Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc Lưu Tô đang nghĩ đến chuyện tương lai cao đại thượng, liền nhìn thấy Trình Trình từ từ đi tới, đem Tần Dịch đang hôn mê từ trong ngực Dạ Linh ôm đi.

Lưu Tô tinh thần chấn động, lập tức đem tâm tư chuyển dời đến trên người đám ngu ngốc trước mắt.

Dạ Linh giương tay, trơ mắt nhìn Tần Dịch từ trong lồng ngực của mình bị ôm đi, muốn kháng nghị sư phụ đoạt ca ca, nhưng thật giống như không có lập trường gì... Miệng càu nhàu hai câu, cuối cùng cúi đầu không nói chuyện rồi.

Trình Trình khẽ vuốt gò má Tần Dịch, thấp giọng nói: "Thuật trị thương của các ngươi, trước hết ngừng a. Đan dược cùng thuật pháp của Yêu Thành chúng ta đối với nhân loại hiệu quả đều có chiết khấu, tùy tiện thi pháp nói không chừng hiệu quả hoàn toàn trái ngược."

Đây là lý do ngươi từ trong tay ta đoạt ca ca? Dạ Linh không có hỏi ra, chẳng qua là sụt sịt mũi: "Ah."

Trình Trình có chút vất vả mà ôm lấy Tần Dịch, quay người đi về hướng mật thật trị thương cho yêu thể của nàng: "Ta cùng Tần Dịch bế quan mười ngày, những ngày này Yêu Thành do ngươi chằm chằm vào... Mười ngày gấp gáp, Tần Dịch chưa chắc có thể trị tốt ta, nói không chừng đến lúc đó chỉ còn một mình hắn xuất quan... Khi đó, Yêu Thành liền giao cho ngươi rồi."

"Sư phụ..." Dạ Linh vội nói: "Không thể nào, sư phụ nhất định sẽ đi ra đấy."

Trình Trình thấp giọng nói, phảng phất lẩm bẩm: "Dạ Linh, ngươi là một con Đằng Xà thành thục rồi, phải học được làm sao làm một Yêu Vương. Đổi thành ta là ngươi, con Thừa Hoàng ngồi ở trên vương tọa này đã sớm nên đi chết rồi, bất luận là vì vương tọa, hay là vì... Nam nhân."

Dạ Linh trừng lớn hai mắt, trơ mắt nhìn Trình Trình biến mất trong lòng đất, cả buổi nói không ra một chữ.

Lưu Tô xì mũi coi thường.

Nói thật êm tai, cũng không tin ngươi thật sự nguyện ý để cho Dạ Linh biến thành như vậy.

Lúc trước chính mình dạy Tần Dịch luyện đan, chủ yếu là vì thanh tẩy trong Hóa Yêu Chướng của Đông Hoa Tử lưu lại tinh thần ám chỉ, để cho Dạ Linh thoát khỏi ảnh hưởng của Đông Hoa Tử. Bởi vì đề phòng tâm của bản thân Lưu Tô nó, thêm một chút hiệu quả cho đan dược, áp chế Hóa Yêu Chướng tinh thần ám chỉ, đồng thời cũng áp chế hung lệ cùng xảo trá trong bản tính của Đằng Xà.

Nhưng đan này cấp bậc thật sự rất thấp đấy, bởi vì khi đó Tần Dịch mới nhập môn, có thể luyện đan cấp bậc gì? Cái gọi là áp chế, chẳng qua là che giấu, bản tính của Đằng Xà căn bản cũng không có bị "Tẩy", cũng tẩy không sạch, vẫn là tồn tại ở địa phương gốc rễ nhất sâu trong linh hồn nàng. Trình Trình thân là đại yêu Vạn Tượng, có đầy đủ năng lực đem nó đánh thức, chỉ ở chỗ nàng có nguyện ý hay không.

Thật ra chỉ cần bản thân Dạ Linh muốn, nàng lúc này thân là đại yêu Ngưng Đan có thể thử kêu gọi bản tính, hoặc là gặp phải kích thích nào đó liền có thể, đều không cần người khác giúp đỡ.

Chắc hẳn trong lòng con hồ ly lẳng lơ này cũng rất phức tạp a, ai cũng không hy vọng cùng người thừa kế của mình phòng bị lẫn nhau, nhưng nàng lại lo lắng nếu như mình không cứu được, tương lai Yêu Thành làm sao bây giờ —— hoặc là nói, tương lai Yêu tộc tồn tại làm sao bây giờ.

Một Yêu Vương ánh mắt thủy chung suy nghĩ toàn cục... Bất luận là học tập đồ vật của nhân loại, hay là mục đích thống nhất ba nước, hay là hôm nay cho là mình sắp chết bày ra bố cục thanh tẩy cuối cùng.

Lưu Tô có đôi khi sẽ nghĩ, bản tính của yêu dùng thực lực vi tôn, vương giả trấn áp toàn tộc, đa số là loại ỷ thế lộng quyền. Loại Yêu Vương có thấy xa này cũng không phải tùy tùy tiện tiện liền có thể xuất hiện đấy, gặp được thủ lĩnh như vậy là dấu hiệu tộc đàn hưng thịnh. Là sau yêu kiếp vạn năm qua yêu quái bị loài người áp chế chạm đáy bắn ngược.

Cho dù không có Tần Dịch dính vào, loại vương này đều chưa chắc sẽ chết, có thể sẽ có khí vận khác tới người, để cho nàng thoát một kiếp này. Cũng có khả năng sẽ là sau khi nàng qua đời triệt để kích hoạt một con Đằng Xà khủng bố thức tỉnh, từ nay về sau muôn dân trăm họ phong vân khởi.

Cái này đã không quan trọng, Lưu Tô biết rõ dưới tình huống hiện tại, con hồ ly lẳng lơ này là không chết được đấy.

Trình Trình ôm Tần Dịch đến giường êm trong mật thất, yêu thể Trình Trình sắc mặt tái nhợt mà nằm ở nơi đó nhìn bọn hắn. Trình Trình đem Tần Dịch đặt ở bên cạnh yêu thể của mình, yêu thể Trình Trình liền miễn cưỡng ngồi dậy, thò tay gỡ xuống giới chỉ của Tần Dịch.

Đan dược cùng thuật pháp của đám yêu quái đối với thương thế của Tần Dịch hiệu quả không tốt, Trình Trình biết rõ trong giới chỉ của Tần Dịch có dược vật thích hợp hơn.

Nàng thần niệm tìm tòi, một đống linh thạch cùng pháp bảo đều coi như không khí, trước tiên liền nhìn thấy một cái yếm, một cái đạo cân, cùng một cái khăn tay có thể làm pháp khí phi hành, trên khăn tay còn có huyết sắc mai hoa, giống như còn là tươi mới đấy.

Trình Trình thần sắc trở nên có chút quái dị, lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh, tự nhủ: "Vật lẫn lộn quá nhiều, giúp hắn chỉnh lý một chút."

Một bên nói, những "Vật lẫn lộn" kia đã bị lấy ra, tiện tay ném đến góc tường.

"Còn có cái này, nhìn rất khó coi, một chút cũng không phiêu dật."

Một cây Lang Nha bổng cũng bị ném đến góc tường, còn lăn một cái.

"..." Lưu Tô bị không hiểu ném đến góc tường giận sôi lên.

Lang Nha bổng đắc tội ngươi rồi? Ngươi ăn giấm của những vật kia, giận chó đánh mèo một cây Lang Nha bổng thành thành thật thật làm gì!

Hồ ly chết tiệt ngươi chờ đó cho lão... Chờ đó cho ta!

"Tốt rồi, gọn gàng rồi." Trình Trình lấy ra một lọ đan dược, muốn đút vào trong miệng Tần Dịch, nghĩ một chút, lại cười hì hì, chính mình ngậm lấy, cúi người mớm thuốc.

Trình Trình thân người bên cạnh bàn tay nhỏ nhắn che miệng, không biết đang cảm thụ cái gì, tiếp theo con mắt xoay vòng, bỗng nhiên cũng lại gần.

Hai Trình Trình một trái một phải đồng thời đẩy viên đan dược kia, nhét vào trong miệng Tần Dịch.

Lưu Tô: "..."

Đan dược vào miệng liền tan, Tần Dịch vô ý thức nỉ non một âm tiết không có ý nghĩa, hai Trình Trình đồng thời bị dọa ngồi thẳng lên ra vẻ nhu thuận, lại phát hiện Tần Dịch chẳng qua là vô ý thức, liền đồng loạt vỗ ngực thở dài một hơi.

Tiếp theo liếc nhau, đồng thời thấp giọng nói: "Thật sự có hai phần cảm giác a."

Lưu Tô ở trong bổng im lặng mắng to, ngươi chỉ còn mười ngày mạng còn có thời gian rảnh thể nghiệm hai thân thể có phải có hai phần cảm giác hay không, đánh giá vừa rồi thu hồi, ngươi là thủ lĩnh thấy xa cái rắm!

Hồ ly lẳng lơ!

... ...

Lúc Tần Dịch tỉnh lại, cảm giác tình huống rất không đúng.

Không phải thân thể không đúng, hắn có thể cảm giác được trong cơ thể có đan dược rất đúng bệnh đang phát huy hiệu quả, hắn bị thương chẳng qua là giao chiến thông thường bị người đả thương, cũng không bị thương gốc rễ, cũng không phải thương thế đặc thù gì, muốn khôi phục là rất nhanh đấy.

Cũng không biết ngủ bao lâu, dù sao lúc này mở mắt đã cảm thấy thương thế tốt bảy tám phần.

Chân chính cảm giác không đúng ở chỗ, tư thế không đúng, xúc cảm không đúng...

Hõm vai trái phải đều bị người gối lên, hai Trình Trình hoàn toàn giống như đúc một trái một phải ôm hắn, cùng nhau tựa vào hõm vai của hắn đang ngủ say.

Hai Trình Trình cánh tay đều ôm tới, trái phải vòng lấy eo của hắn, hai Trình Trình đầu gối đều gập lên, đè lên hai chân của hắn.

Cả người đều bị kẹp chặt không thể động.

Tần Dịch sững sờ mà trợn tròn mắt, nín thở, căn bản không biết mình lúc này nên làm gì. Hắn có thể cảm giác được Trình Trình lúc này đã cực suy yếu, nhân thể cùng yêu thân đều đã tới gần biên giới sụp đổ rồi... Lại vẫn là tư thế như vậy, khiến cho hắn đẩy ra đều sợ xảy ra vấn đề.

Tần Dịch cứng ngắc quay đầu, con mắt xoay vòng chuyển một vòng, nhìn thấy Lang Nha bổng ở góc tường.

Vì sao Lang Nha bổng sẽ ở đó...

Còn có mấy món đồ trùm lên bổng kia...

Trên Lang Nha bổng một tiểu u linh lơ lửng, lăng không hư tọa, ôm vai nhìn hắn, mặt không biểu lộ.

Tần Dịch khóe miệng có chút co quắp.

Lưu Tô ngữ khí điềm nhiên như không có việc gì: "Có muốn ta giúp ngươi một tay không, đem mấy món đồ này của ngươi toàn bộ xé, để ngươi an an ổn ổn mà làm vương hậu Yêu Thành? Thật ra rất không tệ đấy."

Rõ ràng nghe điềm nhiên như không có việc gì, nhưng Tần Dịch chẳng biết tại sao lại cảm nhận được mây đen áp đỉnh, loại nguy cơ có thể khiến cho người ta mồ hôi lạnh đầm đìa kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Тruy Hồn
19 Tháng bảy, 2020 00:07
Thấy một số ae hóng phiên ngoại, nên ta xin thông báo cái nhẹ: Khả năng cao là ta không làm nhé :)))))
fantom1210
18 Tháng bảy, 2020 20:55
Vậy là vẫn còn hi vọng về mẹ vợ =))
Тruy Hồn
18 Tháng bảy, 2020 11:14
Thanh Lân nhé ông nội.
Võ Việt
17 Tháng bảy, 2020 23:58
thế là Tiết tổng quản cấp bậc thái thanh nhỉ!
Тruy Hồn
17 Tháng bảy, 2020 20:31
Hơi không lan quyên: Có bác nào có tk WeChat k nhỉ, giúp ta quét đăng ký với :'(
Trí Nguyễn
17 Tháng bảy, 2020 20:23
à nhần ông tướng quân
Trí Nguyễn
17 Tháng bảy, 2020 20:23
con trai của ông tể tướng đó
zimind
17 Tháng bảy, 2020 16:24
Thanh trà thì xác định hàng đi kèm r. còn vũ phi lăng thì mơ hồ. + thêm vũ phi lăng còn là role cấm kị (mẹ vợ). mà con người cái j càng cấm thì càng thik =)))
Anh Nam
17 Tháng bảy, 2020 15:58
Fan TQ khoái Vũ Phi Lăng thế, hơn cả Thanh Trà =))
camvinh
17 Tháng bảy, 2020 01:41
bộ này hay quá
Nam Dương
17 Tháng bảy, 2020 00:02
kết thúc một siêu phẩm, cảm ơn lão tác, cảm ơn con chồn, cái kết viên mãn quá đẹp, ko uổng công ngày nào cũng theo dõi, nhưng giờ lại hụt hẫng ko biết đọc gì, haizz thật khó tránh.
Tung Sơn Trường
16 Tháng bảy, 2020 23:55
hẹn gặp lại lão tác và lão Hồn
BananaSkin
16 Tháng bảy, 2020 22:50
Thanh Lân đúng ko nhỉ?
BananaSkin
16 Tháng bảy, 2020 22:49
Thế là hết, cảm giác kết không thỏa mãn như bộ xuân thu. Mà thằng cu cuối cùng kêu hắn thì hắn là ai ?_?
Vũ Thành Tài
16 Tháng bảy, 2020 19:27
Quyển sau không phải là Quyến Trần Tâm thì cũng là tên do Tác đặt :))
Vũ Thành Tài
16 Tháng bảy, 2020 19:26
Ai cũng vậy thôi bạn ạ Lúc đọc thì ngày nào cũng cho ra chap chờ end Giờ end rồ lại thấy không nỡ
Phong Ma Dạ Tiếu
16 Tháng bảy, 2020 18:11
Cám ơn con Tác, cám ơn lão Hồn! Cuộc vui này cũng đến lúc tàn :(
Cầm Vũ
16 Tháng bảy, 2020 17:22
Đoạn về quá khứ gặp Quang Quang với Minh Hà đâu ?
Hieu Le
16 Tháng bảy, 2020 17:04
Hay thật đấy. Đọc truyện mà khi nó kết rồi tình cảm dành cho nó cứ luôn không lỡ bỏ nó lại muốn xem lại muốn biết a có lẽ đây là tính ích kỷ của riêng ta nhỉ ???
Anh Nam
16 Tháng bảy, 2020 16:56
Đại kết cục rồi. Coi như viên mãn, không bõ công theo dõi bấy lâu. Một bộ truyện rất hay, đặc biệt giành cho ai thích tu tiên nhẹ nhàng tình cảm. Cảm ơn lão Truy Hồn.
Тruy Hồn
16 Tháng bảy, 2020 16:46
Ơ cái ***, vẫn còn cái hố Tiên Tích Thôn chưa lấp xong mà...
seiken tsukai
16 Tháng bảy, 2020 16:14
Tạm biệt con Hồn
Hieu Le
15 Tháng bảy, 2020 17:53
Truyện hay *** tiếc là kết rồi
Hieu Le
15 Tháng bảy, 2020 14:15
Cười chết mất, dù kết thúc cuối con đường có buồn nhưng vẫn sẽ nhớ a
Тruy Hồn
15 Tháng bảy, 2020 14:12
Nghỉ không chính thức được mấy năm rồi, mấy bộ của con Xiên là vừa làm vừa đọc hằng ngày nên cố thôi, mà h lười lắm rồi :))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK