Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Dịch nhìn Cư Vân Tụ trên khán đài.

Cư Vân Tụ nhắm mắt giả ngủ căn bản không để ý tới hắn.

Tần Dịch dở khóc dở cười, sư tỷ này không muốn để cho hắn dự thi, hắn vẫn là cố chấp muốn tới, sư tỷ trong lòng ghi vào quyển vở nhỏ, đang giận dỗi đấy.

Bất quá Cư Vân Tụ cũng không phải hoàn toàn không quản, trước đó có vẽ cho hắn mấy bức họa dự phòng đấy...

Chỉ không biết có thể dùng tranh vẽ sẵn hay không... Xem vừa rồi Tây Tương Tử cũng có thể dùng đan luyện sẵn, có lẽ vấn đề không lớn a... Công tượng người ta chắc có lẽ cũng không hiện trường chế tác, cũng là mang theo đồ vật làm sẵn đến mới đúng.

Dù sao cho dù cho ngươi một pháp bảo, trình độ của ngươi có thể phát huy được hay không cũng khó mà nói, vẫn là phải xem lĩnh ngộ của mình đối với hệ thống này mới được.

Lên là được.

Tần Dịch vươn người đứng dậy, leo lên sân thi đấu.

Cư Vân Tụ mở mắt.

Thanh Trà cầm hai đóa hoa sơn trà, ở trên khán đài kêu: "Sư thúc bổng..."

Lời còn chưa dứt, bị Cư Vân Tụ trừng mắt liếc, lại tội nghiệp mà ngồi trở về. Cư Vân Tụ trong lòng thiếu chút nữa tức chết, toàn trường đồng môn nhìn xem đấy, mất mặt xấu hổ.

Ngược lại hình tượng của Tần Dịch không mất mặt, còn rất trướng mặt. Thanh sam bạch trụy, tay áo bồng bềnh, sáo ngọc nơi tay, tuấn nhã xuất trần. Thật sự rất thích hợp hình tượng của Cầm Kỳ Thư Họa Tông nàng, cũng rất phù hợp thẩm mỹ quan của nàng.

Trong đầu hiện lên cây Lang Nha bổng không khỏe kia, lại nhanh chóng vứt qua một bên. Cũng không thấy sư đệ dùng Lang Nha bổng đánh qua, đó nhất định là một lễ khí cầm chơi...

Giữa sân thi đấu kia, trung niên công tượng kia thi lễ một cái: "Tại hạ Công Thâu Lỗ, bái kiến Tần sư đệ."

"Tên rất hay!" Tần Dịch khen: "Nên là ngươi học công tượng chi đạo."

Công Thâu Lỗ khó hiểu, lắc đầu nói: "Luận danh tự, đương nhiên không bằng Tần sư đệ thích hợp quý tông."

Tần Dịch cười nói: "Công Thâu sư huynh định cùng ta so cái gì? Họa hồn cùng chế tạo khôi lỗi ai có thể đánh?"

"Đó là không cần so đấy, thư họa trọng thần hồn, khôi lỗi của chúng ta trọng lực lượng, ai cũng có sở trường riêng, thắng bại chỉ có thể chứng minh tu hành của mình, mà không thể luận đạo." Công Thâu Lỗ nói: "Chúng ta chung quy là luận đạo đại hội, không phải luận võ đại hội."

Tần Dịch có chút tò mò: "Vậy so cái gì?"

Công Thâu Lỗ nói: "Chúng ta luận thực dụng."

Tần Dịch càng thêm cảm thấy hứng thú: "Làm sao luận thực dụng?"

Công Thâu Lỗ chỉ vào núi xa: "Bên kia là Bạch Tinh Huyền Đồng Khoáng Vạn Đạo Tiên Cung chúng ta tự có, hôm nay là do khôi lỗi chúng ta chế tạo đang khai thác vận chuyển, đối với Tiên cung có lợi lớn. Mà thư họa chi đạo của sư đệ đối với Tiên cung từng có qua trợ giúp gì?"

Tần Dịch có chút sửng sốt, tiếp theo có chút muốn cười.

Hắn hoài nghi vấn đề này Công Thâu Lỗ là đã sớm nghẹn muốn cùng Cư Vân Tụ so một lần a, nhưng mà thân phận chênh lệch, tu hành chênh lệch càng không hợp thói thường, Cư Vân Tụ hoàn toàn không để ý đến hắn, sợ là nghẹn muốn nổ. Thật vất vả bắt được cơ hội "Luận đạo" này liền không thể chờ đợi được hỏi Tần Dịch hắn, cũng là làm khó hán tử này rồi.

Hắn nghĩ một chút, cười nói: "Chúng ta có thể tùy thời vẽ một nhóm lớn lực sĩ đi đào khoáng, mà sư huynh làm một cỗ khôi lỗi phải rất lâu, tài liệu cũng không phải tùy tiện tìm a?"

Công Thâu Lỗ lắc đầu nói: "Họa hồn đạt đến trình độ có thể thật thể đào khoáng, vậy tối thiểu phải có tu hành của Cư sư tỷ, còn chưa chắc có thể tồn tại lâu dài ngoài tranh, cũng không thực tế."

Tần Dịch nói: "Sư huynh chưa trả lời nửa câu sau của ta, khôi lỗi đào khoáng có thể tự mình làm việc này, sư huynh làm một cỗ phải mất bao lâu? Cần tài liệu bao nhiêu? Cần tu hành gì?"

"Chỉ dùng để đào khoáng, ngược lại không cần dùng tài liệu quá tốt, sắt thông thường là đủ. Chế tác không khó, Phượng Sơ đệ tử liền có thể làm được." Công Thâu Lỗ trung thực nói: "Bất quá tốn thời gian ngược lại xác thực rất lâu, tứ chi các bộ phận đều cần đánh bóng kỹ càng, cũng đã rất lãng phí thời gian... Đệ tử bình thường cũng phải mất non nửa năm chậm rãi làm a, đây là bài học nhập môn đầu tiên của chúng ta."

Tần Dịch nghiêng đầu nhìn hắn cả buổi, thần sắc cổ quái nói: "Một người đệ tử độc lập hoàn thành một cỗ khôi lỗi? Tự mình chậm rãi đánh bóng?"

"Đúng vậy a, bằng không thì thế nào?"

"Các ngươi phát triển 5000 năm, không có khái niệm khuôn đúc hóa cùng dây chuyền sản xuất sao?"

"Khuôn đúc đương nhiên là có, chỉ là vì rèn luyện trình độ của đệ tử, tận lực duy trì thủ công đánh bóng mà thôi." Công Thâu Lỗ cau mày nói: "Dây chuyền sản xuất ngược lại là lần đầu nghe nói, đây là vật gì?"

"Có người chuyên môn phụ trách làm chân, có người chuyên môn phụ trách làm tay, có người chuyên môn phụ trách lắp ráp..."

Tần Dịch còn chưa nói xong, trên "Chủ tịch đài" liền truyền đến một tiếng "Ồ", công tượng vô cùng bẩn kia bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt thần quang hiện ra.

Công Thâu Lỗ cũng đứng ở chỗ đó, trong miệng lẩm bẩm. Trên khán đài của bên công tượng cũng bắt đầu xì xào bàn tán, hiển nhiên rất có xúc động.

Đều là chuyên nghiệp đấy, không cần Tần Dịch nói quá rõ ràng, bọn hắn vừa nghe liền có thể minh bạch đạo lý trong đó, đối với công tượng chi thuật của bọn hắn nâng cao hiệu suất chỉ sợ không chỉ là một chút, còn có thể ứng dụng rộng khắp tại các phương diện.

Ngược lại cũng không phải bọn hắn mấy ngàn năm đều phát triển không đến một bước này, chẳng qua là Tiên đạo tư duy có chút bất đồng.

Bởi vì Tiên đạo quá trọng cá nhân tu hành, vĩ lực tập trung vào một thân là truy cầu cuối cùng, chú trọng phân công hợp tác vô cùng ít, có chức nghiệp hợp tác cũng không tệ rồi, làm sao có thể suy nghĩ đến vấn đề dây chuyền sản xuất tác nghiệp?

Tần Dịch chỉ bất quá mở đầu, giống như thể hồ quán đỉnh nhắc nhở bọn hắn rất nhiều rất nhiều, chỉ sợ lúc này đồ vật đám công tượng nghĩ đến so với Tần Dịch có thể nghĩ đến còn nhiều hơn, đều nghĩ đến bao nhiêu năm sau rồi.

Thật ra Tần Dịch đề cập những thứ này, bổn ý ban đầu là nói cho bọn hắn biết, ngươi muốn làm khuôn đúc, đầu tiên cần hội họa...

Nhưng lỡ nhanh mồm, toàn bộ lệch rồi... Tần Dịch nhất thời cũng có chút mộng bức, lần này lệch, đã cùng thư họa chi đạo cùng công tượng chi đạo so sánh hoàn toàn không có quan hệ a, làm sao tính toán?

Quả nhiên Công Thâu Lỗ kịp phản ứng, miễn cưỡng nói: "Lời này của Tần sư đệ đối với chúng ta rất có ý nghĩa, chúng ta nên chịu ơn này. Nhưng mà cái này cùng thư họa chi đạo có quan hệ gì?"

Tần Dịch vươn cổ nói: "Đây là đọc sách nghĩ ra được, tại sao không có quan hệ? Công tượng cũng phải đọc nhiều sách, cố gắng đề cao tư thế trình độ của mình..."

Cư Vân Tụ trên mặt lộ ra vui vẻ, đây thật sự là đáp án dầu Vạn Kim, may mà sư đệ cơ trí.

Công tượng trên chủ tịch đài bỗng nhiên mở miệng: "Trận này là chúng ta thua. Nghiên cứu mấy ngàn năm xảo thuật kỳ kỹ, còn cần một người Cầm Kỳ Thư Họa nhắc nhở, còn có mặt mũi nào cùng người so? Trận này chúng ta chẳng những nhận thua, còn chân thành mời Tần sư điệt làm khách khanh của bổn tông, mong Cư sư điệt thả người."

Cư Vân Tụ trong bụng vui mừng nở hoa, cố gắng duy trì hình tượng ưu nhã, mỉm cười: "Mặc sư thúc nói quá lời. Khách khanh không thành vấn đề, đừng đào người là tốt rồi."

Công tượng gật gật đầu, không nói thêm gì nữa. Công Thâu Lỗ cũng rất thức thời ôm quyền thi lễ, quay người xuống đài.

Tần Dịch thở dài một hơi, xoa xoa mồ hôi cũng không tồn tại, quay đầu nhìn về phía Cư Vân Tụ.

Chớ nói nàng có bao nhiêu xuất trần, có bao nhiêu không thèm để ý "Luận đạo" này, trên thực tế lúc trước mời hắn nhập tông một trong những ý đồ rõ ràng chính là vì chuyện thi đấu này đấy. Tốt xấu với tư cách nhất tông chi chủ, bao nhiêu năm không tham dự thi đấu trong cung, nàng mặt cũng không ánh sáng không phải sao? Tần Dịch có thể tăng thể diện cho nàng, trong lòng nàng tự nhiên là cao hứng đấy.

Cư Vân Tụ mỉm cười nhìn hắn, hai người nhìn nhau một hồi, lại đồng thời nghiêng đầu đi.

Tần Dịch vừa quay đầu, khóe mắt lại chợt phát hiện, Thiên Cơ Tử ngồi bên cạnh Cư Vân Tụ quay đầu nhìn Cư Vân Tụ, nhíu nhíu mày.

Tần Dịch trong lòng cảm thấy kỳ quái, vốn tưởng là Trịnh Vân Dật đối với Cư sư tỷ có ý tưởng, như vậy xem ra sẽ không phải là sư phụ hắn có ý tưởng a?

Thiên Cơ Tử này bối phận hẳn là cao hơn Cư sư tỷ một bối mới đúng, ngươi đây là trâu già gặm cỏ non a?

"Tần sư đệ." Bên tai bỗng nhiên lại truyền đến thanh âm quen thuộc của Tây Tương Tử, đã cắt đứt suy nghĩ của Tần Dịch.

Tần Dịch quay đầu nhìn lại, Tây Tương Tử ở bên cạnh mỉm cười mà thi lễ đối với hắn: "Ta và ngươi lại so một hồi, như thế nào?"

Tần Dịch vô ý thức hướng chỗ nào đó của hắn nhìn thoáng qua, không biết hắn có ngứa ngáy sinh mụn hay không?

Tây Tương Tử giống như cảm ứng được ánh mắt của hắn, có chút xấu hổ mà rụt một chút, lại nói: "Nghe nói Cầm đạo có mê hồn khúc cùng an thần khúc, Đan đạo của ta cũng có hiệu quả này, không ngại so một chút?"

"Tốt." Tần Dịch ngáp mộ cái: "Bất quá hôm nay ta mệt mỏi, để cho người khác so trước, chúng ta ngày mai lại nói."

Nói xong cũng không đợi Tây Tương Tử trả lời, liền đi xuống sân, bịch bịch chạy tới trêu chọc Thanh Trà rồi.

Tây Tương Tử tức giận đến mức thổ huyết, ngươi cùng với Công Thâu Lỗ miệng pháo vài câu, mệt mỏi cái rắm a?

Nhưng Tiên cung nhân sĩ từ trước đến nay là các loại hiếm thấy nhiều, so một nửa chạy đi uống rượu cũng có khối người, hắn cũng không cách nào bức bách, chỉ có thể nói: "Vậy liền một lời đã định, Tần sư đệ cũng đừng nuốt lời."

"Đã biết đã biết, nhiều tông chủ như vậy nhìn xem đấy, ta còn có thể gạt ngươi hay sao?" Tần Dịch không kiên nhẫn mà khoát tay, trong lòng tính toán lại là đêm nay phải trở về luyện hộ hồn đan dược ăn trước mới được.

Thật sự cho rằng lão tử chỉ biết Cầm Kỳ Thư Họa? Đan đạo mới là chuyên nghiệp của ta được không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Тruy Hồn
19 Tháng bảy, 2020 00:07
Thấy một số ae hóng phiên ngoại, nên ta xin thông báo cái nhẹ: Khả năng cao là ta không làm nhé :)))))
fantom1210
18 Tháng bảy, 2020 20:55
Vậy là vẫn còn hi vọng về mẹ vợ =))
Тruy Hồn
18 Tháng bảy, 2020 11:14
Thanh Lân nhé ông nội.
Võ Việt
17 Tháng bảy, 2020 23:58
thế là Tiết tổng quản cấp bậc thái thanh nhỉ!
Тruy Hồn
17 Tháng bảy, 2020 20:31
Hơi không lan quyên: Có bác nào có tk WeChat k nhỉ, giúp ta quét đăng ký với :'(
Trí Nguyễn
17 Tháng bảy, 2020 20:23
à nhần ông tướng quân
Trí Nguyễn
17 Tháng bảy, 2020 20:23
con trai của ông tể tướng đó
zimind
17 Tháng bảy, 2020 16:24
Thanh trà thì xác định hàng đi kèm r. còn vũ phi lăng thì mơ hồ. + thêm vũ phi lăng còn là role cấm kị (mẹ vợ). mà con người cái j càng cấm thì càng thik =)))
Anh Nam
17 Tháng bảy, 2020 15:58
Fan TQ khoái Vũ Phi Lăng thế, hơn cả Thanh Trà =))
camvinh
17 Tháng bảy, 2020 01:41
bộ này hay quá
Nam Dương
17 Tháng bảy, 2020 00:02
kết thúc một siêu phẩm, cảm ơn lão tác, cảm ơn con chồn, cái kết viên mãn quá đẹp, ko uổng công ngày nào cũng theo dõi, nhưng giờ lại hụt hẫng ko biết đọc gì, haizz thật khó tránh.
Tung Sơn Trường
16 Tháng bảy, 2020 23:55
hẹn gặp lại lão tác và lão Hồn
BananaSkin
16 Tháng bảy, 2020 22:50
Thanh Lân đúng ko nhỉ?
BananaSkin
16 Tháng bảy, 2020 22:49
Thế là hết, cảm giác kết không thỏa mãn như bộ xuân thu. Mà thằng cu cuối cùng kêu hắn thì hắn là ai ?_?
Vũ Thành Tài
16 Tháng bảy, 2020 19:27
Quyển sau không phải là Quyến Trần Tâm thì cũng là tên do Tác đặt :))
Vũ Thành Tài
16 Tháng bảy, 2020 19:26
Ai cũng vậy thôi bạn ạ Lúc đọc thì ngày nào cũng cho ra chap chờ end Giờ end rồ lại thấy không nỡ
Phong Ma Dạ Tiếu
16 Tháng bảy, 2020 18:11
Cám ơn con Tác, cám ơn lão Hồn! Cuộc vui này cũng đến lúc tàn :(
Cầm Vũ
16 Tháng bảy, 2020 17:22
Đoạn về quá khứ gặp Quang Quang với Minh Hà đâu ?
Hieu Le
16 Tháng bảy, 2020 17:04
Hay thật đấy. Đọc truyện mà khi nó kết rồi tình cảm dành cho nó cứ luôn không lỡ bỏ nó lại muốn xem lại muốn biết a có lẽ đây là tính ích kỷ của riêng ta nhỉ ???
Anh Nam
16 Tháng bảy, 2020 16:56
Đại kết cục rồi. Coi như viên mãn, không bõ công theo dõi bấy lâu. Một bộ truyện rất hay, đặc biệt giành cho ai thích tu tiên nhẹ nhàng tình cảm. Cảm ơn lão Truy Hồn.
Тruy Hồn
16 Tháng bảy, 2020 16:46
Ơ cái ***, vẫn còn cái hố Tiên Tích Thôn chưa lấp xong mà...
seiken tsukai
16 Tháng bảy, 2020 16:14
Tạm biệt con Hồn
Hieu Le
15 Tháng bảy, 2020 17:53
Truyện hay *** tiếc là kết rồi
Hieu Le
15 Tháng bảy, 2020 14:15
Cười chết mất, dù kết thúc cuối con đường có buồn nhưng vẫn sẽ nhớ a
Тruy Hồn
15 Tháng bảy, 2020 14:12
Nghỉ không chính thức được mấy năm rồi, mấy bộ của con Xiên là vừa làm vừa đọc hằng ngày nên cố thôi, mà h lười lắm rồi :))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK