• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không hiểu sao đối phương cũng biết về nơi này nhưng không sao, mặc kệ

“ Chủ quán, cho con một ly Bạc xỉu, một bánh kem dâu loại lớn, thêm một ly đá không nữa nhé !”

“ Có ngay, cô bé đến sớm vậy, đợi người à ?”

“ Dạ không, con tới thư giãn một tý, tận 8h mới có người tới, bác biết mà, nơi này đọc sách thì đúng là thiên đường !”

“ Ha ha, ta cũng đoán vậy !”

Nói chuyện qua loa với chủ quán, con gái của ông ấy nhìn cô với cặp mắt ngưỡng mộ hay gì gì đấy mà hai mắt tỏa sáng, quay đầu lại cô cười nhẹ vẫy tay, đối phương lập tức đỏ mặt mà cúi đầu xuống

Thật đáng yêu ~

Chọn một góc trống cuối phòng, đối diện với con sông, cô nhìn thấy quang cảnh cũng được, không cần lên cao cho phiền phức, mỗi một bàn đều có tường để cách âm, nói chuyện cũng không quá sợ bị người khác nghe

Lôi mấy cuốn sách ra, cô bắt đầu đọc như một thói quen, bất quá chỉ tầm nữa tiếng sau thì cô cảm thấy khác lạ

“ Hình như, mình nhớ hết tất cả những gì vừa đọc thì phải ? không phải là 100% , nhưng mà cũng hơn 80 % rồi …”

Đến cả chính bản thân cô cũng không tin tưởng lắm, nhưng mà rõ ràng sau khi đọc xong một câu chuyện cô chỉ nhớ được tình tiết chính và cảm xúc rút ra mà thôi, bây giờ lại còn có thể nhớ được lời thoại trong cuốn tiểu thuyết

Thử thêm một vài lần, ngạc nhiên là cô còn nhớ được câu thoại nào nằm ở đoạn nào, nhớ không sai một chữ của một đoạn văn ngẫu nhiên trong tác phẩm, trí nhớ của cô đã lợi hại đến trình độ nào vậy ?

Khó tin, nhưng cũng không quá khó chấp nhận, đến cả việc tu luyện và pháp thuật cô còn chấp nhận được cơ mà, thế này cùng lắm coi như bản thân là Einstein tái sinh nhập vào người mà thôi.

Có thể cảm nhận được rõ ràng câu chuyện muốn nói gì hơn, mọi thứ thật là chân thật và sự tưởng tượng của cô như có một khối lập phương đang sắp xếp lại mọi thứ, trật tự và dễ hiểu, phân tích và kết luận.

Đắm chìm vào trong thế giới văn học của mình, Hạnh không còn quan tâm tới thời gian nữa mà không ngừng đọc sách trong im lặng, vô thức từ những cử chỉ của cô toát ra nét thanh cao và xinh đẹp khiến những khách hàng liếc nhìn không thôi

Có nhiều người muốn tới làm quen nhưng sợ phá hỏng khung cảnh này, đột ngột một tiếng “ Rengggg renggg” vang lên, tiếng chuông điện thoại của Hạnh bất ngờ xuất hiện đánh bật cô dậy

Mở điện thoại ra ngạc nhiên nhìn thấy bây giờ đã là 8h, đối phương chắc là đang gọi điện để tìm cô, Hạnh lúc này mới ngước mặt ra bên ngoài quan sát

“ Ở đây”

Giơ tay lên gọi đối phương, Ngọc Thạch hôm nay ăn mặc khá là sành điệu, áo sơ mi và quần jean, mái tóc cắt ngắn và đồng hồ thông minh đeo một bên

Nghe thấy lời gọi của cô mọi người đều ngước nhìn, tên ngốc đối phương cũng có bất ngờ khi thấy cô gọi cậu ta, chắc là không kịp nhận ra bản thân, mãi đợi cho đến khi cô đổi giọng

“ Chị mày đây, nhích cái đít lại đây !”

Mệt mỏi, đúng là phiền phức, thật chả muốn phải nói chuyện với đối phương, nếu không phải là để chuẩn bị cho đợt làm nhiệm vụ tổ đội sau này trong game thì

“ Hể ?”

Có chút ngơ ngác bước lại gần rồi cứng họng hỏi

“ Đại tỷ ?”

“ Ngồi xuống !”

Nhìn khuôn mặt trợn tròn lên Ngọc Thạch làm cô nhịn không được bật cười che miệng, bất quá đối phương ngạc nhiên cũng là chuyện thường tình, đến cả bản thân cô còn ngạc nhiên với chính mình

Từ khi chơi trò chơi NFO bản thân cô cảm thấy mình đã thay đổi một chút, có biết bao nhiêu là chuyện đã diễn ra và những trải nghiệm không bao giờ có được ở thực tế

“ Thế, muốn hỏi về cái gì ?”

“ Khoan khoan, đại tỷ, hôm nay chị không ăn mặc theo kiểu mọt sách nữa à ?”

“ Không, tuy không kết bạn nhưng đây vẫn giao tiếp với rất nhiều người trên trường, tôi hay dùng vài lý do như ở nhà đọc sách hay có việc nên không đi chơi với mọi người, bị bắt gặp vào quán cà phê kiểu này sau này sẽ chẳng chốn được nữa !”

“ Ah ha ~, ra là vậy !”

Hai người bắt đầu nói chuyện về trò chơi một tý, thằng nhóc kia gọi một ly kem bơ và bánh pudding, cô cũng gọi thêm một ly nước táo

Đối phương bắt đầu bàn luận về hệ thống nhiệm vụ nhóm chuẩn bị mở ra, bởi vì có nhiều người chơi không biết làm thế nào để nhanh chóng thăng cấp trong game, cho tới hiện tại thì đẳng cấp của Ngọc Thạch vẫn chỉ mới là 14

Có nhiều người bị mắc kẹt bởi màn tân thủ, độ khó thực tiễn và cách thức sử dụng kỹ năng, vì đây không phải là trò chơi bấm bàn phím cho nên sự trở ngại luôn là rất lớn, bất quá nếu vượt qua được thì thế giới phía sau sẽ thật tuyệt vời

“ Đại tỷ, em có mấy người bạn cũng đang chơi game, một người là chiến binh, người còn lại là du hiệp, bọn họ một người cấp 13, một người cấp 12, sau khi nhiệm vụ tổ đội mở ra chúng ta làm chung đi”

“ Tôi cũng tính trường hợp này rồi, nếu có thể thì tôi muốn một mình làm PQ hơn, bất quá chắc chắn sẽ có yêu cầu về số lượng, vậy nên được thôi !”

“ Ha ha , tốt quá !”

Từ trong cặp của mình, Ngọc Thạch lấy ra một cái máy tính laptop mỏng hàng hiệu, bật trang web chính thức của trò chơi, mở ra bắt đầu nghiên cứu với đối phương

Hệ thống nhiệm vụ tiếp theo sẽ được diễn ra ở Thị trấn xanh, đẳng cấp yêu cầu thấp nhất là level 12, tham gia cần ít nhất là 4 người mới có thể đi, kinh nghiệm cho rất là phong phú, hơn nữa còn có khu vực săn heo đặc biệt rớt đồ

Mỗi một lần đi nhiệm vụ nhóm thành công sẽ có cơ hội tiến vào khu vực săn heo dã ngoại, các thành viên sẽ được dịch chuyển tới một map ẩn trong nửa tiếng, tỷ lệ drop ở trong đây khá cao, nếu may mắn sẽ nhặt được vũ khí của nghề mình, trang bị và sách skill

Hơn nữa nếu hoàn thành 50 lần nhiệm vụ nhóm thì sẽ được vật phẩm Mũ thỏ bánh gạo đáng yêu có điểm chỉ số cao, cộng hết tất cả các điểm lên +1, chưa kể phòng ngự vật lý và phòng ngự pháp thuật cũng mạnh hơn trang bị level 20.

“ Thông tin về cách đi không có giới thiệu nhỉ ? có tổng cộng là ba mức độ phải không ?”

“ Vâng, có ba mức độ là đơn giản, trung bình, và khó khăn, bất quá luật chơi sẽ không thay đổi gì nhiều ngoại trừ thời gian giới hạn và cấp độ quái vật, hơn nữa nghe nói đi ở mức độ càng cao thì phần thưởng càng hậu hĩnh !”

“ Đẳng cấp 25 là không thể đi nhiệm vụ nhóm này nữa, nói cách khác sẽ có thêm một nhiệm vụ nhóm khác, hoặc là một event khác, ở cấp độ này đại đa số người chơi sẽ có một số kinh nghiệm nhất định về trò chơi rồi !”

“ Đúng vậy a, à đúng rồi, để em gọi cho hai người bạn của em, bọn nó là thành viên cùng câu lạc bộ, khá là dễ tính và thân thiện, mọi người làm quen trước khi làm nhiệm vụ nhóm được không ?”

“ Tốt thôi, dù sao giờ vẫn là hơi sớm !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK