Lâu Cận Thần tới gần, lập tức phát hiện những cây rong này không tầm thường, bọn chúng mọc ra từng cây gai ngược, đâm rất sâu vào trong thân thể nữ tử.
Trong ảo cảnh kia, Lâu Cận Thần từng nói chỉ cần nàng nói ra bí mật liền sẽ cứu nàng ra ngoài, hắn chưa từng nghĩ tới chuyện nuốt lời.
Khi hắn tới gần thời điểm, một luồng ý thức vọt tới, dưới cảm ứng của ý thức hắn, khuôn mặt của nữ tử đang bị cây rong quấn quanh kia đúng là xuất hiện ở trong lòng của hắn, đó là một nữ tử đã bị hư thối rất nặng .
Chỉ có một đôi mắt còn trong trẻo vô cùng, lộ ra một cỗ u lãnh cùng chờ mong.
Đây rõ ràng chính là một bộ quỷ thi.
Lâu Cận Thần ngừng lại, tay hắn đã chậm rãi rút kiếm ra.
Nhưng không phải hướng về phía 'quỷ thi' kia, mà chỉ về một phương hướng khác, ở gốc rễ cây rong có một con quái ngư, trên đầu quái ngư mọc ra một sợi râu dài, phía trên cây râu có một vật hình dáng tựa như con mắt, nó đang phát ra ánh sáng.
Trong cảm nhận của Lâu Cận Thần, đó là một vầng sáng đầy linh tính, tỏa ra năng lượng thần bí.
Mà nguồn năng lượng này chính là thứ đang tạo ra huyễn tượng thi thể rữa nát bên trong cây rong, có điều huyễn tượng như vậy làm sao có thể mê hoặc được Lâu Cận Thần, chỉ cần một ý niệm liền nhẹ nhàng trấn áp, hắn rút kiếm, thân thể uốn éo, quanh thân dòng nước cuộn trào, kiếm rung động trong nước, đem nước đẩy ra, chẳng khác nào một con cá săn mồi khổng lồ.
Một kiếm chia đôi dòng nước, thân kiếm xé nước đâm về phía quái ngư, nhưng mà con quái ngư kia đột nhiên quẫy người, trong nháy mắt đã chui xuống càng sâu.
Du thân tung kiếm pháp của Lâu Cận Thần mặc dù cực kì linh động trong nước, nhưng dù sao không cũng không thể nhanh bằng cá bơi.
Bên trong nước tối tăm lạnh lẽo, ánh sáng từ miệng giếng hắt xuống chỉ chiếu sáng được một vùng nhỏ, càng khiến cho vùng nước bên trong thêm đáng sợ mà tĩnh mịch.
Dù hắn không thể hô hấp bằng mũi miệng, nhưng luồng khí đan điền vẫn tuần hoàn quanh thân, liên miên không hết.
Hắn lại một lần nữa đi tới bên người nữ tử kia, kiếm trong tay vung lên mang theo từng mảng nước chém vào thân cây rong, cây rong quả là tương đối cứng cỏi, trên thân kiếm kiếm mang lấp lóe, đem cây rong chặt đứt.
Cây rong uốn éo trong nước, cuối cùng rụt về sâu phía dưới.
Nữ tử kia hai mắt nhắm nghiền, tựa như đang rơi vào cơn ác mộng.
Ngón tay Lâu Cận Thần dâng lên một luồng sáng xanh nhạt, điểm về phía mi tâm nữ tử.
Đỗ Kỳ vẫn ở trong lao tù tối tăm không ánh mặt trời, nàng cũng đoán được mình có thể đang rơi vào ảo cảnh, nhưng lại như cá mắc trong lưới, khó mà tự thoát ra. Ngay lúc vừa rồi, Lâu Cận Thần bỗng tan biến trước mặt như ánh sáng, nàng liền biết Lâu Cận Thần đã rời đi huyễn cảnh, nhưng đối phương có thể tới cứu mình hay không, nàng lại không biết.
Cho nên tâm trạng nàng có hơi lo lắng, Hắc Phong trại bảy nghĩa sĩ, cần phải thủ tín a.
Đúng lúc này, nàng ngẩng đầu, nhà tù vỡ ra một lỗ hổng, một luồng ánh trăng chiếu vào, rơi trên người nàng, mà trong mắt nàng nhà tù này đang nhanh chóng tan biến, hóa thành dòng nước tối tăm.
Nước tràn vào miệng gây ra cảm giác sặc khiến nàng giật mình tỉnh lại, trước mắt chính là Lâu Cận Thần, đầu ngón tay lóng lánh ánh trăng, điểm tại mình mi tâm.
Trong sát na vừa khôi phục thần trí, thân hình nàng liền lập tức lui lại, sau đó ôm quyền, không thấy nàng mở miệng nhưng vẫn có âm thanh truyền đến: "Tam đương gia quả nhiên là người giữ chữ tín, Đỗ Kỳ cám ơn Tam đương gia cứu giúp."
"Tốt, Đỗ cô nương xin cứ tự nhiên, cáo từ." Lâu Cận Thần lặn xuống phía dưới, phía dưới một vùng tăm tối, thân hình của hắn nhanh chóng bị hắc ám nuốt mất, Đỗ Kỳ nhìn vùng nước tăm tối vô biên, một nỗi sợ hãi không tên đột nhiên dâng lên, nếu không có sự đại dũng, không ai dám lặn xuống đáy nước tối tăm sâu hút này.
Trong bóng tối, trên thân Lâu Cận Thần vẫn có ánh sáng phát ra, đây là pháp quang của pháp niệm, không cần cố ý mà tự nhiên phát tán.
Quang mang trong bóng đêm luôn luôn hấp dẫn ánh mắt.
Đột nhiên, cảm giác gặp nguy hiểm bỗng ùa tới, một con quái ngư mõm nhọn từ bóng tối đột ngột xuất hiện, mở miệng đầy răng sắc như dao táp về Lâu Cận Thần.
Kiếm trong tay Lâu Cận Thần lập tức đâm ra.
Ở trong nước, Du thân túng kiếm thuật pháp mặc dù linh động, nhưng so với những con quái ngư chân chính sống dưới nước thì vẫn không bằng, một kiếm này đâm ra, cũng có một loại cảm giác có lực mà không sử dụng được.
Kiếm đâm trúng phía trên miệng quái ngư, quái ngư mõm nhọn bị đau, liền quẫy người thoát đi, chui xuống sâu dưới nước, sau đó chỉ một lát đã lại từ trong bóng tối xông ra, tấn công về phía Lâu Cận Thần.
Lâu Cận Thần không dám chủ quan, con quái ngư này giống như bị khơi dậy hung tính, một kiếm khi nãy của hắn mặc dù đâm trúng thân quái ngư nhưng chưa gây ra tổn thương thực sự cho nó.
Kiếm trong tay hắn vẽ một nửa hình tròn, mang theo một luồng nước đem quái ngư dẫn ra, lưỡi kiếm cắt lên thân cá, nhưng không thể tạo ra đủ lực, thân cá nhanh chóng trượt đi.
Lâu Cận Thần nhanh chóng nhận ra, ở trong nước, Du thân túng kiếm pháp có thể giúp thân thể không bị dòng nước hạn chế, nhưng kiếm thuật cũng khó lòng phát huy được.
Quái ngư liên tục tập kích khiến hắn không cách nào tiếp tục lặn xuống tìm người, chỉ chốc lát sau, lại thêm một con quái ngư đồng dạng từ trong nước lao ra, Lâu Cận Thần nỗ lực ứng đối, một hồi về sau, lại một con nữa, tổng công ba con quái ngư vây quanh hắn xung kích tấn công.
Lâu Cận Thần đúng là ứng đối có phần khó khăn.
Nhớ lại trước kia ở Vọng Hải Giác, lúc đối mặt với chín cây Liễu Diệp Kiếm của Liễu Nguyên, hắn còn ứng đối thoải mái, vậy mà giờ đây chỉ đối mặt ba con cá lại có phần trầu trật.
Thân thể không còn linh động như vậy, kiếm trong tay cũng không còn sắc bén như vậy, quan trọng nhất, pháp niệm của hắn không cách nào trói buộc hạn chế những con cá này, ngược lại thân thể hắn còn bị nước đè ép.
Hơn nữa pháp niệm của hắn đúng là rất khó thi triển ở trong nước, nơi này tối đen như mực vậy.
Hắn không còn nghĩ chuyện cứu người nữa, bắt đầu chuyên tâm ứng phó ba con quái ngư mõm nhọn này.
Lâu Cận Thần cảm nhận được lực cản của nước, vốn khi tập luyện Du thân túng kiếm thuật hắn luôn tưởng tượng mình thành cá, mà lúc này chân chính ở trong nước sâu, dưới áp lực nước mạnh mẽ, chiến đấu với ác ngư, hắn bỗng phát hiện Du thân túng kiếm pháp của mình còn có không gian trưởng thành rất lớn.
Hắn cẩn thận cảm thụ thủy áp, lĩnh hội từng luồng sóng nước do ba con quái ngư thay nhau xông tới tấn công tạo ra.
Hắn quan sát thân thể quái ngư du động, hắn đang học tập, kiếm như miệng cá, thân như thân cá.
Nơi xa, Đỗ Kỳ thấy Lâu Cận Thần rơi vào cảnh bị ba con quái ngư vây công, lập tức trở nên cảnh giác, nàng chỉ đứng phía xa quan sát, không dám tới gần, dưới cái nhìn của nàng, ngay cả Lâu Cận Thần đều bị cá vây công không có khả năng đánh trả, vậy nàng có tới cũng nhất định chẳng ích lợi gì.
Nàng tránh né ra xa, ẩn trong nước, đi tìm linh dược trong vùng nước này.
Trong nước trống rỗng, mười phần tăm tối, có cảm giác trên không chạm trời dưới không chạm đất, nàng không dám lặn xuống chỗ sâu mà bơi về phía thành giếng rồi lần theo vách đi xuống. Tìm được một viên phát sáng linh châu tỏa sáng, trong lòng nàng mừng rỡ, linh châu này có thể làm thuốc, cũng có thể dùng để luyện pháp khí, là một món đồ tốt.
Lúc lần nữa thì thấy Lâu Cận Thần toàn thân phát sáng, nàng nhận ra thân thể hắn có vẻ trở nên linh động hơn không ít, kiếm huy động trong nước cũng lưu loát hơn nhiều, không chỉ vậy còn có thêm hai con cá nữa tham gia vây công Lâu Cận Thần, có tới năm con nhưng Lâu Cận Thần lại vẫn ứng phó được.
Đỗ Kỳ trong lòng kinh ngạc, nhìn một hồi, chỉ thấy kiếm trong tay Lâu Cận Thần đột nhiên trở nên mạnh mẽ có lực, kiếm vạch ra từng đường vòng cung, lúc chém vào thân cá, lại một kiếm chém đứt đôi quái ngư kia.
Cá không có đổ máu mà có tinh khí phát ra, Lâu Cận Thần không để ý đến mà lặn xuống phía dưới.
Lúc này thân thể hắn du động, kiếm trong tay khua về phía trước, mỗi lần khua kiếm, thân thể của hắn cũng đồng thời uốn éo, nhanh chóng luồn xuống dưới.
Càng lúc càng xuống sâu, không ngừng có cá tấn công, mỗi khi có cá tới gần, hắn liền đột nhiên phát lực, nhân kiếm đều động, người né tránh cá công kích, kiếm đồng dạng đem cá cho chém giết.
Rốt cục, hắn mơ hồ cảm giác được, trong bóng tối phía dưới có một vùng ánh sáng.
Linh quang mãnh liệt đó xuất hiện trong cảm giác của hắn, trong đầu hắn phảng phất hiện ra hình ảnh một con bạch tuộc khổng lồ, nhưng Lâu Cận Thần có thể khẳng định thật sự không phải như vậy.
Thứ phát sáng chính là một pho tượng, mà phía trước pho tượng đang có bốn người nổi lơ lửng, bọn hắn giống như bầy cá đang bị một tấm lưới vô hình bao phủ, mặc dù còn sống nhưng lại giống như sắp chết.
Bên trong pho tượng kia có 'bí linh' phân thân sống nhờ, đã nhiều năm như vậy, chẳng những không suy yếu bớt, ngược lại là càng thêm cường đại, linh tính mãnh liệt như ngọn đèn lớn.
Trong sát na hắn xuất hiện, pho tượng kia dường như cũng ngẩng đầu, ẩn ẩn có thể thấy được một đôi mắt kinh khủng đang nhìn lên.
Lâu Cận Thần không chút nghĩ ngợi, lập tức giật tấm vải đen đang che mắt mình ra.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng hai, 2023 18:56
thể loại truyện game mà còn dùng bàn phím thì ko hấp dẫn tí nào
14 Tháng hai, 2023 21:25
sau c này quay lại ngày 1c nhé các b
14 Tháng hai, 2023 21:24
sơn trưởng thu thiền học cung chết nhạt vậy,tạo đường cho trần cẩn lên làm sơn trưởng ah
13 Tháng hai, 2023 21:29
Âm dương với thái cực thì làm nhớ tới Đồ Nguyên, thêm cái trấn nữa
13 Tháng hai, 2023 14:21
Đọc chương mới nhất, cánh tay xanh đen có con mắt làm mình lại liên tưởng đến Trần Cảnh. K biết có liên quan gì đến Hoàng Đình k
12 Tháng hai, 2023 02:18
Đặng Định ngự ma đạo kinh vkl, gọi luôn họ Lâu ra làm đệ mới chịu....mặc dù chỉ kiểu như phân hồn một dạng nhưng đủ để đánh vượt cấp là ngon rồi...kkk. Đây mới đúng chân chính vượt cấp chiến đấu...
11 Tháng hai, 2023 10:08
lạ quá dạo này con tác ngày 2c :))
10 Tháng hai, 2023 05:29
chắc top 1 toàn thất cảnh :))) dự là ngộ âm dương xong thì cũng lên top đấy
09 Tháng hai, 2023 19:48
Chương mới đã có đâu
08 Tháng hai, 2023 21:11
cái bảng cũng ko bất ngờ lắm top 1 hoàng đế đại chu,top 2 linh vu miếu
08 Tháng hai, 2023 21:07
có quốc sư nhé chính là vô tận sơn vương sách ấy đứng thứ 5
08 Tháng hai, 2023 08:31
Đúng như dự đoán, lão quốc sư ko thể đứng đầu, thậm chí không biết có trong top 10 không nữa...
07 Tháng hai, 2023 18:13
Đúng rồi, truyện lão này toàn đấm nhau mới rõ ràng, còn không thì theo kiểu out trình hẳn.
07 Tháng hai, 2023 00:14
Lâu thì top đầu thôi chứ truyện của lão liếm ngoài top 1 ra thì còn lại toàn xếp ngang bằng nhau, chỉ đánh nhau mới biết. Như trong bạch cốt mới xếp Nam Lạc top 1, còn trần cảnh, thanh dương thì sánh ngang với các đại năng khác thôi
06 Tháng hai, 2023 22:02
đâu quốc sư là từ Linh Vu Miếu phái của thất muội cũng là phái có từ thời sương mù top 1 về ẩn thế tông môn r
06 Tháng hai, 2023 21:50
à còn chưa kể lão Hoàng đế nữa, khả năng mạnh hơn quốc sư luôn...
06 Tháng hai, 2023 21:49
khả năng quốc sư vẫn chưa top 1, vì lão này xuất thân từ hải ngoại gì đó, hình như môn phái rất thần bí, nên có thể còn có người trong môn phái này mạnh hơn, hoặc những ẩn thế tông môn khác, còn họ Lâu chắc ngoài top 10, vì tu vi vừa vào đệ lục cảnh, trong khi người khác đã đệ thất cảnh rồi, lâu năm đệ lục cảnh chắc cũng không ít...
06 Tháng hai, 2023 21:27
các bác dự quốc sư được top 1 ko,a lâu vào nổi top 10 ko :))
06 Tháng hai, 2023 11:34
Truyện hay
05 Tháng hai, 2023 22:19
hay mà ít chương quá
03 Tháng hai, 2023 18:29
Mà đọc lại đoạn cuối Hoàng Đình thì hình như Trần Cảnh cũng không chết, chỉ là thân xác thạch tượng của nó bị hủy thôi, nếu thế thì ông ở trên nói đúng rồi.
03 Tháng hai, 2023 18:00
Bác đọc 2 chương cối hoàng đình đi, kỳ lân lão tổ nói phượng hoàng đang trên trời giãy dụa thì phải, ám chỉ Diệp Thanh Tuyết đấy ( chả nhớ tên nữa ). Sau sang Bạch Cốt đạo cung cũng có đoạn Thanh Dương gặp Trần Cảnh muốn đi phượng hoàng sơn hay là đi về thì phải.
Đây, nguyên văn Kỳ Lân lão tổ :
Lão trầm mặc rất lâu, song kiếm trong tay áo Diên Huyết nhảy lên, như là tùy thời đều phải bay ra chặt đứt đầu Kỳ Lân lão tổ, uống cạn hắn Kỳ Lân huyết mạch. Tựu tại Diên Huyết không nhiều kiên trì gần ma diệt là lúc, Kỳ Lân lão tổ mở miệng nói: "Bởi vì, ta phải chết, ta cuối cùng phải ly khai thế giới này, trước khi ta giả chết trốn đi lúc đó bắt đầu, ta cũng đã chết rồi. Phượng Hoàng ở trên trời làm sau cùng nỗ lực, Thương Long tại nhân gian lấy một loại khác phương thức kéo dài sinh mệnh, mà ta, sẽ chết sao?"
01 Tháng hai, 2023 22:53
Trần cảnh là một nữa linh hồn mà Nam Lạc cắt đứt ở núi Lạc Linh Sơn cái đoạn bị Đế Tuấn lừa. Lý do vì sao Trần Cảnh cảm ứng vs Thanh Nhan, có đoạn ký ức có Muội tử ở Địa phủ. Còn nói Nhan Thanh Tuyết là Phượng Hoàng thì k phải, là một trong thập điện vu tổ Đế Giang chuyển thế, xem đoạn cuối đoạn mang mặt nạ có nói rõ mà, Phượng Hoàng là xuất hiện trong Bạch cốt đạo cung.
01 Tháng hai, 2023 20:17
truyện dịch nhiều khi nó mất chất văn thơ, bởi nhiều khi có những từ Hán Việt rất hay nhưng dịch thuần Việt nó dở kinh khủng, kiểu: Phong quyển tàn vân- mà dịch ra: gió cuốn mây bay... nghe nó phèn dã man...kkk. Hay: Thu thuỷ trường thiên - mà dịch ra: sông nước mênh mông. Mất cả chất thơ....
01 Tháng hai, 2023 16:51
thật đọc truyện cx ko bt phân biệt truyện dịch với CV cứ thấy full vô đọc thử hay thì đọc tiếp :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK