"Sư huynh, chúng ta còn phải thủ ở chỗ này đến lúc nào nữa?" Bên ngoài cung điện Hắc Thạch Thiết Ngục một gã đệ tử Thần Vương điện nhìn về phía La Tín, không nhịn được hỏi: "Nếu như tiểu tử Man tộc chết ở bên trong, chúng ta chẳng lẽ cứ phải đứng đây suốt đời sao?"
Một đệ tử khác đảo con ngươi một vòng, cười nói: "Không bằng chúng ta đi vào trong, bắt tên mọi rợ kia lại. Hắc Thạch Thiết Ngục tuy hung hiểm nhưng dù sao cũng thuộc về Thánh điện chúng ta. Thủ vệ bên trong có thể gây khó dễ cho chúng ta hay sao?"
La Tín lắc đầu, những đệ tử khác không biết bí mật của Hắc Thạch Thiết Ngục, nhưng hắn thân là thủ tịch đệ tử Thần Vương điện, trong Thánh điện có địa vị không kém hơn chức vụ Đại Tư Đạc, biết rõ nội tình hơn những người khác, thầm nghĩ: "Những thủ vệ kia mặc kệ ngươi có phải đệ tử Thánh điện hay không, chỉ cần ngươi đi vào Hắc Thạch Thiết Ngục thì sẽ bắt ngươi lại. Ta từng nghe đạo sư đại nhân nói những thủ vệ này không phải là người của thế giới này, tựa hồ đến từ Thâm Uyên tầng thứ chín có kết nối với thế giới khác, thậm chí ngay cả Giáo Tông đại nhân cũng không cách nào ra lệnh cho bọn họ. Bất quá, nếu là Đức Bưu Man Chuy thật sự bị bọn họ bắt, hơn phân nửa sẽ bị giam giữ trong ngục cả đời không thể ra được, ta đây chẳng phải là không còn hy vọng có được Đấu Chiến Thắng Quyết hay sao?"
Trong mắt La Tín hiện lên một đạo hàn quang. Hắn nghi ngờ Trương Đức Bưu có tâm pháp Đấu Chiến Thắng Quyết. Nhưng đối với những người khác, hắn cũng không tính đem chuyện này nói ra.
Đấu Chiến Thắng Quyết là xếp hàng thứ nhất trên kỳ công đấu khí bảng, được xưng là tâm pháp cùng đấu kỹ hoàn mỹ nhất. La Tín căn bản không muốn chia xẻ bí mật này cùng những người khác cho dù đó là đồng môn của mình, thậm chí là đạo sư của chính mình.
"Thánh điện lịch đại trưởng lão đều nghiên cứu thạch bích Đấu Chiến Thắng Quyết tại hậu sơn, chẳng những không có nghiên cứu ra cái gì, ngược lại khiến không ít người bị điên. Nếu ta có thể có được tâm pháp Đấu Chiến Thắng Quyết lại phối hợp với võ học trên thạch bích không chỉ có dễ dàng trở thành Kiếm Thánh thậm chí có hi vọng đột phá cảnh giới Kiếm Thánh trở thành Truyền Kỳ trong truyền thuyết! Nhưng nếu như Thánh điện trưởng lão biết được tin tức này, chắc chắn tâm pháp Đấu Chiến Thắng Quyết không có phần của ta!"
"Đợi một lát nếu như tiểu tử Đức Bưu Man Chuy kia không xuất hiện, ta sẽ lén đi xuống dưới, tùy hoàn cảnh hành động"
La Tín vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên một gã đệ tử Thần Vương điện kêu lên: "Có người đi ra!" Mọi người lập tức ngưng trọng như lâm phải đại địch. La Tín vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cổng truyền tống rung động một hồi, rõ ràng là điềm báo có người sắp xuất hiện, trong nội tâm không khỏi khẩn trương lên: "Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên có người có thể chạy ra từ Hắc Thạch Thiết Ngục. Đức Bưu Man Chuy, ngươi thật khiến ta kinh ngạc.
Từ trong cổng truyền xuất hiện ánh sáng lam sắc. La Tín chứng kiến người vừa ra lập tức ngây dại. Chỉ thấy người nọ căn bản không phải Đức Bưu Man Chuy như hắn nghĩ mà là một Ngưu Đầu Quái khổng lồ cầm trong tay một thanh Cương Xoa lớn, trong mắt hung quang chớp động, sắc mặt bất thiện nhìn về phía mọi người, cả giận nói: "Zaid, lão hỗn đản này dám đem nhà Ngưu đại gia đá ra, đợi tí nữa ta sẽ tìm ngươi tính sổ!"
"Ngưu Đầu Quái này thực lực cũng không yếu ah..."
La Tín vội vàng dừng ý định động thủ, chỉ thấy cổng truyền tống lại rung động một hồi. Sau đó một bóng người từ trong nhảy ra, lúc này xuất hiện một lão già tóc bạc đầu tóc rối bời cầm trong tay một Bàn Long trụ tỏa ánh vàng rực rõ, uy phong lẫm lẫm.
La Tín cảm thấy lão giả này hơi quen quen còn chưa nhớ tới hắn là ai, đột nhiên trong chúng đệ tử có người kinh hỉ vạn phần nói: "Ngũ Tư đạo sư, thật sự là ngài sao?"
"Ngũ Tư?" La Tín trong lòng cả kinh liền nghĩ tới, lão giả này là Ngũ Tư trưởng lão nghiên cứu võ học ở hậu sơn Thần Vương điện, bởi vì phát điên nên đả thương mấy vị trưởng lão khác nên bị nhốt vào Hắc Thạch Thiết Ngục.
"Không nghĩ tới Ngũ Tư trưởng lão cũng đi ra. Chẳng lẽ bệnh điên của hắn đã khỏi hoàn toàn rồi?"
Vừa rồi người kêu tên lão điên kia là David Levis môn sinh đắc ý của hắn đang vội vàng chạy lên, đang định vấn an, nào biết lão điên giơ Bàn Long trụ lên lập tức huyết hoa văng khắp nơi, một cỗ thi thể ngã xuống đất.
La tín rùng mình, yên lặng thối lui đến phía sau đám đệ tử thầm nghĩ: Xem ra Ngũ Tư trưởng lão còn chưa hết điên. Ngay cả đệ tử mình yêu mến nhất cũng đánh chết.”
"Trách trách trách, lão điên, tại sao ngươi chưa nói câu nào đã đánh chết người ta?" Zaid cầm Lưỡi Hái Tử Thần chui ra khỏi cổng truyền tống. Hắc Ám ma pháp nguyên tố lập tức bao phủ toàn bộ Hắc Thạch cung điện, quái dị cười nói.
Lão điên thu Bàn Long trụ lại, hừ lạnh nói: "Hắn gọi sai tên của ta, dám gọi ta là Ngũ Tư, đương nhiên ta phải giết hắn!"
Zaid hiếu kỳ nói: "Ngươi không gọi Ngũ Tư vậy ngươi tên gì?"
"Ca ca ta nói, ta gọi Âu Dương Phong." (Biên: vãi hàng thằng tác giả @@)
Lão phong tử Ngũ Tư chống Bàn Long trụ, cười ngạo nghễ, nói: "Âu Dương Phong Man Chuy, cái tên này uy phong chưa?"
"Hoàn toàn chính xác, rất có phong cách..." Zaid gật đầu, nhìn về phía những đệ tử Thần Vương điện đang thất kinh, nhe răng cười nói: "Lão tử ở bị ngược đãi bên trong lâu như vậy, hôm nay có thể hảo hảo giải tỏa ác khí rồi."
Cổng truyền tống lắc lư một hổi. La Tín vốn tưởng rằng lần này đi ra tất nhiên là Trương Đức Bưu, không ngờ là một cái móng vuốt lớn thò ra, sau đó xuất hiện thân ảnh. Lập tức một cổ uy áp làm cho người ta sợ hãi tản ra bốn phía, không khỏi hít một ngụm lương khí: "Hồng Long?"
Hồng Long vừa mới đi ra từ trong Hắc Thạch Thiết Ngục liền ngửa mặt lên trời gào thét, không kiêng nể gì cả phóng thích Long Uy của mình, tiếng rồng ngâm ầm ầm nổ vang. Hắc Thạch cung điện chấn động khiến đệ tử Thần vương điện ầm ầm ngã xuống.
Sự rung động do Hồng Long mang đến cho bọn chúngcòn chưa kịp tiêu tán thì lại có hai con Cự Long chui ra khỏi cổng truyền tống, ba con Hồng Long chiếm cứ một nửa không gian trong Hắc Thạch cung điện. Trong mắt tràn đầy lửa giận, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào đám đệ tử Thần Vương điện.
Sau đó từ trong cổng truyền tống đi ra một trung niên nam tử, mặc hoa bào sắc mặt vàng như nến, bộ dáng tiều tụy như bị bệnh, lạnh lùng nhìn bọn họ.
Khi ánh mắt hắn đảo qua mọi người cảm thấy như bị một ngọn núi lớn đè ép. Ngay cả ý chí đào tẩu cũng không có.
Ba con Hồng Long khổng lồ cùng gào lên mở to miệng ra. Một hơi thở nóng bỏng như liệt diễm phun về phía đám đệ tử Thần Vương điện. Những đệ tử thủ hộ Hắc Thạch Thiết Ngục táng thân trong biển lửa, chỉ có La Tín đấu khí thâm hậu, không bị Long Uy ảnh hưởng, xoay người nhảy ra khỏi Hắc Thạch cung điện bỏ chạy mất.
Ba con Cự Long vừa định giương cánh đuổi theo hắn thì trung niên nam tử kia hừ lạnh một tiếng, nói: "Không cần đuổi theo. Cao thủ Thần Vương điện sẽ lập tức nhận được tin tức, hiện tại tu vị của chúng ta vẫn chưa khôi phục, tốt nhất là mau rời khỏi đây thì tốt hơn!" Dứt lời, quay người về phía cổng truyền tống nói: "Đức bưu các hạ, lần này nhờ có ngươi viện thủ, chúng ta mới có thể thoát ra. Đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, nếu như các hạ có khó khăn, có thể đến Thâm Uyên tầng tám tìm ta!"
Vừa dứt lời thì thấy năm xúc tu đen kịt đột nhiên thò ra từ trong cổng truyền tống nắm chặc lấy cổng truyền tống, Trương Đức Bưu cố hết sức mới đi ra được cổng truyền tống, thở hồng hộc nói: "Willy trưởng trưởng lão khách khí, cứu các ngươi ra chỉ là việc tiện tay thôi."
Trung niên nam tử bị nhốt trong Hắc Thạch Thiết Ngục tầng thứ sáu là trưởng lão long tộc. Trong lúc Trương Đức Bưu trở ra thấy những Cự Long bị nhốt trong lồng sắt này nguyên vốn định làm thịt bọn chúng kiếm thêm mấy khỏa Long tinh để luyện hóa thần huyết.
Khiến hắn không ngờ là, mấy con Hồng Long này vô cùng cường đại, tuy bị phong ấn tu vi nhưng nếu động thủ, mấy người bọn họ chưa chắc là đối thủ.
Vì vậy hắn liền cải biến chủ ý thả mấy con rồng ra.
Trung niên nam tử Willy nhìn thấy Minh Vương chi Tâm sau lưng của hắn, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kị sâu sắc, nói: "Thần Vương điện đem chúng ta nhốt ở chỗ này, chẳng những bức bách chúng ta nói ra tâm pháp tu luyện của Long tộc hơn nữa còn đem chúng ta nuôi nhốt như nuôi heo, dùng máu của chúng ta chế tạo Long Hồn Huyết Trì, sống không bằng chết! Cứu chúng ta ra đối với ngươi mà nói là tiện tay nhưng đối với chúng ta mà nói chính là ân cứu mạng! Lời nói không nhiều, lúc này chỉ sợ Thần Vương điện đã phát giác, Đức Bưu các hạ, các ngươi cũng mau rời khỏi đi. Chúng ta đi đây!"
Cốt cách toàn thân Willy đột nhiên nổ vang, không ngừng bành trướng ra phía ngoài trong chớp mắt biến thành một con Hoàng Kim Thánh Long cực lớn, hai bên mọc ra thêm hai cái đầu. Ba đầu rồng giận dữ gầm lên, đập mạnh đôi cánh lập tức khiến cuồng phong bắn ra bốn phía đem Hắc Thạch cung điện san bằng thành bình địa, long ngâm cao vút vang lên, giận dữ hét: "Đi!"
Ba con Cự Long cũng lập tức giương cánh bay theo hắn.
"Tam Đầu Hoàng Kim Thánh Long!"
Zaid biến sắc, nghẹn ngào hoảng sợ nói: "Không nghĩ tới tên gia hỏa này lại là Tam Đầu Hoàng Kim Thánh Long!"
Trương Đức Bưu hiếu kỳ nói: "Tam Đầu Hoàng Kim Thánh Long rất lợi hại hay sao?"
"Đương nhiên là lợi hại, Hoàng Kim Thánh Long mỗi khi mọc ra thêm một cái đầu lâu, thực lực liền bạo tăng gấp đôi. Sức chiến đấu của Hoàng Kim Thánh Long tương đương với một vị Kiếm Thánh và một vị Thánh Ma Đạo Sư. Tam Đầu Hoàng Kim Thánh Long, cho dù ba vị Kiếm Thánh và ba vị Thánh ma đạo sư liên thủ, cũng miễn cưỡng đánh ngang tay mà thôi! Chậc chậc chậc, Thần Vương điện vậy không ngờ có thể nhốt Cự Long tại hắc Thạch Thiết Ngục, giày vò sống không bằng chết, thật sự là mạnh mẽ!"
Ngưu Đầu Quái Đào Lạc Tư lo lắng nói: "Hai người các ngươi đừng lầm bầm nữa, thừa dịp hiện tại Thần Vương điện còn chưa có người tới, chúng ta nên nhanh chóng ly khai nơi đây!"
Trương Đức Bưu cười nói: "Không vội. Thần Vương điện tra tấn trưởng lão long tộc nhiều năm như vậy, điều này đối với Long tộc mà nói là vô cùng nhục nhã, Willy sau khi trở lại Thâm Uyên, Long tộc nhất định sẽ lập tức khai chiến với Thần Vương điện, mà Thần Vương điện quyết không thể cho phép bọn họ trở lại Thâm Uyên! Cho nên Thần Vương điện chắc chắn sẽ không coi trọng chúng ta, tối đa là phái ra một tên Kiếm Thánh. Một tên Kiếm Thánh, đối với chúng ta mà nói, hắc hắc..."
Zaid cùng Ngưu Đầu Quái cũng nở nụ cười, mấy người bọn họ ngoại trừ Trương Đức Bưu có tu vị yếu nhất những người khác đều là Thánh cấp cao thủ. Nếu như Thần Vương điện chỉ phái ra một Kiếm Thánh, nhất định kết cục là có đi mà không có về!
"A Man, không phải ngươi đã sớm muốn đem Long tộc hấp dẫn hỏa lực, thuận tiện cho chúng ta đào thoát?"
Trương Đức Bưu đi thẳng về phía trước, nói: "Thánh Ma Đạo Sư đại nhân, người lại nghĩ xấu ta rồi. Ta là người Nam Cương làm sao có thể gian xảo như vậy?"
"Điều này cũng đúng, người Nam Cương đầu óc ngu si, coi trọng bạo lực, chắc chắn không thể nghĩ ra diệu kế như vậy" Mặc dù nói như thế nhưng trong nội tâm Zaid lại vô cùng nghi ngờ. Từ khi gặp Trương Đức Bưu đến giờ hắn chưa bao giờ chiếm được lợi gì, nhìn thế nào tên mọi rợ này cũng không giống ngốc nghếch.
"Nếu như người Nam Cương ai cũng thông minh như hắn, vậy các chủng tộc khác sẽ không còn đường sống!" Zaid nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ: "May là như thế, người thông minh như hắn chỉ có một, nếu chết sẽ tuyệt chủng…"