Chương 14: Trinh nữ, giấc mộng quá khứ
“Cô yên tâm, sáng mai thì tiểu thư nhà các người sẽ về đến nhà, chẳng những tiểu thư nhà các người không bị gì mà có thể còn có được lợi ích cực lớn nữa là đằng khác.” Nói xong Sang cười một cách xấu xa nhìn về phía Lưu Hà làm cho cô cảm thấy rất khó chịu.
Dù sao Trần tiểu thư cũng là cành vàng lá ngọc, trước đến nay chưa từng trải qua bất ký sự ủy khuất và chà đạp nào. Cô sợ, cô sợ tiểu thư sẽ bị chà đạp một cách không thương tiếc, vì tiểu thư là một người rất đẹp. Lưu Hà đã nhìn tiểu thư lớn lên, ở bênh cạnh làm bạn tiểu thư đã hơn 18 năm. Cô không muốn nhìn thấy tiểu thư bị xảy ra bất cứ việc gì.
Sang nhìn về phía Lưu Hà, mắt của hắn trở nên sáng rực, hắn không nghĩ rằng cô gái mạnh mẽ đầy cá tính này lại là một trinh nữ. Trong cơ thể của hắn dục hỏa đã nhen nhóm, hắn muốn được chiếm hữu thân thể của Lưu Hà, hắn muốn lấy đi trinh tiết của Lưu Hà.
Nghĩ như vậy, hắn nhìn về phía Lưu Hà, từ cơ thể hắn tỏa ra một mùi hương, Lưu Hà đang suy nghĩ về các khả năng, về việc mà Sang nói thì vô tình cô ngửi được mùi hương từ Sang. Bất giác, dòng suy nghĩ của cô bị chặn đứng, linh hồn của cô như đang bị thôi miêng, một vài suy nghĩ, một vài ký ức chìm sâu trong tâm trí cô như được khơi gợi lại, bất giác cô ngồi im lặng trên ghế, mắt cô như mất đi tiêu cự nhìn về xa xăm, như nhìn về dòng thời gian của bản thân, về những gì đã trải qua trong quá khứ.
Quá khứ Lưu Hà là một cô gái yếu đuối, khi còn là học sinh, cô đã từng rất yêu thương một người bạn học cùng lớp với mình. Mối tình của cô rất đẹp, rất thơ mộng và đầy hồn nhiên đúng như mối tình của tuổi học trò. Trong những năm yêu nhau đó, những lần vô tình chạm tay nhau cũng làm cho cảm xúc của cả hai người dâng trào mãnh liệt. Rồi theo thời gian, khi sự ngại ngùng của việc nắm tay nhau đã không còn nữa, cả hai đã bắt đầu trao cho nhau những nụ hôn. Những nụ hôn vụng về của lứa tuổi học trò như một ma lực hấp dẫn cả hai, như một ngọn lửa thiêu đốt cả hai, nó hướng dẫn cả hai đi con đường dẫn đến tận cùng của dục vọng.
Sau những nụ hôn là những đụng chạm của cơ thể, bắt đầu từ hai bàn tay không yên phận của bạn trai Lưu Hà, ban đầu nó chỉ dừng lại tại eo của cô, dần dần hai bàn tay đó chu du xuống dưới đến tận mông của nàng. Lúc này, nàng đang có một cảm giác đê mê được mang lại từ những sự đụng chạm, nàng có một cảm giác mới lại mang lại từ đôi bàn tay ấy. Nàng không phản ứng gì ngoài phản ứng của cơ thể, nó ưỡng ẹo, nó gần sát hơn vào cơ thể của người bạn trai mình. Từ mông, hai bàn tay thỏa thích xoa nắn đem đến cảm giác kích thích cho Lưu Hà thì bất giác phía trước là một sự tấn công khác. Dương vật cứng ngắc nằm trong cái quần tây không đủ để che chắn mà vô tình chạm vào mu của nàng. Một cảm giác hoàn toàn khác chạy dọc sống lưng của nàng làm cho nàng bất giác ư lên một tiếng.
Ưm .. ư .. tiếng rên khẽ nhưng mang đầy lửa dục tình!
Hai bàn tay không an phận, một bàn tay vẫn còn xoa nắn mông nàng, một bàn tay đã đưa lên phía trên và úp lên trên ngực của nàng. Lưu Hà phát hiện, nàng muốn đẩy người yêu ra nhưng dục vọng của nàng không cho phép nàng làm vậy. Lý trí của nàng đã bị ngọn lửa dục vọng đánh bại hoàn toàn. Bàn tay của người yêu Lưu Hà vẫn cứ hoạt động một cách chậm rãi từ từ, hai bàn tay của hắn mang lại cho Lưu Hà một xúc cảm mãnh liệt. Trong cơ thể của nàng như đang nảy sinh một sự lột xác, trong cơ thể nàng có một cỗ dục vọng nảy sinh, nó kéo dài từ trong linh hồn nàng rồi sau đó nó diễn sinh thành một dòng nước, dòng nước ấy rỉ ra, nhớp nháp và đầy mê hoặc tại cửa mình của nàng.
Lưu Hà như bị thôi miên, linh hồn của nàng như đang phiêu du tại nơi tận cùng của không thời gian. Nàng thấy nó vô cùng ngắn ngủi nhưng lại như là dài vô tận, bất giác giữa hai chân nàng tuông ra một dòng nước, nó thấm ra ướt của đũng quần của nàng. Nàng như choàng tỉnh, nàng vội vã đẩy người yêu của mình ra, nàng cuối mặt, lấy tay che lấy đũng quần dài của mình một cách đầy xấu hổ. Nàng không nhìn lấy người yêu của mình mà nàng chạy nhanh về.
Đứng tại chỗ, chàng trai nhìn vào bàn tay của mình, bàn tay lúc nãy đang vuốt ve cô bé của Lưu Hà, nó ướt đẫm, nhớp nháp. Chàng đưa tay lên mũi mình ngửi một cái thì thấy nó thật thơm, dùng lưỡi liếm thì chàng như nổ tung, mùi vị của nhục dục làm cho dương vật đang cương cứng trong quần của chàng phun ra, đặc sệch, và nhớp nháp.
Hoảng loạn Lưu Hà khi về tới phòng mình, nàng vẫn không thôi thảng thốt và xấu hổ. Nàng tại sao lại như vậy? Tại sao nàng có thể tiểu trước mặt của người yêu mình như vậy? Nàng cảm thấy vô cùng hoảng hốt, ngồi bệch dưới sàn nhà, nàng đưa tay của mình lên để nhìn, bàn tay nãy giờ vẫn bịn lấy, vẫn che đậy lấy cái lồn ướt nhẹp của nàng. Nàng đưa tay lên nhìn, mùi hương bay vào trong mũi của nàng, không phải mùi ngây ngấy của nước tiểu mà là một mùi hương khác. Nàng ngạc nhiên, đây không phải nước tiểu thì là gì? Nàng tò mò, nàng cởi hết đồ của mình ra, khi cởi quần, quần lót, nàng mới nhìn thấy, nó nhớp nháp, đưa lên mũi ngửi thì đó lại là một mùi hương khác, ngầy ngậy.
Đưa tay của mình xuống giữa hai chân, nàng chạm nhẹ vào cô bé của mình, một luồn điện như giật mạnh lấy nàng khi tay của nàng chạm vào âm vật của mình. Cảm xúc dâng trào, cảm giác như lúc nãy lại ùa đến, nàng bất giác không thể khống chế lấy tay của mình mà chà xát nó vào âm hộ của mình, nàng lấy ngón tay chà mạnh lên xuống cái âm vật của mình, càng làm như vậy thì nàng lại càng cảm thấy thích thú. Một tay kia nàng như vô thức đưa lên bóp mạnh một bên vú của mình. Một dòng điện chạy dài dọc từ sống lưng lên đến đỉnh đầu của nàng, một dòng nước lại từ cửa mình của nàng tuông ra, nàng đờ đẫn, nằm vật ra sàng, từ âm hộ của nàng tuông ra một dòng nước trắng đục, sềnh sệch, nàng cảm giác mình không còn một chút sức lực nào nữa. Thiếp đi, môi nàng nở một nụ cười vô thức, gương mặt của nàng nhễ nhại mồ hôi, hồng hồng vô cùng quyến rũ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK