Cô hiệu trưởng tỉnh lại một ngày sau đó, khi biết tin con gái mình đã bình an vô sự trở về, cô hồi phục rất nhanh, chỉ vài tiếng đồng hồ sau đã được chuyển sang phòng hồi sức, có thể tự do đi lại đón tiếp các đoàn thể sinh viên và cán bộ đến thăm. Trong phòng hồi sức ấy, câu chuyện được kể nhiều nhất là chuyện Thợ Săn đã đại phá vụ án này như thế nào. Nhiều người tỏ ra băn khoăn bởi hầu hết những cuộc giải cứu trước đó, Thợ Săn chỉ giúp đỡ người một cách ngẫu nhiên, xuất hiện và giải quyết trong chớp mắt và biến mất chứ không nhúng tay sâu vào như sự việc lần này. Dĩ nhiên, họ băn khoăn vậy chứ chẳng thể nào tìm ra được câu trả lời.
Cô hiệu trưởng vốn là người trăm công nghìn việc, cũng vì câu chuyện Thợ Săn luôn được thêu dệt màu sắc lãng mạn phù hợp với giới trẻ nên từ trước đến nay cô hầu như không quan tâm. Khi biết được Thợ Săn không những cứu được con gái mình mà phá luôn vụ đại án tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ Học viện HA thì trong lòng cũng vô cùng cảm kích. Thêm một tin vui nữa đến với cô, vì việc cô từ chức là do bị thúc ép nên hội đồng cổ đông Học viện HA nhất trí phục chức cho cô nếu cô muốn trở lại vị trí hiệu trưởng.
Sóng gió đã qua, cuộc sống trở lại vòng quay thường nhật, Linh đến trường sau một tuần biệt tích. Qua báo chí lớp Tài Năng ai cũng biết cô bị bắt cóc và được Thợ Săn cứu thì đều cực kỳ săn đón, phần vì quan tâm đến người bạn mà họ yêu quý nhưng mặt khác muốn nghe Linh kể về chuyện Thợ Săn cứu mình thế nào, câu chuyện Thợ Săn luôn là chủ đề nóng trong các cuộc tranh luận của lớp Tài Năng này.
- Này, làm sao Thợ Săn có thể cứu cậu ở tận nơi núi rừng hẻo lánh ấy chứ?
- Cậu có nhìn thấy mặt Thợ Săn không?
- Anh ấy có đẹp trai không?
Cũng như trả lời hàng chục cuộc phỏng vấn mấy hôm nay, Linh chỉ nói rằng cô liên tục cầu cứu Thợ Săn và anh đã xuất hiện để mọi người hiểu rằng cuộc giải cứu của Thợ Săn trong vụ này cũng không khác gì những vụ trước đó. Còn sự việc Thợ Săn phá vụ án bắc cóc thì cô hoàn toàn không hay biết và luôn cho rằng nó chỉ là hai phi vụ ngẫu nhiên trùng nhau mà thôi. Tất nhiên các thành viên lớp Tài Năng cũng chẳng suy luận ra điều gì, với họ Thợ Săn giống như một vị thần bí ẩn bảo hộ cho thành phố chứ sao có thể nghĩ ra được đó là một trong số những người bạn học cùng lớp với mình. Ngay cả việc Nam đồng thời biến mất trong quãng thời gian Linh bị bắt cóc cũng không hề gây ra sự nghi ngờ nào cả, ai cũng nghĩ hắn sắp đi du học nên phải chuẩn bị này chuẩn bị nọ mà không có thời gian đến trường thôi.
Tuy nhiên Tuyết Mai không nằm trong số đó, vì biết Nam là Thợ Săn từ trước nên tin được đăng báo là cô hiểu ra ngay vấn đề. Điều Tuyết Mai băn khoăn lúc này là Nam và Linh cùng biến mất trong khoảng thời gian một tuần thì hai người làm gì? Dựa vào những đoạn ký ức còn lưu lại, Tuyết Mai biết Linh có cảm tình với Nam nhưng Nam chỉ hờ hững đáp lại, liệu cho đến bây giờ mối quan hệ của người đã phát triển lên chưa?
Tuyết Mai cũng là cô gái cực kỳ xinh đẹp và thông minh, trước đây cô luôn tự tin rằng mình đã thích ai thì người đó cũng chẳng thể nào chối từ được. Vậy mà bây giờ suy nghĩ đó đã thay đổi, cô thích một người nhưng anh ta chẳng để gì gì đến mình cả, với một người xinh đẹp, sắc sảo như cô mà phải yêu đơn phương thì thật không cam lòng. Vì thế lúc này cô cũng chỉ còn biết hi vọng giữa Nam và Linh chưa có chuyện gì xảy ra.
Nam luôn đến lớp ngay trước khi tiếng chuông báo hiệu vào lớp reo lên. Thậm chí nhiều người còn coi hắn như cái đồng hồ sinh học của lớp, nhìn thấy hắn bước vào là tự động lôi sách vở ra và chờ tiếng chuông reo ngay sau đó. Hôm nay cũng vậy, Nam đến lớp ngay trước khi tiếng chuông báo vào lớp vang lên, vẫn mặc trên người chiếc áo khoác cũ, mũ trùm lên đầu che nửa khuôn mặt, tay xỏ túi áo và không mang theo bất kỳ thứ tài liệu học tập nào. Hắn bước vào lớp và chẳng gây ra mấy sự chú ý, câu chuyện về việc hắn được đi du học thì đã được lôi ra bàn tán từ tuần trước rồi, vì thành tích học tập của hắn ở lớp Tài Năng cũng không tệ nên không ai băn khoăn chuyện hắn nhận được học bổng đi du học mà chỉ nghĩ rằng hắn là một người gặp may, hơn nữa những câu chuyện xảy ra dồn dập xảy ra gần đây ít nhiều cũng khiến mọi người bỏ qua nhiều sự việc bình thường khác.
Nam thì vốn dĩ đã chai sạn với mọi ánh mắt nhìn mình, hắn cứ bước một mạch đến chỗ ngồi quen thuộc và ngồi xuống và theo đuổi những ý nghĩ mà chỉ riêng hắn mới biết. Trung và Thùy quay sang hắn chúc mừng sắp được đi du học thì hắn cũng chỉ ậm ừ cho qua.
Trong lớp chỉ có hai người đặc biệt quan tâm đến mọi cử chỉ của Nam, thật đau lòng với nam sinh lớp Tài Năng vì đó lại là hai cô gái xinh đẹp nhất lớp.
Kể từ khi Nam đưa Linh vào phòng 302 của bệnh viện H, cô cũng chưa gặp lại hắn. Qua thông tin báo chí và mọi người kể, Linh cũng biết trong khoảng thời gian đó Nam “đại phá” vụ án cô bị bắt cóc. Âm mưu thâm độc này có thể khiến gia đình Linh tan cửa nát nhà nhưng lại được hắn giải quyết hết sức gọn gàng và nhanh chóng khiến lòng cô xúc động mãi không thôi, lúc này chỉ muốn chạy đến ôm lấy hắn và bày tỏ tấm lòng của mình.
Lúc này thấy Nam xuất hiện trước lớp với dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Linh một cái khiến cô cảm thấy có chút băn khoăn, thậm chí còn hơi lo sợ những sự ân ái giữa hai người chỉ là một giấc mộng. Cô lấy điện thoại ra và gửi cho hắn một cái trái tim, một giây sau hắn cũng gửi lại cho cô cái tương tự, cô tiếp tục gửi cho hắn chữ “i love you” và cũng nhanh chóng nhận được dòng chữ như thế. Cô quay sang nhìn hắn vừa lúc hắn cũng quay sang nhìn cô, một nụ cười dịu dàng bất chợt xuất hiện trên môi hắn và rồi cũng rất nhanh tan biến đi, khuôn mặt hắn lại trở về vẻ băng lạnh thường ngày. Với Linh, như vậy cũng đủ biết rằng tình yêu giữa mình với hắn là có tồn tại, chỉ có điều hắn không thích công khai thôi. Ở Học viện HA này Linh được rất nhiều người ngưỡng mộ, thậm chí đám con trai còn tôn thờ cô chẳng khác nào nữ thần, trong khi Nam bị coi là tầng lớp dưới cùng của xã hội, trong Học viện HA này thì bị khinh rẻ chẳng khác loài sâu bọ.
Vì thế nếu Linh công khai chuyện tình cảm với Nam hẳn sẽ gây ra một sự đả kích rất lớn, kéo theo đó là một lô những chuyện ầm ĩ không đáng có. Sau một lúc suy luận, cô cũng hài lòng với mối quan hệ bí mật giữa hai người, sau những sự việc dồn dập xảy ra gần đây làm cô chẳng muốn có thêm một rắc rối nào nữa.
Lối ăn mặc của Nam cũng khiến Linh suy nghĩ. Sau mấy ngày biến hắn thành mĩ nam nhưng hôm nay hắn lại xuất hiện với vẻ bụi đời trước đây thì trong lòng cũng kêu khổ, cái vẻ bề ngoài này làm cho nhiều cô gái nhìn thấy hắn thậm chí còn tránh xa vài bước như thể không gian quanh hắn đã bị hắn làm cho ô nhiễm. Các cô nàng này mà biết hắn chính là Thợ Săn được muôn người ngưỡng mộ và dưới cái mũ trùm đầu kia là một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú thì hẳn sẽ đánh rớt hai tròng mắt không biết bao nhiêu lần. Linh lại thấy vui vì vẻ bề ngoài hiện tại của Nam, còn vẻ tuấn tú của hắn chỉ mỗi mình cô biết và mỗi mình cô ngắm, coi như của riêng cô.
Người ta bảo khi yêu ai thì thậm chí cả trong giấc ngủ cũng mơ về người đó, điều này thật đúng với hoàn cảnh của Linh hiện tại, đầu cô lúc nào cũng tràn ngập hình ảnh của Nam và câu chuyện giữa hai người. Với Linh lúc này, khoảng thời gian người chạy trốn bọn bắt cóc cũng không khác tuần trăng mật là bao. Đôi mắt long lanh, hai má ửng hồng và đôi môi luôn mỉm cười,... Linh chẳng thể giấu nổi vẻ mặt hạnh phúc trên khuôn mặt, nhưng ai cũng nghĩ rằng cô sung sướng vì được Thợ Săn cứu nên mới tỏ ra như vậy.
- Nam, bạn có thể giải bài toán này giúp mình được không?
Tuyết Mai đặt trước bàn Nam ngồi một tờ giấy A4 có đánh máy một bài toán tương đối khó, dĩ nhiên ai cũng biết được đó chỉ là cái cớ để cô nàng bắt chuyện. Với Tuyết Mai, lớp Tài Năng có hai câu hỏi lớn mà chưa có lời giải, thứ nhất, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ hâm mộ Thợ Săn thì bây giờ lại tỏ ra vô cùng lãnh đạm, thứ hai, vì sao ngày xưa cô nàng tỏ ra cực kỳ ghê tởm với Nam thì bây giờ lại tỏ ra vô cùng thân thiết. Người ta thường nói phụ nữ là tập hợp của những điều mâu thuẫn, có lẽ đó là điều duy nhất mà mọi người có thể nghĩ tới lúc này.
Nam nhìn bài toán trước mặt, chưa đến một giây hắn đã tìm ra được đáp án, hắn bình thản cầm lấy bút và ghi lời giải ra lề dưới của tờ A4. “Đây là phương trình có ẩn biến thiên, nghiệm là một hệ đa nguyên tố dao động trong khoảng từ 2 đến 9.”
- Cảm ơn Nam nhé!
Tuyết Mai vui vẻ nhận lấy tờ giấy, suy nghĩ trong giây lát, cô lại đặt xuống một tấm giấy. Nam tưởng cô nàng lại tiếp tục nhờ hắn giải giúp một bài toán khác nhưng khi quét qua thì chợt nhận thấy đó là một phong thư với lời nhắn: “Hãy đọc sau khi tan học nhé!”. Nam không suy nghĩ nhiều thu lá thư lại. Thấy vậy, khuôn mặt Tuyết Mai trở nên vui vẻ và quay về chỗ ngồi của mình.
Buổi học kết thúc, Nam vẫn lên thư viện mượn sách như thường lệ. Linh đi cùng để có thể hỗ trợ hắn mượn thêm ít sách, tuy vậy mục đích của cô là muốn ở bên hắn nhiều hơn.
- Nam đã làm xong các thủ tục đi du học chưa? - Linh hỏi, vẻ quan tâm.
Bây giờ khoảng cách dịch chuyển tức thời của Nam đã tăng lên rất nhiều, dù thủ tục để xuất cảnh và nhập học phải làm rất nhiều thủ tục ở nhiều nơi khác nhau nhưng hắn lại tiết kiệm được nhiều thời gian di chuyển.
- Chỉ còn chờ cấp hộ chiếu, có lẽ vài ngày nữa sẽ xong.
Không phải Linh không biết thời gian hai người ở chỉ còn tính bằng ngày nhưng nghe thấy vậy trong lòng vẫn cảm thấy hụt hẫng. Nam cũng biết Linh buồn vì hai người sắp phải xa nhau, khẽ nén một tiếng thờ dài.
- Mình sẽ thường xuyên liên lạc.
Hắn nói, giọng an ủi, Linh gật đầu.
- Chiều nay Nam bận không?
Nam lắc đầu, việc làm dĩ nhiên lúc nào hắn cũng có nhưng không quan trọng lắm.
- Chúng mình đi chơi nhé!
Linh cười với hắn, Nam gật đầu:
- Bất cứ nơi nào Linh muốn!