Mục lục
[Dịch] Vũ Nghịch Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phán đoán của Nghiêm Thần vô cùng chính xác, phản ứng cũng rất nhanh nhưng hắn lại đánh giá quá thấp sự cường đại của vòng xoáy Dị Ngũ hành tương sinh!

Uy năng bạo liệt cuốn tới, đánh úp lên lưng của hắn.

Nhất thời, cái gì mà quang tráo hộ thân, áo cà sa phòng hộ, chiến lực Vũ Đế, ... tất cả đều triệt để huỷ diệt. Lưng hắn biến thành một mảng da bong thịt tróc, máu tươi vương vãi khắp nơi, mồm miệng ồng ộc phun ra từng ngụm máu bầm, thân thể như hòn đá bị thác nước cuốn từ trên cao rơi xuống mặt đất.

"Cỗ năng lượng thần bí kia thật không giống bình thường, lợi hại vô cùng. Đạo lôi đình khổng lồ ta dành dụm kia xem ra cũng không cần phải thi triển ra rồi."

Sở Nam nghĩ vậy, trong đầu không khỏi nhớ tới kiện Thuỷ Tinh quan kia, đột nhiên hắn cảm giác như cỗ Thuỷ Tinh quan kia cũng không phải là đã hoàn toàn tiêu tán.

"Bằng không, lần trước đem năng lượng thần bí dùng hết nhưng năng lượng mới sinh ra này từ đâu mà đến? Hơn nữa, giống như tuỳ theo thực lực của ta mà gia tăng, thần bí năng lượng uy năng cũng càng ngày càng mạnh!"

Một ý niệm chợt hiện nhưng hắn lại kiềm mình không tiếp tục nghĩ tới nữa, đợi ngày sau xem xét lại mà phi hành trên cao, lạnh giọng nói:

- Nghiêm Thần, ta nói rồi, ngươi trốn không thoát đâu.

- Ngươi...

Có thể tưởng tượng Nghiêm Thần giận dữ thế nào, nhưng hắn cái gì cũng không mắng ra thành lời được.

- Trước khi tới Thanh thành, ngươi có phải hay không nghĩ tới mình sẽ rơi vào tình cảnh này sao!

Thanh âm của Sở Nam tựa như một thanh đao sắc bén đâm vào tâm mạch của hắn nhưng hắn vẫn cho rằng, chỉ cần hắn tìm được Lâm Vân là khẳng định có thể dễ dàng chém giết được hắn. Nhưng nào ngờ, người ta chỉ đánh ra một chiêu mà khiến hắn thành như vậy.

- Hiện tại ngươi còn chưa tin sao, tay chân của Trang Bất Chu kia là do ta trảm đấy!

- Không thể nào! Lão phu thấy ngươi tu vi bất quá chỉ là sơ giai Vũ Hoàng mà thôi, làm sao ngươi có thể đánh trọng thương ta được, tại sao có thể đánh thương sư thúc được!

Nghiêm Thần lường trước vô cùng chính xác, lý do không tin cũng rất đầy đủ, phóng cả tầm mắt ra Bắc Tề, Nam Việt tam quốc, Vũ Hoàng nào có thể chém giết được Vũ Đế đây?

Sở Nam chỉ lắc lắc đầu cười, nói:

- Ngươi nói sai rồi, giết ngươi, lấy nguyên hạch của ngươi xong ta chính là trung giai Vũ Hoàng rồi.

- Muốn lấy nguyên hạch của lão phu sao, không có cửa đâu!

Nghiêm Thần tru lên như heo bị cắt tiết, tức giận vô bì hét lên.

- Lão phu tình nguyện tự bạo cũng phải kéo ngươi theo.

Vừa gào thét, hắn vừa phục dụng đan dược.

Sở Nam thấy thế, cười nói:

- Vô dụng thôi, vô luận là ngươi ăn nhiều ít đan dược ra sao, tất cả đều là vô dụng. Ngươi ăn nhiều ít, ta liền diệt bấy nhiêu!

- Là sao?

Sở Nam cười một chút, đang muốn giơ tay thành đao chém xuống nhưng cảm giác được có cường giả đang hướng tới chỗ này bay tới. Sở Nam hiểu được, là do oanh động vừa rồi đã kinh động tới những người đó, hắn tự nhiên sẽ không để cho bọn họ tới được đây, ánh mắt như dao, vận khí quát lên:

- Tất cả cút đi cho lão phu, ai dám tiếp tục bước lên nửa bước, chết!

Thanh âm hàm chứa sát khí vô tận xé gió truyền ra, những võ giả chân đạp hư không kia thân thể hơi ngừng lại, ánh mắt phiêu hốt không chừng. Bọn hắn rất muốn tới xem xem chuyện gì xảy ra nhưng nghe thấy thanh âm này lại khiến bọn hắn hoảng sợ không thôi, bọn họ nào còn dám tiến tới thêm nữa, trừ phi là muốn đi tìm chết.

Sau ba hơi thở, một nhóm người đã bắt đầu quay đầu chạy như điên, bộ dáng như chỉ sợ chậm nửa bước mà chết oan uổng vậy!

Một tiếng quát lui những người vây xem, Sở Nam kích phát một đạo lôi đỉnh như con rắn nhỏ trực tiếp bổ xuống người Nghiêm Thần, đem toàn bộ số đan dược hắn vừa nuốt vào đánh cho tan tành mây khói.

Lúc này, Sở Nam mới lên tiếng:

- Hiện tại, ngươi còn cho là hữu dụng sao?

Nghiêm Thần đã u mê đầu óc rồi, hoàn toàn không còn gì để nói, lôi đình như chớp giật đã đem một tia hy vọng cuối cùng của hắn đánh tan tành!

- Ngươi đã không còn gì nói, nguyên hạch của ngươi ta sẽ lấy vậy.

Thân hình Sở Nam rơi xuống, đi về phía Nghiêm Thần nhưng Nghiêm Thần đột nhiên quát lên:

- Lâm Vân, ngươi đã làm cái gì với Chúc Chi Võ?

Nghe vậy, Sở Nam bước thêm một bước rồi nói:

- Là ta cứu hắn một mạng, nếu như ngày sau hắn không phản bội ta, ta sẽ diệt cả Thiên Nhất tông nhưng duy hắn là kẻ sống sót. Nếu hắn có ý nghĩ khác, chết không nghi ngờ!

- Lâm Vân, ngươi cuồng vọng lắm, cho dù ngươi có thể giết chết lão phu nhưng ngươi tuyệt đối không thể diệt được Thiên Nhất tông! Có tôn sư của ta, Thiên Nhất tông không ai có thể diệt được huống chi là ngươi...

- Chuyện này hay thật, không phải chém xong Huyền Vô Kỳ là được hay sao?

- Ha ha ha...

Nghiêm Thần cuồng tiếu một tiếng, nói:

- Ở trước mặt sư tôn, ngươi ngay cả con kiến hôi cũng không được tính. Chờ sư tôn xuất quan, ngày đó chính là tử kỳ của ngươi.

- Còn tử kỳ của ngươi, hiện tại đã đến rồi!

Sở Nam giẫm chân về phía trước một cái, một đạo lôi đinh như chớp giật lần nữa đánh xuống. Cùng lúc đó, một trảo phá đan điền, năm ngón tay chụp lấy nguyên hạch rồi sau đó một luồng hoả diễm rơi xuống, thân hình Nghiêm Thần liền biến mất không thấy bóng dáng.

Từ đây trở đi, trên cõi đời này đã không còn oai danh Nghiêm Thần nữa!

Trên Thiên Nhất sơn, trang Bất Chu hai mắt đỏ ké nhìn về bổn mạng bài chia năm xẻ bảy của Nghiêm Thần, như phản xạ mà nhớ tới Lâm Vân, hắn ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng:

- Lâm Vân, là ngươi sao? Nhất định là ngươi! Lâm Vân, lão phu không tha cho ngươi, không tha cho ngươi...

Sau một hồi phát tiết xong, Trang Bất Chu liền tỉnh táo lại, cũng kinh hãi không dứt:

- Lâm Vân sao có thể đem một Vũ Đế cường giả chém giết được chứ, không phải một thời gian ngắn trước cùng lão phu chiến một trận tu vi của hắn cũng chỉ là sơ giai Võ Hoàng thôi sao?

Ý niệm trong đầu chợt loé ra, trang Bất Chu vội vàng phản bác ngay:

- Sẽ không! Võ Hoàng cùng Võ Đế hoàn toàn là hai cảnh giới bất đồng, tuyệt đối là chênh lệch về nguyên lực khó có thể lường được, là một trời một vực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
quan_1986
30 Tháng một, 2023 20:33
Chương đang đi lên 204 lên tiếp chương lại về 203 là sao …!!! Chắc đọc tới chán giờ qua chương bấm lùi lại mới được vui ghê …đọc xong chắc tẩu hỏa nhập ma luôn
Hieu Le
30 Tháng chín, 2020 06:14
quá nhiều lỗi chính tả trong 1 chương đọc cảm thấy khó chịu, cám ơn bạn dịch
Iced
26 Tháng năm, 2020 20:13
Thiên Nhiên 2092
Iced
17 Tháng năm, 2020 14:30
- Nam Cung Linh Vân (21-433) - Tử Mộng Nhân (1481-1561) - Điệp Y, Thiên Nhiên, Lôi Nhụy (Chắc là chương cuối ăn).
Iced
16 Tháng năm, 2020 19:23
Ở thế giới cao cấp hơn mà thả cả 1 đám xuống 1 cái thế giới cấp thấp đánh nhau.
Ơ Rê Ca Haha
05 Tháng mười, 2019 15:00
cứ Sở Nam xong lại thành Lâm Động. vãi .....
LYSANSAN828
23 Tháng sáu, 2019 20:12
[xoá để re-up bản mới]
Hieu Le
24 Tháng ba, 2019 15:31
nhiều vợ hả. thôi nghỉ phẻ
Người Bình Thường
30 Tháng mười hai, 2018 16:56
trời sắp mưa mà sắc mặt lập tức đại biến
Lê Nam
29 Tháng mười một, 2018 16:22
Truyện hơi dài dòng ! 4 sao
Phedra Phung
29 Tháng mười một, 2018 05:17
Đang đọc hay thì cái thằng DG cứ xen vào tán nhảm là sao ? Không tôn trọng tác giả cũng như là người đọc chút nào hết. Khó chịu quá.
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 21:36
5
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 21:35
hhuhhi k g8t8iu
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:27
э ььбльцЮ,
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:26
йй,,..,..
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:25
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:24
б
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:24
,-¥<<, цаш ыдл 2д l lb k nl l. llжи)фуц
kazuo
20 Tháng bảy, 2018 12:23
j.l .lj. jj j.c
Lê Minh Dương
25 Tháng sáu, 2018 20:56
hya
Kou Gan
04 Tháng sáu, 2018 00:23
cốt truyện rõ ràng, hơi cũ nhưng hay, main có nhiều vợ và rất bá !!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK