hành thập bộ, khả đắc cơ sở.

Lúc này thức ăn đã được mang lên, khoai nghiền và bò còn thừa của ngày hôm qua.
Lương Bình cũng bắt đầu thử một quyển. Hai người vừa ăn vừa đọc, đôi khi lại dừng một lúc lâu. Trầm tư rồi như đã thông suốt, tự thưởng bản thân một ngụm thức ăn.

(Trụ cột giải phẫu)
Không phẩm giai, hiểu rõ vạn vật đều là được cấu tạo thành, dựa vào đó mà đưa ra giải pháp thích hợp
Giải phẫu có thể được phân chia thành ngành Giải phẫu người, Giải phẫu động vật và Giải phẫu thực vật. Là quá trình nghiên cứu cấu tạo của cơ thể,...

Không biết đã bao lâu, hai người bỏ quyển sách ngọc xuống. Khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi, nhưng không che giấu được niềm vui với tri thức mới.
Hận không thể ngay lập tức xem quyển khác. Nhưng tâm thần mỏi mệt nhường hai người chìm vào giấc ngủ.
Hozaloz

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK