• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Củ buông xuống những tờ giấy kia, ra khỏi nhà.

Sắc trời vẫn còn tối, nhưng đã có người đến dọn dẹp hiện trường, hắn đang ở hiện trường, bởi vì lúc trước từng lấy tài liệu câu lạc bộ Địa Huyệt ở đại sảnh chức nghiệp, lại có thân phận người cung cấp tin cho Kim Phong Nguyệt, cho nên hắn chỉ cần ký một chữ liền có thể rời đi.

Hắn vừa đi vừa suy nghĩ một vài chuyện trong lòng.

Khi ở trong núi cùng sư tỷ, cảm thấy trên thế giới này đã không có chuyện gì có thể làm mình phiền lòng, giống như không có chuyện gì có thể khơi dậy hứng thú.

Hiện tại cũng không có chuyện gì để cho mình thực sự hứng thú, nhưng lại có chuyện để mình cảm thấy phiền.

Những tờ giấy vừa rồi, để hắn nhớ tới người trong thế giới thần miếu năm năm trước.

Viện nghiên cứu Huyền Kính.

Viện nghiên cứu Huyền Kính đã sớm bị giải thể, bên trong cũng đã người đi nhà trống, cho dù là viện trưởng Kính tiên sinh kia, cũng đang bị truy nã, nhưng bọn họ còn sống, tựa như cá vào biển lớn, đi không để lại dấu vết.

Mà khi mình trở lại Hải Thị này, giống như lại gặp được bọn họ.

Người thích soi gương rất nhiều, về phần có phải là đám người của viện nghiên cứu Huyền Kính hay không, hắn không thể xác định, bất quá, hắn cảm giác là bọn họ.

Hắn không giống như sư tỷ, có thể chợt có linh cảm bấm ngón tay tính toán, cũng không giống như sư tỷ, có thể vào định cảnh để cảm nhận một điểm sóng nào đó chạm đến tâm hồn, nhưng hắn cũng sẽ có một chút cảm giác.

Đây là năng lực mà Kiếm Tâm Thông Minh mang đến.

Hắn cắm thanh kiếm vào thắt lưng sau lưng, hai tay đút túi, cứ như vậy lắc lư bước đi.

Là những người thích soi gương kia, muốn một thân thể sạch sẽ?

Sau đó nhìn chằm chằm mình?

Có người thèm muốn thân thể mình?

Tên của mình bị treo ở chỗ sâu trong u động?

Thời gian năm năm ở trong núi, sư tỷ luôn mang hắn đi những sơn động khủng bố luyện kiếm, thế nên bị ghi nhớ rồi?

Hắn nhớ rõ trong bí cấm học có một câu nói, bất kỳ thứ gì đều có sinh mệnh.

Một tòa nhà lâu không có người ở, sẽ sinh ra linh phòng, một chiếc gương sẽ có linh gương, trong một cái bình cổ xưa cũng có thể ẩn chứa linh linh, một cây già cũng thai nghén linh, càng phổ biến là những thần linh trong chùa miếu, linh núi trong núi, cùng những bút tiên quốc tế đều lưu truyền, cùng các loại linh từ trò chơi mang đến.

Trong đó, trong những sơn động ít ai lui tới càng ẩn giấu các loại linh quỷ dị, cho nên có những người chuyên nghiên cứu lĩnh vực này, có câu lạc bộ này.

Hắn không biết có phải là mình luyện kiếm trong sơn động quá nhiều nên bị u động ghi nhớ hay không.

Hoặc là chỗ Kính tiên sinh lại làm ra yêu thiêu thân gì đó.

Hắn vẫn đi Bùi Thị Trảm Quỷ Kiếm Đường, lần này khi đứng ở cửa nhìn một chút nhà bên cạnh, trong đó yên tĩnh, nhà có người ở cùng nhà không có người ở chính là hai loại cảm giác.

Không có người ở, sẽ có một cỗ âm lãnh, có người ở thì mang hơi thở con người.

Giống như hai người nằm đó, một người chết cùng một người sống, rất dễ dàng có thể phân biệt ra được.

Có nhiều thứ, nhìn không thấy sờ không được, nhưng lại có thể cảm nhận rất rõ ràng.

Nhà bên cạnh nơi Dạ U Nhược từng sống đã vắng bóng người từ lâu, mà khi cảm thụ kiếm đường, nơi đó lại khiến hắn có một loại cảm giác không tốt lắm.

Hắn không biết có phải do tác động tâm lý của chính mình hay không.

Chân hắn giẫm mạnh lên vách tường, người liền nhảy lên tường viện, sau đó quan sát nơi mình sống trên tầng hai.

Cửa gian phòng kia đóng chặt, hắn cố nhớ lại, hôm qua khi mình vào phòng, sau đó đuổi theo 'Người' ra ngoài, có đóng cửa không? Hắn phát hiện mình không thể chắc chắn.

Hắn có một loại cảm giác, sau cánh cửa kia có người đang nhìn mình.

Hắn đứng đó, không nhúc nhích, rồi đột nhiên nhảy lên, một bước vượt qua hư không, rơi vào trên giàn cây nho, nhưng chân của hắn chỉ chạm nhẹ ở phía trên đã như một quả khí cầu, nhẹ nhàng bật lên, đến độ cao tầng hai, tay bám vào lan can lộn tiến vào hành lang.

Hắn đến trước cửa phòng mình ngủ, chậm rãi tới gần, cảm ứng xem trong phòng có người không, đồng thời tay phải đã nắm lấy chuôi kiếm đeo sau lưng.

Cảm giác cầm kiếm chuôi, cho tới nay đều có thể để tâm hắn bình tĩnh hơn, chậm rãi biến thành một thói quen của hắn.

Không nghe được bất kỳ âm thanh nào, thế là hắn đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào cửa, cửa chậm rãi mở ra, đồng phát ra một tiếng kẹt kẹt, trong yên tĩnh sáng sớm lộ ra chói tai.

Cửa mở, bên trong âm u.

Bùi Củ có thể khẳng định nơi này không có ai.

Từng bước một đi vào, hắn quan sát căn phòng, lại đột nhiên phát hiện, chăn trên giường giống như bị người động đậy.

Hoặc là nói, giống như có ai đó đã đắp, bởi vì khác với những gì hắn đã thấy trước đó, trước đó vò thành một cục, hiện tại là trải ra.

Tay nắm chuôi kiếm không tự kìm hãm được nắm thật chặt, sau đó hai mắt đột nhiên sắc bén, dò xét trong phòng, nhưng lại cũng không nhìn thấy gì.

Trên mặt bàn bên cạnh giường, vẫn đặt vài cuốn sách, trong đó có một chiếc gương, là gương hắn dùng để soi khi còn đi học, chỉ là một chiếc gương bình thường, ánh mắt hắn không khỏi rơi vào trên gương.

Lúc này chiếc gương kia đang úp xuống bàn, hắn nhớ rõ sau khi nghe bí cấm học từ Hàn lão sư, hắn bắt đầu úp gương xuống.

Bởi vì Hàn lão sư nói, nếu trong gương giấu linh, để gương soi lâu dài, linh gương sẽ bắt chước hành vi cử chỉ của người bên ngoài, cuối cùng có thể thay thế người bên ngoài.

Mặc dù gương có linh tính rất ít, nhưng Bùi Củ sau khi nghe vậy, liền bắt đầu úp gương.

Hắn đưa tay, lật tấm gương lên, trên mặt bàn lưu lại vết tích tro bụi.

Bởi vì ánh sáng không rõ ràng, cho nên hình ảnh phản chiếu trong gương cũng mờ mịt, mặt Bùi Củ hiện lên trong gương, cũng không phải rất rõ ràng.

Trong đầu hắn hiện lên thuật phát sáng của Lưu Tường Vũ, năng lực kia đúng là thực dụng.

Úp tấm trở lại mặt bàn, rồi nhìn một lần nơi khác, cũng không nhìn thấy gì.

Thế là ra khỏi phòng, cũng đóng kỹ cửa, xuống lầu, tìm một lần khắp phòng dưới, vẫn không tìm thấy gì, sau đó hắn đi tới phòng nhỏ, trong phòng nhỏ hai bức tranh Thần Đồ, Úc Lũy đã không thấy, ngược lại những viên đá màu khảm trên trần vẫn còn.

Đến hôm nay, Bùi Củ đương nhiên đã biết lúc ấy ông ngoại cùng sư tỷ vào thế nào.

Bởi vì phòng nhỏ này chính là do ông ngoại bố trí lại, cửu tinh trên đỉnh đầu chính là một bộ phận của trận pháp nghi thức.

Đồng thời lại dung hợp thần tính của hai vị nhân vật thần thoại Thần Đồ, Úc Lũy, bởi vì bọn họ là môn thần, Bùi Củ đã từng mơ hồ cảm giác bọn họ tồn tại ở một tòa cửa lớn cổ lão, mà sau cửa lớn kia thì tượng trưng cho có thể kết nối đến bất kỳ địa phương nào.

Mà ông ngoại chính là mở cửa từ bên ngoài cánh cửa đó, trực tiếp tiến vào thế giới thần miếu.

Bởi vì vật phẩm mấu chốt kết nối thế giới thần miếu, là tòa miếu thờ kia, miếu thờ đặt ở trong kiếm đường này nhiều năm như vậy, khí tức đã hòa làm một thể.

Ông ngoại.

Nghĩ đến ông ngoại, trong lòng hắn không khỏi sinh ra một tia thở dài.

Bởi vì từ đầu đến cuối, hắn chưa từng gặp ông ngoại một lần, hoặc nói đúng hơn chỉ gặp một lần ở trong thần miếu kia.

Sau đó ở Hùng Lam Phong vẫn không gặp được, ban đầu Vũ sư tỷ nói là ông ngoại bế quan trong phòng, trong nhập định không thể quấy nhiễu, qua thời gian dài, khi hắn truy vấn, Vũ sư tỷ mới nói nhục thân của ông ngoại đã mục nát, đã thần du.

Thần du?

Một từ ngữ thần thoại cỡ nào a.

Thần du đi nơi nào?

Vũ sư tỷ không nói, chỉ nói là: "Ta cũng đang tìm kiếm."

Vũ sư tỷ chưa từng nói ông ngoại đã mất, mà nói là thần du, đồng thời nói nàng còn đang tìm, điều này khiến Bùi Củ kinh ngạc, bởi vì hắn biết, năng lực của sư tỷ rất mạnh, thậm chí có thể nói thâm bất khả trắc, hơn nữa Vũ sư tỷ không phải người sẽ nói dối.

Cho nên, nếu nàng cho rằng ông ngoại thần du, vậy thì chắc chắn là thần du.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
N
24 Tháng sáu, 2025 19:59
Ủa k có chương à
N
24 Tháng sáu, 2025 10:58
Chương có vẻ lâu nhỉ
độc xà
08 Tháng sáu, 2025 08:49
Để dành mãi chưa dc trăm chương
tuyetda_buon_1995
07 Tháng sáu, 2025 05:07
Okie, bác convert dễ đọc nên đợi xíu cũng k sao, bác cứ thư thả convert cho a e đọc là được. Cảm ơn bác nhiều nhé <3
immortal
06 Tháng sáu, 2025 16:06
Vẫn ra đều đến 8x r mà tôi bận quá lên thỉnh thoảng mới làm đc
tuyetda_buon_1995
06 Tháng sáu, 2025 06:03
Tác giả có đang ra truyện đều không bác immortal? Thấy mấy chỗ khác ngừng convert ở chap 73 rồi, bất an ghê :v
H
02 Tháng sáu, 2025 15:48
Hay
immortal
22 Tháng năm, 2025 23:20
dạo này bận quá cuối tuần m làm nhé
immortal
12 Tháng năm, 2025 23:44
bộ đó con tác quay lại viết được 158c cuối cùng vẫn tj ở đúng đoạn hay chuẩn bị đại chiến cay vl
tuyetda_buon_1995
12 Tháng năm, 2025 15:40
Bộ này tác quay lại viết thêm được khoảng 70 chương nữa rồi á, nhưng sau đó drop tiếp
Huyen Minh
12 Tháng năm, 2025 09:45
Hy vọng một ngày nào đó tác quay lại viết tiếp bộ kiếm chủng. Đối với mình thì bộ này rất hay, đọc được 86 chương thấy drop tiếc ghê.
immortal
11 Tháng năm, 2025 22:12
cũng bận với làm vài truyện nữa lên ngày m up đc 1 2c thôi
L
11 Tháng năm, 2025 17:35
Con tác cứ ra sản phẩm đầu voi đuôi chuột, mà không phủ nhận, lão viết tốt quá, nhân đây xin hỏi các quý đạo hữu : có tựa truyện nào giống như "thần bí chi kiếp" hoặc bộ này không, mình hết truyện hay để đọc rồi, mình xin cảm ơn
Kiếm Du Thái Hư
11 Tháng năm, 2025 11:10
ae đoán xem bao chương thì lại thái giám tiếp =))
L
11 Tháng năm, 2025 09:56
Đạo hữu vui lòng làm tiếp đi, bên qidian nó ra tới chương 50 rồi , 100 ae đang hóng
immortal
05 Tháng năm, 2025 10:15
Uh post nhầm =))
Hieu Le
05 Tháng năm, 2025 03:20
Chương 42 là truyện gì vậy, lộn truyện à
immortal
26 Tháng tư, 2025 23:52
mấy hôm lười mai m làm tiếp nhé
badsect
25 Tháng tư, 2025 23:01
chịu lão Liếm
Huyen Minh
24 Tháng tư, 2025 22:44
Chấm phát hơn trăm chương quay lại.
giangnam99
19 Tháng tư, 2025 01:44
tác này dù bị nhận định hay lạn vĩ nhưng 1 2 trăm chương đầu truyện của lão đọc vẫn hay
Trần Đình Tuấn
18 Tháng tư, 2025 18:31
vãi đổi quả tên truyện nghe yy thế :))
PQT
17 Tháng tư, 2025 22:18
Ôi zồi ôi. Huyền Môn Phong Thần của ta.
Hieu Le
17 Tháng tư, 2025 06:59
lại lão tiêm, haiz, ko biết có nên nhảy hố ko
immortal
16 Tháng tư, 2025 22:12
vl con tác đổi tên sách thành Ngã Tại Quỷ Dị Đô Thị Đương Kiếm Hào cái này ko tự đổi được :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK