Chương 67: Trại huấn luyện chương trình Appolo (hạ)
Trên Mặt Trăng yên tĩnh im ắng, bình đài lối vào chậm rãi triển khai, máy quay phim cũng tại lúc này được mở ra.
Armstrong đi ra cửa khoang, dọc theo thiết bị hạ cánh chậm rãi hướng phía dưới bò đi.
Hắn trước kiểm tra một thoáng bốn đầu chân chịu lực, xác nhận chúng đều không có vấn đề, như vậy đợi đến thời điểm muốn trở về quỹ đạo gần Mặt Trăng, Đơn vị Mặt Trăng liền có thể đem toàn bộ hạ cấp xem như bình đài phóng ra, sau đó chỉ cần mở ra động cơ của hệ thống đẩy lên, liền có thể đem hệ thống đẩy lên một lần nữa đưa về quỹ đạo Mặt Trăng, cùng Đơn vị chỉ huy / dịch vụ đỗ ở nơi đó đối tiếp.
Trong tần số truyền tin truyền tới âm thanh của trung tâm khống chế mặt đất, "Máy quay phim làm việc bình thường, chúng ta nhìn đến ngươi, Neil, ngươi nhìn lên trạng thái không sai."
"Cám ơn, Houston."
Armstrong lại ngẩng đầu nhìn một chút Trương Hằng trong Đơn vị Mặt Trăng, hướng người sau nhẹ gật đầu, "Cú hạ cánh đẹp như trong sách giáo khoa." Nói xong Armstrong tiếp tục hướng phía dưới bò đi, mãi đến tận cùng dưới đáy.
(Sau đây là những lời nguyên văn của Armstrong khi hạ cánh trên Mặt Trăng)
". . . I'm at the foot of the ladder. The LM footpads are only depressed in the surface about 1 or 2 inches, although the surface appears to be very, very fine grained, as you get close to it. It's almost like a powder. (The) ground mass is very fine."
Armstrong nói xong dừng một chút, xoay người sang chỗ khác, ". . . Okay. I'm going to step off the LM now."
Mấy triệu công chúng trước TV vào giờ khắc này đều nín thở, mãi đến chân trái của Armstrong từ khung gầm chuyển qua trên mặt đất.
". . . That's one small step for (a) man; one giant leap for mankind (Đây là bước đi nhỏ bé của một con người nhưng là bước tiến khổng lồ của nhân loại)." Armstrong nói.
Nhưng mà bởi vì vấn đề truyền thâu của thiết bị âm thanh, thời điểm câu nói này được truyền đến trên TV trở nên đứt quãng, lại tăng thêm giọng Ohio mạnh mẽ của Neil Armstrong, dẫn đến rất nhiều người căn bản không nghe rõ hắn đến cùng nói cái gì.
Thế là người xem trước TV nhao nhao bắt đầu châu đầu ghé tai, "Chờ một chút, câu nói đầu tiên khi Armstrong leo lên Mặt Trăng nói cái gì?"
"A, hình như là cái này đã là một bước nhỏ của nhân loại, cũng là một bước dài của nhân loại." Một người khác cũng không quá xác định nói.
"Nghe lên rất có triết lý, thế nhưng cuối cùng coi là một bước nhỏ vẫn là một bước dài của nhân loại đâu?"
". . ."
Cái này cũng không phải hiện tượng ngẫu nhiên, trên thực tế lúc này người trước TV, bao quát nhân viên công tác trong trung tâm khống chế mặt đất của NASA ở vào Houston đều không có nghe được chữ A ở giữa, mà lúc này cái toà báo tin tức cũng đều bắt đầu nắm chặt viết bản thảo, giành trước đưa tin cái tin tức này.
Mãi đến Armstrong trở về Trái Đất về sau, mới một lần nữa giải thích lúc ấy bản thân ở trên Mặt Trăng đến tột cùng nói cái gì.
Bất quá đây đều là nói sau, Trương Hằng đi theo sau lưng Armstrong, cũng từ trên thiết bị hạ cánh leo xuống tới, giẫm ở trên mặt đất của Mặt Trăng.
Dẫn nhập tầm mắt hắn chính là một bộ cảnh tượng vô cùng hoang vu mà tráng lệ.
Thế giới nơi này là màu xám, miệng núi lửa chập trùng, mặt đất gập ghềnh, trừ nham thạch bên ngoài chẳng có cái gì cả, không có âm thanh, không có sinh mệnh, có chẳng qua là im lặng vĩnh hằng.
Nhưng không thể phủ nhận chính là, nó thật sự đẹp đến làm người ngạt thở.
Khó trách Armstrong về sau sẽ nói, ta đều đến qua Mặt Trăng, trên Trái Đất còn có chỗ nào có thể hấp dẫn ta.
Không có bảo vệ của tầng khí quyển, lúc ban ngày nhiệt độ của nơi này có thể đạt đến 160 độ, mà ban đêm, nhiệt độ không khí lại có thể giảm đến âm 180 độ, lại tăng thêm bức xạ ở khắp mọi nơi cùng thiếu hụt dưỡng khí, phi hành gia hoạt động ở Mặt Trăng nhất định cần thời khắc thân mặc bộ đồ vũ trụ.
Trương Hằng không có cách nào nhìn đến đồng hồ bên trong, bất quá lúc trước hắn mới vừa cùng trung tâm khống chế mặt đất thông qua lời nói, đạt được thời gian trên Trái Đất, cách phó bản kết thúc chỉ còn lại không tới nửa giờ.
Cái này cũng mang ý nghĩa lần lữ trình này của hắn liền muốn đến điểm cuối.
"Neil, ta đi dạo xung quanh một chút." Trương Hằng đối với Armstrong cách đó không xa nói.
"Thu được, David, chính ngươi cẩn thận."
"Rất hân hạnh được biết ngươi, Neil." Đây là Trương Hằng lưu lại câu nói sau cùng, nói xong câu đó hắn liền dùng con thỏ nhảy hướng miệng núi lửa nơi xa một bật một nhảy rời đi.
Đi ra đại khái một trăm mét Trương Hằng động thủ đóng kín hệ thống truyền tin radio trên người, bên tai của hắn chỉ còn lại tiếng hít thở của bản thân cùng tiếng vận chuyển ông ông của hệ thống hỗ trợ sự sống dạng đơn giản.
Màn trời màu đen cực lớn móc ngược ở đỉnh đầu của hắn, hắn giờ phút này một mình đứng ở trên một mảnh đồng bằng dung nham trống trải, tựa như là đứng lặng ở trong cung điện của chư Thần viễn cổ, mà trong lòng của hắn phá lệ yên tĩnh, Trương Hằng không biết bản thân nên đi hướng nơi nào, hắn chẳng qua là nghĩa vô phản cố đi tới phía trước trong mảnh bóng tối kia. . .
【 đến kỳ hạn trở về, xác nhận hoàn thành nhiệm vụ. . . 】
【 thông quan phó bản trại huấn luyện chương trình Appolo, vòng trò chơi thứ năm kết thúc, sắp trở về thế giới hiện thực. . . 】
. . .
Trương Hằng mở to mắt, thời gian của lần phó bản này cũng không tính dài, cho dù tính đến phó bản song song cũng không tới một năm, nhưng mà tốc độ thời gian trôi qua cũng rất thấp, hành trình một chuyến phó bản xuống tới, trong thế giới hiện thực trọn vẹn trôi qua sáu giờ, quán bar lầu dưới đoán chừng đều đã đóng cửa.
Bất quá may mà trong phòng nghỉ ngược lại là không có thay đổi gì, đầu tháng không có người nào, lại tăng thêm Trương Hằng hẳn là một nhóm người sau cùng kết thúc trò chơi, trong toàn bộ phòng nghỉ liền chỉ còn lại hắn cùng người pha rượu tiểu thư, người sau lúc này đang núp ở đằng sau quầy rượu buồn bực ngán ngẩm lật lấy quyển « Dragon Ball » của Toriyama Akira, thấy Trương Hằng từ trên ghế salon bắt đầu đứng lên, thò đầu tới.
"Lần này rất lâu nha."
"Bởi vì nơi ấy rất xa."
"Có bao xa, chẳng lẽ còn có thể chạy đến trên Mặt Trăng đi?" Người pha rượu tiểu thư nói cái lãnh tiểu thoại.
"Không kém bao nhiêu." Trương Hằng đem lần này đạt được năm kiện đạo cụ trò chơi đặt ở trên bàn quán bar.
"Thu hoạch lớn a, chậc chậc chậc." Người pha rượu tiểu thư để xuống manga « Dragon Ball » trong tay, dùng hộp gỗ của cây Tule đem cái này năm kiện đồ vật thu vào, "Gặp phải người chơi khác?"
Trương Hằng gật đầu, cầm lấy máy tính bảng bên cạnh, thuần thục đưa vào số hiệu người chơi của bản thân, sau đó click xác nhận, thanh toán 20 điểm phí tổn giám định.
"Ngươi không có nói cho ta trải qua hàng đơn sẽ còn gặp đến người chơi khác."
"Ta không có khả năng lộ ra quá nhiều tin tức cho ngươi, trên thực tế ta đã đem có thể nói cho ngươi không sai biệt lắm đều nói cho ngươi." Người pha rượu tiểu thư giang tay ra, "Hướng phương diện tốt suy nghĩ, ngươi không phải vẫn nhiều lĩnh năm cái hồng bao sao."
"Đúng rồi, điểm trò chơi bên này có thể cung cấp phục vụ gửi lại sao?" Trương Hằng cũng không có ở trên cái đề tài này lại xoắn xuýt, chuyện bên này đã xử lý không sai biệt lắm, hắn cũng có thể về nhà ăn tết, Trương Hằng cũng không dự định mang quá nhiều đạo cụ trò chơi trở về, dù sao thời điểm ăn tết nhiều người mắt tạp.
"Có thể a, gửi lại, một kiện đạo cụ mỗi ngày 3 điểm tích lũy trò chơi."
"Ừm?" Trương Hằng nhướng nhướng lông mi, hoài nghi bản thân nghe lầm.
"Điểm trò chơi là địa điểm cất giữ an toàn nhất, đem đạo cụ trò chơi gửi ở nơi này coi như người của ba đại công hội cùng một chỗ đánh tới cũng không có khả năng lấy được đi, vì phần này an toàn chỉ là 3 điểm tích lũy vẫn là rất có lời không phải sao?"
"Thế nhưng nếu như người của ba đại công hội bắt đến người nắm giữ đạo cụ, buộc hắn tới lấy đạo cụ đâu." Trương Hằng nhạy bén phát giác được lỗ thủng trong đó.
Người pha rượu tiểu thư cười ha hả, cái kia ý tứ hiển nhiên là nói chúng ta chỉ để ý an toàn của đạo cụ, chết sống của người nắm giữ đạo cụ không có quan hệ gì với chúng ta.
"Quên đi, đồ vật ta vẫn là bản thân cầm lấy đi." Trương Hằng nói, ở trên giấy ghi chú viết xuống địa chỉ của nhà ông ngoại, "Làm phiền ngươi gửi đến nơi này."
_________
Những lời nguyên văn của Armstrong khi hạ cánh trên Mặt Trăng:
www.history.nasa.gov/alsj/a11/a11.step.html
Trong truyện là bắt đầu từ phút 109:23:38.
www.youtube.com/watch?v=XL_SrBMBRCc
Trong clip là bắt đầu từ 01:35. Câu nói kinh điển của Neil Armstrong ở 02:21
__
Miệng núi lửa (Crater)
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng một, 2021 18:11
thật ra là có, có một món quà của thần là đạo cụ, số khác là năng lực. Riêng main thì bản thân nó có năng lực tiềm ẩn cực mạnh vì tiền kiếp nó là thần hủy diệt (thực ra là quái vật hủy diệt thì đúng hơn) ^_¥
07 Tháng một, 2021 15:07
đọc Chương 12: Hoang đảo cầu sinh thiên (6) mà cười ngất =))
10 ngày sau Trương Hằng nhìn qua trước mặt lò gạch cùng nhà ngói quả đoán dâng lên đầu gối của mình.
Trên cái thế giới này nguyên lai thật sự có người có thể tay không tạo phòng a! Trương Hằng một đường đi theo quần đùi tiểu ca, nhìn lấy người sau từ tìm đất sét bắt đầu, đến dựng khung xà nhà, chồng lên lò đốt gạch, cuối cùng xây thành một tòa cao nửa mét nhà ngói mô hình, trừ cái đó ra, quần đùi tiểu ca còn cho Trương Hằng biểu diễn như thế nào chính xác làm ra rìu đá, xây dựng lều gỗ, chế gốm, làm ra lồng bắt tôm, giày sandal, dùng sợi vỏ cây dệt vải còn có làm ra cung tên cùng dây quăng đá.
02 Tháng một, 2021 19:52
Tớ thích bộ này, cơ mà giá main nó cứ như mọi người, ko có cái gốc gác tiền kiếp là thần hủy diệt, từng bước thông qua học thêm kỹ năng để mạnh lên từ từ thì còn hay hơn
02 Tháng một, 2021 19:26
Bộ này được quá các bác ạ. Nội dung hay, edit kĩ càng. Tks cvt nha.
17 Tháng mười hai, 2020 22:55
hôm bữa bấm lộn vào sắp xếp name đó, bay màu hết lun
16 Tháng mười hai, 2020 20:26
Bác quangtri có thể không cần bổ sung thông tin mà dùng thời gian đó để tăng tốc cv được không =3=
14 Tháng mười hai, 2020 10:55
ài ui cám ơn bạn tntkxx ủng hộ phiếu đề cử (つ≧▽≦)つ
12 Tháng mười hai, 2020 12:41
^^
01 Tháng mười hai, 2020 19:53
dùng TTV Translate mà đột nhiên mất đi name + vietphrase, xem như trở lại trước giải phóng, edit kỹ 1c mất gần 2 tiếng, thật đáng sợ ∑(O_O;)
01 Tháng mười hai, 2020 14:39
cũng có test mà bác, bôi thử vào da 5' nếu thấy ngứa mẫn đỏ thì là có độc chỉ cần rửa nước vùng da bị cảm ứng là hết
27 Tháng mười một, 2020 17:11
ồ vậy à, tks đã phổ biến kiến thức
26 Tháng mười một, 2020 10:41
Chương 13 có đoạn nói ăn khoai tây hoang dã, cái này ai tin 100% là chết chắc. Khoai tay dại có tỉ lệ có độc cao, ae nào tin mà ăn thử là đi lãnh cơm hộp đấy.
24 Tháng mười một, 2020 21:41
dùng năng lực của các đạo cụ
22 Tháng mười một, 2020 02:41
Truyện này có siêu năng lực không vậy?
20 Tháng mười một, 2020 17:25
Vì lỡ đọc bên kia mấy chục chương nên ta sẽ làm nhanh, đến chỗ đọc xong sẽ edit thật sự mượt mà cho các bác (mỗi chương nhanh 30p chậm 1 tiếng (╥﹏╥) )
Cầu đề cử, cầu vote sao cao, like share đủ thứ blah blah blah
20 Tháng mười một, 2020 12:23
Cảm ơn bạn
20 Tháng mười một, 2020 08:40
ngon đỡ phải nhai bản bên kia chả edit tên gì đọc không sướng như bên này
19 Tháng mười một, 2020 14:18
tại hạ thầu tiếp bộ này nhé, tốc độ có thể rất chậm nhưng sẽ đảm bảo chất lượng. Khi nào lão Pi Pie làm lại mình sẽ nhường.
06 Tháng mười, 2020 10:14
Xin lỗi mấy bác theo bộ này nhé, dạo này bận không convert được bộ này. Bộ này có lẽ dừng một khoảng thời gian, chừng nào hết bận ta làm lại. Mấy bác có thể qua trang khác đọc, mấy trang khác tiến độ đuổi kịp tác rồi.
04 Tháng mười, 2020 13:17
hơn 10 ngày không chương
04 Tháng mười, 2020 13:16
rồi xong. cvt đã bỏ rồi ae ạ
01 Tháng mười, 2020 11:25
Tiến độ này thì đến bao giờ kịp tác
28 Tháng chín, 2020 05:29
Cvt sủi đem con bỏ chợ rồi, yê :)))))))
21 Tháng chín, 2020 11:45
3-4 ngày dc có 1c chán bỏ mịa
21 Tháng chín, 2020 08:13
Rồi :)) đem con bỏ chợ rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK