Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bầu trời, có dị vật đang xuyên qua các đám mây.

Lại là Tần Dịch khoanh chân ngồi trên khăn gấm, thần sắc có chút khẩn trương, đầu cũng không dám quay loạn.

Sau khi đưa vào pháp lực, khăn gấm liền biến ra chu vi mấy thước, giống như một cái thảm bay. Khống chế một chút liền bay thẳng lên trời, vừa nhanh vừa ổn, chỉ cần khu động rất ít pháp lực, liền có thể duy trì phi hành rất lâu. Phi hành mang đến cuồng phong phần phật, cũng đều bị một cái lồng phòng gió hóa sang hai bên, mà không phải trực tiếp cứng rắn ngăn cản đấy.

Cái này đều đã thật sự đang giảng vật lý rồi.

Đúng là thượng phẩm pháp khí, lại hướng lên không sai biệt lắm đều có thể coi là pháp bảo rồi.

Thế nhưng ổn đến mấy cũng như nhau, đối với người lần đầu tiên cưỡi loại pháp khí này, ngồi chính là khăn gấm mỏng chu vi mấy thước, xung quanh trời xanh vạn dặm ngay cả che chắn cũng không có, người hơi có chút sợ độ cao chỉ sợ trực tiếp ngất đi? Tần Dịch tốt xấu còn có tu hành, không có sợ như vậy, nhưng cũng có chút nơm nớp lo sợ, sợ khăn gấm bất ổn liền ngã xuống...

Hiện tại chút tu hành này ngã xuống, cương khí gì cũng không bảo vệ được, không thể không ngã thành thịt vụn.

Tần Dịch ở trên thân thể dán một lá lại một lá Lơ Lửng Phù trước kia dùng thừa. Làm xong đây hết thảy mới hơi khoan thai, tò mò nhìn mây trắng bên người, thò tay sờ một chút.

Là hơi nước.

Có một ít bên trong còn ngưng băng tinh rất nhỏ.

Lão sư vật lý thật sự không lừa ta.

Mặc dù lúc đầu biểu hiện có chút kinh sợ, nhưng lại không gây ra Lưu Tô trào phúng, ngược lại đối với hắn sau đó khoan thai có chút ngạc nhiên: "Ngươi... Thật sự là lần đầu tiên phi hành?"

"Đúng vậy a."

"Vậy liền kỳ quái." Lưu Tô nói: "Chính mình có thể bay đó là thuyết pháp khác, loại cưỡi pháp khí phi hành này, đại bộ phận ta biết đều là sắc mặt tái nhợt, còn có người nhắm chặt hai mắt cũng không dám mở ra. Ngươi rõ ràng còn có lòng dạ thanh thản nhìn xung quanh, còn sờ mây trắng."

"Ah, ngươi nói ngồi đồ vật bay a..." Tần Dịch không có nói tiếp.

Ngồi máy bay đương nhiên vẫn là ngồi qua đấy.

Còn đánh qua đấy.

"Khăn bay" này thật ra tốc độ cùng máy bay hành khách bình thường không sai biệt lắm, mặc dù thể lượng nhỏ hơn rất nhiều, nhưng bay cũng ổn không sai biệt lắm, cũng không có cảm giác được sức gió, vậy nói trắng ra không phải chính là máy bay trong suốt sao.

Kích thước nhỏ, lại bốn phía trong suốt, cảm thụ so với ngồi máy bay đáng sợ hơn nhiều. Nhưng đồng thời cũng thú vị hơn, có thể tóm gió bắt chim, có thể sờ mây, thật thú vị.

Tu tiên tu tiên, nếu như chỉ hướng tới lực lượng, chỉ muốn đánh thắng được ai đó, đoạt bảo vật của ai đó... Đó là tu tiên sao?

Sáng hiện Thương Ngô chiều vẫn còn, nhật nguyệt trong động ta là trời.

Ta muốn nhân đây mộng Ngô Việt, một đêm nương trăng vượt Kính Hồ. (Mộng Du Thiên Mụ Ngâm Lưu Biệt (梦游天姥吟留别) - Lý Bạch)

Những thứ này mới là tu tiên trong mộng a.

Cảm giác cưỡi gió phi hành, bồng bềnh trên mây này, hoàn mỹ mà lấp đầy mộng thủy chung tồn tại trong nội tâm Tần Dịch.

Khí trong cơ thể dường như có chút cảm giác sắp dịch hóa, trong sương mù dày đặc đã có chút hơi nước bốc lên. Trong đan điền huyệt Thiên Trung nhẹ nhàng nhảy lên, trên đan điền thần hồn khẽ tuôn.

Tâm thái dẫn dắt, cách Cầm Tâm chi cảnh chỉ kém một cước lâm môn rồi, chỉ thiếu một cơ hội.

Hy vọng hành trình Vạn Đạo Tiên Cung có thể có thu hoạch.

Tần Dịch thở dài một hơi, dứt khoát nằm ở trên khăn gấm, ung dung mà nhìn đám mây càng cao, không đi nghĩ những thứ kia.

Lưu Tô cười nói: "Ngươi nằm trên khăn tay của Mạnh Khinh Ảnh, có cảm giác giống như có chút cái kia hay không..."

"Cây gậy chết tiệt, ngươi coi ta là biến thái cầm vật phẩm tùy thân của muội tử liền có thể ý dâm sao? Cho ta cái yếm cũng sẽ không có cảm giác, huống chi khăn tay."

"Thì ra ngươi còn muốn cái yếm."

"Phì."

"Ai, ngươi có nghĩ tới cái khăn tay này Mạnh Khinh Ảnh đã từng dùng để lau nước mũi hay không?"

"PHỐC..." Tần Dịch thiếu chút nữa phun ra.

Người ta thế nhưng là người tu hành Cầm Tâm viên mãn, còn phải lau nước mũi?

Nhưng bị Lưu Tô buồn nôn như vậy, thật sự nằm không nổi nữa, đành phải lại khoanh chân ngồi dậy.

Lưu Tô liền cười ha hả, Tần Dịch hung dữ trừng mắt nhìn nó: "Thật sự là ác thú vị, ta nằm làm sao đắc tội ngươi rồi?"

Lưu Tô không trả lời, Tần Dịch không để ý đến nó, ánh mắt nhìn khăn gấm phóng đại, có chút xuất thần.

Nếu như đơn thuần nhìn khăn tay này, ngươi tuyệt đối không nghĩ tới chủ nhân khăn tay này sẽ là một ma nữ coi mạng người như cỏ rác.

Khăn tay là tơ tằm trắng thuần dệt thành, đương nhiên đây nhất định không phải tằm bình thường. Khăn thêu một ít sơn thủy mây mù, cách thêu cũng rất đặc dị, hình ảnh giống như là ẩn trong khăn, như ẩn như hiện, biến lớn nằm ở phía trên, giống như là nằm giữa sơn thủy khoan thai tự đắc.

Rất tiên vị, cũng rất nhu.

Nằm ở phía trên, còn rất thơm...

Nói đây là khăn tay của Minh Hà còn càng tiếp cận một chút, cùng thuộc tính của Mạnh Khinh Ảnh không hợp, khăn tay của nàng chẳng lẽ không phải nên là thêu lên mặt quỷ, quỷ khí dày đặc?

Nhưng chữ "Mạnh" nho nhỏ thêu ở góc, rõ ràng mà nhắc nhở Tần Dịch, đây quả thật là đồ vật của Mạnh Khinh Ảnh.

Tần Dịch lắc lắc đầu, không đi nghĩ những thứ kia, an tâm ngồi xếp bằng phía trên, điều khiển phương hướng phi hành. Mặc dù loại pháp khí này không sợ đụng chim bay gì, nhưng thế giới này có người tu hành khác đang bay, quá chủ quan cũng là có khả năng có tai nạn trên không đấy...

... ...

Lộ trình mười mấy vạn dặm, nếu như dùng hai chân bôn ba có lẽ phải đi rất nhiều rất nhiều năm, nhưng bay liền chỉ cần vài ngày.

Đối với một Tu tiên giả, vài ngày tùy tiện tĩnh tọa liền qua rồi.

Nhưng Tần Dịch không dùng thời gian này tĩnh tọa, hắn sau khi làm quen với phi hành, liền một mực đang quan sát toàn bộ đại địa.

Trên mặt đất cảnh sắc không ngừng biến hóa, Tần Dịch không biết mình đi ngang qua bao nhiêu quốc gia, cũng quên đã đi ngang qua bao nhiêu địa hình bất đồng, cảm thụ lớn nhất là, thế giới này sông núi thật sự rất nhiều, trong đó không ít đều có linh khí mờ mịt, mơ hồ có dấu vết trận pháp che giấu hiện lên, đó rất có thể đều là một ít tông môn tu hành ẩn nấp trên thế gian.

Bởi vì trận pháp ẩn nấp cùng mê huyễn, phàm nhân không biết.

Mà sông núi nhiều, cũng có nghĩa là dấu vết của con người ít.

Ở trên không quan sát, kích thước một quốc gia là không có bao nhiêu đấy, nếu như là tiểu quốc chỉ có mấy quận như Nam Ly, như vậy trên không trung liếc có thể nhìn hết. Mà đại quốc như Đại Càn, cũng bất quả chỉ là đi một ngày liền nhìn hết không sót.

Giữa nước cùng nước, có rất nhiều rất nhiều sông núi đầm lầy liệt cốc ít ai lui tới, đại bộ phận hoang tàn vắng vẻ, phạm vi của những khu vực không người này, thậm chí so với phạm vi có quốc gia tồn tại còn muốn lớn hơn rất nhiều lần.

Cho nên đây là một thế giới tu tiên.

Tần Dịch còn trông thấy có hai Tu tiên giả Cầm Tâm đang giao phong, kiếm quang đều thiếu chút nữa sượt qua hắn.

Ở địa phương ngoài hiểu biết của nhân loại, có lẽ không biết có bao nhiêu người tu hành đánh thiên băng địa liệt, nhân loại cũng sẽ không biết. Có lẽ cảm thấy một chỗ nào đó truyền đến chấn động, trông thấy cuồng lôi xa xa liền kinh sợ, cho rằng những thứ kia là trời xanh nổi giận mà thôi.

Vẻn vẹn mấy ngày phi hành, chính là đối với thế giới bỗng nhiên khai sáng một nhận thức vĩ mô.

Bất luận ánh mắt kiến thức hay là lòng dạ, đều có thể cảm giác rộng lớn hơn vài phần.

Bằng không bị giới hạn trong nhân loại, đưa mắt sông núi che lấp, chứng kiến chẳng qua là một góc, ngay cả người nổi bật như Lý Thanh Lân, cũng tránh không được bị Lưu Tô cho rằng ếch ngồi đáy giếng.

Mà vị trí của Vạn Đạo Tiên Cung, liền cách nhân gian rất xa.

Lúc trước Minh Hà cho ấn ký ngọc giản, ánh sáng đại biểu phương hướng Vạn Đạo Tiên Cung kia, càng ngày càng gần. Tần Dịch đã có thể nhìn thấy trên đại địa phía trước, có dãy núi liên miên mấy trăm dặm, cũng không biết có bao nhiêu tòa núi xanh, trong núi lượn lờ đều là mây mù, ngay cả nhìn đều nhìn không rõ.

Nhưng lờ mờ lại có tiếng đàn bay tới, thẳng lên mây xanh, khoan thai không dứt. Chim chóc bay qua, tựa như say rượu, nhẹ nhàng đong đưa, giống như bị tiếng đàn này làm cho say mê, ngay cả bay đều quên.

Lại có mùi rượu phiêu đãng, theo gió đưa tới, tiến vào mũi Tần Dịch.

Mùi rượu kia thấm vào đầu óc của hắn đều một trận khoan khoái, giống như thanh tuyền chảy qua đá, đặt mình trong núi sau cơn mưa, hương thơm tươi mát, làm cho người ta trầm mê.

Có thanh âm, có hương vị, lại không thấy nhan sắc, không thấy người ở.

Nhìn không thấy bất kỳ dấu vết của con người, mấy trăm dặm núi giống như rừng rậm nguyên thủy không người, một mảnh vắng lặng.

Đây là đại trận tiềm hình, không gặp phàm tục.

Phàm nhân nếu không có chỉ dẫn, đến nơi này cũng liền chỉ là sơn mạch cổ xưa mà thôi...

Nhưng Tần Dịch biết rõ, Vạn Đạo Tiên Cung, đã đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn Ngọc Minh
22 Tháng hai, 2020 12:26
cũng bình thường giống cuộc sống bây giờ bạn nhiều tiền thì gái bu theo hàng đàn còn người theo bạn từ khi bạn chưa có gì trong tay cả thì là người bạn yêu nhất, còn trình trình kiểu như làm chạn vương nhưng phải chứng minh được thực lực và tiềm năng phát triển ko thì cũng bị nhà gái khinh ra mặt
zozohoho
22 Tháng hai, 2020 08:55
mềnh cũng ko khoái kiểu tất cả nv nữ trong truyện đều phải có 1 chân với main lắm. cơ mà đọc mấy đoạn như :chân đã kẹp qua tiểu tiên sinh rồi vẫn thấy hài vc =))))) dù ko được sâu sắc như với mấy nữ chính ban đầu, nhưng mà nó sảng. thoải mái ;)))
Lê Hiếu
21 Tháng hai, 2020 21:04
triết lý lưu tô 0.o
Hoaqin
21 Tháng hai, 2020 20:10
Bạn nói câu ngu éo chịu được, chán không buồn thông não
Hieu Le
21 Tháng hai, 2020 20:06
Mấy ông trên cũng vui tính vc, cũng phải công nhận là sau hai đứa Thanh Quân và Trình Trình hay thậm chí là Minh Hà thì mô tả tình cảm nó hơi nhanh hay không? Từ lúc Vũ Thường bị chơi bdsm cho tới lúc tình nguyện buscu Tần thú thì chỉ vỏn vẹn gần chục chương là cùng, chẳng bằng một khúc băng trôi của 3 đứa trên. Còn Hi Nguyệt thì phải có cảm tình trước đó thì mới có thể kích hoạt được cái tác dụng của cái lông chứ? Một vô tướng với vạn năm trải đời lại bị thằng oát con chỉ đáng một phần lẻ số tuổi hấp dẫn? Hư cấu quá không? Nói gì thì nói chứ t vẫn thích đọc kiểu này vc =)) vô cùng hay :v
Tiểu tử thích gây sự
21 Tháng hai, 2020 19:52
Gặp cmt của bạn cũng buồn chả muốn nói, vào chỗ tác giả chuyên viết hậu cung đòi không có tí máu ngựa =))) mà thôi không cùng đạo thì lời nói cũng như gió thoảng mây trôi thôi, nghe đếch thể lọt được. Thân ái và không tiễn nhé!
Nam Dương
21 Tháng hai, 2020 19:26
thanh niên không đọc kỹ lại phán bậy rồi, thôi đạo không hợp đâu đừng cố ở đây xàm làm gì nữa, không tiễn =))
HoangY11
21 Tháng hai, 2020 18:55
Đọc đoạn đó cũng nghi nghi rồi. Giờ bên khựa mơ cũng bị cấm mà :)))
HoangY11
21 Tháng hai, 2020 18:54
Chả buồn nói, thấy truyện ngựa giống thì đi chỗ khác chơi ko ai tiễn.
mathien
21 Tháng hai, 2020 17:50
thế bác đọc ko kĩ rồi, nó bị cặp lông chim đó
jinta
21 Tháng hai, 2020 16:34
gặp ai cũng dễ dính kiểu ngựa giống... đến hi nguyệt vô tướng mà lại ... đéo thể chấp nhận ... sự phụ sống cả ngin năm lên vô tướng mà ... đừng ai nói lại vì đâu là tu tiên ... lên vô tướng thì cái tâm sao mà loại tần dịch cho hưởng.
Тruy Hồn
21 Tháng hai, 2020 11:19
À quên, đợt trước đống chương trong mơ với Vô Tiên bay màu liên tục nhé...
Тruy Hồn
21 Tháng hai, 2020 11:17
Đọc xong cái đơn chương gần nhất mà vẫn nhiều người chê được thì tôi cũg chịu...
mathien
21 Tháng hai, 2020 09:23
bộ này mình nghĩ chỉ có vài nữ là đặc biệt nhất thôi: Thanh Quân là phàm nhân cũng là tình đầu, Trình Trình là yêu cũng là địch, Vân Tụ là đạo lữ cũng là thầy, Minh Hà là xa không thấy được, là chấp niệm tuổi trẻ, còn lại thì phát triển cũng rất hợp lí, vd như Hi Phượng nhờ lông chim vs tương đồng, nhưng nói chung là ko có nhiều đặc sắc lắm.
Nam Dương
21 Tháng hai, 2020 08:56
sự khác biệt giữa thê và thiếp :v nói chung Trình Trình nhe nanh hồ ly với ai thì đó là thê, như Vũ Thường hay An An thì Trình nữ vương có thèm quan tâm đâu
Nam Dương
21 Tháng hai, 2020 08:54
người mà Tần thú yêu nhất vẫn là Lý Thanh Quân và tác giả đã thành công khi khắc họa Lý Thanh Quân xứng với vị trí đó
natsukl
21 Tháng hai, 2020 08:13
Mối tình ngang trái còn chơi thêm Plot nữa chắc chớt :v
HoangY11
21 Tháng hai, 2020 08:08
Bây giờ bên tàu đang là mùa cua đồng, tác viết nhiều hơn cua kẹp chết thì sao -_-
Solidus
21 Tháng hai, 2020 07:37
uh đoạn vô tiên quá cưỡng cầu
Mortimer Nguyễn
21 Tháng hai, 2020 05:24
Đoạn Vô Tiên này mình thấy nhạt quá. Thực ra từ lúc Vũ Thường phát triển đã hơi nhanh rồi, đến An An cảm giác cứ như là có bất kỳ nv nữ nào xuất hiện là đều có thể bu vào main vậy. Làm cảm giác đó ko còn là tình yêu nữa mà là mấy trò chơi tình cảm. Mặc dù nó vẫn hài nhưng ko sâu sắc như Thanh Quân hay Minh Hà.
lazymiao
21 Tháng hai, 2020 00:03
2 vợ : Thanh Quân, Vũ Thường.....còn lại là bọn trà xanh, bích trì đi theo :))
Tung Sơn Trường
20 Tháng hai, 2020 21:34
Mang Sơn lão huynh, cực khổ rồi. Thanh Quân mà không phát tiết khéo Tần Thú bị xẻ thịt mất
Kou Gan
20 Tháng hai, 2020 20:32
main có nhiêu vợ vs là ai vậy
Khói Thuốc Lá
20 Tháng hai, 2020 09:47
Ok tks
natsukl
20 Tháng hai, 2020 09:30
Đoạn cuối Kiến Mộc đó
BÌNH LUẬN FACEBOOK