"Tiên sinh, ngươi không sợ cùng phù chủ khác kết thù hay sao? Ngài đừng hiểu lầm dụng ý của ta, chỉ là ta rất lo lắng, ngài làm mọi chuyện để cho ta rất muốn trở thành sát binh của ngài, nhưng mà ta lại sợ..." Đổng Thanh Sơn đứng ở trước mặt Dịch Ngôn hỏi.
Đổng Thanh Sơn là một người cao gầy, trán của hắn rất cao, hai hốc mắt cũng rất lớn, đôi mắt vốn tựa như chưa tỉnh ngủ giống nhau rơi vào bên trong đó.
Dịch Ngôn có thể nhìn ra được, thần niệm trên người hắn so với sát binh khác mạnh mẽ hơn rất nhiều. Chuyện này chỉ xem sát khí ngưng kết mật độ trên người hắn đã có thể nhìn ra được, đây là dưới tình huống hắn không được khắc vào Trữ thần phù, nếu như hắn có thể khắc vào Trữ thần phù mà nói, thần niệm cường độ của hắn chỉ sợ sẽ trở thành người mạnh nhất trong tất cả sát binh.
"Ngươi đang lo lắng gia nhập đầu quân cho ta, cũng không lâu lắm, ta sẽ bị các tu sĩ khác giết sao." Dịch Ngôn cười hỏi.
"Tiên sinh nhìn một cái đã có thể tính ra nhân mệnh, tâm tư của ta tự nhiên không thể gạt được tiên sinh." Đổng Thanh Sơn cũng là người đọc sách, tuy nói hắn đọc hai mươi ba mươi năm cũng không có đọc lên cái gì danh đường , nhưng tuổi của hắn còn tại đó, lại gọi Dịch Ngôn tiên sinh, lộ ra có chút bộ dạng không ra gì.
Đây là bởi vì Dịch Ngôn từng ở trong Tử Kinh Sơn xem mệnh cho rất nhiều người, được Hồng Tú Toàn phong làm thiên mệnh pháp sư, song người bình thường gọi là thầy tướng số. Cho nên tiên sinh xưng hô liền truyền ra.
"Thật ra thì bọn họ cũng tâm động, cùng tiên sinh đi lâu như vậy, tiên sinh dạy người khác rất nhiều đạo lý, bọn họ cũng đã nói, so với phù chủ lúc đầu của bọn họ nửa năm cũng muốn dạy nhiều lắm. Nhưng bọn hắn cũng lo lắng, ngươi thoáng chút đón nhận nhiều sát binh như vậy đến từ các vị phù chủ khác , sẽ chịu không nổi loại này hậu quả." Đổng Thanh Sơn nói.
Dịch Ngôn cười nói: "Ta há có thể không nghĩ tới những chuyện này, nhưng ta dám tiếp nhận các ngươi, tự nhiên là không sợ, có ta ở đây, ta tự nhiên có thể bảo vệ ngươi bình an, mà ngược lại, có sự hiện hữu của các ngươi, bọn họ cũng không cách nào làm khó dễ được ta. Còn nhớ rõ Long Hổ Sơn Mộc Dương Tử kia sao? Hắn nếu như mang theo bảy trăm sát binh trực tiếp đánh lên , ai thắng ai thua còn thật không biết, nhưng mà hắn muốn dẫn dắt ta vào trận, cuối cùng bị ta đánh lén, đả thương sát binh của hắn, hắn còn muốn đuổi theo, chẳng qua là dựa vào tự thân pháp lực khu động pháp bảo, mà thân thể của ta ở trong những sát binh như các ngươi, không có thu đi pháp bảo của hắn, cũng là ta cùng với Long Hổ Sơn Như Ý thiên sư tình bạn cố tri mới bỏ qua cho ."
Hắn nói cũng không phải khiêm nhường, nhưng mà nghe ra cũng rất chất phác. Ý tứ của hắn cũng rất rõ ràng, hắn bây giờ không sợ phù chủ khác.
Đổng Thanh Sơn vào Thái Bình quân lâu như vậy tới nay, trong lòng của hắn, các đại phù chủ không có chỗ nào mà không phải cao cao tại thượng , hắn có mấy lần muốn cùng phù chủ cũ của hắn Mông Đắc Ân nói chuyện, nhưng cũng chỉ là vừa mới mở miệng đã bị cắt đứt, Mông Đắc Ân cho dù là đứng ở nơi đó lắng nghe, cũng căn bản không thèm để ý tới hắn.
Cho nên khi hắn phát hiện Dịch Ngôn rất chân thành nói chuyện với bọn họ, sẽ trả lời câu hỏi của bọn hắn, sẽ chủ động theo bọn họ nói cái gì là tu hành, sẽ nói cho bọn hắn biết pháp thuật không phải cứ tu hành là được, sẽ nói cho bọn hắn biết, làm sao nhập định tu dưỡng tự thân tính linh, như thế nào thông qua tự thân thần niệm tới phóng ra Thái Dương Tinh Hỏa ẩn chứa trong cơ thể ấn phù.
Đây là rất hiếm thấy , ít nhất Đổng Thanh Sơn chưa từng nghe qua cũng không có thấy qua có phù chủ nào giảng đạo cho sát binh.
"Thì ra là phù chủ không sợ, nếu ngay cả phù chủ cũng không sợ, ta đây cũng không có gì phải sợ ." Đổng Thanh Sơn nói, lúc trước hắn xưng là tiên sinh, hiện tại đã xưng phù chủ, hiển nhiên đã tỏ vẻ hắn muốn rời đi Mông Đắc Ân tới Dịch Ngôn nơi này.
"Ha ha, người tu hành không dễ dàng cùng người khác kết thù, nhưng cũng không phải là không dám, chúng ta cũng đều nhập thế tu hành, mà không phải là xuất thế. Cá nhân ta cho là nhập thế tu hành chính là giảng cứu một chữ dũng, xuất thế thì mới giảng cứu chữ nhường và chữ tị. Ngươi nếu nguyện ý gia nhập nơi này của ta, ta tự nhiên sẽ bảo vệ ngươi chu toàn, Mông Đắc Ân cũng không thể làm gì được ngươi." Dịch Ngôn nói, hắn nói rất tự nhiên, không làm bộ, không giống như là muốn để cho Đổng Thanh Sơn nghe tới có thêm tự tin mà nói như vậy, mà giống như nói một chuyện rất bình thường.
Điều này làm cho Đổng Thanh Sơn càng thêm an lòng một chút, ngay sau đó, Dịch Ngôn liền khắc vào Trữ thần phù cho hắn.
Ở trên người một người khắc vào ấn phù, không phải dùng chu sa, cũng không phải dùng tài liệu khác điều hòa thành mực, mà là dùng sát khí. Hơn nữa còn không thể dùng sát khí của người khắc ấn phù, chỉ có thể dùng sát khí trên thân người bị khắc vào ấn phù này .
Một người bình thường muốn trở thành sát binh, cũng không phải nhìn tuổi bao nhiêu hay thành thục cỡ nào , mà là muốn xem trên người hắn có đủ sát khí để khắc vào một đạo ngưng sát phù hay không . Khắc vào ngưng sát phù, như vậy người này có thể thông qua chiến đấu tự nhiên hấp thực sát khí , dĩ nhiên, không chiến đấu cũng được, nhưng mà không chiến đấu sát khí ngưng tụ trong ấn phù sẽ rất chậm.
Những sát khí kia thông qua ấn phù tiến vào bên trong thân thể sát binh cải tạo thân thể sát binh , khi nhục thể của bọn hắn sát khí ngưng tụ đến trình độ nhất định, có thể thông qua những sát khí này khắc vào đạo thứ hai ấn phù.
Đổng Thanh Sơn trên người có một đạo ngưng sát phù, ngưng sát phù này cùng Dịch Ngôn khắc vào có chút bất đồng. Dịch Ngôn nhìn sau lưng hắn mang ngưng sát phù giống như là một cái miệng khổng lồ hướng thiên địa này cắn nuốt. Mà bốn phía ngưng sát phù có tinh hồng vết máu điểm một cái , nhìn kỹ lại, là một ký hiệu, cùng cái miệng khổng lồ tương liên, giống như là cái miệng khổng lồ nuốt cắn con mồi mà bắn ra máu tươi, đó là ‘ thị huyết phù ’.
Thị huyết phù có thể làm cho lúc sát binh chiến đấu càng thêm cường đại, đồng thời sát binh của người khác sự dụng sát thuật ở trên người bọn họ sẽ có uy lực đại giảm.
Đổng Thanh Sơn nói cho Dịch Ngôn, thị huyết phù có thể làm cho thân thể sát binh trở nên cao lớn cường tráng, hơn nữa còn luôn có khát khao cảm gióc, khát vọng chiến đấu, dục vọng thấy máu tươi . Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn cố ý không đi chiến đấu, chính là sợ sát khí trên người ngưng tụ nhiều hơn, sẽ lần nữa bị ngưng khắc lên một tầng thị huyết phù cao thâm hơn, sợ chính mình biến thành không giống người.
Dịch Ngôn khắc vào Trữ thần phù có chút cẩn thận , Trữ thần phù vô cùng phức tạp, toàn thân nhìn qua giống như là một mảnh bông tuyết màu trắng , từng đạo tuyến điều tổ hợp mà thành, đem ngưng sát phù hình dạng cái miệng lớn trên lưng Đổng Thanh Sơn bao phủ. Để cho cái miệng khổng lồ kia không còn dữ tợn như trước nữa.
Một đêm này, Dịch Ngôn cũng là vì những sát binh mới gia nhập khắc vào Trữ thần ấn phù, chỉ có số rất ít sau khi có thể khắc vào Trữ thần phù vẫn có thể khắc vào nhiếp dương hóa tinh phù.
Ngày đó khi một luồn ánh mặt trời chiếu xuống Cam Vĩ Châu, mọi người trong cả doanh địa tụ tập rồi, sau đó ở dưới sự dẫn dắt của Dịch Ngôn hướng Quế Lâm phương hướng mà đi.
Những phụ nữ hài đồng được bảo vệ trong sát binh, bọn họ chẳng qua là dùng cước bộ bình thường mà bước , nhưng lại cảm giác mình dẫm ở trên đám mây, nhìn không rõ thiên địa, chứng kiến chẳng qua là một mảnh hồng hồng , có một cổ ấm áp bao quanh bọn họ. Đây là Dịch Ngôn bảo hộ bọn hắn, nếu không, bọn họ ở trong sát binh đã sớm bị khô héo thiêu đốt.
Tổng cộng có hơn năm mươi sát binh cuối cùng không có gia nhập tới Dịch Ngôn nơi này , Dịch Ngôn cũng không nói gì, mà là đồng dạng đưa bọn họ khỏa ở trong đó hướng Quế Lâm phương hướng đi.
Rất xa nhìn lại, giống như là một đoàn mây mù màu đỏ, phía trước cuồn cuộn mà đi.
... ...
Quế Lâm ngoài thành, một chi tàn quân gần ngàn người nhanh chóng nhích tới gần. Chi tàn quân này cũng mặc Thanh binh y phục, trên người, trên mặt tràn đầy vết thương cùng chật vật, nhìn qua là trải qua một cuộc đại chiến mới trốn ra được .
Mà ở trong rừng cây ngoài thành nơi xa cất giấu một chi Thái Bình quân, trong đó Dịch Ngôn cũng núp trong đó. Hắn buổi trưa đã đến nơi này, Hồng Tú Toàn đem tất cả phù chủ gọi đi, thương lượng dùng biện pháp gì đoạt được Quế Lâm thành.
Cuối cùng xác định hóa trang thành quân Thanh lừa gạt mở cửa thành, đây là chủ ý của Dương Tú Thanh, người đi trước trá thành tên người gọi là La Đại Cương. Vị La Đại Cương lai lịch có chút thần bí, Dịch Ngôn cũng nhìn không ra hắn rốt cuộc tới từ nơi nào, không biết tu hành công pháp của hắn là cái gì.
Trên tường thành, mọi người cũng không thể thấy bọn họ, bọn họ nhìn dưới tường thành cũng không rõ lắm, vốn là có thể ở trên người La Đại Cương mang theo một đội người thi triển không ít thị giác, thính giác pháp thuật , nhưng mà sợ bị người canh gác trên thành nhìn ra, cho nên không có ở trên người bọn họ lưu lại bất kỳ pháp thuật.
Dịch Ngôn cùng những người khác giống nhau, đều chú ý tới có thể gạt mở cửa thành hay không, bởi vì chiếm đoạt Quế Lâm thành đối với Thái Bình Thiên Quốc mà nói là rất trọng yếu .
Bọn họ trải qua mấy ngày nay đều lẩn trốn khắp nơi, thoạt nhìn cũng không có nhiều tổn thất lớn, ngược lại còn đền bù một chút binh lính, song lẩn trốn chung quanh đối với sĩ khí ảnh hưởng rất lớn, cho nên bọn họ cần đánh hạ một tòa thành trì chỗ này để phấn chấn tinh thần, đồng thời muốn đạt được tiếp liệu trong thành , sau đó mới có thể đi bước kế tiếp.
Đang lúc Dịch Ngôn cùng những người khác giống nhau yên lặng chờ La Đại Cương trá thành kết quả, tường thành một tiếng sét đánh hù dọa, đột nhiên bắn ra một đạo tiễn quang, mủi tên này thô to, như điện mang, chói mắt chói mắt.
Đạo tiễn quang chói mắt kia chợt lóe mà diệt, đem dưới thành chiếu lên sáng sủa.
Dịch Ngôn thấy mủi tên ngay giữa mi tâm của La Đại Cương.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK