Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Địa Huyệt Long và Kim Tình Tử Viên nhất thời mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn đứa bé trước mắt, một lúc sau, cả hai khàn giọng phá lên cười.

- Tiểu hài tử nhân loại, ngươi nói cái gì? Có thể cứu chúng ta sao? Ta không có nghe lầm chứ?

Địa Huyệt Long mất bình tĩnh thở dốc, ý cười nhạo trong mắt còn lộ vẻ không tin.

Hiện tại, sinh cơ của chúng đang không ngừng trôi đi, nếu là thần vực cường giả nói như vậy với chúng thì chúng còn có thể tin, thế nhưng trước mắt chỉ là một tiểu hài tử nhân loại gian xảo?

Điều này làm cho chúng cảm thấy đây là câu truyện cười hay nhất mà chúng được nghe trước khi chết.

- Hắc hắc, tiểu hài tử gian xảo, ngươi thấy chúng ta sắp chết cho nên mới pha trò chúng ta phải không? Cho dù chúng ta hiện tại sắp chết, nhưng mà ngươi phải biết rằng bây giờ chúng ta chỉ tùy tiện động một ngón út cũng có thể nghiền ngươi thành bột phấn.

Kim Tình Tử Viên có phần thẹn quá thành giận, con mắt hiện lên một tia cuồng bạo.

Hoàng Long không thèm để ý đến lời nói của hai con thú, chỉ thản nhiên nói :

- Chúng ta đánh cuộc, nếu ta có thể cứu các ngươi thì các ngươi phải làm ma sủng cho ta.

- Ma sủng! Không có khả năng!

Hai con thú đồng thanh quát lên.

Kim Tình Tử Viên càng nổi giận vung cánh tay lớn quét ngang qua, nó muốn bóp chết thằng bé nhân loại này ngay tại chỗ.

Nực cười, đường đường là thánh vực ma thú lại đi làm ma sủng cho một tiểu hài tử nhân loại? Còn không bằng giết chúng nó.

Cánh tay lớn quét qua, tuy nhiên điều làm cho Kim Tình Tử Viên ngoài ý muốn chính là tiểu hài tử nhân loại trước mắt kia cũng không có bay ngược ra sau và trở thành một đống huyết nhục, mà đã không thấy hình bóng đâu nữa.

Không thấy nữa! Ngay cả Địa Huyệt Long ở bên cạnh cũng giật mình.

- Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi không dám chơi sao? Sợ thua à?

Lập tức, chúng nghe theo hướng thanh âm phát ra thì thấy giữa không trung, thằng bé nhân loại kia đang lăng không đứng trên đó.

Mắt hai con ma thú hiện lên một tia kinh hãi, đồng thời thất thanh cả kinh thốt lên:

-Thánh vực cường giả!

Đứng trên không, ngự không phi hành, đúng là tượng trưng của thánh vực cường giả.

Sao lại có thể! Hai con ma thú đồng thời hiện lên ý niệm này trong đầu, không thể tin được, nhân loại lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy? Một tiểu hài tử nhân loại lại là thánh vực cường giả? Còn chúng đã tu luyện mấy nghìn năm cũng chỉ đạt tới Trư La thú thần?

Hoàng Long đứng ở giữa không trung, không thèm để ý đến tiếng kinh hô của hai con ma thú.

- Đương nhiên, nếu các ngươi nhát gan nói không dám chơi thì ta cũng có thể hiểu mà.

- Nhưng mà sau khi các ngươi chết đi, có thể tưởng tượng thi thể sẽ trở thành đồ ăn cho các ma thú bát cấp, cửu cấp khác, bị phanh thây hoàn toàn, thậm chí trước khi các ngươi chết đã trở thành thức ăn của đám ma thú bát cấp, cửu cấp này.

- Hiện tại, đã có mấy con ma thú cửu cấp đang chạy gần về hướng bên này rồi.

Mỗi chữ mỗi câu nói của Hoàng Long như đánh mạnh vào điểm yếu của chúng, trên mặt hai con ma thú càng lúc càng xấu xí.

Chúng nó biết rõ lời nói của tiểu hài tử nhân loại chính là thật, hiện tại, chúng nó cũng cảm giác được có mấy con ma thú cửu cấp đang hướng tới gần chỗ này.

Huyết nhục cùng Ma hạch của chúng đối với những con ma thú cửu cấp này mà nói đúng là đồ bổ cực tốt.

Hoàng Long đứng ở giữa không trung thản nhiên nhìn hai con thú, tin tưởng nếu như chúng không phải ngu xuẩn tới cực điểm hoặc não tàn thì hẳn là biết lựa chọn như thế nào.

Đồng thời, trong lòng Hoàng Long cũng phiền muộn, trước đây con tiên thú nào lại không mong ước được làm tọa kỵ cho Nhị Tiên Sơn mình? Tùy tiện chọn một con trong chúng cũng mạnh hơn so với hai con đại gia hỏa này không biết bao nhiêu lần, không nghĩ tới bản thân muốn thu hai ma sủng cũng phải phí nước bọt đến vậy, điều này càng khiến cho Hoàng Long càng nôn nóng hơn đối với việc khôi phục thực lực.

Nếu như hiện tại bản thân cho dù chỉ có thực lực Độ Kiếp kỳ thì cũng chẳng cần phí nhiều nước bọt như vậy, nếu dám nói không phục, trực tiếp đánh chúng nó tới khi tâm phục khẩu phục mới thôi.

- Được, chỉ cần ngươi có thể cứu được ta, sau này ta sẽ làm ma sủng cho ngươi!

Con Địa Huyệt Long rốt cuộc cũng gật đầu.

Kim Tình Tử Viên thấy thế cũng gật đầu đáp ứng.

- Tốt, các ngươi phát thệ đi.

Hoàng Long nói .

Trong lòng hai con ma thú căn bản còn có một ít tính toán, thế nhưng hiện tại chỉ có thể phát thệ.

- Ta, Bì Nhĩ, lấy danh nghĩa Chiến thần xin thề, nếu như thằng bé nhân loại trước mắt này có thể cứu ta, ta nguyện ý trở thành ma sủng của hắn, vĩnh viễn đi theo hắn !

Sau khi hai con ma thú thề xong, Hoàng Long vận chuyển tiên thiên chân khí trong cơ thể, há mồm thở ra một luồng tiên thiên chân nguyên bao phủ lấy hai con ma thú.

Hai con ma thú thấy một luồng quang mang bao phủ lấy bản thân ở bên trong, tiếp theo, chúng kinh ngạc phát hiện sinh cơ trong cơ thể căn bản đã biến mất đã chậm rãi khôi phục lại.

Địa Huyệt Long bị thiêu đốt nửa người lại có thể thấy được đang từng bước thay da đổi thịt, vết sẹo cũ đã biến mất, mà huyết nhục vốn không rõ ràng lắm của Kim Tình Tử Viên cũng như vậy, sau một hồi, nhìn từ bên ngoài thì hai con thú đã không có điểm khác biệt so với trước lúc giao đấu .

Khi Hoàng Long ngưng lại thì có cảm giác uể oải không chịu nổi, đầu óccháng váng, hoa mắt, vội vàng nuốt vào một viên "Hồi Xuân đan", sắc mặt mới chuyển tốt một chút.

Thương thế của hai con ma thú rất nặng, Hoàng Long không thể không tiêu hao chân nguyên của bản thân giúp chúng khôi phục sinh cơ, tuy nhiên dù vậy, hai con ma thú muốn khôi phục lại thực lực như trước kia còn cần một ít thời gian.

Tuy nhiên, may mà cuối cùng cũng không uổng phí khí lực, hai con thú đúng là đã cứu được.

Địa Huyệt Long và Kim Tình Tử Viên đi tới trước mặt Hoàng Long, nhìn tiểu hài tử nhân loại trước mắt này, trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp.

Mặc dù từ đáy lòng chúng vẫn còn có chút không muốn trở thành một ma sủng cho "tiểu hài tử gian xảo" này, thế nhưng chúng nó đã lấy danh nghĩa Chiến thần để thề, cũng không có biện pháp để thay đổi.

Hiện tại, chúng không thể không tiếp nhận hiện thực.

Sau đó chúng đi tới trước mặt Hoàng Long và nhanh chóng biến hóa, chỉ thấy thân thể to lớn như núi không ngừng nhỏ đi, cuối cùng, biến thành hình dạng "Ba long" và "Tiểu hầu" rất khả ái.

Thánh vực ma thú, có thể biến thành người và tùy ý thu nhỏ.

Tuy nhiên, kế tiếp làm cho chúng nghi hoặc chính là tiểu chủ nhân của chúng cũng không có cùng lập khế huyết, mà xuất ra hai vòng kim sắc ném về phía chúng, tiếp theo, hai vòng kim sắc tiến nhập vào giữa trán, vào không gian trong não của chúng.

Linh hồn chúng và tiểu chủ nhân trước mắt không hiểu sao lại có một tia liên hệ.

Đây là chuyện gì? Chúng có cảm giác nghi hoặc.

- Đây là vòng linh thú, chỉ cần các ngươi sinh dị tâm, theo ý niệm trong đầu ta thì các ngươi liền hồn phi phách tán.

Hoàng Long giải đáp nghi vấn trong lòng của chúng.

Hai mắt hai con ma thú đều lộ vẻ kinh hãi.

- Đương nhiên, sau khi các ngươi theo ta thì ta cũng sẽ không để các ngươi chịu thiệt hại gì, nếu như làm cho ta hài lòng, ta sẽ giúp các ngươi tiến hóa đến Thần cấp.

Hoàng Long thản nhiên nói.

Mắt hai con ma thú trợn ngược.

Tiến hóa lên Thần cấp trong truyền thuyết? !

Quang Minh thần tại thượng, đến lúc đó chúng thực sự có thể tiến hóa đến Thần cấp sao? Trong lòng run rẩy, ánh mắt lại phát sáng nhìn tiểu chủ nhân trước mắt.

Hoàng Long cũng không nhiều lời vô ích, xuất ra hai viên "Hồi Xuân đan", bắn vào trong miệng chúng.

Hồ Xuân đan vừa vào trong miệng thì lập tức biến thành từng đạo noãn lưu lưu chuyển khắp toàn thân hai con thú, hai con ma thú kinh hỉ, hiện tại tu vi của chúng đã khôi phục không ít, hơn nữa ma lực cùng đấu khí trong cơ thể đã trở nên tinh thuần hơn rất nhiều.

Mắt hai con ma thú lại lần nữa phát ra những tia sáng cuồng nhiệt.

Làm cho Hoàng Long ngạc nhiên chính là tiếp đó con Địa Huyệt Long Bì Nhĩ với hình dạng rất khả ái lại duỗi đầu lưỡi thân mật liếm cánh tay hắn, còn phe phẩy cái đuôi, dáng dấp cực kỳ giống một chú chó Nhật.

Cả ân lẫn uy khiến cho hai thánh vực ma thú đã triệt để thần phục.

- Được, chúng ta quay về thôi.

Hoàng Long cười nói, hiện tại tâm tình của hắn rất tốt, chuyến này không uổng phí a, đã thu phục được hai thánh vực ma sủng, tại thế giới này cuối cùng cũng có chút vốn liếng, phải biết rằng ngay cả Hoàng gia trong tứ đại gia tộc của Lục Thông vương quốc cũng không có một thánh vực cường giả.

Thánh vực cường giả dù sao cũng quá ít, ngay cả hoàng cung của một số tiểu quốc cũng không có thánh vực cường giả tọa trấn.

Thánh vực cùng cửu cấp tuy rằng chỉ là hơn kém nhau một cấp, thế nhưng thực lực lại là một trời một vực!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK