Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Rất nhiều người muốn cưỡi ta." Thừa Hoàng lại khôi phục vui vẻ, mị thanh nói: "Biết rõ bọn họ là kết cục gì không?"

"Đây không phải ta muốn cưỡi đại vương. . ." Tần Dịch đầu đầy mồ hôi: "Chỉ là ý nói, không cho phép khi dễ muội muội của ta. . ."

Thừa Hoàng đối với Dạ Linh vẫy vẫy tay: "Tiểu Xà, tới đây."

Dạ Linh cẩn thận đi tới.

Thừa Hoàng từ trên bàn lấy một quả sáng lóng lánh: "Đây là Xà Tiên Quả, đồ vật loài rắn thích ăn nhất, đối với tu hành còn có trợ giúp."

Dạ Linh há miệng, nhìn chằm chằm trái cây kia, nước miếng đều nhanh chảy xuống.

"Muốn ăn không?"

"Muốn."

"Không cho ngươi ăn." Thừa Hoàng trực tiếp đem trái cây nhét vào trong miệng mình.

Dạ Linh cái miệng nhỏ nhắn chu lên, thiếu chút nữa khóc lên.

Thừa Hoàng lại duỗi ra hai tay, ấn vào trên mặt Dạ Linh bóp a bóp, đem nàng làm thành các loại mặt quỷ.

"Tốt rồi, ta khi dễ nàng rồi." Thừa Hoàng mị thanh nói: "Ngươi muốn làm sao cưỡi ta a?"

Tần Dịch: ". . ."

Nào có loại gương ăn gian này, cái này để cho người ta làm sao đáp lời a. . . Đây là bắt đầu liền mất đi ba tòa tháp, thật sự quá bị động rồi. . .

Nói trở lại, nếu như chỉ là loại khi dễ này, vậy ta cũng muốn làm a.

Thừa Hoàng lại hỏi Ưng Lệ: "Ưng soái, bất kính đối với bản vương, theo luật như thế nào?"

Ưng Lệ khóe miệng co rút, bất đắc dĩ nói: "Nên chém."

Dạ Linh trừng to mắt, "Vèo" một cái nhảy trở về, kéo Tần Dịch bỏ chạy.

Tần Dịch đứng không nhúc nhích, chạy cọng lông a, ở trong vương cung của người ta chạy chỗ nào. Hắn thở dài: "Luận hành động bất luận tâm a đại vương. Có lời đồn cưỡi tăng thọ 2000 ở đó, nếu nói muốn cưỡi ngươi, chỉ sợ dưới trướng đại vương 100 vạn yêu có 99 vạn nghĩ qua, chẳng lẽ đại vương toàn bộ chém?"

"Người ta không nói, ngươi nói rồi."

"Ta không nói, tấm gương nói."

Thừa Hoàng trừng hắn cả buổi, bỗng nhiên bật cười, cả phòng sinh xuân: "Vậy xem như nửa tội, giữ lại đầu to trên cổ, chém đầu nhỏ đưa vào cung hầu hạ bổn vương."

Dạ Linh nghe không hiểu: "Ca ca cái gì là đầu nhỏ? Nếu không quan trọng chém liền chém, trước hết để cho Thừa Hoàng tỷ tỷ nguôi giận. . ."

Tần Dịch đầu đầy mồ hôi: "So với đầu to quan trọng hơn nhiều, tiểu hài tử ngu xuẩn!"

"Ngươi lại không chịu chém đầu to, lại không chịu cắt đầu nhỏ, cái này làm cho bổn vương rất khó khăn đấy. . ." Thừa Hoàng mị thanh nói: "Nếu không tự ngươi nói một loại phương thức trừng phạt?"

Đây là một Yêu Vương ưa thích bắt người làm trò cười. Nhưng đừng tưởng rằng nàng chỉ là ưa thích nói đùa, sau lưng cười nói yêu kiều này lộ ra chính là trên cao nhìn xuống coi thường, một cái đối đáp vô ý, có khả năng thật sự hai cái đầu đều cùng nhau chém.

Tần Dịch trong lòng cấp tốc suy nghĩ, chợt nhớ tới một vật: "Ta có lễ vật đưa cho đại vương, xem như giảm tội a."

"Hả?" Thừa Hoàng cười rất vui vẻ: "Ngươi chỉ là một nhân loại Phượng Sơ tầng thứ ba, có lễ vật gì có thể làm cho bổn vương để mắt?"

Tần Dịch lấy ra lệnh bài xương trắng lấy được từ chỗ vu sư.

Thừa Hoàng thân thể một mực nằm nghiêng bỗng nhiên ngồi thẳng, ánh mắt sắc bén mà nhìn chằm chằm vào lệnh bài, Ưng Lệ bên cạnh thủy chung đánh xì dầu trên người bỗng nhiên tuôn ra yêu lực khủng bố, hầu như ép người thở không nổi.

"Lệnh bài này, ngươi từ nơi nào lấy được?" Ưng Lệ tóm lấy Tần Dịch, nghiêm nghị hỏi.

"Tìm được trên người vu sư ở núi hoang ngoài thành kia." Tần Dịch chậm rãi nói: "Ta nghĩ có lẽ có ích đối với đại vương."

Thừa Hoàng vẫy tay, Tần Dịch liền cầm không được lệnh bài, rời khỏi tay, bay đến trong tay Thừa Hoàng.

Nàng cầm lệnh bài trầm ngâm rất lâu, thở dài một hơi: "Thật ra ta mấy ngày hôm trước từng gặp các ngươi."

Tần Dịch Dạ Linh đều có chút sững sờ.

"Yêu Thành ba nước, chỉ có Bạch Quốc ta cùng vu sư này ở liền nhau, vốn yêu quái sinh ra ở khu vực kia, đều nên vào Bạch Quốc ta trở thành con dân. Từ khi vu sư kia chiếm cứ, thúc yêu luyện đan, thực tế là đang cùng Bạch Quốc ta tranh đoạt nhân khẩu, bổn vương sớm muốn giết hắn." Thừa Hoàng chậm rãi nói: "Nhưng những năm qua, bổn vương ở vào một cửa ải, thủy chung không cách nào đột phá, không muốn hành động thiếu suy nghĩ, mà Ưng soái bọn hắn chưa chắc đối phó được các loại trận pháp thủ đoạn của vu sư kia, cho nên kéo dài đến nay."

Tần Dịch bật thốt lên: "Cho nên mấy ngày hôm trước đánh đến tận cửa vu sư, thật sự là đại vương?"

Thừa Hoàng lười biếng dựa trở về nệm êm: "Vu sư kia bày ra vạn yêu huyết tế, tinh lực đặt ở trên Luyện Yêu đại trận, Huyết Giao dùng cho trấn đầm, bên người hư không. Đây là hắn sống yên lành quá lâu, quên bổn vương thủy chung đang tìm kiếm cơ hội như vậy. Vốn còn lo lắng hắn có thể triệu hoán vạn yêu cùng Huyết Giao quay về viện binh, còn đang trong quan sát. . . Liền nhìn thấy hắn sai sử vạn yêu đuổi theo các ngươi."

Tần Dịch: ". . ."

"Cho nên coi như là các ngươi trong lúc vô tình giúp bổn vương một chút."

Tần Dịch đành phải khiêm tốn một câu: "Không dám nhận."

"Các loại trận pháp cùng vu thuật của hắn, quả thật có vài phần môn đạo, các loại pháp khí càng là tầng tầng lớp lớp, rất phiền toái." Thừa Hoàng thần sắc không thay đổi: "Chỉ là như thế cũng liền thôi, không làm khó được bổn vương, nhưng không biết đại năng ở đâu ra đang âm thầm trợ giúp hắn, thời điểm chiến đấu kịch liệt nhất, bỗng nhiên bay tới một quả đào, Nhiếp Hồn chi lực lôi kéo một tia tâm thần của ta, dẫn đến lưỡng bại câu thương. Bổn vương lo lắng chim sẻ núp đằng sau, liền nhanh chóng rời đi."

Tần Dịch: "! ! !"

Dạ Linh che miệng, con mắt xoay tròn nhìn xem Tần Dịch, không dám nói lời nào.

Lấy đâu ra đại năng, đó là home run của Tần Dịch.

Ở đâu là giúp nàng một tay, rõ ràng là hố nàng một tay a. . . Cái này cũng không thể để cho nàng biết rõ, nếu không mấy cái đầu đều chém sạch.

"Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cho dù bổn vương giết hắn, cũng sẽ không có tâm tìm kiếm di vật của hắn, bởi vì từ trước đến giờ không nghĩ qua trên người hắn sẽ có vật gì đáng giá tìm tòi, cho nên cũng không coi là các ngươi đánh cắp vật bổn vương nên được, mà là xem như tra khuyết bổ sót cho bổn vương." Thừa Hoàng lặp đi lặp lại nhìn xem lệnh bài, lộ ra một nụ cười lạnh: "Thật sự là không thể tưởng được, rất tốt, rất tốt."

Gặp phản ứng này, chỉ sợ lệnh bài này không phải loại lệnh bài thân phận trước kia đoán, mà là có bí mật khác. Tần Dịch lúc này bởi vì quả đào chột dạ muốn chết, không thích hợp hỏi nhiều, chẳng qua là nói: "Có ích đối với đại vương là tốt rồi."

Thừa Hoàng xuất thần nhìn lệnh bài một hồi, chậm rãi nói: "Bổn vương chưa từng thu qua đồ đệ, Dạ Linh, ngươi có nguyện ý làm đệ tử đầu tiên của ta không?"

Dạ Linh có chút mộng bức mà nhìn về phía Tần Dịch, Tần Dịch nhỏ không thể nhận ra mà gật đầu.

Tu hành của Thừa Hoàng này nghiền ép tất cả cường giả hắn từng gặp, trước khi Lưu Tô lên tiếng, hắn căn bản phán đoán không được đây là cảnh giới gì. Tính cách mặc dù khó dò, ngược lại cũng không phải loại hình rất tàn bạo, lại là nữ, rất thích hợp làm sư phụ của Dạ Linh.

Dạ Linh liền thành thành thật thật hành lễ: "Nguyện ý."

"Ngay cả bái sư đều phải nghe ý kiến của ca ca ngươi sao?" Thừa Hoàng nở nụ cười, "Từ hôm nay ngươi liền ở trong cung a, Ưng soái thay bổn vương tìm một dinh thự, thu xếp Tần tiên sinh."

Tần Dịch vốn muốn nói không cần dinh thự gì, ngẫm lại ủy thác Ưng Lệ tìm vu chú giải pháp cũng cần có thời gian, không biết phải ở mấy ngày, liền cũng không có cự tuyệt.

Dạ Linh tội nghiệp mà kéo góc áo Tần Dịch: "Ca ca không thể cũng ở trong cung sao?"

Tần Dịch ngồi xổm trước mặt nàng, rất đau xót mà bóp hai má của nàng: "Nghỉ đêm cung đình quả đáng quý, giữ lại đầu nhỏ giá càng cao."

Thừa Hoàng lười biếng nói: "Ngược lại cũng không phải chỉ có một con đường."

Tần Dịch ngạc nhiên quay đầu, lại thấy nàng giống như cười mà không phải cười, trong mắt đẹp mị ý vô hạn: "Còn có một con đường, không phải chính là cưỡi Thừa Hoàng sao? Tệ quốc nội cung còn vô chủ, tiên sinh có ý không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
eet751
10 Tháng sáu, 2020 19:53
hmmm...........có khi nào "thiên ngoại nhân" là thằng Dịch k thế.......
toibet
10 Tháng sáu, 2020 11:05
Đói thuốc thì qua đây Chích đi anh em. Bảo đảm cười liên lục địa https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/vo-dich-than-may
Nam Dương
09 Tháng sáu, 2020 21:04
Quang Ảnh đẹp mắt, còn hiện thực thì... à mà thôi, gen 2 đi xa lắm rồi =))
LuisS
07 Tháng sáu, 2020 20:39
combat nhanh *** ._.
Hieu Le
07 Tháng sáu, 2020 19:45
1 ông ngược gió chê thanh quân, số còn lại bash ông đấy
Korvo
07 Tháng sáu, 2020 11:02
Theo dõi bên này từ đầu thấy thoải mái, bên kia lắm ông toxic vcl
Тruy Hồn
07 Tháng sáu, 2020 10:52
Chuyện nhà người ta quan tâm làm gì, bên này có ai bash đâu :v
Korvo
07 Tháng sáu, 2020 10:31
Lướt qua bên truyện cv thấy Thanh Quân đang bị bash kinh vcl
Vũ Thành Tài
06 Tháng sáu, 2020 22:44
Chính mình đào hố chính mình nhảy
conbo
06 Tháng sáu, 2020 09:38
Hay quá
lazymiao
05 Tháng sáu, 2020 07:58
hoang dâm ép thận 10 năm ......
Nam Dương
04 Tháng sáu, 2020 22:48
Cửu Anh :"đm có phải thiếu vài trăm chương truyện rồi không, tại sao thấy có gì không đúng?"
Anh Nam
04 Tháng sáu, 2020 22:21
xxx mười năm hay sao mà ra 3 Thái thanh =))
Anh Nam
04 Tháng sáu, 2020 17:23
Buff nhanh thế
Тruy Hồn
04 Tháng sáu, 2020 15:50
Đến lúc trang bức rồi...
ducdaica206
03 Tháng sáu, 2020 18:20
cuối cùng vấn đề hợp đồng tác động lớn nhỉ. đi đâu cũng thấy con tác nhắc chuyện này. hị vọng tác viết được đoạn kết hoàn chỉnh
Anh Nam
02 Tháng sáu, 2020 22:41
Chuẩn bị pk
Nam Dương
02 Tháng sáu, 2020 22:32
dự lại sắp có xiếc thú...
natsukl
02 Tháng sáu, 2020 18:01
Thỏ ngoan vô ấm giường
Тruy Hồn
02 Tháng sáu, 2020 17:09
Thế giới động vật cmnr...
Nam Dương
01 Tháng sáu, 2020 18:08
từ ngày Tần thú đến thì thuần phong mỹ tục của thế giới này bị xuống cấp nghiêm trọng
Тruy Hồn
31 Tháng năm, 2020 17:02
Tần thú cuối cùng đã lộ bản chất...
tungizzi
31 Tháng năm, 2020 01:59
có khi nào thiên ẩn tử là ngọc chân nhân :v
Hieu Le
30 Tháng năm, 2020 20:24
Tần Thú uy vũ a :))) Tần Thú lão tiên, dâm lực vô biên
toibet
29 Tháng năm, 2020 14:45
Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ. Chơi mà không đọc https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/vo-dich-than-may thì bán rẻ tương lai. Đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích nè!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK